Hàn Lập - Quyển 1

Phần 50

Lúc này Mặc đại phu nghĩ tới ngay từ đầu khi vào nhà, Hàn Lập cố ý không chịu để cho lão đóng cửa phòng, xem ra khi đó đối phương cũng đã ẩn giấu việc mượn sự phản xạ của ánh sáng mặt trời, đối phương tuổi còn nhỏ mà có thể nghĩ chu toàn như thế, sắp đặt, chuẩn bị cẩn thận một cái liên hoàn sáo (1) độc ác như vậy làm cho một lão đầu lăn lộn trong giang hồ cơ hồ không cách nào xoay xở được, mưu kế người này thật thâm trầm, thật sự sự lịch duyệt so với tuổi của hắn không tương xứng, chẳng lẽ người này trời sinh kỳ tài, thần đồng chuyển thế sao?

Lão trầm tư, càng ngẫm nghĩ càng cảm giác sợ hãi không thôi, cả người trên dưới mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra.

Sau lần vấp ngã này, sự đề phòng của Mặc đại phu đối với Hàn Lập càng tăng lên, lão cẩn thận đối mặt Hàn Lập, trong thời gian ngắn sẽ không dám hấp tấp ra tay nữa.

Mà không rõ vì sao Hàn Lập cũng chỉ trừng mắt nhìn Mặc đại phu mà thôi, không có chút ý đồ tấn công, song phương nhất thời “yển kỳ tức cổ” (2), mắt to trừng mắt nhỏ.

Sau một lúc lâu, trong không khí lúng túng khó xử, Hàn Lập đột nhiên mở miệng nói một câu làm cho Mặc đại phu trợn mắt há mồm, kinh ngạc đứng im tại chỗ.

“Mặc lão, chúng ta giảng hòa chứ, nếu không ta đầu hàng, ngươi xem thế nào?”

Sau khi nói xong, Hàn Lập vung tay dứt khoát buông bỏ vũ khí đang cầm xuống dưới chân, lộ ra hàm răng trắng bóc, nhìn Mặc đại phu nhoẻn miệng cười, đích xác là bộ dáng của một thiếu niên nhà quê.

“Đầu hàng?”

Lúc đầu Mặc đại phu tưởng rằng lỗ tai mình nghe sai, hiểu lầm câu nói của đối phương, nhưng lập tức phản ứng lại, lão nhìn thiết trùy bị Hàn Lập vứt bỏ, trong lòng không tin chút nào, hung hăng dữ dằn hỏi ngược lại:

“Ngươi có chủ ý quái quỷ gì, đừng tưởng rằng ta sẽ tin lời nói xảo quyệt của ngươi. Muốn đầu hàng, ngươi ngay từ đầu có thể làm, cần gì đợi sau khi liều mạng, ta sống ngươi chết mới làm như vậy?”

Hàn Lập mỉm cười nhìn Mặc đại phu không nói, đối với sự chỉ trích của lão tựa hồ âm thầm thừa nhận, hai người nhất thời lại rơi vào cục diện giằng co.

Trải qua một thời gian ngắn, Mặc đại phu tựa hồ nghĩ đến chuyện gì cực kỳ vui vẻ, thân thể lão đột nhiên gồng lên, hai tay ôm chặt bụng, lên tiếng cười ha hả, tiếng cười thập phần sung sướng, ngay cả nước mắt cũng tuôn trào ra.

“Ha ha! Cáp! Ha ha! Thật là… thật là có ý tứ, ta dĩ nhiên cũng quên đi chuyện trọng yếu như vậy, thật sự không ngờ cùng ngươi… cùng ngươi minh đao minh thương đấu với nhau.” Mặc đại phu trong tiếng cười đứt quãng, nói mơ hồ.

Hàn Lập nhăn mày, nhưng sau đó giãn ra tựa như không có gì cả, hắn liếc mắt một cái nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe miệng tràn đầy vui vẻ, không hoảng hốt, không vội vàng mở miệng nói:

“Mặc lão, ngươi không cảm thấy thời gian trì hoãn của chúng ta đã quá lâu rồi sao? Đã đến lúc nên chấm dứt rồi.”

Mặc đại phu có chút sửng sốt, dừng cười.

Thân thể lão chậm rãi đứng thẳng lên, khuôn mặt vẫn đờ đẫn, mặt không chút thay đổi nhìn Hàn Lập, một lúc sau, mới lạnh băng băng hồi đáp:

“Ta cũng hiểu được là nên chấm dứt hết thảy việc này.”

Hai người đột nhiên tin tưởng chắc chắn đã nắm chặt phần thắng, phảng phất trong nháy mắt đều tìm được cách chế trụ đối phương, làm cho đối phương khuất phục chịu trói.

Lúng túng im lặng một hồi, chính Hàn Lập mở miệng trước, hắn tràn ngập tự tin đối với những gì mình nắm giữ, tin chắc sẽ làm cho Mặc đại phu nhượng bộ, sẽ không hề có ý nghĩ đó nữa.

“Mặc lão, ngươi có biết hay không, tính mạng của ngươi nằm ở trong tay ta.” Hàn Lập mở miệng ra khiến cho người thất kinh.

“Tính mạng của ta trong tay ngươi?” Mặc đại phu cười lạnh không thôi, vẻ mặt tràn đầy không tin.

“Ngươi không cảm thấy miệng vết thương của ngươi có chút khác thường sao chứ?”

“Nói bậy, ta rõ ràng xem xét cẩn thận, căn bản là trên thân đoản kiếm của ngươi không có…” Mặc đại phu mở miệng phản bác, nhưng nói được một nửa, sắc mặt trở nên đại biến, nhớ ra làm bị thương mình không phải là đoản kiếm mà là tiêm trùy được giấu giếm nọ.

“Xem ra không cần ta nói nhiều lời, Mặc lão đã hiểu rõ ý tứ của ta.” Hàn Lập cười hì hì nhìn đối phương.

“Cho dù vậy thì phải làm như thế nào đây, ngươi đừng quên, dược tề thuật của ngươi là do ta dạy, độc gì mà ta sẽ không giải được.” Mặc đại phu trên mặt lập tức khôi phục vẻ bình thường, trấn định nói:

“A a! Ta quên nói, ta bôi lên binh khí chính là Triền hương ti.”

“Triền hương ti?” Mặc đại phu cả kinh hô lên, hiển nhiên việc này ngoài ý liệu của hắn rất lớn.

“Không sai, Mặc lão cũng biết sự lợi hại của dược vật này!” Hàn Lập chậm rãi từ từ chế nhạo nói.

“Nói bậy, ngươi như thế nào phối chế được loại độc dược này? Ta rõ ràng không tiết lộ một phân một hào nào về phương diện điều chế.” Mặt ngoài Mặc đại phu vẫn mạnh mẽ chống lại, tựa hồ còn chưa tin lời Hàn Lập nói, nhưng từ cảm giác khác thường ở miệng vết thương, lão trong lòng đã xác nhận tám chín phần.

Chứng kiến Mặc đại phu ngoài miệng còn không chịu phục, Hàn Lập thở dài một hơi, không thể làm gì khác hơn là giải thích cặn kẽ:

“Lão đừng quên, lúc đầu y thư của lão hoàn toàn không cấm chế đối với ta, cách điều chế này được ghi trong một quyển dược thư bị bỏ mặc, nếu không phải ta xem xét cẩn thận, sợ rằng thật sự đã bỏ lỡ.”

Mặc đại phu lúc này mới hồi tưởng lại lúc ban đầu lấy được phương thuốc này, bởi vì phối xứng cần nhiều loại dược tài, bước thực hiện cũng rất nhiều, sợ sau này sẽ quên, liền đem phương pháp chế tác, dược tài cần thiết, đều sao chép rõ ràng ra một tờ giấy, tiện tay kẹp vào một quyển sách, sau lại xảy ra nhiều việc, liền không nhớ gì về tớ giấy này, không nghĩ tới bây giờ tiện nghi cho Hàn Lập, còn cấp cho mình sự phiền phức lớn như vậy.

“Chúng ta hay là ngồi xuống cẩn thận bàn bạc một chút, hòa giải đi!” Hàn Lập tự tin nói.

Hừ một tiếng, Mặc đại phu không để ý tới Hàn Lập, trong đầu cố gắng hồi tưởng phương pháp chế tác và dược hiệu của “Triền hương ti”.

Cái tên “Triền hương ti” này nghe ra một điểm cũng không có gì đáng sợ, thậm chí còn làm cho người ta liên tưởng đến sự thanh nhã, lãng mạn. Nhưng dược lực của nó giống như người con gái si tình tương tư, làm cho người ta khó có thể trụ vững, từ từ nhập cốt.

(1) Liên hoàn sáo: Kế liên hoàn.

(2) Yển kỳ tức cổ: Trống yên cờ xếp – ý nói về sự đình chỉ việc nào đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 2
Phần 50 Trường trung học Thánh Dục Cường, bên trong phòng học của năm nhất ban hai. Đinh Lục, ngươi đứng lại cho ta! Hác Manh gọi chặn một tên học sinh đeo khuyên tai màu bạc đang chạy qua trước mặt nàng. Manh tỷ, có chuyện gì hả? Đinh Lục vội dừng lại, đối với Hác nhị tiểu thư từ trước đến nay hắn không dám thờ ơ. Điều này không chỉ vì nàng ta rất xinh đẹp, mà hắn còn mơ hồ biết rằng nhà nàng rất giàu có và quyền quý, không phải loại nhà thường thường bậc trung như hắn có thể đắc tội. Ta hỏi ngươi, sao ngươi giúp Tằng Niếp lau...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 50 Cổ Hạo thế giới. Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức nói với Hoàng Phủ Minh Long: Người không liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh trong Thương Khung minh cùng với Thiên La minh sẽ không nhúng tay vào chuyện Tuyên Cổ điện. Sợ rằng người có liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh sẽ động thủ. Khi đó bất kể là Tuyên Cổ điện hay Thương Khung minh, Thiên La minh đều sẽ không xen vào, đúng không? Cái này... Trong mắt Hoàng Phủ Minh Long hiện lên chút vui vẻ, nói: Đệ cũng có thể hiểu như vậy. Vậy là tốt rồi. Lục Thiếu Du như cười như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 16
Phần 50 Lăng Tiếu nghe xong chấn kinh, Sát Thiên tại trung vực đã là đỉnh phong, người tới thực lực không yếu hơn hắn, đúng là quá kinh người. Một đạo nhân ảnh phá không bay tới, đạo nhân ảnh này đứng trước Lăng Tiếu và Sát Thiên trăm mét. Người này là nữ nhân, một nữ nhân xinh đẹp khiến người ta động tâm, không kém thánh nữ lúc trước chút nào, thậm chí còn dụ hoặc hơn nhiều. Hình tượng và khí chất là mỹ nhân thành thục, đây là loại hình mà Lăng Tiếu yêu thương nhất. Ngũ quan của nàng tinh mỹ, đôi mắt phóng đãng mang theo mê huyễn, rất dễ dàng khiến nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng