Hạ Thiên - Quyển 7

Phần 59

Hạ Thiên cuối cùng cũng đi đến toà nhà Vọng Kinh, lại đi lên tầng mười, nhưng lúc này hắn không đến công ty thời trang Y Nhân để tìm Ninh Khiết, hắn theo chân Vân Thanh đến công ty TNHH Vượng Nông thủ đô.

Công ty TNHH Vượng Nông, đây chính là công ty đã quỵt nợ, nhìn qua có vẻ khá nhỏ, chỉ có một văn phòng rộng vài chục mét vuông, trong công ty cũng có chưa đến mười công nhân viên, giám đốc chỉ là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi. Người này là Chu Hoa, bộ dạng thật thà trung hậu nhưng thực tế thì chẳng phải là như vậy, lại càng không phải loại người thành thật.

– Tôi nói cô có cảm thấy phiền phức hay không?

Khi thấy Vân Thanh thì Chu Hoa tỏ ra mất kiên nhẫn:

– Ngày hôm qua các người đã đến gây loạn, sáng hôm nay lại đến gây rối, bây giờ đến trưa lại đến, không biết người khác còn phải ngủ trưa sao?

– Giám đốc Chu, bây giờ anh nợ tiền không trả, nếu anh trả tiền, tất nhiên sẽ chẳng có ai đến làm phiền anh.

Vân Thanh cố nén giận nói.

– Tôi không trả, cô muốn sao? Cô chẳng phải là luật sư à? Cô cứ đi mà tố cáo tôi.

Chu Hoa nói với vẻ mặt kiêu ngạo:

– Tôi còn định cho các người vài trăm ngàn, bây giờ tôi chẳng cho một xu, để em các người làm gì được tôi.

Vân Thanh tức đến mức gương mặt phát lạnh, nàng làm luật sư nhiều năm, nàng đã từng gặp qua nhiều người vô sỉ, nhưng vô sỉ như thế này là lần đầu tiên gặp phải. Ít nhất thì đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy người thiếu nợ gặp chủ nợ mà kiêu ngạo như vậy.

– Chị Vân Thanh, đừng nóng, giao tên ngốc này cho tôi là được.

Hạ Thiên lập tức an ủi Vân Thanh, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào Chu Hoa:

– Này, thằng ngu, chú nhìn anh đi, chú có biết anh không?

– Mỗi ngày anh đều gặp qua nhiều thằng ngu, loại ngu như chú sao anh biết được?

Chu Hoa cười lạnh nói.

– Không đúng, chẳng phải bây giờ anh rất nổi tiếng sao?

Hạ Thiên có chút khó hiểu, sau đó hắn trừng mắt nhìn Chu Hoa:

– Này, thằng ngu, anh cảnh cáo chú, bây giờ chú phải trả tiền ngay, nếu không anh cho chú ăn đòn.

– Anh cũng cảnh cáo chú lập tức cút đi, nếu không anh sẽ báo cảnh sát tố cáo chú cướp của.

Chu Hoa vẫn còn kiêu ngạo hơn Hạ Thiên rất nhiều.

– Cướp của sao?

Hạ Thiên lầm bầm một câu, sau đó hắn suy nghĩ rồi có vẻ giống như đưa ra quyết định:

– Được rồi, hôm nay anh quyết định cướp của chú.

– Cướp của anh?

Chu Hoa cười lạnh:

– Thằng khốn nào ở thủ đô muốn cướp tiền của anh, bây giờ sợ rằng nó còn chưa ra đời.

– Chú thật sự không biết anh sao?

Hạ Thiên hỏi lại một câu.

Vân Thanh ở bên cạnh có chút buồn bực, người này làm gì vậy? Người ta đã nói là không biết, cứ hỏi làm gì? Nghĩ mình là ngôi sao lớn sao?

– Tiểu tử, anh có quen biết rộng, nhưng loại cùi bắp như chú thì không.

Chu Hoa tất nhiên không quan tâm đến Hạ Thiên làm gì.

– Vậy thì được rồi, anh giới thiệu tên mình, anh là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong thiên hạ đệ nhất thiên.

Hạ Thiên ngồi xuống đối diện với Chu Hoa, hắn thuận tiện còn kéo Vân Thanh ngồi xuống:

– Anh không những là anh đẹp trai nhất thiên hạ, hơn nữa còn là Hạ thần y đệ nhất thiên hạ, bây giờ chú đã biết anh chưa?

– Cái gì là Hạ Thiên hay Đông Thiên…

Chu Hoa có chút khinh thường, nhưng hắn vừa nói đến đây thì chợt nhớ đến một vấn đề gì đó, vẻ mặt không khỏi biến đổi:

– Cái gì? Hạ Thiên sao? Cậu là Hạ Thiên thần y sao?

– Đúng vậy, chính là anh.

Hạ Thiên gật đầu rất thỏa mãn.

Vẻ mặt Chu Hoa chợt biến đổi, hắn mở web rồi nhanh chóng tìm tòi, vài phút sau hắn xác nhận một thông tin, người ngồi trước mặt mình chính là Hạ Thiên Hạ thần y nổi tiếng thủ đô vào thời gian gần đây.

Lần này vẻ mặt Chu Hoa trở nên cực kỳ khó coi, hắn ngẩng đầu lên nhìn Hạ Thiên, trên mặt lộ ra nụ cười miễn cưỡng:

– Thì ra là Hạ thần y, đúng là thất kính, không biết Hạ thần y đến đây có chuyện gì?

Rõ ràng thân phận của Hạ Thiên làm cho Chu Hoa phải kiêng kỵ, nhưng nếu muốn trả tiền ngay lập tức thì rõ ràng là không thể, vì vậy hắn giả vờ như không biết đối phương đến đây làm gì.

Chẳng phải chỉ là một thầy thuốc thôi sao? Bây giờ Chu Hoa không có bệnh, dù bị bệnh cũng có rất nhiều bệnh viện. Chỉ cần không phải là bệnh nan y thì hắn sẽ chẳng cần cầu xin thần y làm gì. Vì vậy dù hắn không muốn đắc tội với Hạ Thiên, nhưng nếu nói hắn phải lấy tiền ra thì rõ ràng là không thể.

– Này, anh đến xem bệnh cho chú.

Hạ Thiên trả lời.

Chu Hoa chợt ngây người, lời nói của Hạ Thiên rõ ràng vượt qua dự đoán của hắn, vì vậy mà hắn miễn cưỡng nở nụ cười:

– Hạ thần y, tuần qua tôi vừa đi khám sức khỏe, sức khỏe của tôi dạo này rất tốt, không bệnh tật gì.

– À, bây giờ chú thật sự không có bệnh gì nặng.

Hạ Thiên khẽ gật đầu:

– Nhưng chú sẽ nhanh chóng có bệnh.

Trong mắt Chu Hoa lóe lên cái nhìn bất an:

– Hạ thần y, cậu nói vậy là có ý gì?

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Ý của anh rất đơn giản, chính là thừa dịp chú không chú ý, anh đâm vài châm lên người chú, sau đó hai chân chú sẽ chậm rãi teo rút, hai tay cũng teo rút, cuối cùng toàn thân chỉ còn lại cái miệng để ăn cơm, ngoài ra tất cả bộ phận khác đều không thể động đậy. Chú cảm thấy như vậy có tốt không? Thật ra anh thấy như vậy là tốt, ít ra sau này chú có thể ngủ cả ngày, cung không còn ai đến quấy rối chú nữa.

– Hạ thần y, cậu đang nói đùa sao?

Chu Hoa mỉm cười ngây ngốc.

– Anh không quen chú, anh không có hứng nói giỡn với chú.

Hạ Thiên có chút khinh thường, trên tay xuất hiện một cây ngân châm, sau đó hắn đâm lên tay Chu Hoa một châm, hắn nói:

– Chú có cảm giác bị anh đâm lên tay không?

Đáng lý ra Chu Hoa không sinh ra cảm giác, nhưng Hạ Thiên nói như vậy thì hắn lập tức nhớ vừa rồi mình có hơi đau, vì vậy mà vẻ mặt hắn có chút mất tự nhiên:

– Hạ thần y, cậu… Cậu làm gì tôi?

– Chú thử xem tay phải của mình, có phải chẳng còn chút sức lực gì cả, thậm chí nắm lại cũng không chặt?

Hạ Thiên dùng giọng không chút hoang mang hỏi.

Chu Hoa bóp bóp nắm tay, vẻ mặt lập tức trắng bệch, khí lực trên tay cũng không tệ nhưng lúc này tay hắn như mềm nhũn, đúng như những gì Hạ Thiên nói, bây giờ hắn khó thể nắm chặt bàn tay lại.

– Cậu… Cậu muốn làm gì?

Chu Hoa nhìn Hạ Thiên, giọng nói mơ hồ có hơi run.

– Có muốn anh trị bệnh cho chú không?

Hạ Thiên cười hì hì:

– Cứu sống mười triệu, cứu chết để lại mười ngàn, đây là quy củ mới của anh, chú chỉ cần đưa ra cho anh mười triệu, như vậy anh sẽ chữa tay cho chú trở lại như thường, nếu không thì chú chuẩn bị cho khoảng thời gian nằm liệt giường là vừa.

– Cậu… Cậu muốn cướp đoạt sao?

Chu Hoa có chút tức giận, trong lòng càng khó hiểu, gần đây hắn chỉ cướp của người ta, bây giờ lạ bị người ta cướp lại sao? Điều này đúng là không có thiên lý.

Hạ Thiên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Chu Hoa:

– Chú đúng là quá ngu, không phải anh đã nói rồi sao? Anh muốn cướp của chú.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/06/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên anh bị ở tù 17 năm. Thúy đang mang thai đứa con của Thành. Lúc cô sinh đứa bé ra, cô giao nó cho người bà con nuôi. Cô kể cho Thành nghe điều này rồi từ đó cô bỏ đi thật xa, không ai biết cô đã đi đâu. ... Bạn đang đọc truyện...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 5
Phần 59 “Phong nhi, mạnh một chút.” Ân quý phi tựa hồ đã chìm vào biển dục, trong mắt xuân quang ngập tràn. Giờ đây, hai chân nàng mở to ra, vùng kín hoàn toàn hiện ra trước mắt Lưu Phong. Ngón tay hắn chậm rãi nhu tha. Theo chuyển động của ngón tay Lưu Phong, hạ thể Ân quý phi bỗng xuất hiện một trận run rẩy, một dung dịch ấm áp cấp tốc chảy ra. Lưu Phong hơi kinh hãi, không nghĩ Ân quý phi đã đạt tới đỉnh phong. Như thế đã đủ điều kiện để song tu. Song tu đối với chất lượng tình dục, yêu cầu rất cao. Chỉ khi nào song phương nam nữ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Hàn Lập – Quyển 4
Phần 59 Chủ ý đã định, Hàn Lập liền không nói không rằng ngự khí phi hành rời khỏi đỉnh núi. Về sau những tu sĩ Luyện Khí kỳ nói chuyện với Hàn Lập khi tụ hội Bạch Trì sơn bắt đầu thì không thấy vị “tiền bối” cao nhân kia đâu, trong lòng đều không khỏi cảm thấy kỳ quái. Hàn Lập trước tiên đi đến phường thị Thiên Tinh tông một chuyến, dựa theo danh sách mua sắm các loại tài liệu cần thiết cho việc tu bổ Truyền Tống trận, sau đó mới hướng Việt quốc bay đi. Lúc này Hàn Lập không có lần mò theo đường cũ tiến vào Việt quốc mà hắn lén lút...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng