Hạ Thiên - Quyển 6

Phần 90

Trần Tự Cường nói ra những lời như vậy cũng có căn cứ, tập đoàn Thiên Nam tuy có tài sản cả trăm tỷ nhưng dù sao cũng chỉ là một công ty lớn trong nước, so với tập đoàn Nhã Lai thì còn kém rất xa. Tập đoàn Nhã Lai mỗi năm thu lợi nhuận ba tỷ Euro, chỉ cần lãi một năm cũng hơn tổng tài sản của tập đoàn Thiên Nam, vì vậy hai bên chênh lệch quá lớn.

– A Cường, cậu không hiểu rồi, gần đâ tập đoàn Thiên Nam đưa ra một mỹ phẩm tên là tiểu mỹ nhân, bán rất chạy, cậu không biết sao?

Quách Lan khẽ cười nói.

– Tôi biết rõ.

Trần Tự Cường gật đầu:

– Sản phẩm do An Khả Khả gần đây vinh quang tột đỉnh làm người quảng bá phải không?

– Đúng vậy, A Cường, tôi nói cho cậu biết, chính tôi cũng đã dùng qua sản phẩm tiểu mỹ nhân kia, tôi thấy nhóm sản phẩm này tốt hơn sản phẩm của công ty chúng ta rất nhiều.

Quách Lan cười yêu kiều:

– Vì vậy tập đoàn chúng ta phải thu mua bọn họ, nói là chúng ta muốn thua mua tập đoàn Thiên Nam, thực chất chỉ muốn chiếm mỹ phẩm kia mà thôi. Nhưng vì ổn thỏa nên tập đoàn quyết định mua tất cả, hơn nữa còn đưa ra giá hai tỷ Euro.

– Hai tỷ.

Trần Tự Cường lắp bắp kinh hoàng:

– Đây chẳng phải là tự chịu thiệt sao?

– A Cường, phải nhìn vấn đề bằng ánh mắt lâu dài. Những năm trước công ty chúng ta mua Tiếu Hộ Sĩ, chẳng phải người khác cũng cho rằng chúng ta chịu thiệt sao?

Quách Lan khẽ cười:

– Còn bây giờ là thế nào? Tiếu Hộ Sĩ là đối thủ cạnh tranh của chúng ta năm xưa, bây giờ đã là của chúng ta, mà sản phẩm của Nhã Lai được tiêu thụ nóng hừng hực. Vài năm trước chúng ta mua Tiếu Hộ Sỉ, bây giờ là Tiểu Mỹ Nhân, đợi đến khi mua được Tiểu Mỹ Nhân, vài năm sau Tiểu Mỹ Nhân sẽ biến mất, địa vị của tập đoàn Nhã Lai vẫn không thể rung chuyển, lợi hại trong đó há có thể so sánh với vài tỷ Euro?

– Chị Lan, ý của chị là thứ thua mua không phải là cách điều chế, căn bản là muốn diệt bọn họ sao?

Trần Tự Cường ra vẻ tỉnh ngộ.

– Xem như cậu đã hiểu.

Quách Lan cười quyến rũ:

– Tóm lại lúc này Diệp Mộng Oánh rơi vào trong tay chúng ta, chúng ta không còn lo đến chuyện buôn bán. Tôi cũng không tin cô tai cho đàn ông của mình lên ăn đạn.

– Đúng vậy chỉ cần nghe những âm thanh rên rỉ nhiệt tình của nàng thì thấy, nhất định là loại phụ nữ thích hành lạc.

Trong lời nói của Trần Tự Cường có chút ghen ghét, nhưng dù xét về gương mặt hay khí chất thì Diệp Mộng Oánh mạnh hơn Quách Lan rất nhiều, điều này làm hắn ghét Hạ Thiên hưởng phúc. Nhưng hắn không dám biểu lộ quá rõ ràng, vì vậy hắn đành phải di chuyển chủ đề để che giấu:

– Chị Lan, trước tiên tôi chúc mừng chị, lần này chị mua thành công thì sợ rằng chức vụ tổng giám đốc kinh doanh ở khu vực Trung Quốc là của chị rồi.

– Khanh khách, khanh khách…

Quách Lan cười như tiếng chuông bạc, sau đó nàng vỗ tay Trần Tự Cường:

– A Cường, cậu đúng là có chút khờ dại, tôi thích sự nhiệt tình của cậu trên người tôi ngày hôm nay.

Trần Tự Cường có chút xấu hổ:

– Chị Lan, chẳng lẽ tôi nói sai sao?

– A Cường, đời có rất nhiều chuyện không như những gì người ta tưởng tượng, nếu cậu không có công sẽ chẳng được thưởng. Vị trí tổng giám đốc có thể được ngồi hay không chẳng liên quan đến quyết định của tôi.

Quách Lan khẽ lắc đầu:

– Vị trí tổng giám đốc thường chưa từng giao cho người Thảo Quốc, vẫn luôn là người được tổng bộ ở nước ngoài phái đến, đều là người nuóc ngoài. Dù tôi có thể thì cũng không đến lượt.

– Bọn họ chẳng phải đang kỳ thị chúng ta sao?

Trần Tự Cường có chút tức giận:

– Quá bất công.

– Đây là kỳ thị, cậu làm gì đượ?

Quách Lan có chút bất đắc dĩ:

– Tôi xem như nhìn thấy, tôi đến vị trí này đã là lên đỉnh, muốn bò lên là không thể.

– Chị Lan, như vậy chúng ta thu mua tập đoàn Thiên Nam làm gì? Nếu như vậy chắc chắn sẽ đắc tội với Diệp Mộng Oánh, làm không tốt sẽ rất phiền.

Trần Tự Cường có chút khó hiểu, hắn thấy như vậy mà có hơi hối hận, vì sợ rằng kết quả là người ta ném tiền cho người giết hắn.

Trần Tự Cường nghĩ đến vấn đề người đàn ông của Diệp Mộng Oánh là kẻ giết người, vì vậy mà có hơi sợ, trong lòng cũng bất an.

– Chú em A Cường ngốc của chị, sao cậu không suy tính một chút, Quách Lan chị có bao giờ là người ngu chứ?

Tập đoàn không cho tôi chỗ tốt, chẳng lẽ tôi không biết tự động sao?

– Chị Lan, ý của chị là?

Trần Tự Cường giống như đã hiểu được vài phần.

– Lần này tổng bộ đưa giá hai tỷ, đồng thời còn nói sẽ đưa thêm vài phần. Cậu nghĩ lại xem, bây giờ chứng cứ của Diệp Mộng Oánh trong tay chúng ta, đừng nói là hai tỷ hai, dù là một tỷ tám cũng sẽ phải bán cho tôi.

Quách Lan khẽ hạ giọng:

– Đến lúc đó chúng ta ký hợp đồng với Diệp Mộng Oánh, thực tế chỉ đưa ra một tỷ tám, còn lại bốn trăm triệu, chẳng phải của chúng ta sao?

– Bốn… Bốn trăm triệu?

Trần Tự Cường hít vào một hơi thật sâu, bốn trăm triệu Euro là bao nhiêu tiền, cả đời hắn cũng không xài hết một phần như vậy.

– A Cường, lần này công lao của cậu rất lớn, vì vậy tôi sẽ không bạc đãi cậu, tôi sẽ cho cậu năm trăm ngàn. Đừng ngại ít, tuy tôi được nhiều nhưng cũng phải chia cho một số người nữa, nếu không sau này tôi cũng khó nuốt.

Quách Lan dùng giọng không nhanh không chậm nói:

– Cậu có năm trăm ngàn, sau này không sợ thiếu tiền.

– Không, nào có chê ít, chị Lan, chị thật sự quá tốt.

Trần Tự Cường kích động đến mức thiếu chút nữa đã ngất đi, năm trăm ngàn, là tiền Euro, điều này quá điên cuồng.

– Được rồi, đừng quá kích động, bọn họ sắp đến rồi.

Quách Lan tỏ ra rất trấn tĩnh:

– Làm xong một lá đơn là chúng ta có thể nghỉ việc rong chơi qua ngày.

Trần Tự Cường liên tục gật đầu, hắn cố gắng trấn tĩnh nhưng quá khó, trong lòng vẫn rất kích động. Phát tài, hắn sẽ nhanh chóng phát tài, đến lúc đó không cần làm trai bao, có năm trăm ngàn Euro thì hắn sẽ bao mười tám em sinh viên xinh đẹp, như vậy không có vấn đề.

Đúng lúc Trần Tự Cường đang mơ mộng thì cửa phòng bị đẩy ra, một nam một nữ đi vào, là Hạ Thiên và Diệp Mộng Oánh.

– Chồng, trước tiên để tôi bàn với cô ta.

Diệp Mộng Oánh sợ Hạ Thiên sẽ trực tiếp ra tay, vì vậy nàng cố ý căn dặn Hạ Thiên, sau đó mới kéo Hạ Thiên ngồi xuống đối diện với Quách Lan.

– Giám đốc Diệp, muốn mời cô một bũa cơm cũng không dễ.

Quách Lan cười với Diệp Mộng Oánh:

– Trước tiên ăn gì đó chứ?

– Cô có điều kiện gì thì cứ nói.

Diệp Mộng Oánh không có tâm tình dùng cơm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/06/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 1
Phần 90: Ba Cặp Mắt Trong Bóng Tối... Hắc thiết khoáng thạch ta quả thật có thể lo liệu được, nhưng ngươi cũng biết muốn lấy nhiều hắc thiết khoáng thạch như vậy chẳng phải chuyện dễ dàng gì, ngươi định bỏ ra bao nhiêu kim tệ để mua đây? Hàn Thạc thầm tính toán, vẻ mặt bình tĩnh thong thả hỏi. Lao Luân Tư chấn động tinh thần, ưỡn thẳng lưng rồi nói có chút hưng phấn: Xem ra quả nhiên ngươi có thể làm được. À à, ta chỉ cần một khối xấp xỉ bằng nắm tay để rèn vũ khí. Hiện giờ thị trường chợ đen không có hàng, ngươi ra giá đi! Đưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Phần 29 Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa chạy vừa kêu: “Nguy to rồi, nguy to rồi, trên núi có lửa cháy.” Tôi hoảng hồn, tự hỏi chẳng lẽ vừa rồi chúng tôi chỉ đốt một đống lửa mà làm cháy luôn cả cánh rừng? Nhớ lại khi nãy đốt cái động kia, đúng là không có dọn dẹp gì xung quanh, nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Giang Nam – Quyển 26
Phần 90 Thị Hiên Vi theo Giang Nam, gai đình ba người không đi Đại La Thiên mà hướng tới vô nhân cấm khu. Thị Hiên Vi tò mò hỏi: Lão gia đi vô nhân cấm khu làm gì? Đi gặp mấy lão đạo hữu. Giang Nam cười nói: Nhìn xem bọn họ có muốn chuyển thế Tiên giới không. Tiên giới bây giờ không tầm thường, ta nghĩ mấy lão già ngoan cố đó cũng sẽ động tâm. Chờ Giang Nam vào vô nhân cấm khu, hắn giật mình. Phạm vi vô nhân cấm khu rút nhỏ rất nhiều, có nhiều cấm khu đã trống trơn, lại có mấy Đạo Quân tiền sử chuyển thế đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng