Hàn Lập - Quyển 12

Phần 26

Lúc nãy, sau khi Hàn Lập chia tay với Băng phượng kia, liền đem Hư Thiên Đỉnh thu lại, rồi hướng đảo nhỏ bên này mà bay vụt đến.

Hắn tất nhiên không phải muốn làm kinh động tu sĩ trên đảo, chỉ là muốn biết rõ ràng vị trí hiện tại và tình hình Loạn Tinh Hải bây giờ. Sau đó sẽ tìm đường trở lại phụ cận Khôi Tinh Đảo, tìm Thượng Cổ Truyền tống trận ngày đó.

Thấy trung niên nhân trực tiếp nghênh đón, nhiệt tình mời mọc như thế khiến cho Hàn Lập có chút ngoài dự liệu. Nhưng cũng vừa lúc đúng ý muốn của hắn, liền không chối từ, thuận miệng đáp ứng.

Lấy thần thông hắn bây giờ, sẽ không sợ tu sĩ bình thường có tâm tư gì khác.

Trung niên nhân họ Cam thấy Hàn Lập nhanh chóng đáp ứng, trong lòng vừa mừng vừa sợ, vội vàng phát truyền âm phù về trước cho ba tên vãn bối, sau đó khách khí cúi người mời Hàn Lập hướng phía trong tiểu đảo bay đi.

Lúc này, Hàn Lập sau khi nghe ngóng tình huống phụ cận hải vực, mới biết đảo nhỏ phía trước gọi là Khổ Môn Đảo, là một tòa đảo nhỏ bậc lớn, ở trên đảo chi có một tòa thành thị do phàm nhân xây dựng, hoàn toàn bị Hoàng Sa Môn một nhà độc chiếm.

Mà cách Khổ Môn Đảo vài trăm vạn dặm về phía bắc chính là Đăng Tinh Đảo, một trong thập nhị tinh đảo.

Hàn Lập nghe đến đó, trong lòng khẽ động.

Năm đó hải vực đồ của Loạn Tinh Hải, với trí nhớ hơn xa người thường của hắn tự nhiên nhớ rõ ràng. Nếu hắn không tính sai, hắn hiện tại thân ở địa phương cách Thiên Tinh Thành không quá xa, bất quá lại cách khá xa Khôi Tinh Đảo, hơn nữa muốn đến đó phải qua Thiên Tinh Thành.

Kể ra Loạn Tinh Hải yêu thú rất nhiều, Thiên Nam hay Đại Tấn chẳng thể sánh bằng. Bất quá đối với yêu đan đê giai yêu thú, Hàn Lập hôm nay không có chút hứng thú nào.

Bát cấp thì lại đã là Hóa hình yêu thú, đã mở ra linh trí, dùng Nghê Thường Thảo cũng không cách nào dụ tới.

Nếu không, hắn cũng không ngại xa đi ra Ngoại Tinh Hải một chuyến.

Trong lòng tự đánh giá như thế, Hàn Lập bay theo trung niên nhân, bay qua không trung bến cảng. Sau khi bay vào sâu hơn vạn dặm trong đảo thì tới một tòa linh khí nồng đậm, tú lệ như vẽ nằm trên đỉnh một ngọn núi lớn.

Ở trên ngọn núi này có một nhóm cung điện tráng lệ, quỳnh thai lâu các chỗ nào cũng có, còn có vài loại Linh cầm diễm lệ không biết tên bay lượn xung quanh núi, tạo thành một phiến Tiên Cảnh Linh Sơn.

“Cam đạo hữu, quý môn thật sự phi thường hưng thịnh a!”Thấy cảnh này, Hàn Lập hướng trung niên tu sĩ mỉm cười nói.

“Ha ha, khiến Hàn huynh chê cười rồi. Đây đều là do mấy tiểu bối tự xây dựng lên cho vui thôi.”Trung niên nhân họ Cam lại cười khổ hai tiếng.

Dù sao, lấy cấp bậc như Nguyên Anh kỳ bọn họ thì việc cố gắng làm ra cảnh tượng giả dối như thế, không đáng để vào mắt.

Hàn Lập lại cười cười, không nói gì tiếp. Nhưng không chờ hai người hạ xuống, từ trên đỉnh núi đã truyền đến một hồi âm thanh tiên nhạc, hai đội cung trang mỹ nữ quần áo đủ màu sắc, từ phía trong cung điện đi ra nghênh đón, cầm đầu đúng là ba tên nam nữ tu sĩ Kết Đan kỳ kia. Bất quá lúc này thần sắc bọn họ khi nhìn về phía Hàn Lập, trong vẻ cung kính còn mang theo một tia sợ hãi thật sâu.

Hàn Lập cười cười một tiếng, không khách khí thản nhiên hạ xuống.

Hắn tiến vào trong tòa đại điên trên đỉnh núi, bên trong bố trí cũng không đẹp mắt như bên ngoài, có chút u tĩnh.

Trung niên nhân họ Cam cùng Hàn Lập phân chủ khách rồi ngồi xuống, còn ba người kia chỉ có thể đứng một bên.

Hàn Lập cũng không khách khí, mở miệng liền hỏi tình trạng gần đây của Loạn Tinh Hải.

Trung niên nhân họ Cam kia mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng lập tức đem Hàn Lập coi thành một cao nhân ẩn cư lâu năm, tự nhiên không giấu diếm chút gì kể ra.

Sau khi Hàn Lập nghe nói Loạn Tinh hải bây giờ so với lúc hắn rời đi còn muốn hỗn loạn hơn vài phần, không khỏi trở nên trầm ngâm.

“Nơi Hàn huynh vừa mới đi ra, có phải là Hư Thiên Điện trong truyền thuyết hay không! Đạo hữu như thế nào mà từ bên trong đi ra?” Quan sát cả nửa ngày, trung niên nhân họ Cam thấy Hàn Lập không giống dạng người bạo ngược, động tý là xuất thủ, rốt cuộc nhịn không được hỏi.

Dù sao hắn chính là tận mắt thấy đối phương từ trong cự điện truyền tống ra.

Nghe xong lời này, Hàn Lập thần sắc nhất động, từ trong trầm ngâm khôi phục lại bình thường.

“Cam đạo hữu thật sự là kiến thức rộng rãi, liếc mắt là có thể nhận ra Hư Thiên Điện. Không có gì, ta chỉ là bởi vì gặp sự cố bị nhốt bên trong một thời gian ngắn, vừa mới thoát khốn được.”Hàn Lập nhẹ nhàng nói.

“Thì ra là thế, bất quá vị tiên tử đồng thời thoát ra cùng với đạo hữu là…” Trung niên nhân họ Cam thấy bộ dáng Hàn Lập không muốn nhiều lời, không dám hỏi nhiều, liền chuyển sang nhắc đến Băng phượng kia.

“Đó là đạo hữu bị nhốt trong điện cùng với ta, nàng có chuyện quan trong trên người nên đi trước một bước.”Hàn Lập nhàn nhạt trả lời.

“Thì ra là thế! Vị tiên tử kia chẳng lẽ cũng giống Hàn huynh, đều là Hậu kỳ tu sĩ hay sao!”Trung niên nhân cẩn thận hỏi.

“Hắc hắc, vị đạo hữu này sớm đã tiến giai hậu kỳ, Hàn mỗ còn lâu mới bằng.”Hàn Lập liếc mắt nhìn trung niên nhân, cười hắc hắc vài tiếng.

Tu sĩ họ Cam tự nhiên trong lòng rùng mình, trong đồng không ngừng điểm dang các nữ tu sĩ thành danh ở Loạn Tinh Hải, nhưng không có vị nào giống ngân bào nữ tử kia cả.

Còn về Hàn Lập thì tướng mạo thật sự bình thường, hắn lại càng không có đầu mối.

Bất quá việc này cũng không có gì kỳ quái, nhiều khổ tu sĩ thần thông quang đại, thậm chí năm, sáu trăm năm không xuất hiện một lần cũng là chuyện bình thường.

“Cam đạo hữu, Hàn mỗ hiện tại nhu cầu cấp bách muốn một ít trung giai linh thạch và tài liệu. Đương nhiên nếu là cao giai linh thạc càng tốt, trong tay ta vừa lúc còn có hai kiện bảo vật không dùng được, có thể dùng để trao đổi.”Hàn Lập đột nhiên nói như vậy, sau đó tay áo bào hướng lên trên bàn gỗ phất một cái, một đạo thanh hà bay qua, lập tức hai món đồ một bạc một vàng hiện lên trên bàn.

Chính là một kiện Viên Hoàn màu bạc và một kiện Cổ qua màu vàng.

Đúng là cổ bảo mà hắn ngày đó ở Hư Linh Điện trong lúc diệt mấy cao giai yêu thú, tiện tay thu vào túi trữ vật.

Bảo vật cấp bậc như thế, đối với Hàn Lập tự nhiên là không quan trọng. Nhưng tại Loạn Tinh Hải, nơi mà tài liệu luyện khí và bảo vật rất thưa thớt, mấy vật này thật đúng là làm cho người ta phải đỏ mắt.

Huống chi hai kiện bảo vật này phát ra linh lực, chỉ nhìn cũng biết trong nhóm cổ bảo cũng là bảo vật thượng bậc hiếm thấy.

‘Hàn huynh quá khách khí rồi, trung giai linh thạch cùng tài liệu bổn môn đều cất giữ không ít, cho dù có một ít tài liệu không có cũng có thể vào phường thị trên đảo tìm kiếm. Chỉ là cao giai linh thạch, bổn đảo thực sự không nhiều lắm, chỉ có bảy tám khối mà thôi, Hàn huynh nếu muốn thì có thể trao đổi.

Trung niên nhân họ Cam ánh mắt đảo qua hai kiện cổ vật này, trong lòng có chút nóng như lửa. Đối với việc Hàn Lập có thể dễ dàng xuất ra mấy kiện bảo vật này cũng không có chút kinh ngạc nào, lập tức đáp ứng.

“Cao giai linh thạch có bảy tám khối!”Hàn Lập ngẩn ngơ, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái.

Theo hắn biết, Loạn Tinh Hải linh thạch thiếu hụt so sáng với Đại Tấn và Thiên Nam còn muốn ghê gớm hơn nhiều, chỉ là một Hoàng Sa Môn nho nhỏ làm thế nào có thể có nhiều cao giai linh thạch như vậy.

Trung niên nhân họ Cam thấy vẻ mặt Hàn Lập như vậy, đầu tiên là ngẩn ra, rồi lập tức nghĩ đến việc gì, trở nên bừng tỉnh.

‘Ha Ha, đây là lỗi của Cam mỗ, vì vội vàng mà không nói với Hàn đạo hữu.

Kỳ thật hơn trăm năm trước đây, có một người ở Ngoại hải phát hiện trên một đảo hoang có một quặng linh thạch số lượng vô cùng lớn, bên trong có rất nhiều cao giai linh thạch. Cho nên cao giai linh thạch mặc dù vẫn là vật quý hiếm, nhưng so sánh với những năm trước đây vẫn dư dả hơn nhiều. Cơ hồ mỗi tông môn đều có dự trữ một ít. ‘

“Quặng cao giai linh thạch! Nhân giới còn có thể tìm được khoáng mạch cấp bậc đó sao!” Hàn Lập trở nên động dung.

“Không sai, mới đầu thì những người khác cũng tưởng là tin tức giả. Nhưng sau khi Tinh Cung và Nghịch Tinh Minh vì chiếm cứ đảo này mà làm ra đại chiến thật lớn thì mọi người mới hết nghi ngờ. Nghe nói, khoáng mạch này thậm chí còn kinh động tới cao giai yêu thú ở Ngoại Tinh Hải, đồng dạng cũng tham gia tranh đoạt khoáng mạch. Kết quả tu sĩ và yêu thú cũng vì vậy mà thương vong không ít. Hiện tại khoáng mạch đồng thời bị ba phe này chia nhau, cuối cùng tạm thời ngừng can qua!”Vị Hoàng Sa Môn đại trưởng lão này giải thích nói.

Hàn Lập gật đầu, nhất thời không nói gì.

Việc này đối với hắn mà nói, chính là một chuyện tốt. Phải biết rằng nhân hình Khôi lỗi của hắn, trải qua mấy lần sử dụng cao giai linh thạch đã sắp hao hết, vừa lúc có thể thừa cơ hội này thu thập một chút.

Cũng may là phiến hải vực này cách Thiên Tinh thành không xa, lại là thuận đường thuận việc, hắn vừa lúc có thể dùng Tinh Cung truyền tống trận trực tiếp truyền tống đến phiến khoáng mạch đó. Phỏng đoán cũng không chậm trễ mất nhiều thời gian.

Hàn Lập trong nháy mắt đã quyết định chủ ý!

Lúc này hắn cũng không nói gì tiếp, tiện tay lấy từ túi trữ vật bên hông ra một khối ngọc giản, đem một ít danh sách tài liệu cần thiết phục chế vào.

Vị Hoàng San Môn đại trưởng lão lập tức phân phó vài câu, tên hoàng bào đại hán kia liền tiếp nhận ngọc giản rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Tiếp đó, Hàn Lập tự nhiên cùng vị Hoàng Sa Môn đại trưởng lão này hàn huyên.

Thấy đối phương có ý hợp tác như thế, Hàn Lập cũng cười nhạt vui vẻ nói chuyện.

Đương nhiên vì khó thể gặp được một gã Hậu kỳ đại tu sĩ, trung niên nhân họ Cam tự nhiên đem một ít vấn đề khi tu luyện ra thỉnh giáo.

Hàn Lập mặc dù vừa mới tiến giai lên Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng các loại công pháp điển tịch cũng coi như xem qua không ít, lại đã tu luyện qua một ít bí thuật quỷ dị chánh ma lưỡng đạo. Cho nên sau khi hắn thong dong trả lời vài câu, thật đúng là làm cho trung niên nhân kia trở nên sáng tỏ vấn đề, đối với Hàn Lập tự nhiên càng kính cẩn hơn.

Kể cả hai người thanh sam lão giả và nữ tử xinh đẹp nãy giờ vẫn đứng hầu bên cạnh, lúc này cũng đồng dạng giương hai tai lên nghe hai người nói chuyện, một lời cũng không bỏ sót, thậm chí coi đây là một cơ duyên khó thấy… Ước chừng mấy canh giờ sau, một đạo độn quang bay vào, tên đại hán phong trần kia mệt mỏi hiện ra, trong tay một một túi trữ vật phình to.

“Tiền bối, các tài liệu người muốn trừ vài loại trên đảo không có ra, còn lại dựa theo danh sách đều đã thu gom đầy đủ. Vài khối cao giai linh thạch kia cũng để hết vào trong đó.”

Đại hán bước tới, trên miệng nói nhanh, hai tay đem túi trữ vật dâng lên trước mặt Hàn Lập.

Hàn Lập tiện tay tiếp nhận túi trữ vật, thần thức hướng bên trong quét qua một cái đã xem xét hết thảy vật trong túi, lúc này mới lộ ra vẻ hài lòng.

“Hàn mỗ trên người đang có việc, không thể ở đây lâu được. Tại hạ xin cáo từ!” Hàn Lập đem túi trữ vật thu lại, hướng trung niên tu sĩ khẽ gật đầu, cũng không hứng thú cùng những tu sĩ Hoàng Sa Môn này nói thêm gì nữa, liền hóa thành một đạo thanh hồng chói mắt rời khỏi đại điện, lóe lên rồi biên mất phía chân trời.

“Vị tiền bối này rốt cuộc cũng đi! Ta còn tưởng rằng, Hoàng Sa Môn chúng ta lần này đụng tới một hồi đại phiền toái đấy! Vị Hàn tiền bối này, thoạt nhìn cũng không tệ lắm!” Đợi độn quang Hàn Lập biến mất, nữ tử xinh đẹp nhất thời thở dài một hơi, vội vàng vỗ vỗ ngực, lộ ra bộ dáng may mắn thoát nạn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 3
Phần 26 Lưu Phong khinh thường cười cười”Ngươi thật sự là ngây thơ khờ khạo? Ngươi biết người đàn bà kia muốn cái gì không? Ngươi cho rằng việc sinh tử của ngươi đối với ta rất trọng yếu sao? Nếu ta muốn thì lúc nào cũng có thể hoàn toàn giết ngươi” Lữ hổ thân thể khẽ run lên, cặp mi tăng lên vài phần sát khí”Ta biết tu vi của ngươi vượt ta rất xa, nhưng ta nhắc ngươi, nếu ta nỗ lực liều mạng cùng ngươi giao thủ, ngươi chắc chắn cũng sẽ phải chết” “Thiên Ma Giải Thể đại pháp có phải không? ” Lưu Phong khóe miệng vung lên một đạo kinh miệt, cười nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Phần 26 Huyện Quân Liên nằm dưới Ngũ Liên phong, vừa khéo là nơi giao giới của ba tỉnh, đông nhất là người tộc Miêu. Tiến vào huyện thành Quân Liên, quả nhiên nơi nơi đầu người chuyển động, đồ trang sức bạc đinh đinh đang đang kêu loạn lên, đâu đâu cũng là các nam nữ Miêu tộc mặc những trang phục đẹp đẽ từ bốn phương tám hướng đổ về tham gia Hoa Sơn tiết. Huyện thành không lớn, sự phồn hoa đương nhiên không thể so sánh với các tỉnh Giang Nam, chỉ là hôm nay vừa khéo lại là thịnh hội của Miêu gia, nơi nào cũng là những đám người tụ tập, cảnh nhiệt náo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 26 Chúng ta phải đi ra ngoài! Lữ Chính Cường nói. Nhưng chưởng môn làm sao bây giờ, chưởng môn còn chưa đi ra đâu! Thanh Hỏa lão quỷ nói. Đi ra ngoài trước đi, tới lúc đó tiếp tục nghĩ biện pháp! Vân Tiếu Thiên nói. Toàn bộ đệ tử Phi Linh môn đi ra ngoài trước, miễn cho lưu lại bị nhốt ở đây, đi ra ngoài mới có thể nghĩ biện pháp! Đông Vô Mệnh cắn răng nói, mệnh lệnh mọi người rời đi. Người của Phi Linh môn bất đắc dĩ rời khỏi, trong lòng đều hiểu được lưu lại cũng vô dụng, bị nhốt trong này chỉ còn chịu chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng