Hàn Lập - Quyển 10

Phần 22

Với Hàn Lập mà nói, kế hoạch tự nhiên bị đảo loạn, một điểm cũng hiểu không rõ. Không bằng ở Bạch Lộ thư viện còn thích hợp hơn.

Nhưng nữ tu trước mắt đề ra điều kiện tốt như thế, hắn là một vị tán tu lại một lời từ chối, vẫn muốn gia nhập Bạch Lộ thư viện, sợ rằng Lỗ Đại tiên này sẽ sinh lòng nghi ngờ. Hiện tại, đối với vị Hoa Liên tiên cô này bỗng đâu đi ra làm loạn, Hàn Lập tự nhiên âm thầm trợn mắt, trong lòng liên tiếp chửi thầm.

“Không dám dối gạt Hoa Liên tiền bối, vãn bối đối với Hoàng Thanh quan thật sự hiểu biết không nhiều lắm. Nhưng quý quan nếu là nữ quan, nói vậy tại công pháp hay là trên phương pháp tu luyện, đối với chúng ta nam tu mà nói, có chút không thích hợp.” Hàn Lập trong lòng cân nhắc rất nhanh, rốt cuộc tìm ra một lời nói thật giả khó phân, miễn cưỡng có thể coi là lý do thông suốt.

“Hóa ra Hàn đạo hữu lo lắng việc này! Cái này thì không cần lo lắng. Hoàng Thanh Quan chúng ra kỳ thật chỉ là một tiểu nhánh trong Tam Hoàng quan, những nhánh khác là Hoàng Dương quan, Hoàng Thánh quan lại đều là nam tu chủ trì đạo quán. Tu luyện pháp môn của nam tu căn bản không thiếu. Hơn nữa ta xem đạo hữu trên người cũng không có trời sinh hạo nhiên chi khí tồn tại, bái vào Bạch Lộ thư viện môn hạ, rồi muốn một lần nữa bồi dưỡng khí này, so với tu luyện công pháp của chúng ta mà nói, sợ rằng còn khó hơn ba phần. Đương nhiên nho môn công pháp nếu là đại thành, có hạo nhiên chi khí phụ trợ, thần thông vượt xa không phải đạo gia công pháp bình thường có thể so với. Bất quá đối với Hàn đạo hữu mà nói, nói mấy cái này cũng hơi sớm quá. Chẳng lẽ Hàn đạo hữu, thật sự không vừa mắt bổn quan sao?”

Hoa Liên đạo cô cười mỉm, không chút hoang mang nói ra. Trong lời nói cũng không dám đối với nho môn có chút bất kính!

“Hoa Liên đạo hữu nói có lý. Nho môn công pháp chúng ta, giai đoạn đầu đích xác nếu so với đạo phật hai nhà tốn hao thời gian hơi nhiều một chút. Hàn tiểu hữu, lấy điều kiện của ngươi vẫn là bái vào Hoàng Thanh quan môn hạ tu luyện lại càng thích hợp. Hoa Liên đạo hữu nếu đã đáp ứng sẽ chiếu cố ngươi hơn. Ngươi ở môn hạ Hoàng Thanh quan, ngược lại trúc cơ cũng không phải là một tia hy vọng cũng không có.” Lỗ Đại tiên sinh cũng thong dong mở miệng.

Nghe mấy lời này, Hàn Lập trong lòng không thể nói gì nữa.

Xem ra thật sự không thể tránh phải sửa đổi lại mục tiêu nguyên bản. Nếu lại tiếp tục kiên trì, vị Lỗ đại tiên sư này không nổi lên hoài nghi mới là lạ. Cũng may Hoàng Thanh quan cũng ở chỗ linh mạch bên trong Ngọc Điền sơn, bản thân mình cẩn thận hơn một chút, hẳn là sẽ không gây ra điều gì ngoài ý muốn.

Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Hàn Lập cũng chỉ có thể nhéo cái mũi tự nhận xui xẻo, biểu hiện vẫn làm ra vẻ mặt hơi hơi hưng phấn:

“Nếu hai vị tiền bối đều đề nghị như thế, nói vậy chắc sẽ không sai. Vậy vãn bối hết thảy đều nghe theo an bài của nhị vị tiền bối!”

Nghe Hàn Lập lời nói thức thời như thế, đạo cô trẻ tuổi rốt cuộc hài lòng gật đầu, Lỗ Đại tiên sinh chỉ là mỉm cười.

Mà nho sinh họ Nghiêm mặc dù càng hy vọng Hàn Lập có thể bái vào dưới Nho môn. Nhưng thấy chính bản thân Hàn Lập đều không có phản đối an bài này. Càng không có gì để nói.

Sự tình của Hàn Lập vừa định. Về phía ba người Lỗ Đại tiên sinh cùng đạo cô lại tiếp tục nói chuyện phiếm. Bất quá nội dung bọn họ trò chuyện lại không phải tu tiên địa giới kỳ văn dị sự. Mà là việc triều chính đương kim Đại Tấn một ít được mất lợi hại. Điều này làm cho Hàn Lập nghe xong buồn bực một trận.

Dù sao Nho môn cũng vậy. Suy cho cùng tôn chỉ bọn họ vốn là chú trọng nhập thế, nghị luận triều chính cũng không kỳ quái gì. Nhưng xuất gia đạo cô Hoàng Thanh quan này, lại cũng đồng dạng bình tĩnh đúng mực nghị luận việc này. Thật sự làm cho Hàn Lập một trận kinh ngạc.

Chẳng lẽ Hoàng Thanh quan cùng nho môn bình thường, cũng là tông môn tu tiên nhập thế. Hàn Lập không khỏi suy nghĩ như thế.

Ba người ở trong phòng nói chuyện vui vẻ. Nhưng chỉ một lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Tiếp đó một giọng nói có chút non nớt từ ngoài cửa truyền đến.

“Khởi bẩm sư tổ. Đệ tử đã làm theo lệnh. Đem tử tinh đồng ở nhà kho mang đến.”

“Ah, đã như vầy, hãy đem vật đưa đến đây đi.” Lỗ Đại tiên sinh vừa nghe lời ấy, cũng không cần suy nghĩ nói.

“Tử tinh đồng” Hàn Lập trong lòng hơi động. Thứ này nếu là luyện chế pháp khí bậc cao thậm chí tài liệu pháp bảo bậc cao, đối hắn mà nói có lẽ không tính đồ tốt gì, nhưng đối hai người trước mắt mà nói tuyệt đối là vật quý hiếm khó tìm.

Vẫn đang suy nghĩ, cửa phòng đã bị đẩy vào, một đồng tử mười một mười hai tuổi, trắng trẻo, tay nâng một cái khay đỏ thẫm đi đến. Trên khay đậy một tầng gấm màu bạc, căng phồng, tựa hồ đựng vật gì.

Cung kính đem khay, hướng Hoa Liên tiên cô cùng Lỗ Đại tiên sinh, rồi để lên trên một cái bàn, đồng tử liền lập tức lui về phía sau vài bước, buông tay đứng đó.

“Lui xuống đi. Nơi này hiện tại không cần ngươi ở bên hầu hạ nữa.” Lỗ Đại tiên sinh nhìn đồng tử liếc mắt một cái, bất động thanh sắc phân phó nói.

Đồng tử nọ lập tức đáp ứng một tiếng, sau khi thi lễ, lùi ra khỏi phòng.

Sau đó Lỗ Đại tiên sinh cũng không thèm nhìn tới, đem khay trực tiếp hướng trước người Hoa Liên đạo cô đẩy tới.

“Hoa Liên đạo hữu, đây là tử tinh đồng ngươi muốn mượn, mời cất giữ. Lần này quý quan sưu tầm tài liệu khắp nơi, xem ra thực sự chuẩn bị luyện chế một món bảo vật quan trọng. Chỉ không biết là pháp khí bậc cao hay là pháp bảo.” Lỗ Đại tiên sinh cười cười, phảng phất tùy ý nói ra.

“Sự tình luyện khí này vãn bối cũng không quá mức minh bạch, vãn bối cũng là phụng mệnh tứ sư thúc hành sự. Tiền bối nếu muốn biết chút tình hình cụ thể tỉ mỉ, không bằng trực tiếp hướng tứ sư cô hỏi thăm. Thật chỉ biết nói vậy.” Đạo cô chần chờ một chút sau, lại lộ ra ý xin lỗi nói ra.

“Không cần vẽ vời thêm chuyện, lão phu cũng là thuận miệng hỏi thôi.” Lỗ Đại tiên sinh vừa nghe cái này danh “Tứ sư cô”, sắc mặt khẽ biến, lập tức đùa cợt ứng phó cho qua.

Hoa Liên tiên cô thản nhiên cười, vươn ngón tay ngọc trắng nõn, đem khay gấm thu lại, lộ ra một đống kim thạch tử quang chói lọi.

Nhìn cả khay đồng tinh màu tím trước mắt, trên khuôn mặt đạo cô lộ ra vẻ tươi cười, sau khi trong miệng cảm ơn một tiếng, từ bên hông đem tháo xuống một túi đựng đồ, hào quang thoáng cái đã cuốn sạch, đem tài liệu này nọ tất cả đều cất vào trong túi, cẩn thận thu kỹ lại.

Chuyến này tất cả mục đích đều đã đạt được, đạo cô trẻ tuổi sau khi cùng Lỗ Đại tiên sinh hai người trò chuyện, rốt cuộc đứng dậy cáo từ.

Lỗ Đại tiên sinh cũng không giữ lại lâu hơn nữa, lập tức gọi một đồng tử đến, dẫn đường đưa đạo cô ra khỏi thư viện, Hàn Lập tự nhiên cũng đồng dạng hướng hai người kính cẩn cáo từ một tiếng, theo nàng này đi ra ngoài.

Hàn Lập hai người rời đi, làm cho trong phòng nháy mắt đã an tĩnh hẳn.

Nho sinh họ Nghiêm cùng Lỗ Đại tiên sinh trong lúc nhất thời lại không nói chuyện một câu, chỉ là lẳng lặng ngồi ở trên ghế, thay nhau im lặng không nói gì.

Đặc biệt nho sinh họ Nghiêm, càng lại thần sắc bất định, tựa hồ tại cân nhắc cái gì đó.

“Ngươi chuẩn bị sao rồi. Muốn đối phó ma đầu Ngưu Thiên Đức nọ, chỉ có trợ giúp ta tu thành”Phệ Chân Hợp Nguyên quyết”, ta mới có bảy tám phần nắm chắc tiêu diệt được ma đầu này. Hiện tại mọi sự đã đủ, ngươi sẽ không ỏ thời điểm cuối cùng, lại thương tiếc tính mạng bản thân chứ?” Lỗ Đại tiên sinh rốt cuộc mở miệng, nhưng thanh âm trầm thấp, không hề cảm tình.

“Hừ! Chỉ cần có khả năng báo mối thù diệt tộc. Nghiêm mỗ một tấm thân tàn này còn luyến tiếc gì nữa. Ta duy nhất chỉ lo chính là, một khi thần thông của Lỗ huynh đại thành, thì lại sợ hãi hung thế của lão ma kia, ngược lại không muốn đi trêu chọc hắn. Như vậy chẳng phải tại hạ cho không tính mạng mình sao.” Nho sinh họ Nghiêm sắc mặt trầm xuống, lành lạnh nói ra.

“Hắc hắc! Nghiêm huynh như thế nào đối Lỗ mỗ không có tin tưởng như vậy. Ta không phải đã nói rồi sao? Một khi ngươi lấy thân trợ giúp ta tu thành thần thông này, một thân hạo nhiên chi khí của người, tự nhiên được ta kế thừa qua. Trong đó nhất định tràn ngập oán khí tiềm ẩn của ngươi. Ta một ngày không thu dọn vị Ngưu Thiên Đức kia, liền một ngày không thể đem hạo nhiên chi khí này chính thức hóa thành của chính mình. Vì luồng hạo nhiên chi khí thuần hậu trên người Nghiêm huynh, tại hạ cũng nhất định sẽ giữ lời tiêu diệt ma đầu này. Huống hồ, Nghiêm huynh cảm giác được trừ ta ngoài ra, còn có tu sĩ nào có thể giúp ngươi tiêu diệt lão này, cũng không chút nào sợ sự trả thù của Hắc Dương tông.”

Lỗ Đại tiên sinh cũng không có chút tức giận nào, ngược lại không chút hoang mang nói.

“Ngươi nói không sai. Ta từ mấy năm nay cũng có ý định giao tiếp với một ít tu sĩ, trong đó Lỗ huynh mặc dù không phải thần thông lớn nhất, tu vi cao nhất trong đó, nhưng cũng chỉ có ngươi muốn trợ giúp ta, nguyện ý thay Nghiêm mỗ báo mối thù diệt tộc này. Trêu chọc ma tu Hắc Dương tông. Người khác căn bản không phải không thể làm được, chỉ là không nguyện vì ta một kẻ phàm nhân, đi trêu chọc tu sĩ thập đại ma tông.”

Vừa nói đến mối thù diệt tộc, nho sinh họ Nghiêm bỗng nhiên hai tay nắm quyền, móng tay thật sâu đâm vào trong lòng bàn tay mà không biết.

“Đây là việc đương nhiên. Ngưu Thiên Đức nọ ngoại sự chấp pháp Hắc Dương tông hành vi độc ác, kỳ thật tông môn nhỏ bình thường nào dám trêu chọc. Chúng ta nho môn vốn cùng ma đạo nước lửa bất dung, không có băn khoăn này. Hơn nữa để biểu hiện thành ý của Lỗ mỗ, trong năm năm này, ta đối với Nghiêm huynh cơ hồ là có yêu cầu gì đều nhất định đáp ứng, cái này cũng đủ để biểu hiện tâm ý của tại hạ.” Lỗ Đại tiên sinh thở dài một hơi, còn nói vài câu.

Được nghe lời ấy, nho sinh họ Nghiêm mặt trầm như nước, lạnh lùng nhìn Lỗ Đại tiên sinh, thủy chung không nói thêm nữa.

“Được rồi. Vì làm cho Nghiêm huynh trong lòng yên tâm. Tại hạ có thể đối diện tượng của thánh hiền, hạ Tỏa Tâm Chú. Sau này nếu là không thể làm được như lời, hạo nhiên chi khí sẽ không thể tiến thêm mảy may.” Một hồi lâu sau, thấy nho sinh họ Nghiêm vẫn không có ý mở mồm, Lỗ Đại tiên sinh không thể làm gì khác hơn là cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.

“Hảo, có thể nói thế là được. Nghiêm mỗ không tiếc đem thân thể này, trợ giúp Lỗ huynh tu thành thần thông. Không phải Nghiêm mỗ không muốn tin tưởng Lỗ huynh nói như vậy, mà là cả tộc Nghiêm gia cũng chỉ còn lại Nghiêm mỗ một thân sống chui nhủi trên trần thế, tại hạ không thể không thận trọng một chút.” Nho sinh họ Nghiêm lúc này mới thở dài một cái, cơ mặt co quắp một chút, đờ đẫn nói.

“Nỗi khó xử của Nghiêm huynh, tại hạ tất nhiên có thể hiểu được. Vậy một tháng sau sẽ bắt đầu an bài tu luyện, trong một tháng này, Nghiêm huynh tốt nhất an bài ổn thỏa hậu sự, sau đó trở lại thư viện tìm ta.” Lỗ Đại tiên sinh khoát khoát tay, tỉnh táo nói ra.

Nho sinh họ Nghiêm gật đầu, trong phòng lần nữa lâm vào trong yên lặng.

“Được rồi. Lần này người của Hoàng Thanh quan, vì sao nhất định phải mang đi tiểu tử họ Hàn. Đệ tử luyện khí, chẳng lẽ không thể ở thư viện tùy tiện tìm một người sao?” Nho sinh họ Nghiêm đột nhiên nhắc tới Hàn Lập.

“Lỗ mỗ chỉ là xuôi dòng đẩy thuyền mà thôi, một lần này Hoàng Thanh quan luyện chế bảo vật hẳn không phải chuyện đùa. Trừ luyện khí sư bên ngoài bổn quan các nàng, thậm chí ngay cả nhân thủ luyện chế tài liệu đều không đủ. Mặc dù Hoàng Thanh quan cũng có thể hướng chúng ta thư viện mượn luyện khí đệ tử bậc thấp. Nhưng khẳng định có lo lắng, còn không biết phải đề phòng cẩn thận hơn không ấy chứ. Hiện tại có vị Hàn tiểu hữu này hiểu chút luyện khí đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn chưa gia nhập bất cứ thư viện nào, tự nhiên trực tiếp thu vào làm môn hạ để sử dụng.” Lỗ Đại tiên sinh tựa hồ biết những gì, không để ý cười nhạt nói ra hết.

Nghe đến đó, nho sinh họ Nghiêm cuối cùng yên lòng. Nếu thật sự có điều gì không ổn, trở về đối mặt lão hữu cũng khó mà giải thích.

Mà cùng lúc đó, vị Hoa Liên tiên cô kia dùng một khối pháp khí hình khăn gấm mang theo Hàn Lập, ngự khí phi hành, rời xa Huyễn Vân phong thẳng đến một ngọn núi khác hơi thấp một chút.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tấm Cám thời hiện đại - Tác giả The Kid
Tác giả đưa câu chuyện Tấm Cám về thời hiện đại và sáng tạo thêm một số chi tiết. Ở nhà kia có hai chị em cùng cha khác mẹ sống chung với nhau, người chị tên Tấm, người em tên Cám. Cha mẹ Tấm đều đã mất, Tấm phải sống với Cám và dì ghẻ. Câu chuyện nào cũng nói mẹ con Cám xấu xí, chỉ có Tấm đẹp nhưng trong câu chuyện này hai mẹ con Cám cũng đẹp không kém Tấm. Hai mẹ con Cám bắt nạt Tấm và bắt Tấm làm hết việc nhà. Có những lần Mẹ Cám đi vắng, Cám liền dẫn bạn trai về nhà làm tình. Tấm đứng bên ngoài phòng Cám...
Phân loại: Truyện nonSEX
Bà hàng xóm tốt bụng - Tác giả The Kid
Ông Tú là một đại gia, một doanh nhân thành đạt. Trong tay ông có nhiều tiền bạc nhưng ông chỉ sống một mình, không có vợ con gì cả. Kế bên nhà ông Tú là nhà của bà Sáu Thư, bà hàng xóm này cực kỳ đối xử tốt với ông. Mỗi khi có nấu đồ ăn bà đều đem qua mời ông ăn, hoặc là sẵn sàng giúp đỡ ông những lúc ông cần. Bà Sáu cũng là người cô đơn, không có chồng con gì cả và chỉ biết làm bạn với ông Tú. Ông Tú rất thích những cô gái trẻ đẹp, ông thường dẫn mấy cô nàng hot girl về nhà ông chơi. Chính bà...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Phần 22 Khục khục. Thân ảnh Nam thúc lảo đảo bị đẩy lui, trước mặt Đế giả chính thức, huống chi lại là Huyết Linh Mẫu Đơn không phải là Đế giả bình thường, hắn cũng không có cách nào chống lại. Huyết Linh Mẫu Đơn đẩy lui Nam thúc, lại không có thời gian để ý tới Nam thúc mà lập tức lao thằng về phía Đại hồn anh của Lục Thiếu Du. Linh hồn phân thân mới là thứ nó quan tâm lúc này. Thần Vũ Diệt Không. Bản thể Lục Thiếu Du đã sớm chuẩn bị tốt, Huyễn Ảnh Thanh Vũ sau lưng trong nháy mắt mở rộng, bành trướng tới hơn ngàn thước. Một cỗ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng