Hàn Lập - Quyển 1

Phần 40

Những người hay oán trách cũng không biết rằng vị trưởng lão sáng lập kiếm kỹ này, kỳ thực có một thân công lực cao thâm, khi còn tráng niên trong một lần chém giết trên giang hồ, trong lúc vô ý bị đối thủ phế bỏ võ công, sau này cũng vô pháp tu luyện lại nội gia chân khí.

Vì sợ hãi địa vị của mình tại môn nội bị sụp đổ tan tành nên vị trưởng lão kia cũng không hướng người khác thổ lộ chuyện này, ngược lại từ đó trở đi hoàn thành một bộ võ công với cử động cao thâm khó lường, giấu giếm tất cả trên dưới mọi người.

Nhưng công lực của hắn từ nay về sau đã không còn, đó là một sự thật không thể thay đổi, từ đó trở đi, hắn vẫn luôn luôn cẩn thận, dựa vào cơ trí hơn người, dĩ nhiên không bị người khác phát hiện.

Thời kỳ đó chính là lúc mà Thất Huyền môn toàn thịnh, xưng bá Kính Châu.

Vị trưởng lão này khi phát giác công lực xác thật là không có cách nào khôi phục, dưới hoàn cảnh tuyệt vọng, lợi dụng quyền lợi trong tay, lặng lẽ giấu giếm tin tức, không nói cho người ở trên biết, phái kẻ dưới tay đánh lén rất nhiều người của các môn phái nhỏ biết được bí ẩn này.

Từ trong môn phái hắn tham lam cưỡng đoạt rất nhiều bí tịch võ học quý hiếm, cố gắng tìm ra một loại không dùng nội lực, lại có khả năng xuất ra võ công tuyệt đỉnh.

Kết quả, trải qua hơn một năm lục soát, hắn đích xác tìm ra rất nhiều bí kỹ tuyệt đỉnh, nhưng trong đó không có loại nào thích hợp có thể sử dụng.

Hắn thất vọng.

Vị trưởng lão này cũng là một người tài cao thiên phú, là hạng người tâm trí tuyệt đỉnh. Khi tâm tàn ý lạnh, nghĩ đến việc có thể lợi dụng nhiều loại bí kỹ có trong tay, về sau tự mình sáng tạo ra một loại tuyệt học.

Cái ý niệm gợi lên trong đầu đã làm cho hắn kích động không thôi, có thể sáng lập một môn võ học độc đáo, đúng là giấc mộng cả đời của mỗi một võ giả, từ đó về sau hắn một lòng một dạ tập trung giải quyết nan đề này, tự mình nghiên cứu thực tế các loại ý nghĩ. Cuối cùng, vì sợ vướng bận vào chuyện thế tục, hắn thậm chí hoàn toàn bế quan, tranh chấp của môn phái với ngoại giới cũng không có hỏi qua.

Sáng tạo một môn võ học đích thực là một việc phi thường khó khăn. Huống chi hắn còn muốn tạo nên môn võ học có giới hạn lớn như vậy, vừa phải là loại không có chân khí có thể sử dụng, vừa phải hàm chứa nhiều bí kỹ, trở thành một môn võ công cao thâm tuyệt đỉnh.

Quá trình sáng tạo nên vũ kỹ, trước đó chưa từng có bao giờ, thật khó khăn, vượt xa sự tưởng tượng của hắn, nhưng hắn cũng là một người có nghị lực rất lớn, trải qua nửa đời người làm việc toàn tâm toàn ý, sau quá trình hơn mười năm dài thu thập kinh nghiệm, cuối cùng “Trát Nhãn kiếp pháp” đã xuất thế.

Vị trưởng lão này hưng phấn vạn phần, vội vàng hướng đến những người khác bên trong môn phái báo tin mừng về võ công mới đại thành của hắn, thì phát hiện việc ngoài ý muốn, Thất Huyền môn đã hoàn toàn suy bại. Cả môn phái đang bị đông đảo các bang phái lớn nhỏ trên giang hồ vây công, tùy thời đều có thể phát sinh nguy hiểm toàn môn bị diệt vong.

Năm đó, vị trưởng lão đã hoa giáp (sáu mươi tuổi), vừa sợ vừa giận, tại thời khác nguy cấp, lợi dụng kiếm kỹ quỷ dị mà mình vừa mới luyện thành, đại triển thần uy, liên tiếp giết chết nhiều cường địch, chấp nhiếp đông đảo các cao thủ còn lại, giúp Thất Huyền môn từ trong vòng vây trùng trùng, mở một đường máu xông ra ngoài, giúp Thất Huyền môn tiếp tục duy trì sau này, lập được đại công di thiên*

Đáng tiếc chính là, sau khi vừa mới thoát được nguy hiểm, vị trưởng lão này lại gặp đại hạn, chỉ kịp để lại di chúc đem kiếm phổ tâm huyết của mình để vào Thất Tuyệt đường, liền nhắm mắt xuôi tay.

Càng làm cho người khác tiếc nuối thêm nữa là trong những năm tháng sau đó, hậu bối đệ tử trước thời Hàn Lập, chưa có người nào thử tu luyện công pháp này, làm cho minh châu nhuốm bụi, bất kiến thiên nhật**.

Hàn Lập đối với những việc quá khứ phát sinh, hoàn toàn không biết gì cả, nhưng thật ra cho dù biết, hắn cũng sẽ không có động tâm. Đối với hắn mà nói, cái môn kiếm kỹ này thích hợp dành cho hắn tu luyện, có khả năng giúp hắn bảo trụ tiểu mệnh đang nằm trong tay Mặc đại phu, vậy là được rồi. Về phần nó lai lịch ra sao? Là ai sáng tạo? Hàn Lập một điểm hứng thú cũng không có, hắn là người rất chú trọng thực tế, không có chút lợi ích nào, hắn sẽ không phí tâm đi tìm hiểu rõ.

Trong phòng của mình, Hàn Lập thắp lên ngọn đèn, nằm bò trên mặt bàn gỗ, dưới ánh đèn hôn ám, tiếp tục đọc bí tịch.

Hắn thực chất không có ý định sao chép bí tịch, mà chuẩn bị bằng vào trí nhớ vượt xa người thường của mình, kiên quyết đem hết toàn bộ ghi tạc trong đầu, cứ như vậy vừa an toàn, không sợ thất lạc, cũng không cần lo lắng lộ ra điều bí mật rất nguy hiểm này.

Phải biết rằng, đối với Mặc đại phu, hắn vẫn bảo trì sự cảnh giác cực cao, sẽ không phải ngu xuẩn cho rằng đối phương một điểm cũng không giám thị mình, nếu trong phòng xuất hiện nhiều bản sao bí tịch như vậy, chẳng phải là tất cả đều lộ liễu ra hết ư, làm cho Mặc đại phu đối với mình sẽ có đề phòng.

Ánh lửa đèn màu vàng, ‘Phốc’ một tiếng, bạo phát ra một cái hoa lửa nhỏ nhỏ, nhắc nhở Hàn Lập thời gian đã qua thật lâu, tất nhiên phải sớm đi nghỉ ngơi.

Nhưng Hàn Lập hoàn toàn không thèm để ý đến, cả người đều chìm ngập vào thế giới trong bí tịch, vào các kỹ xảo kỳ dị trong sách, tâm thần hắn hoàn toàn bị hấp dẫn không thể dứt ra được.

Hoa lửa từng cái từng cái nổ lách tách, thân ảnh bị phản chiếu trên vách tường cũng tùy thời theo đó mà chớp lên không thôi, lớn nhỏ bất định. Mà bản thân Hàn Hập vẫn ngồi tại chỗ, một chút cũng không động, nhất động nhất tĩnh, một người một bóng, hình thành nên một sự tương phản yêu dị, làm cho người bên ngoài có cảm giác khác lạ nhưng hài hòa vô cùng.

Thời gian từng khắc, từng khắc trôi qua, bóng dáng sau lưng Hàn Lập từ rõ ràng từ từ biến thành mơ hồ, lại từ mơ hồ từ từ biến thành không, sắc trời bên ngoài đã sáng rồi.

Hàn Lập đã bất tri bất giác si mê đọc cả buổi tối.

“Ba” một tiếng, một cái hoa lửa cuối cùng bạo nổ, ngọn đèn cũng tùy thời hoàn toàn phụt tắt, Hàn Lập rút cuộc từ trong bí tịch bị đánh thức.

Hắn ngẩng đầu nhìn xuống ngọn đèn, lại đưa mắt xem xét ánh sáng ngoài cửa sổ, trong lòng cười khổ một trận.

Không nghĩ tới chính mình cũng có một ngày nghiên cứu kỹ xảo giết người một cách si mê như thế. Tự bản thân hiện nay và trước kia thật khác xa nhau.

Hàn Lập cảm khái một trận, mới đứng dậy, quay quay cổ, hoạt động tay chân, khiến cho các khớp toàn thân phát ra ‘ba ba’ tiếng động. Sau đó chuyển thân, đẩy cửa đi ra ngoài, lấy một chậu nước lạnh từ trong giếng phụ cận, cẩn thận rửa mặt, chấn chỉnh tinh thần của mình, vận dụng Trường Xuân công tuần hoàn một vòng trong cơ thể, ủ rũ cả đêm tựu đều biến mất vô ảnh vô tung.

Trải qua một đêm đọc và nghiên cứu, Hàn Lập đã biết rằng nếu muốn đem loại võ học này thấu hiểu một cách triệt để, không mất tám năm, mười năm khổ luyện thì cũng đừng có nghĩ đến, cho dù mình ở phương diện thiên phú hơn người, thì cũng phải mất hai, ba năm thời gian mới có thể có chút thành tựu.

Nhưng thời gian không đợi người a!

*Di thiên: Ý nói công đức rộng lớn như trời biển.

**Bất kiến thiên nhật: Không thấy mặt trời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Phần 40 “Long Nhất đấu? ” Mộc Tinh Tinh ngập ngừng hỏi. “Không... không biết”. Mộc Hàm Yên có chút kinh hoảng, chẳng lẽ nói Long Nhất sau khi tiến vào thông đạo đã xảy ra chuyện, hay là hắn căn bản không tiến vào? Nghĩ đến tình huống thứ hai, Mộc Hàm Yên lập tức phủ định, Long Nhất tuyệt không phải là hạng người này. Nhưng nếu như trường hợp đầu tiên lại càng không xong, lâm vào không gian loạn lưu chỉ có một đường hôi phi yên diệt. Trước kia cũng chưa từng phát sinh chuyện này. Lúc này bên ngoài thánh điện rầm rầm tiếng bước chân, Mộc Hàm Yên tỉ muội thoáng chốc bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 47
Phần 40 Nghịch ta chính là nghịch thiên, ta chính là thiên. Thân ảnh hùng vĩ hét lớn, nâng đại đao trong tay lên cao, sát khí bùng nổ. Ngươi chính là thiên, nhưng thiên lại không phải ngươi, diệt ngươi, từ nay về sau ta chính là thiên. Thần Linh chân thân quát. Kẻ nghịch ta, vong! Thân ảnh hùng vĩ quát lên như sấm, hai mắt mở to, đại đao màu vàng quét qua, sát khí đầy trời, khí thế khủng bố. Xoẹt! Một đao này phá vỡ bầu trời, mấy đạo thân hình khổng lồ chung quanh bị chém nát, thân thể hoặc bị đánh bay, hoặc bị chém thành hai đoạn. Thân ảnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 4
Phần 40: Núi Hồ Lô Úp Ngược... Khó trách, trong khoảng thời gian này chúng ta có ba thành viên bị Tái Nhĩ Đặc bắt sống và giết chết. Hắn hẳn là từ miệng Tạp Tắc Nhĩ biết được người đã cứu chúng ta lần trước cũng là chàng, sau đó Tái Nhĩ Đặc hẳn là đã biết được thân phận của chàng. Đức Lỗ Y phản bội Tạp Tắc Nhĩ, khi truy sát bọn Tắc Tây Lị Á thì bị Hàn Thạc đột nhiên xông ra cản trở. Về đến Tử Kinh kỵ sĩ đoàn, Tạp Tắc Nhĩ nhất định thuật lại tình huống này cho Tái Nhĩ Đặc. Lần trước, rất nhiều thành viên Ám Mạc đều đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng