Hạ Thiên - Quyển 7

Phần 89

– Tiên sinh, tôi sẽ báo cảnh sát.

Người phụ nữ trẻ cuối cùng cũng nói lời uy hiếp, hơn nữa nàng còn lấy điện thoại ra, bộ dạng có thể điện thoại bất cứ lúc nào.

Đúng lúc này người đàn ông trên xe lăn lại khoát tay, tỏ ý bảo người phụ nữ trẻ không cần làm như vậy. Sau đó hắn cuối cùng cũng mở lời, giọng điệu tương đối bình tĩnh:

– Hạ Thiên, mày tuyệt tình như vậy sao?

Những lời này đã chính thức thừa nhận thân phận của người đàn ông xe lăn, hắn chính là Thái Bằng Trình, từng là Thái Tử hô phong hoán vũ ở huyện Lâm Giang, đồng thời cũng là Thái Tử thông thiên mánh khóe ở thủ đô.

– Thằng ngu, chú nói anh tuyệt tình sao, nếu vậy thì anh xử lý chú luôn rồi, còn cho chú cơ hội đến đây mà sửa mặt à?

Hạ Thiên bất mãn nói.

– Tao muốn biết, vì sao mày có thể xác định đúng là tao.

Thái Bằng Trình trầm mặc một lúc rồi mở miệng hỏi.

Thường Tiểu Bảo ở bên cạnh cũng khẽ nói:

– Đúng vậy, Thiên ca, sao anh có thể xác định tên này là Thái Tử kia? Loại này cần phải xét nghiệm DNA hoặc vân tay mới biết được mới đúng chứ?

– Còn nhiều biện pháp khác, ví dụ như giọng nói không đổi, ánh mắt không biến đổi, dáng người cũng vậy, nhìn kỹ có thể thấy.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Thật ra ngoài những thứ này thì còn có những mặt khác biệt khác, thật ra mỗi người đều có cấu tạo khác biệt, người bình thường khó phân biệt được, nhưng anh chỉ cần bắt mạch là biết rõ ràng. Tóm lại một câu, trừ khi thay đổi cả lục phủ ngũ tạng, nếu không anh cũng sẽ phân biệt được.

– Hạ Thiên, tao phải thừa nhận mày rất lợi hại, tao cũng không muốn cùng đối địch với mày, chỉ cần mày tình nguyện chừa cho tao một con đường sống, tao nhất định sẽ báo đáp.

Thái Bằng Trình chậm rãi nói.

– Anh không phải đã chừa cho chú một con đường rồi à?

Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Thái Bằng Trình:

– Bây giờ anh không xử lý chú, anh chỉ chuẩn bị đưa chú cho cảnh sát Giang Hải, muốn đưa chú sang bên kia xét xử, đến khi đó bọn họ có thả cho chú đường sống hay không, nào có liên quan gì đến anh?

– Hạ Thiên, bọn họ sẽ không để cho tôi rời khỏi thủ đô, tôi đám cam đoan, nếu cảnh sát Giang Hải thật sự đưa tôi ra khỏi thủ đô, tôi cũng không khác gì phải chết.

Thái Bằng Trình khẽ nói:

– Làm người cần gì ép người vào đường chết như vậy?

– Chú chết hay không liên quan quái gì đến anh? Anh chỉ muốn giao chú cho vợ cảnh sát tỷ tỷ mà thôi.

Hạ Thiên lười biếng nói.

Đúng lúc này điện thoại của Hạ Thiên lại vang lên.

Hạ Thiên lấy điện thoại ra, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói có chút khách khí:

– Chào cậu, xin hỏi có phải là Hạ tiên sinh không?

– Đúng vậy, ai thế?

Hạ Thiên hỏi.

– Chào Hạ tiên sinh, tôi là Chu Cường, là cảnh sát hình sự tỉnh Bình Hải, cục trưởng Hào để tôi liên lạc với cậu…

Chu Cường ở đầu dây bên kia định giải thích một lượt, nhưng Hạ Thiên cũng không cho cơ hội.

Hạ Thiên cắt đứt lời nói của Chu Cường, hắn nói:

– À, thì ra là các anh, tôi đang ở bệnh viện thánh Maria, các anh đến nhanh, tên Thái Bằng Trình ngu ngốc đang ở đây.

– Được, Hạ tiên sinh, chúng tôi sẽ đến ngay.

Chu Cường không nói thêm điều gì, hắn đồng ý và cúp điện thoại.

Thái Bằng Trình không nói thêm điều gì, hắn chỉ ngồi xe lăn, bộ dạng đang suy nghĩ, trời phật cũng không biết hắn đang nghĩ gì.

Cảnh sát tỉnh Bình Hải đến rất nhanh, chưa đến một phút sau đã có một chiếc xe cảnh sát tỉnh Bình Hải tiến vào bệnh viện Maria, hai nam một nữ xuống xe, một cảnh sát hơn bốn mươi đẫn đầu đoàn người xuống xe lấy điện thoại ra. Hắn vừa gọi điện thoại vừa tìm kiếm khắp nơi, khi điện thoại vừa được nối thông thì hắn thấy Hạ Thiên, vì vậy hắn vội vàng cúp điện thoại và gọi hai tên cảnh sát khác chạy đến.

– Chào cậu, cậu là Hạ tiên sinh à? Tôi là Chu Cường.

Tên cảnh sát trung niên đến trước mặt Hạ Thiên rồi khách khí chào hỏi, dù đây là lần đầu tiên hắn được thấy chân nhân của Hạ Thiên, nhưng điều này cũng không đại biểu hắn chẳng biết gì về đối phương.

– Đúng vậy, tôi là Hạ Thiên.

Hạ Thiên gật đầu, sau đó hắn chỉ vào Thái Bằng Trình:

– Chính là thằng ngu này, các anh mau bắt hắn mang đi.

Chu Cường quay đầu nhìn Thái Bằng Trình, sau đó hắn chợt nở nụ cười ngây ngốc:

– Hắn là Thái Bằng Trình sao?

– Đúng vậy, tiểu tử này vừa để người ta thay đổi gương mặt, nhưng nếu các người mang người về thì hoàn toàn có thể xác nhận thân phận của hắn.

Hạ Thiên lười biếng nói.

– Đúng vậy, tao là Thái Bằng Trình.

Thái Bằng Trình chủ động nhận thân phận của mình:

– Tôi tình nguyện theo các ông về Giang Hải.

Thái Bằng Trình nói xong thì trực tiếp đứng lên khỏi xe lăn, sau đó hắn đi về phía Chu Cường và chủ động duỗi tay nói:

– Bắt đi.

Chu Cường có chút chần chừ, sau đó hắn lấy còng ra khóa tay Thái Bằng Trình, cuối cùng phân phó hai tên cảnh sát còn lại:

– Áp tải lên xe.

Hai cảnh sát lên tiếng rồi áp tải Thái Bằng Trình về phía xe, Chu Cường thì nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt cảm kích:

– Hạ tiên sinh, lần này thật sự đa tạ cậu, nếu không chúng tôi cũng không có cách nào phải trở về.

– Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ giúp vợ mình mà thôi.

Hạ Thiên thuận miệng nói một câu:

– Được rồi, các anh đi đi, trên đường nên cẩn thạn, sợ rằng sẽ có người muốn giết các anh.

– Cảm ơn Hạ tiên sinh đã nhắc nhở, chúng tôi sẽ lập tức đi ngay.

Chu Cường gật đầu:

– Đợi đến khi Hạ tiên sinh về Giang Hải, tôi sẽ mở tiệc chiêu đãi cậu, bây giờ tôi xin cáo từ trước.

Chu Cường làm việc quả nhiên rất lợi hại, ngay sau đó hắn đã rời khỏi bệnh viện, tất cả quá trình cũng không có người nào ngăn trở, có thể nói là tương đối thuận lợi.

Khi thấy đám cảnh sát lên xe bỏ đi thì Thường Tiểu Bảo không nhịn được phải hỏi:

– Thiên ca, cứ như vậy là xong sao?

– Vậy chú còn muốn thế nào?

Hạ Thiên nhìn Thường Tiểu Bảo:

– Này, chú lần này làm việc rất tốt, giúp anh một ơn lớn, sau này nếu có chuyện gì cứ điện thoại cho anh, anh sẽ giúp chú.

– À, Thiên ca đừng nói như vậy, đây chỉ là việc nhỏ, tôi phải làm.

Thường Tiểu Bảo vội vàng nói, sau đó hắn di chuyển chủ đề:

– Thiên ca, bây giờ còn sớm, anh định đi đâu?

Thường Tiểu Bảo không hỏi thì không sao, hắn hỏi làm Hạ Thiên có chút buồn bực, vì hắn không biết nên đi đâu. Tuy bây giờ hắn có rất nhiều vợ ở thủ đô, nhưng ai cũng bận, người duy nhất không bận rộn chỉ còn là Tiểu Yêu Tinh, nhưng hắn phải tìm nàng sao?

– Ơ, đây không phải là Tiểu Bảo Ca sao?

Một giọng nói kỳ quái chợt vang lên.

Hạ Thiên quay đầu lại nhìn, hắn thấy một nam một nữ đi về phía bên này, hai người đều khá trẻ, nam chưa đến hai mươi, nữ hơi lớn một chút, nói chung hai mốt hai hai gì đó, bộ dạng khá tốt, nhìn qua có vẻ rất xứng đôi.

– Anh không phải là Tiểu Bảo Ca, anh là Bảo gia của chú.

Thường Tiểu Bảo nhìn chằm chằm vào tên đàn ông, sua đó hắn mắng ngay.

– Tiểu Bảo Ca nóng tính như vậy trách gì A Kha không thích.

Tên đàn ông kia bị chửi nhưng tuyệt đối không tức giận, hắn ôm người phụ nữ bên cạnh rồi dùng giọng không nhanh không chậm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/06/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 13
Phần 89 Kỳ Lân Điện hạ? Xà thúc, hắn... Hắn đến cùng là người nào? Cổ Ngải lộ vẻ kinh ngạc hỏi. Một tồn tại có thể khiến bát giai linh thú cũng phải kiêng kỵ, Cổ Ngải hắn sao có thể không chú ý được. Lôi Xà không trả lời hắn, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào Bại Gia Tử, chờ đợi câu trả lời của hắn. Bại Gia Tử lại lãnh khốc mà cười nói: Chỉ bằng đầu đại xà ngươi không có tư cách mệnh lệnh bổn vương tử! Bất luận một gã thần thú hậu duệ nào, cho dù cấp bậc có thấp, cũng tuyệt đối sẽ không khuất phục bất cứ một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Dương Thần – Quyển 15
Phần 89 Dương Thần và Lam Phi sau khi bàn bạc xong liền chạy thằng về nơi ở của huynh muội nhà họ Triệu. Triệu Mộc Dương đang ngồi thiền trên một tảng đá xanh trong rừng để tu luyện công pháp của mình, đang hấp thu linh khí thiên nhiên. Nhận thấy sự xuất hiện của Dương Thần, Triệu Mộc Dương mở mắt, nhã nhặn cười nói. Tiêu huynh đệ, huynh cứ luôn lui tới chỗ của chúng tôi thì sẽ thật sự không có ích cho việc tu luyện của huynh đâu. Sao vậy, Triệu huynh không hoan nghênh tôi sao? Dương Thần không khỏi than thở trong lòng, những tu sĩ này đa số mỗi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Phần 89 “Một số năm về sau, ta có thể tự hào nói với hậu nhân của ta rằng, lão phu Bạch Tiểu Thuần, cả đời khúc chiết, ở Linh Khê Tông từng nuôi thú, ở Huyết Khê Tông luyện qua đan!” Bạch Tiểu Thuần có chút tự đắc, cảm thấy dạng cố gắng này của mình, nếu sau này không trở thành Dược Sư vĩ đại nhất, luyện không ra Trường Sinh Bất Lão Đan, vậy thì quá không công bằng. “Tuy nhiên ta cũng phải cẩn thận một chút, dù sao nơi này cũng không phải là Linh Khê Tông. Người ở đây đều hung tàn, nếu trong lúc ta luyện dược mà trêu chọc tới bọn hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng