Hàn Lập - Quyển 1

Phần 63

Sau một hồi lâu vòng quanh đi lại, cuối cùng hắn cũng dừng cước bộ.

“Có hay không làm vụ giao dịch này? Có lẽ để sau khi giải độc đã, để lần sau quyết định vậy.” Hắn cuối cùng bất đắc dĩ, nghĩ thầm như vậy.

Sau đó, hắn nhìn cự hán phía ngoài căn phòng, nhớ đến những lời kỳ lạ trong di thư, trong lòng hắn nổi lên vài phần tò mò. Hắn đang nghĩ tới việc thử tới phương pháp khống chế tên cự hán kia.

Hàn Lập cúi thấp người xuống, từ trong đám vật phẩm bừa bộn lấy ra một cái chuông nhỏ bằng đồng, cái chuông này không lớn lắm, chỉ cần dùng một bàn tay là có thể vừa vặn cầm lên, cái chuông này được chế tác rất tinh xảo, các họa tiết trang trí thập phần hài hòa, vừa nhìn là biết vật này là do nghệ nhân tài cao đúc thành. Có một điểm bất đồng duy nhất đó là trên thành chuông, mờ mờ ẩn hiện vết máu nhạt, trông rất bắt mắt.

Hàn Lập quan sát cẩn thận pháp khí được gọi là “Dẫn hồn chung” này, hắn thật sự không có nhìn ra chỗ lợi hại của nó. Theo những gì nói trong di thư, vật này có thể chế trụ được cự hán, thật là không thể tư nghị.

Tay trái Hàn Lập giơ cao chuông nhỏ, tay phải tùy tiện cầm thanh trủy thủ, cẩn thận đi ra ngoài cửa đá, chậm rãi hướng tới cự hán.

Khi còn cách cự hán khoảng hai trượng, Hàn Lập liền dừng bước, hắn không muốn tới quá gần vì muốn đề phòng bất trắc.

Lúc này cự hán đang đứng thẳng, đưa lưng về phía Hàn Lập.

“Đương!” Một tiếng trong trẻo vang lên từ chiếc chuông. Đúng là do Hàn Lập dụng trủy thủ gõ nhẹ vào chuông đồng, làm cái chuông phát ra thanh âm.

Hàn Lập nhíu mắt, thanh âm tựa hồ không khác gì tiếng chuông bình thường, sao lại có thể không chế được cự hán?

Hắn trong lòng đã có vài tia dao động, thân thể khẽ dùn xuống, chuẩn bị sẵn sàng nếu có việc bất thường gì xảy ra, hắn sẽ bỏ chạy về phía căn phòng bằng đá.

Nghe được tiếng chuông, đầu vai cự hán khẽ động, tựa hồ có phản ứng, Hàn Lập trong lòng vui mừng, vội tiếp tục xao động cái chuông.

“Đương! Đương…” hai ba tiếng chuông vang lên, mà thân thể cự hán cũng run rẩy theo tiếng chuông, cuối cùng thân thể hắn không còn đứng vững được nữa, rốt cuộc ngã xuống đất, như người ngất đi không biết việc gì nữa.

Khi thân thể cự hán ngã xuống mặt đất, tro bụi bay lên, làm cho Hàn Lập ở bên cạnh, vốn chưa phòng bị liền ho mấy cái, trông có vẻ chật vật.

Bất quá vào lúc này, Hàn Lập đối với việc đó không có để tâm, hắn nhanh chóng nhào tới bên người tên cự hán, đưa tay lên kéo cái nón đội đầu của tên cự hán xuống. Bộ mặt khủng khiếp của tên cự hán hiện ra làm cho Hàn Lập cảm thấy sởn hết gai ốc.

Hàn Lập cố nén cảm giác không thoải mái, cẩn thận ngồi xuống, hắn vội vàng dùng trủy thủ cắt nhẹ lên cổ tay mình, làm cho máu tuôn ra, chảy đầy mặt tên cự hán. Cho đến khi trên mặt tên cự hán tràn đầy vết máu, hắn mới bóp chặt miệng vết thương, tìm mảnh vải sạch buộc lại làm cho máu ngừng chảy ra. Sau đó tỉnh táo ngồi một bên, chăm chú quan sát phản ứng của gã cự hán.

Sự tình kỳ dị đã phát sinh, nhiều máu như vậy đã từ từ thấm qua lớp da mặt gã cự hán vào bên trong, ngay cả một giọt cũng không lưu lại. Làm cho Hàn Lập ngồi một bên xem phải trợn mắt há mồm, ngay cả một tay đang giữ miệng vết thương cũng vung lên, làm cho vết thương lại vỡ ra mà hắn cũng không biết.

Sau khi máu tươi bị hấp thụ không còn một giọt, cự hán mở lớn hai mắt, chậm rãi đứng lên, ánh mắt hắn có vẻ u ám, hai mắt vô thần, không biểu lộ một chút cảm xúc.

Nhưng ngay khi cự hán quay đầu, ánh mắt tiếp xúc với ánh mắt của Hàn Lập thì trong lòng Hàn Lập đột nhiên cảm thấy một cảm giác quái lạ xuất hiện, hình như sâu trong nội tâm xuất hiện thêm một vật mới lạ gì đó, giống như chính mình dưỡng dục ra, nó quyến luyến, vòng quanh Hàn Lập vẫy gọi không ngừng.

Hàn Lập lấy làm kinh hãi, nhưng ngay lập tức hắn trấn định lại. Bởi vì sau khi chứng kiến khuôn mặt cự hán, lúc này vẻ mặt hắn tràn ngập sắc mặt quy thuận, làm cho Hàn Lập có cảm giác nắm trong tay sinh tử của đối phương, cảm giác này phi thường kỳ diệu.

Hàn Lập vội kiềm chế cảm giác vui mừng lẫn sợ hãi đang tràn ngập nội tâm, trầm giọng nói với cự hán một đạo mệnh lệnh.

“Đi hủy cửa đá kia đi cho ta.”

Cự hán một lời không nói, sau mấy bước đã đứng trước cửa đá, giơ hai nắm tay lên cao rồi đập vào cửa đá, tên quái vật này dùng hai tay cứ như là thiết chùy vậy, sau mấy lần đập xuống, cửa đá vỡ nát ra. Sau đó hắn chuyển thân quay về đứng cạnh Hàn Lập, lẳng lặng đứng yên, đợi mệnh lệnh của hắn.

Một kẻ luôn lạnh nhạt, không vui không buồn như Hàn Lập, lúc này cũng đã mừng đến nỗi không khép miệng lại được. Có một kẻ mạnh như vậy mặc cho mình sai khiến sau này có cái gì nguy hiểm cũng có gì đáng lo đây?

Hàn Lập một mặt thì hưng phấn nghĩ tới cuộc sống tươi đẹp sau này, một mặt không ngừng dùng ánh mắt cẩn thận đánh giá cự hán.

Lúc này, càng nhìn kỹ cự hán hắn càng hài lòng, lúc đầu nhìn khuôn mặt cự hán vô cùng thô và xấu, nhưng càng nhìn càng thấy thuận mắt, thậm chí còn có chút quen thuộc.

“Quen thuộc?” Hàn Lập đột nhiên kinh ngạc, trong lòng có chút hoảng sợ.

Khuôn mặt xấu xí này mới nhìn lần đầu, vậy sao lại cảm thấy quen thuộc cơ chứ?

Nghi vấn cứ quanh quẩn trong đầu Hàn Lập. Hắn bắt đầu cẩn thận quan sát, cố gắng tìm ra nguyên nhân.

Dần dần hắn phát hiện, nếu như đem ngũ quan có chút sưng phù của cự hán khôi phục nguyên dạng, toàn bộ rút nhỏ lại một chút, kỳ thật thì khuôn mặt sẽ không còn khó coi nữa, thậm chí khuôn mặt này còn tạo cho Hàn Lập có cảm giác quen thuộc.

Sắc mặt Hàn Lập có chút trắng bệch, im lặng không nói một hồi lâu mới khẽ vươn hai bàn tay lên, vuốt ve nhẹ nhàng khuôn mặt cự hán.

“Trương ca, là ngươi sao?” Thanh âm của hắn phi thường nhỏ.

Người này nếu như phục hồi lại khuôn mặt, cùng với bạn tốt “Trương Thiết” mất tích đã lâu của Hàn Lập có khuôn mặt thập phần tương tự. Tiếp tục liên hệ với những lời khó hiểu lưu lại của Mặc đại phu, Hàn Lập trong lòng có đến mười phần nắm chắc có thể khẳng định cự hán cùng Trương Thiết có quan hệ rất mật thiết. Chẳng lẽ đúng như trong thư viết, cụ hán chính là do thể xác Trương Thiết tạo thành, chỉ là hồn phách Trương Thiết sớm đã không còn. Nhưng thân thể hắn, vì sao lại trở nên cao lớn thế này?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 6
Phần 63 Lưu Phong cúi đầu nhìn thoáng qua thiếu nữ đang run rẩy hoảng sợ, lạnh nhạt nói: “Rất xin lỗi, ta không cần...” “Ta gọi là Hàn Tuyểt Nhi, là nữ nhi nhỏ nhất của Hàn Tuấn, ta thề ta không tham gia phản bội...” Thiếu nữ như trước ôm lấy chân Lưu Phong, nói cái gì cũng không buông ra. Nàng tự giới thiệu mình: “Ta từ nhỏ cầm kì thư họa tất cả đều tinh thông, xin đại nhân thu ta làm nô phó của người... Ta nhất định sẽ tuyệt đối trung thành với đại nhân, trung thành gấp trăm lần... Ta không muốn chết a... Cầu xin người... Chỉ cần không giết ta, người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền xài. Khi về nhà, Vinh lau chùi cây đèn sạch sẽ, vô tình xoa xoa mấy cái lên thân đèn. Bỗng một hiện tượng kỳ lạ xảy ra, cây đèn thổi ra một làn khói, và một cô nàng xinh đẹp như tiên hiện ra làm cho Vinh phải giật mình lùi lại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 17
Phần 63 Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Thiên Linh Diệt Hồn chỉ, từng đạo thủ ấn kết xuất, động tới thiên địa năng lượng, mặc dù vậy hắn tu luyện cũng không dễ dàng, đương nhiên hắn tin tưởng có thể tu luyện thành công, bởi vì khó khăn cũng không quá lớn. Nhìn thấy Lục Thiếu Du tu luyện, ánh mắt Tập Hạo Nhiên, Quân Bất Phàm cùng Viên Tự Thành đều chợt lóe vẻ kinh nghi, lại nhìn sang Lục Tâm Đồng bọn họ, không khỏi nhíu mày. Hô! Sáu đầu yêu thú phi hành cực nhanh, chưa kịp nhìn đã biến mất giữa không trung, mà Lục Thiếu Du đắm chìm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng