Hàn Lập - Quyển 12

Phần 36

Hàn Lập nghe được tiếng thú rống, cả kinh giương đôi mắt, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Phải biết rằng lấy thần thức cường đại của hắn bây giờ, cho dù không toàn lực phóng xuất cũng có thể đem hô hấp bên trong phương viên mấy trăm trượng kiểm soát. Huống chi trước khi hắn hạ xuống đảo này đã cố ý đem trăm dặm phụ cận đảo này quét qua một lần, cũng không phát hiện có yêu thú gì ở gần đó.

Nếu hiện tại xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, Hàn Lập tự nhiên sẽ không làm như không biết, lúc này thần niệm điên cuồng phóng ra, hướng về đáy phía dưới tiểu đảo tìm kiếm.

Tiếng thú rống kia đúng là từ hướng đó truyền đến!

Chỉ sau gần một lát công phu, Hàn Lập thần sắc biến đổi, đột nhiên hóa thành một đạo thanh hồng mãnh liệt hướng phía trời cao bắn nhanh đi. Đảo mắt đã bay lên cao mấy trăm trượng mới xoay người ngừng lại, rồi mặt mày ngưng trọng hướng phía dưới nhìn lại.

Cơ hồ cũng lúc đó, một luồng gió biển hòa lẫn mùi tanh hôi thổi đến, mặt biển phụ cận bỗng nhiên hiện lên vô số xoáy nước lớn nhỏ. Một lọat sóng lớn cao hơn mười trượng thay nhau nổi lên, sau đó đánh lẫn vào nhau làm phát ra những tiếng nổ ầm ầm, nước biển văng tung tóe trên không trung trên mặt biển.

Trong thoáng chốc, cả khu vực như băng thiên địa liệt, thật khiến lòng người kinh hãi.

Hàn Lập thần thức quét qua khắp nơi, lúc này mới ngạc nhiên phát hiện trăm dặm quanh đó tình huống đều như vậy, toàn bộ bị vây trong sóng gió dữ dội.

Mới vừa rồi thần niệm hắn hướng đáy biển dò xét hơn ngàn trượng dưới biển sâu, kết quả bị vật gì mạnh mẽ hút lại.

Mặc dù hắn phản ứng rất nhanh vội vàng thu trở về, nhưng một ít thần niệm vẫn bị mạnh mẽ hút đi, nếm phải một trái đắng. Hắn lúc này mới kinh hãi vội vàng bay lên không trung, trịnh trọng chờ dị vật dưới đáy biển xuất hiện.

Chẳng lẽ phía dưới có yêu thú lợi hại? Nhưng cho dù có thập cấp yêu thú xuất hiện, tựa hồ cũng không có động tĩnh đáng sợ như thế. Hay là Hóa Thần kỳ yêu thú trong đồn đại, bất quá thoạt nhìn cũng không giống lắm.

Hắn nếu nhớ không lầm, một khi yêu thú đã siêu thoát khỏi thập cấp cảnh giới, đồng dạng cũng bị nồng độ Thiên địa nguyên khí trong nhân giới hạn chế, sao lại dám tùy ý gây ra sóng gió như vậy.

Làm vậy chính là tương đương với tự tổn hại tinh nguyên!

Hàn Lập trong lòng suy tính.

Một khi yêu thú vượt qua thập cấp, có thể phân chia cảnh giới như tu sĩ nhân loại đồng dạng. Đương nhiên nếu như phân chia cấp bậc theo kiểu thập nhất cấp, thập nhị cấp như vậy cũng được. Chỉ là nhân loại tu sĩ sẽ không dùng cách xưng hô như thế.

Bất quá thanh thế phía dưới kia không khỏi quá lớn một chút! Ngay cả Hàn Lập đã trải qua vô số tràng chiến đấu của Hậu kỳ tu sĩ, trong lòng cũng trở nên thấp thỏm không yên.

Nhưng vật ngoài khơi lại cố ý không chịu hiện lên, chỉ là sóng gió càng ngày càng lớn, thậm chí sóng lớn đã nhấc lên cao hơn trăm trượng.

Hàn Lập thần sắc khẽ động, trong lòng rốt cuộc có quyết định, mặc kệ phía dưới là vật gì làm loạn.

Hắn không nên mạo hiểm, tốt nhất nên vội vàng rời đi.

Trong lòng đã có quyết định, hắn quay người lại, đang muốn hóa thành độn quang bay ra khỏi khu vực này.

Nhưng đúng lúc đó, một tiếng kêu bén nhọn cực kỳ chói tai truyền đến trong tai hắn.

Hàn Lập không kịp phòng bị, chỉ cảm thấy đầu ong ong, trời đất quay cuồng, rồi trực tiếp rơi từ trên không trung xuống.

Quang tráo hộ thân màu xanh dĩ nhiên lại không thể ngăn cản tiếng kêu này chút nào.

Nhưng khi Hàn Lập rơi xuống cách mặt đất hơn mười trượng, trên người vang lên tiếng ầm ầm, tử sắc hỏa diễm bắn ra cao đến vài thước, đồng thời từng đạo kim hồ được phun ra từ trong hỏa diễm bay loạn ra, đem hắn hoàn toàn che ở bên trong.

Mê muội trong đầu Hàn Lập nháy mắt biến mất, thân hình ngừng rơi xuống, một lần nữa trôi nổi trên không trung.

Bất quá sắc mặt hắn tự nhiên vô cùng khó coi, hắn dương đầu nhìn lên không trung nơi phát ra đến tiếng kêu bén nhọn kia.

Vốn là bầu trời màu xám, không biết từ khi nào bị che phủ bởi một phiến hắc ảnh lớn. Phiến hắc ảnh này liếc mắt nhìn qua vô biên vô tận, nhưng ngược lại mơ hồ dị thương, lại làm cho người ta có cảm giác như bóng trăng trong nước, phi thường quỷ dị.

Tiếng kêu đúng là từ chỗ sâu trong hắc ảnh truyền đến!

Hàn Lập nhìn chăm chú nhìn sương mù xuất hiện trên đỉnh đầu, sắc mặt âm trầm.

Hắn cảnh giác như thế mà vẫn không phát hiện không trung xuất hiện dị tương này, vì vậy rất chi là cổ quái.

Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, đồng dạng dè dặt đem thần niệm hướng phía trên quét tới. Nhưng thần niệm chưa kịp tiếp xúc hắc ảnh đã bị một luồng phản lực đẩy ra, căn bản không thể nhìn thấy phía trong một tí mảy may nào.

Điều này làm cho lòng hắn càng thêm lạnh.

Hít sâu một ngụm khí lạnh, thân hình Hàn Lập nhoáng lên, nhất thời hóa thành một đạo thanh hồng chói mát hướng chân trời phía xa xa bắn nhanh đi.

Mặc dù không biết ở đây rốt cuộc xuất hiện chuyện gì, nhưng một hơi chuồn đi là tốt nhất.

Mà lấy thần thông hắn bây giờ, thanh hồng chỉ chớp động vài cái đã bay ra ngoài hơn mười dặm.

Nhưng vào lúc đó, tiếng kêu bén nhọn kia đột nhiên ngừng lại. Tiếp đó trên không trung tiểu đảo xuất hiện một trận vặn vẹo không gian kịch liệt.

‘Tư lạp’ một tiếng, trong khu vực hắc đen một phiến bạch quang lớn chớp động, một vết nứt không gian chói mắt từ hư không hiện ra.

Tiếp theo một vật to lớn từ trong bạch quang chậm rãi lộ ra, hướng về phía mặt biển từ từ áp tới.

Hàn Lập phía xa xa vừa lúc quay đầu nhìn lại, đầu tiên là cả kinh, lập tức ngưng thần nhìn lại rồi sau đó sắc mặt trở nên đại biến.

Cự vật không biết tên nọ rõ ràng có móng vuốt của yêu cầm, có màu xanh ngọc bích, phần lộ ra lớn mấy trăm trượng, phảng phất như một tòa núi lớn đang từ trong hư không hiện lên.

Bất quá cái trảo lộ ra từ trong bạch quang đang cố sức cử động, động tác cực kỳ chậm chạp.

Nhưng cho dù cự trảo vẫn chưa hoàn toàn lộ ra, thì linh lực khổng lồ cũng đã kích thích sóng biển phía dưới càng trở nên cuồng bạo, từng luồng, từng luồng cơn lốc ở ngoài khơi phóng lên cao, sóng lớn cao hơn trăm trượng chỗ nào cũng có.

Trong hắc ảnh trên trời ẩn tàng một yêu cầm lớn đến khó tin, hơn nữa bộ dáng cách một tầng không gian cũng có thể trực tiếp công kích xuyên giới.

Mà chiếu theo tỷ lệ của cự trảo này mà nói, thì yêu cầm kia thân hình cũng phải lớn mấy ngàn trượng. Cự thú to như vậy, tựa hồ chỉ ở thời thượng cổ man hoang mới nghe nói đến.

Nhân giới bây giờ, tuyệt đối không có cự thú đáng sợ bậc ấy.

Hàn Lập sau khi nuốt khan một ngụm nước bọt, cũng không dám chần chờ, Phong Lôi Sí sau lưng mở ra, tiếng sấm nổi lên, hóa thành một đạo cầu vồng biến mất khỏi chỗ cũ.

Sau khi liên tiếp chớp động hơn mười cái, đến khi trông thấy bóng đen kia chỉ còn là một tia màu xám nhỏ, trong lòng lúc này mới thoáng buông lỏng.

Nhưng chưa chờ hắn quay đầu, tiếng thú rống dưới đáy biển đột ngột vang dội, trong tiếng rống tựa hồ tràn đầy ý giận dữ.

Hàn Lập trong lòng trầm xuống, quay đầu lại một chút.

Chỉ thấy trong tiếng nổ vang ầm ầm, tiểu đảo ban đầu hắn hạ xuống dĩ nhiên đã chìm nhanh vào đáy biển, một cái xoáy nước thật lớn đường kính hơn mười dặm hiện lên ngoài khơi.

Tiếp đó trung tâm xoáy nước bỗng nhiên toát ra sương mù đen thui.

Những sương mù này mới đầu chỉ lòa một ít, nhưng lập tức kịch liệt tỏa ra. Tăng mạnh không hề dừng lại, chỉ trong chốc lát nên trở nên vô cùng khổng lồ. Sương mù chẳng mấy chốc đã che kín cả xoáy nước, trong sương mù mơ hồ có âm thanh quỷ khốc lang hào truyền ra, còn có hắc sắc thiểm điện kỳ quái, trong sương mù không ngừng chớp động.

Càng quỷ dị hơn là, các loại tôm cá phụ cận xoáy nước phảng phất như bị cái gì sai khiến! Tất cả giống nhau, đều như thiêu thân lao vào lửa liên tiếp bơi vào trong sương mù, trong nháy mắt bị cắn nuốt sạch sẽ.

‘Quỷ vụ’.

Hàn Lập nhìn rõ ràng hắc vụ khí trong xoáy nước, thất thanh kêu lên.

Dị vật từ đáy biển hiện lên, dĩ nhiên là Quỷ vụ lần trước đã cắn nuốt hắn. Cho dù hắn hiện giờ đã là Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, trong lòng cũng phát lạnh.

Năm đó tại Âm Minh Chi điạ tư vị pháp lực, thần thông hoàn toàn mất sạch đối với hắn vẫn còn mới mẻ.

Cũng may Quỷ Vụ lần này cũng không giống lần trước, sương mù đen thui chỉ quay cuồng mãnh liệt trong xoáy nước, cũng không có xu thế khuếch tán ra bốn phía, điều này cũng khiến cho tâm tư bỏ đi của Hàn Lập biến mất, tạm thời bình tĩnh lại.

Lấy thần thông hắn hiện nay, cho dù Quỷ Vụ này lại lan tràn lần nữa, nhưng cách xa như thế cũng tuyệt đối không thể đuổi kịp hắn.

Bây giờ hắn chăm chú nhìn xoay nước khổng lồ kia, tiếng thú rống đích thật là từ trong Quỷ Vụ truyền đến không thể nghi ngờ.

Hàn Lập không khỏi vẻ mặt kinh nghi.

Lúc này cự trảo màu xanh đã hoàn toàn hiện ra từ trong bạch quang, giống với suy nghĩ Hàn Lập, thật sự là một cái trảo của yêu cầm, trên trảo này linh quang màu xanh không ngừng chớp động, thể tích so với lúc trước thậm chí còn lớn hơn gấp đôi.

Khiến Hàn Lập càng nhìn càng khiếp sợ.

Đột nhiên tiếng kêu bén nhọn kia lại từ trong hắc ảnh truyền đến, tiếp đó cự trảo màu xanh run lên, năm cột sáng to thô từ ngón tay bắn nhanh xuống, màu sắc bích lục kỳ quái, giống như năm cái cột chống trời, rồi hạ xuống bên trong quỷ vụ. Lập tức cự trảo rung lên, năm cột sáng bích lục khuấy động trong sương mù, phảng phất như muốn phiên giang đảo hải. Tiếng thú rống dừng lại một lát, rồi lập tức càng trở nên giận dữ hơn.

Sương mù quay cuồng một hồi rồi ngưng tụ, đột nhiên huyễn hóa ra một cái miệng rộng đen thui, miệng đầy răng nanh, nằm trong xoáy nước.

Năm cột sáng màu xanh kia đều nằm phía trong cái miệng lớn này.

Hàn Lập nhìn vào mà trợn mắt há mồm.

Cùng lúc ấy, hắc sắc đại khẩu kia khép lại, quỷ dị đem năm cái cột sáng kia một ngụm cắn làm đôi, rồi lập tức lại mở to ra.

Tiếng sấm nổ từ trong miệng phát ra, một đạo thiểm điện đen nhánh như mực chợt phun ra, sau một lọat âm thanh vang lên, rồi lại đem năm cột sáng hội tụ lại.

Tiếp đo đạo thiểm điện to lớn kia hóa thành một con cự giao dài trăm trượng.

“Phù phù” mấy tiếng rồi biến mất không thấy bóng dáng.

Nhưng sau đó một khác, điện giao khổng lồ kia lại xuất hiện phía dưới hắc ảnh, chui đầu vào trong hư không.

Sau một loạt tiếng sấm kinh thiên động địa, vết nứt màu trắng kia lại bị điện giao này mạnh mẽ xé rách ra, rồi lóe lên chui vào trong đó.

Hắc sắc quang điện trong vết nứt chợt hiện lên loạn xạ, tiếng sấm ‘ầm ầm’ vang lớn. Từ trong đó một tiếng kêu thê lương truyền ra, một cây Vũ linh trượng rất lớn màu xanh từ trong bạch quang rơi ra, cự trảo nguyên bản từ giữa vết nứt thò ra cũng bỗng nhiên thu lại.

Trong tiếng kêu lớn ấy, hai bên vết nứt trên không trung trong bạch quang tự động hợp lại với nhau. Bóng đen che đậy cả bầu trời kia, bỗng nhiên lóe lên rồi biến mất tăm.

Bầu trời màu xám tro, một lần nữa lộ ra.

Cơ hồ cùng lúc đó, xoáy nước thật lớn phía dưới kia bắt đầu cuốn nhanh lại, đem hắc vụ kia nén lại, một cỗ hấp lực thật lớn đem nó cuốn vào sâu dưới đáy biển. Đồng thời xoáy nước kia nhanh chóng co rút lại, trong chớp mắt biến mất không thấy tăm hơi.

Không bao lâu sau, trên mặt biển gió êm sóng lặng, trừ Hàn Lập và tiểu đảo đã biến mất kia thì không còn chút dấu hiệu nào, phảng phất cuộc chiến kinh người vừa rồi chỉ là ảo giác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Phần 36 Hải Để sâm lâm, nước biển trong vắt xanh thẳm trở nên vô cùng thông thấu, một rừng ngọn cây theo làn nước biển mà đong đưa từ trái sang phải, rất là hoành tráng, các đàn cá muôn màu muôn sắc đua nhau bơi lượn, toàn bộ Hải Để sâm lâm là bầu không khí trữ tình yên bình. Long Nhất và Tạp Nhĩ lặng lẽ tiềm nhập vào ngoại vi Hải Để sâm lâm, bí mật thiết lập một cái truyền tống ma pháp trận, một khi Thiên Ma vương tỉnh lại, liền có thể để cho hải tộc và cao thủ Thương Lan đại lục lợi dụng ma pháp trận với tốc độ nhanh nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh thật thà tốt bụng nên chấp nhận yêu anh và kết hôn với anh. Hôm đó là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của hai vợ chồng. Hênry về nhà tặng cho Như bó hoa và vài hộp quà. Sau đó hai vợ chồng ngồi ăn tối dưới ánh nến đầy lãng mạn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 11
Phần 36  Có lẽ đã ra hết, tôi sẽ đi xác nhận tình huống. Phương Trung Thiên quay lại hỏi thăm, sau đó đi đến dùng giọng khẳng định nói với Hạ Thiên: Đã xác định, trong phòng không còn ai, tất cả nhân viên đã rút đi rồi. Chồng, sao vậy? Ninh Khiết hỏi. Bên trong còn có người. Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào khu biệt thự đổ nát rồi nói. Điều đó là không thể, bên trong không thể nào còn có người... Phương Trung Thiên đầu tiên là sững sờ, sau đó vội vàng nói. Tôi nói có thì có. Hạ Thiên trừng mắt nhìn Phương Trung Thiên, sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng