Hạ Thiên - Quyển 3

Phần 84

Lâm Hà tuy là quan viên cao cấp nhất tỉnh Bình Hải, hơn nữa còn có câu tướng quân ngoài biên ải không nghe lệnh vua, nhưng lão tương đối an phận, trong mắt nhiều người thì lão không phải vị quan cường thế, rất khiêm tốn, bộ dạng không tranh quyền thế. Tất nhiên, thực tế cũng không ai dám tranh với lão, cũng vì vậy nên chẳng ai dám.

Một bí thư thường ngày rất an phận nhưng bây giờ con trai bị bắt, thằng nào an phận cho được? Lão không điện thoại đến cục công an tỉnh, lão trực tiếp gọi cho Triệu Bỉnh Lương.

Sau đó Triệu Bỉnh Lương gọi vài cuộc điện thoại, cuối cùng điện thoại đến Lãnh Băng Băng. Mà lúc này Lãnh Băng Băng đang ở trong phân cục quận Đông, Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh cũng theo nàng đến chỗ này. Triệu Thanh Thanh là người bị hại, cũng cần ghi khẩu cung, còn Hạ Thiên lại là nhân chứng, tất nhiên Lãnh Băng Băng cũng không muốn hắn làm nhân chứng.

Thực tế vì kiểm tra được Đêm Giai Nhân giám sát khách hàng, vì vậy chứng cứ có người muốn làm nhục Triệu Thanh Thanh là cực kỳ xác thực, Lãnh Băng Băng hoàn toàn không cần Hạ Thiên làm chứng. Nhưng Hạ Thiên muốn đến với vợ, nàng cũng không có biện pháp nào khác, bây giờ cũng không còn chiêu nào đủ mạnh để đối phó với hắn.

Khi thấy màn hình điện thoại có dòng chữ Triệu Bỉnh Lương, vẻ mặt Lãnh Băng Băng có chút phức tạp, nhưng nàng vẫn nhanh chóng nhận điện thoại nhưng xưng hô lại rất chính thức:

– Chào chú, bí thư Triệu, xin hỏi chú có gì căn dặn?

Triệu Bỉnh Lương nghe thấy lời xưng hô của Lãnh Băng Băng thì có chút căm tức, lão trầm giọng rồi quát lên phẫn nộ:

– Lãnh Băng Băng, ai bảo cô to gan, dám bắt cả con trai của bí thư Lâm?

– Bí thư Triệu, tôi chỉ làm theo chức trách.

Lãnh Băng Băng dùng giọng không kiêu ngạo không xu nịnh nói.

– Cô làm theo chức trách sao?

Triệu Bỉnh Lương càng tức tối:

– Tôi muốn hỏi cô, Lâm Tử Hào phạm tội gì?

– Bí thư Triệu, nếu chú không biết Lâm Tử Hào phạm tội gì, như vậy cháu sẽ báo cáo.

Trong lời nói của Lãnh Băng Băng mang theo vài phần trào phúng:

– Lâm Tử Hào cố gắng cưỡng hiếp Diệp Mộng Vân trước mặt bao người, chính cháu và rất nhiều người trong cục đều nhìn thấy rõ ràng, chú có thấy cháu nên bắt hắn hay không?

– Hồ đồ, điều này sao có thể? Lâm Tử Hào có thân phận gì, đáng phải cưỡng hiếp Diệp Mộng Vân sao?

Triệu Bỉnh Lương rõ ràng không tin.

– Bí thư Triệu cứ yên tâm, cháu sẽ cho người giám định, để xem Lâm Tử Hào có bị tâm thần hay không.

Giọng điệu của Lãnh Băng Băng không quá tốt, cũng không phải vì Triệu Bỉnh Lương đến chất vấn nàng vì sao bắt giữa Lâm Tử Hào, nhưng đến bây giờ đối phương còn chưa hỏi về Triệu Thanh Thanh. Chỉ cần nhìn tình cảnh như vậy cũng thấy Triệu Bỉnh Lương không biết con gái của mình thiếu chút nữa đã bị năm tên đàn ông làm nhục.

Triệu Bỉnh Lương tất nhiên có thể nghe thấy giọng điệu không tốt đẹp gì của Lãnh Băng Băng, lão càng thêm bất mãn:

– Lãnh Băng Băng, cô có thái độ gì vậy?

– Bí thư Triệu, thái độ của cháu luôn là như vậy, nếu chú cảm thấy thái độ không tốt thì bất cứ lúc nào cũng có thể cách chức của cháu.

Lãnh Băng Băng thản nhiên nói:

– Nhưng trước khi chú cách chức thì có chuyện cháu cần phải nói, dù sao chú cũng có người nhà là người bị hại, chú có quyền được biết.

– Có người thân bị hại sao?

Giọng điệu của Triệu Bỉnh Lương chợt biến đổi:

– Cháu nói vậy là có ý gì?

– Con gái của chú là Triệu Thanh Thanh vừa rồi bị năm tên đàn ông bày mưu hãm hiếp ở Đêm Giai Nhân, bây giờ cô ấy đang ở đồn cảnh sát, chú có muốn sang xem thế nào không?

Lãnh Băng Băng dùng giọng nhàn nhạt hỏi.

– Cháu nói sao?

Giọng điệu của Triệu Bỉnh Lương chợt biến đổi:

– Thanh Thanh có sao không?

– Cô ấy không sao, cháu và Hạ Thiên đến cứu kịp thời.

Giọng điệu của Lãnh Băng Băng có chút trào phúng:

– Nhưng nếu có chuyện xảy ra, chú có hiểu không? Lúc đó Lâm Tử Hào và Cao Danh Dương đều có mặt, bọn họ thông qua camera quan sát nhìn Thanh Thanh săp bị người ta làm nhục mà không quan tâm.

Đầu dây bên kia chợt trầm mặc, sau mười giây đồng hồ, Triệu Bỉnh Lương mới dùng giọng trầm thấp hỏi:

– Cháu nói thật sao?

– Những chuyện thế này cháu còn lừa gạt chú sao?

Lãnh Băng Băng hỏi ngược lại.

– Thanh Thanh đang ở đâu? Cháu cho nó nhận điện thoại.

Triệu Bỉnh Lương nói thêm.

Lãnh Băng Băng đưa điện thoại cho Triệu Thanh Thanh, lúc này Triệu Thanh Thanh rất không tình nguyện nhưng vẫn nhận điện thoại.

– Hu hu hu… Bố…

Triệu Thanh Thanh khóc lóc rất thảm thiết.

Lãnh Băng Băng ở bên cạnh chợt dở khóc dở cười, Hạ Thiên thì cực kỳ bội phục Triệu Thanh Thanh, nha đầu này thật sự lợi hại, nói khóc thì khóc ngay, thậm chí nước mắt cũng trào ra.

Triệu Bỉnh Lương có đứa con gái như vậy, dù rất bực bội vì nó không nghe lời, nhưng bây giờ nghe cong gái khóc cực kỳ thương tâm thì trở nên luống cuống, lão vội vàng an ủi:

– Thanh Thanh, con làm sao vậy? Đám khốn kiếp kia ức hiếp con sao?

– Bố, không, may mà sư phụ và chị Băng Băng đến kịp, nếu không con sẽ không còn được nhìn thấy người, hu hu hu…

Triệu Thanh Thanh vừa gào lên vừa tố cáo:

– Còn nữa, Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đúng là hai tên khốn kiếp, không phải là người, bọn họ nhìn qua camera, thấy con bị ức hiếp nhưng chỉ biết ngồi xem, không đến hỗ trợ, hu hu hu…

– Được rồi, đừng khóc, đừng khóc, bố sẽ lập tức đến đón con về nhà.

Triệu Bỉnh Lương vội vàng an ủi con gái.

– Con không muốn về, con muốn ở cùng chị Băng Băng, hu hu hu… Nếu không con sẽ gặp ác mộng.

Triệu Thanh Thanh lau nước mắt, ngay cả Lãnh Băng Băng cũng không biết lúc này Triệu Thanh Thanh khóc thật hay giả.

– Được, được, được, không về thì không về, bố sẽ nói mẹ sang xem con thế nào, đừng khóc nữa.

Triệu Bỉnh Lương lúc này không còn là bí thư thị ủy, lão chỉ là một người cha bình thường, có một con gái như vậy mà lão không đau lòng sao?

– À, biết rồi, bố à, bố nhất định phải làm con hả giận đấy nhé?

Triệu Thanh Thanh khóc nhỏ hơn một chút, nàng nói.

– Yên tâm, bố nhất định sẽ giúp con hả giận, đám người đám đụng đến con gái của bố, tất nhiên sẽ không có kết quả tốt.

Triệu Bỉnh Lương cắn răng nói:

– Thanh Thanh, bố cúp điện thoại trước, chút nữa chúng ta sẽ trò chuyện.

Triệu Bỉnh Lương cúp điện thoại, Triệu Thanh Thanh ở bên này đã vui tươi hớn hở:

– Hố hố, thành công rồi, chị Băng Băng, lúc này cha em sẽ giúp chị.

Lãnh Băng Băng trợn mắt há mồm, lúc này nàng mới biết, Triệu Thanh Thanh hành động quá xuất sắc, đóng kịch còn hay hơn cả diễn viên Holywood.

Hạ Thiên cũng rất bội phục Triệu Thanh Thanh, cuối cùng hắn cũng phát hiện nàng có ưu điểm, bản lĩnh khóc cười tự nhiên có thể nói là cực mạnh. Hắn có thể tùy tiện bật cười nhưng muốn khóc thì hơi khó, điều này cũng phải trách Tam sư phụ, cả ngày cứ nhắc đi nhắc lại là đàn ông thì chỉ đổ máu không đổ lệ, vì vậy trước nay hắn chưa từng khóc.

Lúc này Triệu Bỉnh Lương đang ở trong thị ủy cũng vội vàng bắt chuyện với vợ, nhắn nhủ vợ nhanh chóng đến phân cục quận Đông.

– Bỉnh Lương, Thanh Thanh rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Dư Ngọc Mai ở trong xe nhịn không được phải hỏi, trước đó Triệu Bỉnh Lương chỉ nói con gái gặp chuyện không may, cũng không nói thêm điều gì.

– Không có gì, thiếu chút nữa bị vài tên cầm thú ức hiếp.

Triệu Bỉnh Lương an ủi vợ:

– Nhưng Thanh Thanh khóc lóc rất thảm thiết, em phải đi an ủi nó.

– Điều do Băng Băng gây ra, nếu không phải là cô ta, sao Thanh Thanh có thể trốn nhà bỏ đi?

Dư Ngọc Mai tức giận nói:

– Nếu Thanh Thanh có chuyện gì xảy ra, em sẽ không bỏ qua cho cô ấy.

– Những lời này em nghĩ trong lòng là được, chút nữa không cần phải nói ra, nếu không có cô ấy thì Thanh Thanh sẽ thật sự xảy ra chuyện rồi.

Triệu Bỉnh Lương thản nhiên nói, tuy ngoài mặt lão rất bình tĩnh nhưng trong lòng rất tức giận. Lão không tức vì Lãnh Băng Băng đưa Thanh Thanh trốn nhà bỏ đi, lão chỉ giận Lâm Tử Hào và Cao Danh Dương nhìn con mình bị ức hiếp mà không quan tâm.

Khoảnh khắc này Triệu Bỉnh Lương chợt sinh ra xúc động muốn chất vấn Lâm Hà và Cao Nhân Hiên, lão muốn hỏi bọn họ, Triệu Bỉnh Lương đắc tội với bọn họ ở điểm nào?

Triệu Bỉnh Lương và Dư Ngọc Mai đến phân cục quận Đông rất nhanh, khi Triệu Thanh Thanh thấy mặt cha mẹ thì lập tức có hành động nhất lưu. Nàng bổ nhào vào lòng mẹ và khóc rống thảm thiết, đến lúc này Dư Ngọc Mai cũn không còn tâm tư trách móc Lãnh Băng Băng, nàng chỉ vội vàng an ủi con gái.

Khi thấy con gái khóc lóc thê thảm, sau đó lại xem khẩu cung từ trong tay Lãnh Băng Băng, cuối cùng còn được nhìn băng ghi hình, xác nhận Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào có mặt trong Đêm Giai Nhân, sau đó lại từ trong miệng đám bảo vệ mà biết được khi đó Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đang ở trong phòng quan sát, Triệu Bỉnh Lương thiếu chút nữa đã nổi điên. Con gái bảo bối của lão thiếu chút nữa thì bị hủy một cách khơi khơi, quan hệ giữa hai nhà Triệu Lâm là không tệ, mà Lâm Tử Hào lại chẳng quan tâm đến sống chết của Triệu Thanh Thanh.

– Nếu chứng cứ đã xác thực thì có thể phá án.

Triệu Bỉnh Lương nói như vậy với Lãnh Băng Băng, nếu Lâm Tử Hào đã không quan tâm đến con gái của lão, như vậy lão cũng sẽ không cho Lâm Tử Hào được thoải mái. Dù lão đứng trước mặt Lâm Hà cũng sẽ nói ra những lời như vậy.

Lãnh Băng Băng không quan tâm đến những lời nói của Triệu Bỉnh Lương, vì có hay không thì nàng cũng phá án theo chứng cứ. Nhưng đến bây giờ nàng vẫn nghi ngờ, vì sao Lâm Tử Hào lại muốn cưỡng hiếp Diệp Mộng Vân một cách quỷ dị như vậy?

Với điều kiện của Lâm Tử Hào đã đủ cho phần lớn phụ nữ Giang Hải đưa thân đến tận miệng. Diệp Mộng Vân là người Diệp gia, nhưng bây giờ nàng đang ở vào tình cảnh không xong. Sau khi Diệp Mộng Oánh chủ quản tập đoàn Thiên Nam, Diệp Mộng Vân không còn địa vị gì trong Diệp gia, lúc này nếu Lâm Tử Hào thật sự có ý với Diệp Mộng Vân, sợ rằng Diệp Mộng Vân có cầu còn chưa được.

Quỷ dị nhất là Lâm Tử Hào lại cường bạo Diệp Mộng Vân trước mặt mọi người, điều này quá không bình thường.

Lãnh Băng Băng không khỏi quay đầu nhìn Hạ Thiên, trực giác nói cho nàng biết có liên quan đến Hạ Thiên.

Đợi đến khi Triệu Bỉnh Lương và Dư Ngọc Mai bỏ đi thì Lãnh Băng Băng mới kéo Hạ Thiên vào phòng làm việc:

– Tôi hỏi cậu, Lâm Tử Hào có phải bi cậu động tay động chân không?

Hạ Thiên trừng hai mắt, hắn dùng ánh mắt vôi tội nhìn Lãnh Băng Băng:

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị nói gì? Lúc đó không phải tôi đang hôn chị sao?

– Cậu không làmg gì sao?

Lãnh Băng Băng nhớ đến tình cảnh khi đó mà gương mặt đỏ ửng, nhưng nàng vẫn không nhịn được phải hỏi.

– Không.

Hạ Thiên lập tức phủ nhận, vợ cảnh sát tỷ tỷ có tinh thần trọng nghĩa quá mạnh, nếu hắn thừa nhận thì nàng sẽ thả Lâm Tử Hào ra, vì vậy hắn không thể cho sự việc phát sinh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/06/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 7
Phần 84 Nếu được, thu hồi Thiên Cổ thần đỉnh này cũng coi như là giải quyết xong một cái tâm nguyện của Đại tế ti, chẳng qua là không biết vị lão bà bà này có thể hay không bỏ đi những thứ yêu thích, có lẽ để cho nàng cùng tới Cổ Tế thành thì tốt hơn. Lăng Tiếu mang theo vẻ mặt thất vọng lẩm bẩm nói. Tiếp theo tâm thần hắn chấn động, lại kinh hô: Nàng... nàng không có sinh mệnh khí tức, chẳng lẽ... Đang ở lúc Lăng Tiếu suy đoán thân phận của lão ẩu, trong thức hải rốt cục truyền đến tiếng khí tức của Ma Đế: Thiếu gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên anh bị ở tù 17 năm. Thúy đang mang thai đứa con của Thành. Lúc cô sinh đứa bé ra, cô giao nó cho người bà con nuôi. Cô kể cho Thành nghe điều này rồi từ đó cô bỏ đi thật xa, không ai biết cô đã đi đâu. ... Bạn đang đọc truyện...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 4
Phần 84 Dù sao hắn cũng là Vũ giả Phong hệ, bây giờ mới chỉ có Phong chi dực mà thôi, mà Phong chi dực chỉ dùng để phi hành lực công kích cũng không mạnh lắm. Uy lực của Phong Quyển Tàn Vân này Lục Thiếu Du cũng đã chứng kiến cho nên hắn định tu luyện nó đầu tiên. Dù sao đi nữa gần đây cũng có thời gian, trước hết chậm rãi tu luyện Phong Quyển Tàn Vân, sau đó mới tu luyện Hỏa Viêm Bạo và Đại Địa Cương Thuẫn. Lúc này Lục Thiếu Du cũng đang phân vân, hiện tại tu vi của hắn đều đã đột phá tới cửu trọng, sẽ nhanh chóng đột...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng