Hàn Lập - Quyển 10

Phần 81

Mọi người đi dọc theo mặt đông thông đạo, vào từng động để tìm kiếm.

Để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, bình thường thì ba người tiến vào trong hang động thăm dò, còn những khác người khác thì bảo vệ cho thông đạo phòng ngừa âm chi mã nhân cơ hội bỏ trốn mất dạng.

Không bao lâu, mấy người đã đi tới chỗ đại hán họ Nguyên phát hiện ra âm chi mã. Đó là một hang động nhỏ không được lớn cho lắm.

Lúc này, hắc y mỹ phụ và Bạch Dao Di thủ ở bên ngoài, Hàn Lập thì cùng bọn người lão giả đi vào thám thính một lần.

Người vừa đi vào, đã phát hiện chỗ lạ thường trong hang động, âm phong cực yếu, thậm chí còn có một chút cảm giác ấm áp.

Kết quả bọn họ phát hiện ngoại trừ một ít đất cát mềm mềm, còn có vài khối khối noãn ngọc nguyên quáng (quặng thô) được chất đống trong góc hang động, mà trong không gian lưu lại một mùi thơm nhè nhẹ thơm ngát, hơi giống với mùi thuốc, lại giống như gỗ đàn hương, phảng phất như là hỗn hợp của hai cái vậy.

Mà sau khi ánh mắt nhìn qua, còn có thể phát hiện một chút dấu vết vó ngựa lung tung, nhưng kích thước rút nhỏ đi mấy lần.

“Đây đích thật là âm chi mã không sai!”. Đi xung quanh mấy cái đấu chân hai vòng, rồi ngửi hương thơm trong không trung, lão giả họ Phú hai tay chà xát vào nhau nói, có thể thấy được trong lòng hắn cực kỳ hưng phấn.

“Một khi Phú huynh đã nói vậy, khẳng định là không sai. Chúng ta lập tức đuổi theo đi. Thông đạo này cũng không có rộng lắm, hơn phân nửa là chi nhánh mở rộng của thông đạo. Chúng ta đuổi theo một chút, cũng có thể đem vật ấy bức ra.” Đại hán họ Nguyên mặt cũng nổi lên một tia hồng quang nói.

“Uhm, lời ấy có lý. Chúng ta bây giờ…”Llão giả họ Phú gật đầu, nhưng lời vừa mới nói một nửa, đột nhiên tiếng “Oanh long long” truyền đến, sau đó ba người dưới chân đồng thời bất ổn, cả cái hang động bắt đầu lay động.

Tiếp theo từng đợt tiếng động tựu như sóng to gió lớn từ bên ngoài huyệt động truyền đến. Thanh âm phảng phất như ở không xa.

Ba người cả kinh, lập tức linh quang trên người chớp động, đồng loạt hóa thành ba đạo độn quang bay ra khỏi nơi này.

Trong nháy mắt mấy người hiện ra bên trong thông đạo. Vẻ mặt hai nàng đang giật mình nhìn về phía trước.

Nơi đây truyền đến từng tiếng từng tiếng bước chân một. Cũng không biết là đại quái vật gì. Không ngờ mỗi một lần đi lại làm cho cả thông đạo rung động. Đồng thời tiếng gào kinh người kia cũng là từ cùng phương hướng này truyền đến. Hiển nhiên là do cùng một thứ phát ra.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, không cần ai nhắc nhở, đều đã xuất ra pháp bảo của mình, sắc mặt ngưng trọng nhìn tới.

Người khác bởi vì âm phong màu đen ngăn cản không thể nhìn quá xa, hai mắt Hàn Lập sớm đã thoáng hiện lam quang, thoáng cái thấy được ngoài trăm trượng có một con quỷ vật.

Kết quả hắn không khỏi hít một ngụm lương khí.

Kia đúng là một con cự lang(sói lớn) cả người mọc đầy lông xanh.

Cự lang này bốn chân chạm đất, cao chừng ba trượng, đầu nó to như một gian phòng thật lớn, một đôi mắt sói cực lớn đỏ như máu, bốn móng vuốt sói lại đen thùi sắc bén, tựu như lưỡi dao sắc vậy.

Nhưng khiến cho Hàn Lập kinh ngạc chính là, cùng lúc trong miệng cự lang phát ra rống to, một đoàn thi hỏa màu xanh biếc thỉnh thoảng phun ra, ngẫu nhiên hai bên bức tường băng bị mấy cái lục khí này chạm đến, lập tức hiện ra từng cái rãnh nông sâu không đồng đều, màu xanh ẩn hiện, rõ ràng là trạng thái bị hòa tan…

“Thi lang!”

Hàn Lập trong đầu nhất thời hiện ra tên loại quỷ vật này, nhưng thi lang chính là loại quỷ vật bình thường, cho dù thân hình lớn hơn một chút, cũng tuyệt không có khoa trương như thế. Thi lang này khổng lồ, căn bản vượt qua những gì điển tịch đã ghi lại. Hơn nữa trên người con sói này tản mát ra khí thế căn bản không phải quỷ vật bình thường có thể sánh bằng.

Hàn Lập đang muốn mở miệng nhắc nhở bốn người còn lại, nhưng sau khi xoay chuyển ánh mắt đột nhiên thấy trên đầu cự lang che đậy một vật, trong miệng không khỏi phát ra tiếng kêu kinh hỉ.

“Đây là… linh chi mã”.

“Cái gì, hàn huynh vừa nói cái gì?” Lão giả họ Phú quay đầu, ngạc nhiên hỏi một câu.

“Phía trước đang đến đây là một quỷ vật lợi hại, âm chi mã cùng nó ở cùng một chỗ.” Hàn Lập trả lời phi thường ngắn gọn.

“Âm chi mã?”

Vừa nghe nói thế, mấy người còn lại nhất thời đều lộ ra vẻ mừng rỡ.

Lúc này rốt cục có thể mơ hồ thấy được thân hình khổng lồ của cự lang trong âm phong. Tuy rằng chưa thấy rõ ràng bộ dáng chân thực của cự lang, nhưng thân ảnh to lớn thế này, lập tức khiến lão giả họ Phú, đại hán trong lòng rùng mình, nụ cười trên mặt nhanh chóng thu lại.

Mặt hắc y mỹ phụ trầm trọng xuống, đột nhiên mười ngón lập tức bung ra, hơn mười cái quang cầu màu trắng rời tay bắn đi. Nhưng những viên cầu này không có đánh về phía cự lang, ngược lại hướng nghiêng nghiêng bên trên vọt tới, nổ tung trên trời cao.

Một vầng sáng chói mắt đã nhất thời đem một khoảng không lớn phía trước chiếu sáng rõ ràng dị thường, hình dạng dữ tợn đáng sợ của cự lang kia hoàn toàn rơi vào trong mắt những người khác.

Sắc mặt bốn người cũng không giữ được, nhất thời biến đổi.

Bọn họ đều có lịch duyệt không giống người bình thường, sự đáng sợ của con lang này tự nhiên liếc mắt có thể phán đoán được.

Chẳng qua trong nháy mắt, bọn họ cũng đồng thời thấy được trên đầu thi lang có một thứ trắng trắng mơ hồ.

Tuy rằng nửa thân dưới hoàn toàn biến mất trong đám lông xanh, nhưng cũng lộ ra một phần, hoàn toàn là một cái đầu ngựa trắng trắng non non, một đôi mắt xanh biếc gắt gao nhìn chằm chằm mấy người.

Thấy vậy, mấy người cảm thấy buồn vui lẫn lộn.

“Mọi người cẩn thận, ngàn vạn lần đừng cho âm chi mã nhân cơ hội chạy mất. Thi lang này đại khái là quỷ vật biến dị, mặc dù có chút khó giải quyết, nhưng chúng ta năm người tu sĩ Nguyên Anh kỳ đánh chết nó cũng là chuyện dễ dàng. Bạch đạo hữu, pháp khí của ngươi có thể phụ trách bắt lấy âm chi mã.” Lão giả họ Phú nhắc nhở nói.

Chụp túi trữ vật bên hông, một cái tỏa liên trạng (tỏa: Cái vòng. Lấy vòng móc liền nhau gọi là tỏa, liên: Cái xích, trạng: Hình trạng (dáng))bảo vật phát ra ô quang như một con trăn hướng cự lang phóng đi như một tia chớp.

Mấy người còn lại thấy vậy cũng đều ra tay.

Cổ tay áo Hắc y mỹ phụ rung lên, ba khẩu phi kiếm màu đỏ bay nhanh ra, đại hán thì điểm một chỉ vào ngọc bài trước người, bỗng nhiên từ giữa bay ra vài con bò cạp quái lạ có cánh đánh về phía trước, Hàn Lập há mồm nhẹ nhàng thổi một hơi, vài cây phi kiếm nhất thời linh quang đại phóng, hóa thành trùng điệp kim quang cuốn tới.

Cùng lúc đó, Bạch Dao Di vừa lật bàn tay, một cái lưới tơ tằm một nửa trong suốt hiện ra trong tay, nhẹ nhàng rung lên. Hàn quang lóe ra, lưới tơ tằm hóa thành một mảnh bạch khí hướng đầu âm chi mã trên đỉnh đầu cự lang trực tiếp chụp xuống.

Tuy rằng năm người lần đầu tiên liên thủ, nhưng các bảo vật xuất ra, vẫn tạo thanh thế kinh người.

Âm chi mã tựa hồ rất có linh tính, vừa thấy công kích này, sợ tới mức đem thân hình hạ xuống chút nữa thành nằm sấp, gắt gao ẩn mình ở trong lông sói, không còn lộ diện nữa.

Thi lang thấy nhiều công kích vậy, hung quang trong mắt chợt lóe, tiếng gào dừng lại, mở rộng miệng, một cỗ lửa xanh biếc phun ra không dứt, khoảnh khắc hóa thành một mảng sóng xanh ngập trời nghênh tiếp mấy cái pháp bảo.

Nhất thời, lục diễm cùng pháp bảo va chạm, cùng nhau dây dưa không dứt.

Vô luận phi kiếm của Hàn Lập hay bảo vật của mấy người còn lại, đều bị thi hỏa này ngăn trở mà không thể đến gần bên người cự lang nửa bước, chỉ có vài con bò cạp từ ngọc bài bay tới không thể tránh né, bị lục diễm bao phủ nhất thời biến thành khói xanh. Có vẻ thi hỏa này uy lực thật không nhỏ.

Vốn lưới tơ tằm đang chụp xuống Âm chi mã, cũng đồng dạng bị lục diễm nâng lên, không thể hạ xuống. Thấy tình cảnh như vậy, Bạch Dao Di nhịn không được hừ lạnh một tiếng.

Bắc Dạ Tiểu Cực Cung vốn ở nơi băng thiên tuyết địa, nàng này vô luận pháp bảo hay công pháp đều lấy hàn(lạnh) thuộc tính là chính, tự nhiên đối với thi hoả này căn bản khinh thường một chút.

Không chờ bọn người Hàn Lập có phản ứng gì, nàng hai tay bấm độn niệm thần chú, trong miệng quát một tiếng, trên người chợt linh quang đại phóng, một tầng hàn khí màu trắng toát ra ngoài.

Một đoàn ánh sáng diễm lệ dị thường, đem nàng này bao ở trong đó giống như thiên nữ trên sông băng vô cùng thướt tha phiêu dật.

Độ ấm không khí bốn phía nhanh chóng hạ xuống chỉ trong phút chốc, Hàn Lập và lão giả họ Phú thì hoàn hảo, hắc y mỹ phụ cùng đại hán không kịp đề phòng, nhịn không được rùng mình một cái.

Cự lang tựa hồ cũng cảm thấy không ổn, sau khi hít sâu một hơi, bỗng nhiên trong miệng phun thi hỏa ra ngày càng nhiều.

Cơ hồ cùng lúc đó, Bạch Dao Di hé miệng ra đem chuôi quạt băng phun ra bên ngoài cơ thể, xoay quanh một cái sau đó dừng lại ở trong tay.

Cả người nàng hàn quang đại phóng, nhắm ngay thi lang rồi nhẹ nhàng quạt xuống.

Lúc này đây từ trong quạt gào thét, đều không phải hoàng phong mà Hàn Lập đã thấy lúc trước, mà là thứ cốt tuyết phong (Gió mà sắc bén, có màu trắng như xương, như tuyết) bay toán loạn hướng đối diện thổi tới.

Xanh trắng hai màu ánh sáng đại phát, nhất thời bao trùm ánh sáng của các pháp bảo còn lại, tiếng từng trận bạo liệt ‘ầm ầm’ lại thỉnh thoảng từ hai loại ánh sáng va chạm truyền ra.

Thi hỏa do thi lang này phun ra thật đúng là sắc bén dị thường, gặp được băng thuộc tính thần thông chuyên môn khắc chế mình, không ngờ còn có thể không rơi xuống hạ phong chút nào. Bạch Dao Di thấy vậy, trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng, đồng thời trong lòng buồn bực. Quạt băng trong tay khẽ rung lên, lại lớn lên thêm nhiều lần, băng phong từ trong quạt phun ra tự nhiên uy lực tăng lên nhiều lần. (Cái này giống quạt ba tiêu của thiết phiến công chúa quá – mình mà có cái này thì… hehe)

Mà lúc này, bọn người lão giả đã từng thử sức qua với thi lang một lần tự nhiên sẽ không đứng nhìn Bạch Dao Di một mình cùng quỷ vật này đấu pháp.

Lập tức lão giả hướng tỏa liên trạng lúc trước đã xuất ra điểm một chỉ, nhất thời trên tỏa liên ‘Phanh’ một tiếng, hỏa diễm màu đen tại trên tỏa liên ào ào nổi lên. Sau đó tỏa liên nhoáng lên, huyễn hóa ra hơn mười hỏa liên cái độc nhất vô nhị, khoảnh khắc hình thành một lưới lửa cực lớn hiện lên trên đỉnh đầu cự lang, hung hăng ép xuống, giống như là thiên la địa võng.

Mà trong miệng hắc y mỹ phụ lại lẩm bẩm, sau khi ba cái phi kiếm đỏ hồng run lên một trận, lại bỗng nhiên ba kiếm hợp nhất, hóa thành một cây cự kiếm dài hơn một trượng, kiếm khí tung hoành hung hăng chém tới.

Đại hán họ Nguyên sắc mặt không đổi vừa thu lại ngọc bài cầm trong tay, một cái hồ lô màu lam lại hiện ra trong tay, từ giữa phun ra một cỗ tử vụ (sương mù màu tím) nồng đậm dị thường, chậm rãi hướng đối diện thổi đi, cũng không biết có thần hiệu gì.

Hàn Lập mắt thấy mấy người còn lại xuất hết thần thông, lông mày khẽ nhíu, tay áo bào lơ đãng rung lên, một đạo tia hồng chợt lóe lướt đi, từ trong tay áo biến mất không thấy.

Bị nhiều công kích như vậy đồng thời áp chế, cự lang ngay cả thần thông không nhỏ cũng cảm thấy chống đỡ hết nổi, tại không trung sau khi hỏa liên cùng cự kiếm đỏ hồng một phương gia nhập, thi hỏa lập tức bị áp chế, liên tiếp lui về phía sau. Sương mù màu tím dày đặc cũng lập tức tới phía trước.

Thi lang này tuy rằng linh trí không cao, nhưng bản năng trời sinh của lang tộc vẫn có khả năng khiến nó cảm giác được nguy hiểm, lập tức quanh thân lục quang chợt lóe, thân hình chợt rút nhỏ một vòng, tiếp theo bộ lông cứng rắn trên lưng một lần nửa dựng đứng lên, sau một tiếng gầm nhẹ, một chùm lục mang dày đặc bắn nhanh ra, bao vây tất cả năm người lại.

Lần này có chút ra ngoài dự kiến của mọi người, nhưng cũng không dám coi thường, đều thi triển thần thông ngăn cản chùm lục mang này, thế công trong tay tự nhiên chậm lại. Mà một chút trì hoãn này, biến dị thi lang lại đột nhiên quay đầu một cái, hướng lối vào bỏ chạy như điên.

Lần này, bọn người lão giả không khỏi sửng sốt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 2
Phần 81 Hơn nữa y cũng hiểu được, tuy rằng Bí thư Cao điều y tới tỉnh Yến làm Phó chủ tịch tỉnh, nhưng Bắc Kinh lại lập tức cho hàng không một Phó chủ tịch tỉnh tới, ý tứ hàm súc trong đó không cần nói cũng biết, đó chính là sự cân bằng. Trong chính trị, cân bằng là đạo lý. Cục diện chính trị tỉnh Yến đã xảy ra biến hóa tinh tế. Trước kia là do Bí thư Cao một mình một đường, dần dần có thêm một số lực lượng mới tham gia. Đầu tiên là hàng không một Trưởng ban thư ký Tiền Cẩm Tùng, hiện tại là Phó chủ tịch tỉnh Cao Tấn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Quan Trường – Quyển 12
Phần 81 Đầu tiên là thái độ của Tập đoàn Đạt Tài bỗng nhiên trở nên lạnh nhạt, không hề tích cực phối hợp, thái độ chẳng những vô cùng tiêu cực, hơn nữa còn ngạo mạn vô cùng, liền làm Thôi Hướng tức giận đến không chịu nổi, yêu cầu cảnh sát và cơ quan kiểm sát tỉnh Yến tham gia. Cảnh sát và cơ quan kiểm sát tham gia, nhưng cũng là thái độ giải quyết việc chung, càng giống như bị lệch giữa Uỷ ban kỷ luật trung ương và Tập đoàn Đạt Tài, hơn nữa còn rõ ràng là hướng nghiêng về Tập đoàn Đạt Tài. Thôi Hướng nổi giận, quyết định tạo áp lực từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Giang Nam – Quyển 8
Phần 81 Oanh... Chấn động vô cùng mãnh liệt truyền đến, hoàng kim Động Thiên quanh thân Lâu Thiên từng mãnh nứt nẻ, kim giáp thần nhân phía sau hắn ầm ầm, tiếp theo thân thể hỏng mất tan rã! Lâu Thiên muộn hanh nhất thanh, bay ra ngoài, sau khi rơi xuống dất, khóe miệng tràn ra một vết máu, cổ họng cổn động, mạnh mẽ đem máu tươi nảy lên cổ họng nuốt trở vào, lạnh lùng nói: Thiệu Thiên Nhai, lần này là ta thua, bất quá tiếp theo, ta sẽ tìm về nỗi nhục này! Thân thể Thiệu Thiên Nhai khẽ đung đưa, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng ngay sau đó lại khôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng