Hạ Thiên - Quyển 4

Phần 48

Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại:

– Chị Hinh…

Nhưng Hạ Thiên vừa nói được hai chữ thì Tôn Hinh Hinh đã cắt ngang lời:

– Hạ Thiên, không tốt, Tiểu Vũ bị người đánh bị thương, thương thế rất nặng, tay bị gãy, làm sao bây giờ?

– Chị Hinh, chị để người ta đưa nó đến chỗ Tiểu Kiều.

Hạ Thiên có chút chần chừ rồi nói.

– Được, tôi sẽ để Tiểu Nhã đưa Tiểu Vũ sang ngay, tôi cũng tới ngay.

Tôn Hinh Hinh nhanh chóng nói, sau đó nàng cúp điện thoại.

Nửa giờ sau Điền Hiểu Nhã và Tôn Hinh Hinh đưa Tôn Thiên Vũ bị thương vào Kiều gia, nếu so sánh với Kiều Đông Hải thì Tôn Thiên Vũ nghiêm trọng hơn rất nhiều, tay phải bị gãy, trên người cũng có nhiều chỗ bị đánh bầm dập.

Tuy tình trạng vết thương của Tôn Thiên Vũ là rất nặng, nhưng tình hình bị đánh của hắn và kiều đông hải không có nhiều điểm khác nhau. Chiều tối hắn về nhà, vừa đi qua cửa chính khu dân cư thì đã bị vài người xông đến, đám người này không nói lời nào mà đấm đá liên tục, sau đó bỏ đi rất nhanh.

Khoảnh khắc này Kiều Đông Hải càng tin vào phán đoán của mình, lần này bị đánh rõ ràng không phải ngẫu nhiên, nhưng nhìn qua cũng có vẻ không nhằm vào Kiều gia, lại nhằm vào Hạ Thiên.

Hạ Thiên bỏ ra chút thời gian chữa tay cho Tôn Thiên Vũ, sau đó lại đâm quanh bộ vị bị thương hơn mười châm, xem như đã cơ bản tốt đẹp.

Nhưng khi vừa xong chuyện của Tôn Thiên Vũ thì Hạ Thiên lại nhận được điện thoại.

Lần này người gọi đến là Liễu Vân Mạn, Liễu Cương xảy ra chuyện, cũng tương đồng như Tôn Thiên Vũ, hắn cũng bị người đánh và gãy một tay, nhưng khác biệt là Liễu Cương gãy tay trái.

Nửa giờ sau Liễu Vân Mạn cũng đưa Liễu Cương đến Kiều gia.

Nhưng sự việc cũng còn chưa chấm dứt, khi Hạ Thiên còn đang chữa thương cho Liễu Cương, chưa đến mười phút hắn đã nhận được điện thoại, lần này là Lãnh Băng Băng.

Hầu như cũng giống như những chuyện xảy ra trước đó, cũng có người bị thương, cũng không phải là Lãnh Băng Băng, đây chính là em họ của nàng vừa mới đến Giang Hải, là Lãnh Hồng Bác.

Lãnh Hồng Bác thì thảm hại hơn cả Tôn Thiên Vũ và Liễu Cương, hắn bị đánh gãy cả hai chân, đây cũng là nguyên nhân Lãnh Băng Băng muốn tìm Hạ Thiên. Nếu là tình hình vết thương bình thường thì Lãnh Băng Băng sẽ trực tiếp đưa Lãnh Hồng Bác đến bệnh viện, nhưng tình hình quá nghiêm trọng, nàng chỉ còn cách tìm Hạ Thiên.

Hơn mười phut sau Lãnh Băng Băng đưa theo Lãnh Hồng Bác với vẻ mặt đau đớn và bạn gái Vương Vi tràn đầy lo lắng vào Kiều gia. Sau khi xử lý xong thương thế của Lãnh Hồng Bác thì Hạ Thiên mất thêm hơn hai mươi phút, lúc này cũng là nửa đêm.

Trong phòng khách của Kiều Tiểu Kiều đã tập trung rất nhiều người, lúc này vẻ mặt người nào cũng trầm trọng. Nếu chỉ là một hai người bị đánh thì còn coi là ngẫu nhiên, nhưng mới đó đã có bốn người bị đánh, bốn người này đều gián tiếp có liên hệ với Hạ Thiên. Như vậy dù là ai cũng có thể thấy sự việc liên quan đến hắn.

Nhưng mọi người cũng không nghĩ ra, những người bị thương cũng chỉ có quan hệ gián tiếp với Hạ Thiên, nếu muốn đối phó với hắn thì nên ra tay với người có quan hệ trực tiếp mới đúng chứ?

Ngay cả Hạ Thiên cũng bắt đầu phàn nàn:

– Đây là tên khốn nào muốn gây khó cho tôi? Để tôi tìm được hắn thì biết tay.

Hạ Thiên vừa nói xong thì điện thoại lại vang lên.

Khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì mọi người không tự chủ được phải nhìn Hạ Thiên, trong lòng đều nghĩ đến một người xui xẻo khác, là ai bị thương nửa đây?

Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, nhưng hắn kỳ quái phát hiện ra đây là một dãy số lạ.

– Này, ai vậy?

Hạ Thiên nghe điện thoại, đối với những người xa lạ thì gần đây hắn không quá khách khí.

– Hạ Thiên, đêm nay chắc bận rộn lắm phải không?

Đầu bên kia vang lên một giọng đàn ông xa lạ, chỉ cần nghe giọng điệu thì thấy đối phương còn rất trẻ, thậm chí còn chưa đến hai mươi.

– Anh là ai?

Hạ Thiên bất mãn nói, tâm tình của hắn không tốt lắm.

– Tôi là Lý Minh Hạo, từ bây giờ cậu nên ghi nhớ tên tôi.

Đầu dây bên kia có vẻ cực kỳ kiêu ngạo và tự tin:

– Vì kể từ lúc này, tôi sẽ tiến hành các hành động đả kích, tôi sẽ cho cậu biết, Lý gia ở thủ đô không phải thế lực nho nhỏ có thể chọc vào.

– À, thì ra mày là thằng ngu Lý gia sao? Thằng Lý Minh Hiên tàn phế vài Lý Minh Nhân ngu ngốc có quan hệ gì với mày?

Hạ Thiên dùng giọng không vui hỏi.

Khi nghe được những lời này của Hạ Thiên thì đám người trong phòng khách có chút kinh hãi, Kiều Đông Hải cảm thấy bất an, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn, Lý gia ở thủ đô đã ra tay.

– Hạ Thiên, bọn họ đều là anh tao, mày đã làm cho Nhị ca và Tam ca của tao một thành phế nhân, một thành ngây ngốc, khoản nợ này tao sẽ từ từ tính lên đầu mày.

Giọng nói trong điện thoại chợt trở nên tức giận, Lý Minh Hạo dừng lại một chút rồi tiếp tục:

– Chuyện đêm nay chỉ là một đòn cảnh cáo của tao dành cho mày, bây giờ tao có một mối giao dịch, mày tốt nhất nên đồng ý.

– Tao với một thằng ngu như mày có gì để giao dịch?

Hạ Thiên rất bất mãn:

– Tốt nhất mày đừng để tao bắt được, nếu không tao sẽ cho mày giống như hai thằng anh, anh không ra anh, em không ra em. Để tao xem, Nhị ca của mày đã là kẻ ngây ngốc, Tam ca của mày thì trở thành phế vật, còn mày, à, tao cho mày thành thằng điên.

– Ha ha ha…

Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười ha hả, tiếng cười có chút điên cuồng:

– Hạ Thiên, mày muốn cho tao thành điên, điều này là quá muộn, vì tao vốn đã điên. Vì vậy tao khuyên mày nên xem xét giao dịch, nếu không, dù ai cũng không thể đảm bảo một thằng điên như tao làm ra chuyện gì.

– À, tao cũng có chút hiếu kỳ, để xem một thằng vừa ngu vừa điên có thể làm ra chuyện gì?

Hạ Thiên vẫn chẳng thèm quan tâm.

Lý Minh Hạo cười lạnh nói:

– Mày muốn biết sao? Tao nói rõ cho mày biết, chiều nay tao đánh Kiều Đông Hải thành đầu heo, tao cũng có thể đánh Kiều Tiểu Kiều thành đầu heo. Tao có thể đánh gãy một tay của Tôn Thiên Vũ, tao cũng có thể đánh gãy tay Tôn Hinh Hinh, cũng có thể đánh gãy tay Liễu Vân Mạn, còn có thể đánh gãy cặp đùi xinh đẹp của Lãnh Băng Băng. Tao sở dĩ không làm như vậy, chỉ vì muốn cảnh cáo mày, mày biết y thuật cao siêu, tao muốn mày điều trị cho Nhị ca và Tam ca của tao, nếu không tao sẽ trực tiếp ra tay với đám đàn bà kia.

– Mày dám động vào vợ tao, tao giết cả nhà mày.

Hạ Thiên lập tức nổi giận:

– Tao nói cho mày biết, mày chết chắc rồi con ơi.

– Thật không?

Lý Minh Hạo cười:

– Con bà mày, để tao xem mày có bản lĩnh hay không, tao cho mày hai mươi bốn tiếng để suy nghĩ, vào đúng giờ này ngày mai tao sẽ điện thoại lại. Nếu mày không chịu chữa thương cho hai anh của tao, chỉ sợ tao không những đánh vợ mày bị thương. Mày biết đấy, đối phó với phụ nữ chính là hủy dung, nhưng trước lúc đó phải tìm một trăm thằng đàn ông kéo đàn bà lăn lộn trên giường, điều này làm rất dễ. Mày phải tin, tao bất cứ lúc nào cũng có thể làm được điều này.

Lý Minh Hạo nói xong thì cúp điện thoại.

– Thằng ngu, mày nhất định phải chết.

Hạ Thiên nổi giận, thằng khốn này dám uy hiếp hắn, đúng là muốn chết. Hắn cũng không cần quan tâm đối phương là Lý gia hay Triệu gia ở thủ đô, nếu uy hiếp vợ hắn thì chỉ còn nước đi xuống địa ngục an cư lạc nghiệp.

– Hạ Thiên, ai điện thoại đến vậy?

Khi thấy Hạ Thiên cúp điện thoại thì Kiều Đông Hải không nhịn được hỏi.

– Một thằng ngu tên là Lý Minh Hạo, nói nó là em của Lý Minh Nhân và Lý Minh Hiên.

Hạ Thiên tức giận nói:

– Thằng khốn này dám lấy vợ để uy hiếp tôi, bây giờ tôi phải đi xử lý hắn.

– Chồng, đối phương nói gì?

Kiều Tiểu Kiều mở miệng hỏi.

– Hắn muốn anh chữa tốt cho hai thằng anh bị phế, nếu không nó sẽ đối phó với các em.

Hạ Thiên rất bất mãn:

– Hừ, gần đây mình chỉ uy hiếp người khác, bây giờ đến lượt bị kẻ khác uy hiếp, nếu còn mặc kệ thì đối phương tưởng rằng minh sẽ dễ ức hiếp.

– Như vậy chuyện đêm nay là đối phương muốn cảnh cáo chúng ta sao?

Lãnh Băng Băng mở miệng hỏi.

– Xem ra là như vậy.

Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu:

– Đại ca, chúng ta tăng mạnh phòng bị, mặt khác anh có thể tìm vài người đáng tin bảo vệ các chị Lãnh Băng Băng.

– Điều này không thành vấn đề, nhưng Lý gia ở thủ đô có rất nhiều cao thru, thủ hạ của anh không phải là đối thủ của bọn họ. Tất nhiên anh sẽ sắp xếp, dù không phải là đối thủ cũng cầm cự được chút thời gian.

Kiều Đông Hải khẽ gật đầu, sau đó hắn quay sang nhìn Lãnh Băng Băng:

– Về phía cảnh sát Lãnh thì không quá lo lắng, theo tôi được biết thì chị Lãnh luôn được cao thủ Lôi gia bảo vệ. Những người này rất mạnh, dù găp phải cao thủ Lý gia, không thắng cũng sẽ không bại quá nhanh.

– Vậy anh sắp xếp nhân thủ đi, trước tiên tôi đi xử lý tên ngốc Lý Minh Hạo rồi nói sau.

Hạ Thiên xen vào một câu, sau đó hắ xoay người đi ra.

– Cậu biết hắn ở đâu sao?

Lãnh Băng Băng không khỏi hỏi.

– Không biết, nhưng tên khốn kia vừa điện thoại cho tôi, tôi có thể kiểm tra hắn đang ở đâu.

Hạ Thiên rất tin vào vấn đề này, vì hắn tin Tiểu Yêu Tinh. Hắn nhớ trước kia Tiểu Yêu Tinh đã dễ dàng tìm được Liễu Mộng, bây giờ nhờ nàng tìm Lý Minh Hạo, chắc cũng không có vấn đề.

Hạ Thiên nghĩ vậy mà lấy điện thoại ra, hắn đột nhiên nhớ ra mình không có điện thoại của Tiểu Yêu Tinh, trước kia chỉ gặp nàng trên mạng, vì vậy hắn điện thoại cho Mộc Hàm.

– Chồng, muộn thế này cậu còn điện thoại đến tìm à? Có chuyện gì?

Đầu bên kia vang lên giọng nói quyến rũ và có chút lười biếng của Mộc Hàm.

– Vợ, chị có số điện thoại của Tiểu Yêu Tinh không? Tôi cần tìm cô ấy có việc gấp.

Hạ Thiên hỏi trực tiếp.

– Điện thoại của Yêu Yêu sao, anh ghi lại đi.

Mộc Hàm tất nhiên biết rõ số điện thoại của Yêu Yêu, nàng không chần chừ mà nói ra cho Hạ Thiên.

– Vợ, chị giúp tôi làm một chuyện.

Hạ Thiên cũng không tắt điện thoại ngay.

– À, có chuyện gì?

Hà Minh lập tức đồng ý, nàng cũng không hỏi quá sâu, vì dù có chuyện gì nàng cũng phải làm cho đối phương.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/06/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 48 Nếu là như vậy, Lăng Tiếu chỉ bằng thực lực một người đúng như Thạch Thiên Hậu nói là lành ít dữ nhiều. Nếu như Lăng Tiếu bảo Lang Vương kim sắc cùng Hỏa Kỳ Lân đi ra trợ trận lời thì hắn sẽ bạo lộ át chủ bài, đây chẳng khác gì bất tiện việc ngày sau, huống hồ nếu chúng bị dính hỏa độc thì phiền toái. Thạch Thiên Hậu thấy Lăng Tiếu không nói chuyện, lại nói: Kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng, nếu như ngươi thực không sợ hỏa độc, đến lúc đó chỉ cần tới nơi trú quân, có trưởng lão che chở thì chẳng có gì ngoài ý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Phần 48 Tiểu vương tử Cao Ly Lý Thừa Tái dường như cũng không ngờ tới Từ Trường Kim lại đột nhiên làm khó Lâm đại nhân, Lâm đại nhân này là tiếp đãi sứ của hai nước, không chỉ nhận hối lộ của A Sử Lặc, mà còn nhận mã não Lý Thừa Tái tự mình đưa lên, vạn nhất tố giác ra, Lâm đại nhân mà không ổn, Cao Ly hắn cũng chẳng được hơn. Tiểu vương tử vội vàng đưa mắt ra dấu với Từ Trường Kim, Từ cung nữ kiên định lắc đầu, cúi đầu cung kính nhỏ giọng thưa : Điện hạ, xin ngài thứ tội. Trường Kim tuy chỉ là một cung nữ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 48 Hắn lấy hết sức cúi đầu xuống, liếc mắt qua tức thì mừng rỡ như điên, chỉ thấy hai chân hai tay vẫn ở trên cơ thể mình, Ninh tiên tử một tay cầm kiếm, một tay đỡ người hắn, mũi chân điểm nhanh, không ngừng xuyên qua giữa các mái nhà, như một làn khói xanh, tốc độ cực nhanh. Hắn chỉ nghe bên tai tiếng gió lào xào, ngay cả phương hướng cũng không phân biệt rõ ràng. “Thật sự không chết?” Cả người hắn trên dưới mồ hồi lạnh đã ướt đẫm quần áo, nhưng trong lòng vừa mừng vừa kinh ngạc khó tả bằng lời. : “Một lần không chết là may mắn, hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng