Hạ Thiên - Quyển 8

Phần 63

 – Ông không thấy chị ấy có mặt ở đây sao?

Hạ Thiên có chút mất hứng:

– Nhanh nói các người là ai, nếu không tôi sẽ đuổi đi.

– Cậu nói chuyện thế nào vậy?

Người đàn ông trẻ tuổi dùng giọng bất mãn nói.

– Tiểu Uy, đừng nói lung tung.

Người đàn ông già lão chợt quát lên, lão nhìn Hạ Thiên, giọng điểu rất bình hòa:

– Tiểu tử, cậu là bạn trai của Vân Thanh sao? Tôi là Đàm Học Vũ, là bác trai của Vân Thanh, đây là Đàm Uy con tôi, là em họ của Vân Thanh, chúng ta đều là người nhà.

– Phải không?

Hạ Thiên dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hai người, không nghe chị Vân Thanh nói mình có cha, sao có bác trai?

– Tiểu tử, không biết cậu xưng hô thế nào?

Đàm Học Vũ cười ẩn giấu nói.

– Tôi là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong thiên hạ đệ nhất thiên.

Hạ Thiên trả lời, ông lão này xem như khách khí, vì vậy hắn nói ra tên mình rồi bổ sung một câu:

– Tôi không phải là bạn trai của chị Vân Thanh, tôi là chồng của chị ấy.

– Sao?

Đàm Học Vũ có chút hứng thú:

– Các người đã kết hôn rồi à?

– Còn chưa, chưa quá nhanh như vậy.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

Đàm Học Vũ khẽ vuốt cằm:

– Vậy trước tiên chúc mừng cậu.

Đàm Học Vũ dừng lại một chút rồi tiếp tục hỏi:

– Tôi nghe nói Vân Thanh đã trở lại, bây giờ cô ấy không có trong nhà sao?

– Chị ấy đi tắm, các người ra ngoài chờ đi.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Vậy cũng được, chúng tôi ở bên ngoài chờ một chút.

Đàm Học Vũ khẽ gật đầu, lão đang định xoay người thì một âm thanh chợt truyền vào tai:

– Cút.

– Chị Vân Thanh, chị tắm xong rồi à?

Hạ Thiên lách mình đi vào, hắn đến bên cạnh Vân Thanh.

Lúc này tóc Vân Thanh khá ướt, quần áo trên người vẫn là bình thường, vẫn là một bộ quần áo cực kỳ bảo thủ. Nhưng lúc này gương mặt nàng hơi đỏ, cặp mắt xếch xinh đẹp lại lóe lên lửa giận, rõ ràng lửa giận không dành cho Hạ Thiên, danh cho hai cha con Đàm Học Vũ và Đàm Uy.

Đàm Học Vũ xoay người nhì Vân Thanh rồi thở dài:

– Vân Thanh, bác biết cháu rất hận chúng ta, nhưng…

– Tôi nói các người cút đi, không nghe thấy sao?

Vân Thanh tức giận quát:

– Chỗ này không chào đón các người.

– Này, cô có ý gì vậy, cha tôi tự mình đến tìm cô, cô không chào đón cũng chẳng sao, nhưng có người nói như cô sao?

Đàm Uy rất bất mãn.

– Chị Vân Thanh, có muốn tôi giúp một tay đuổi bọn họ ra ngoài không?

Hạ Thiên lúc này mở miệng hỏi:

– Thật ra tôi vừa đuổi bọn họ đi, nhưng bọn họ nói mình là bác trai và em họ của chị, vì vậy tôi mới không ra tay.

– Tôi không có bác trai, không có em họ.

Vân Thanh lạnh lùng nói:

– Hạ Thiên, nếu bọn họ không đi, cậu đẩy bọn họ ra.

– Được rồi, chị Vân Thanh.

Hạ Thiên lên tiếng, sau đó hắn nhìn Đàm Học Vũ và Đàm Uy:

– Này, hai người nghe rõ chưa? Các người nên tự mình đi, đừng để tôi ném các người ra ngoài.

– Cha, chúng ta đi thôi, nếu chị ta không nghĩ mình họ Đàm, chúng ta cũng không cưỡng cầu.

Đàm Uy tức giận nói.

Đàm Học Vũ nhìn Vân Thanh rồi thở dài:

– Được rồi, chúng tôi lập tức đi ngay, nhưng trước khi đi vẫn phải nói một câu, bà nội của cô đã lớn tuổi, cuộc sống sau này cũng không còn dài, bà rất muốn thấy cháu gái. Nếu có thể, tôi hy vọng cháu đến gặp mặt, như vậy bà ra đi cũng an tâm hơn.

– Cút.

Vân Thanh chỉ nói một câu như vậy.

Đàm Học Vũ lắc đầu thở dài, sau đó xoay người đi rất bất đắc dĩ. Sau đó bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, Vân Thanh đột nhiên nhào vào lòng Hạ Thiên, nàng khóc ồ lên.

– Chị Vân Thanh, chị đừng khóc, bây giờ tôi sẽ đuổi theo đánh hai kẻ kia.

Hạ Thiên vội vàng an ủi Vân Thanh.

– Không, không cần tìm bọn họ.

Vân Thanh ngửa đầu nhìn Hạ Thiên:

– Tôi không muốn có bất kỳ mối liên hệ nào với bọn họ, nghe tôi một lần, được không?

– Được rồi.

Hạ Thiên gật đầu:

– Nhưng, chị Vân Thanh, chị cũng đừng khóc nữa.

– Ừ.

Vân Thanh khẽ lên tiếng, nàng dựa vào lòng Hạ Thiên, dân dần ngừng khóc. Nhưng nàng vẫn cứ ôm lấy Hạ Thiên không rời.

Hai người cứ ôm nhau như vậy, bầu không khí có chút kiều diễm. Hạ Thiên nhìn cặp môi đỏ mọng của Vân Thanh, hắn đanh nghĩ xem có hôn xuống hay không.

– Chị Thanh.

Một âm thanh vang lên phá vỡ bầu không khí, Vân Chí Quang xuất hiện ngoài cửa, khi thấy hai người bên trong đang ôm nhau thì hắn có chút xấu hổ. Một lúc lâu sau hắn mới nói:

– Điều này, chị Thanh, anh rể, cơm chín rồi, cha bảo em đến mời hai anh chị.

– Tiểu Quang, em đi trước, chúng tôi sẽ đến ngay.

Vân Thanh lên tiếng, sau đó nàng rời khỏi lòng Hạ Thiên:

– Chờ tôi một chút, tôi đi rửa mặt.

Một phút sau Vân Thanh đã quay lại, sau đó nàng kéo tay Hạ Thiên đi ra ngoài.

Nhà cậu Vân Thanh cách đây không xa, nói chung khoảng hai trăm mét, là một tòa nhà hai lầu nhưng hơi nhỏ, người trong nhà cũng không nhiều, chỉ có cậu mợ Vân Thanh, Vân Chí Quang, vợ Vân Chí Quang và một đứa bé ba tháng tuổi.

Vợ Vân Chí Quang không lớn lắm, chỉ vừa đúng hai mươi, bộ dạng xinh xắn, có lẽ vì như vậy mà nàng mới có thể làm cho một Vân Chí Quang ăn chơi lêu lổng quay về một lòng nuôi gia đình.

Bữa tối rất phong phú, cả nhà cậu Vân Thanh rất nhiệt tình với Hạ Thiên, Vân Ba liên tục gắp rau cho Hạ Thiên. Tất nhiên điều làm cho Hạ Thiên thỏa mãn nhất chính là món thịt chó, nghe nói đây là Vân Chí Quang cố ý chuẩn bị cho Hạ Thiên, vì hắn nghe Hạ Thiên khen thịt chó ăn ngon.

Sau khi kết thúc bữa tối thì mọi người đến ngồi trước ti vi, bầu không khí rất hòa hợp, sau đó Vân Ba hỏi một câu:

– Tiểu Thanh, cháu có đến thăm bà ngoại không?

– Cháu không có bà ngoại.

Vẻ mặt Vân Thanh lập tức biến đổi.

Vân Ba thở dài muốn nói lại thôi.

– Cậu, cháu mệt rồi, cháu về trước.

Vân Thanh nói xong thì đứng lên kéo Hạ Thiên vội vàng bỏ đi.

Sau lưng truyền đến tiếng thở dài bất đắc dĩ của Vân Ba.

Hạ Thiên có chút buồn bực, vì sao tối nay có người muốn Vân Thanh đến thăm bà nội, sau đó lại là bà ngoại? Kỳ quái là chị Vân Thanh không thích cả hai bà, giống như cả hai có thù oán gì với nàng.

– Có phải cậu có rất nhiều nghi vấn không?

Về đến nhà Vân Thanh đóng cửa chính, nàng kéo Hạ Thiên vào phòng ngủ rồi khẽ hỏi.

– Có một chút.

Hạ Thiên khẽ gật đầu.

– Tôi không phải không muốn nói cho cậu biết, tôi chẳng qua chỉ không muốn nhớ lại những chuyện cũ, vì vậy cậu cũng đừng hỏi tôi.

Vân Thanh nói rất nhỏ.

– Chị Vân Thanh, tôi sẽ không hỏi.

Hạ Thiên chăm chú nói:

– Thật ra tôi chẳng quan tâm đến bà nội, bà ngoại, bác trai hay cậu của chị, tôi chỉ quan tâm đến chị thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/07/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 45
Phần 63 Giờ phút này những người chủ chốt như Lục Thiếu Du, Phong Du Du, Lục Kinh Vân còn chưa xuất trận mà Thượng Thanh thế giới đã có hai tòa Hồng Hoang điện. Chuyện này đủ để khiến cho hơn trăm vạn người trong tất cả thế lực lớn và người Cổ tộc chung quanh Chiến đài lúc này sôi trào không thôi. U Giác, trận thứ tư ngươi ra tay đi. Nam tử tuấn mỹ trong Thiên La minh vẫn vô cùng bình thản. Thiên La minh thua liền ba trận, dường như chuyện này vẫn không có bao nhiêu quan hệ với hắn. Cho nên hắn cũng không có quá đặt ở trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 6
Phần 63 Hầu như cùng một khoảng thời gian trong góc quán bar có vài người đàn ông đứng lên rồi phóng về phía bên này, bọn họ vây quanh quầy bar, mười mấy người đàn ông đều cao lớn, thân thể rắn chắc, nhưng mùi bia rượu nồng nặc, rõ ràng đã uống khá nhiều. Mọi người nhìn tình cảnh thì biết sắp đánh nhau đến nơi, vì vậy ai cũng khong tự giác được phải nhượng bộ, có vài người dứt khoát rời khỏi quán bar. Tất nhiên phần lớn đám người ở đây đều thích xem náo nhiệt, những năm gần đây trong quán bar cũng không thiếu những tình cảnh đánh đấm, nhưng dù vậy không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Dương Thần – Quyển 9
Phần 63 Theo hướng kia, Dương Thần nhìn sang cửa hàng bánh mì phía bên kia đường, cạnh chiếc tủ kính lớn một dáng người duyên dáng đang đứng tràn đầy sinh khí, người con gái mặc chiếc váy ngắn màu hồng phấn, dường như đang xem có thích hương vị của chiếc bánh mì hay không. Trong ánh nắng mặt trời mùa hạ, bắp chân cô gái ấy trắng tựa như tuyết, đang đi một đôi giày bệt bằng vải giản dị, nhưng kết hợp hoàn toàn tự nhiên, khiến không ít đàn ông đi qua đều phải ghé mắt liếc nhìn. Dương Thần thở ra một cái, có lẽ bởi vì trên mình cô gái kia đã toát...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng