Hàn Lập - Quyển 12

Phần 74

Một tháng sau, tại Huyền Vũ đại điện bên trong Thái Chân Môn, môn phái được xưng là Thiên Nam đệ nhất tu chân phái. Một lão đạo mặt như trẻ con nhưng râu tóc lại bạc trắng chau mày nhìn ngọc giản màu trắng trong tay, thần sắc âm trầm bất định.

Một hồi lâu sau, hắn thở dài một hơi rồi đột nhiên hướng về phía ngoài điện phân phó: “Người đâu!”

Âm thanh vừa dứt, lập tức từ bên ngoài điện đi vào hai gã đạo sĩ trung niên.

“Không biết chưởng môn có gì phân phó.” Hai gã đạo sĩ trúc cơ kỳ cúi người hành lễ.

“Đem thư mời này đến phía sau núi Kim Hà Cốc, nói rằng tiêu quốc xuất hiện một gã đại tu sĩ thứ tư, hiện giờ Lạc Vân Tông đưa tới thư mời, hỏi thái công trưởng lão có muốn hay không tự mình đi một chuyến, hay là mấy vị sư tổ tự mình đi một chuyến.” Lão đạo đem ngọc giản đưa tới, có chút ngưng trọng nói.

“Tuân mệnh chưởng môn. Đệ tử nhất định tự mình giao đến cho sư tổ.” Hai gã đạo sĩ biến sắc, lập tức cung kính đáp.

Lập tức hai người tiếp nhận ngọc giản, liền hóa thành hai đạo độn quang bay khỏi đại điện thẳng đến Kim Hà Cốc.

Thiên Dương Đàm, là cấm địa của Hợp Hoan Tông tiếng tăm lừng lẫy, tuy diện tích không lớn, chỉ khoảng mấy trăm trượng, nhưng quanh năm bị đám sương mù màu xám nồng đậm bao phủ, bất luận là kẻ nào cho dù là mấy tên Nguyên Anh trưởng lão trong tông cũng không dám tùy tiện tiến vào đoàn sương mù này một bước. Bình thường, phương viên hai mươi dặm bên trong Thiên Dương Đàm đều không có dấu vết có người.

Nhưng giờ phút này, cách đám sương mù khoảng mười trượng, có năm sáu tu sĩ phục sức khác nhau đứng, nữ có nam có, có điều mỗi người đều nhìn đám sương mù, một tiếng không nói.

“Đại tu sĩ thứ tư, Hàn tiểu tử này tu luyện quả thật là rất nhanh. Mặc dù đã sớm đoán được hắn sớm muộn cũng đến được bước này, nhưng không nghĩ tới vẻn vẹn gần trăm năm thời gian đã tiến giai. Bất quá, hiện tại hắn đã đến được bước này, xem ra đại điển lần nay, ta cũng phải tự mình đi một chuyến.”

Trong sương mù truyền đến một tiếng thở dài nhẹ nhàng.

Bên ngoài đám sương mù, mấy tên tu sĩ vẫn ôm tay đứng đó, không ai dám lên tiếng đáp lời.

Thất linh đảo, một thanh sam lão giả với khuôn mặt bình thường, đứng một chỗ bên vách núi, hai tay để sau lưng, nhìn về phía biển cả mênh mông, sắc mặt bình tĩnh dị thường. Nhưng trong bàn tay đặt phía sau lưng, lại đang nhẹ nhàng cầm lấy một khối ngọc giản màu trắng, linh quang nhàn nhạt chớp động.

Bắc Lương quốc, trong lầu các tại một chỗ trên lung linh sơn, một nữ tử còn trẻ có khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, cả người phát ra cỗ âm hàn chi khí, cùng một gã bàn lão giả, ngồi đối mặt với nhau.

Lão giả kia hướng nữ tử cẩn thận hỏi: “Tiền bối, hiện tại việc đại điển của Lạc Vân Tông, phải chăng là người nên tự mình đến xem lễ. Người kia tuổi còn trẻ như vậy đã tấn giai Nguyên Anh hậu kỳ, với thọ nguyên của hắn cũng đủ để hắn chấn nhiếp Thiên Nam bảy tám trăm năm, nếu là có thể cùng hắn nối lại tình xưa, sáu phái chúng ta sau này có thể yên ổn.”

“Sao vậy. Lôi sư điệt sau khi chấp chưởng tông môn, hôm nay lại muốn mời người kia quay lại Cốc của các ngươi.” Thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần nghe vậy sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói.

“Tiền bối hiểu lầm. Lấy thân phân đối phương hiện nay, như thế nào có thể quay lại một cái Hoàng Phong Cốc nho nhỏ. Nhưng bổn môn cùng quý cung dù sao cùng đối phương cũng có chút quan hệ sâu xa, chỉ là kiếm một chút giao tình mà thôi, đối với sáu phái chúng ta cũng không ít chỗ tốt.”

Bàn lão giả bị ánh mắt băng lãnh của nữ tử đảo qua, ngượng ngùng nói.

“Muốn cùng hắn có chút quan hệ, không nên chỉ trông cậy vào ta. Lần này dự lễ, sư đệ ta sẽ đi một chuyến. Hắn cùng sư muội của ta quan hệ cũng không tệ, so với ta đi thì càng thêm thích hợp hơn.” Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần trầm tư trong chốc lát, sắc mặt không chút thay đổi nói.

“Nguyên lai là Ngô tiền bối, như vậy cũng tốt.” Bàn lão giả nghe vậy cũng vui vẻ nói.

“Hừ, khó trách Hoàng Phong Cốc các ngươi lại khẩn trương như thế, sau khi Từ Lệnh Hồ đạo hữu tạo hóa, các ngươi trong cốc cũng không có thấy một tên Nguyên Anh tu sĩ tọa trấn. Nếu không Từ Lệnh Hồ đạo hữu cùng mấy người từng có ước định viện thủ, cũng báo cho ngũ phái chúng ta biết, chỉ sợ Hoàng Phong Cốc các ngươi đã không thể yên ổn ở Bắc Lương quốc này rồi.”

Nữ tử liếc mắt nhìn bàn lão giả một cái, hừ lạnh một tiếng nói.

Lão giả nghe được lời ấy, trên mặt cũng hiện ra vẻ xấu hổ.

Hai tháng thời gian này, cả Thiên Nam thật sự chấn động.

Toàn bộ Thiên Nam tu tiên giới, chỉ cần là một tông môn hơi lớn một chút, liền không ngoại lệ nhận được thiệp mời của Lạc Vân Tông, nói là bọn họ có một vị trưởng lão đã tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ, đặc biệt tổ chức một buổi lễ long trọng, chúc mừng sự kiện này. Mời các đại tông môn phái đến dự lễ.

Mặc dù trong thư không nói rõ là vị trưởng lão nào. Nhưng năm đó lấy tu vi Hàn Lập đã làm cho những tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ khác chấn kinh, mọi người cơ hồ không cần đoán cũng nhận định ngay là Hàn Lập.

Lần này, vô luận là tông môn lớn nhỏ nào, tự nhiên tất cả đều một trận xôn xao.

Những môn phái nhỏ hết sức lo sợ, tự nhiên liền đáp ứng đến dự lễ. Tông môn đại phái tuy rằng trong lòng nói thầm không ít, nhưng cũng đồng dạng đáp ứng phái một vị trưởng lão tham gia điển lễ.

Nhất thời, cái tên Hàn Lập chấn kinh cả Thiên Nam, vô luận là tán tu ẩn cư nơi núi cao hay thâm sơn cùng cốc, hay các nơi linh mạch tụ tập các tu tiên gia tộc hay tông môn lớn nhỏ đều nghe đến.

“Hàn Lập.”

Chỉ sợ là trong vòng trăm năm trở lại là cái tên bị nhắc tới nhiều nhất.

Tất cả mọi người đều nồng nhiệt nghị luận vị này tuổi còn trẻ đã tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ, Thiên Nam bài danh vị trí thứ tư đại tu sĩ.

Cứ như vậy, ba tháng sau, Lạc Vân Tông tổ chức điển lễ.

Nguyên Anh tu sĩ có mặt cũng gần trăm người, đồng thời còn có Kết Đan kỳ tu sĩ cũng đến Vân Mộng Sơn dự lễ.

Hàn Lập thân là nhân vật chính, cũng chỉ ở trước điển lễ lộ mặt một chút và nói vài ba câu với mọi người, sau đó liền mời hơn mười Nguyên Anh trung kỳ là trưởng lão các phái trong đó còn có cả Hợp Hoan Lão Ma cùng Hóa Ý Môn Ngụy Vô Nhai hai gã Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ tụ họp tại một nơi bí mật ở Lạc Vân Tông.

Kết quả là, sau ba ngày ba đêm, những Nguyên Anh lão quái này lần lượt từ đại điện đi ra, mà sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, mỗi người đều ẩn hiện vẻ kinh sợ, ngay cả Hợp Hoan Lão Ma cùng Ngụy Vô Nhai hai người ánh mắt cũng ảm đạm rất nhiều, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Một số người để ý thấy vậy, liền tò mò tiến lên hỏi, nhưng câu trả lời nhận được cũng chỉ là cái cười khổ hoặc là vẻ mặt sợ hãi liên tục lắc đầu, tất cả đều ấp úng không chịu nói ra cái gì.

Điều này càng khiến cho những tu sĩ khác càng cảm thấy nghi hoặc.

Điển lễ diễn ra trong vòng nửa tháng, Hàn Lập cũng không có xuất hiện trước mọi người thêm nữa, mà hơn mười vị Nguyên Anh lão quái tu vi cao nhất cũng không thấy có chút ý kiến gì, hơn nữa điển lễ vừa kết thúc, liền mang theo tâm lý không yên ly khai Lạc Vân Tông, không một ai ở lại dù chỉ một lát.

Kể từ đó, những tu sĩ khác càng cảm thấy nghi hoặc, rốt cuộc trong đại điện đã xảy ra chuyện gì? Thậm chí có thể đem hai gã đại tu sĩ trước mặt mọi người biến thành bộ dạng như vậy.

Những lão quái tham gia cuộc họp bí mật trong điện tuy rằng bọn họ cũng không muốn nhiều lời về việc xảy ra trong điện, nhưng bọn họ cũng có vài người bạn tri kỷ hoặc là người thân cận, kết quả không bao lâu sau, cũng truyền ra ngoài được một ít tin tức.

Nhưng nội dung tin tức lại làm cho Thiên Nam tu tiên giới một phen nữa chấn động.

Theo những gì mấy lão quái này để lộ ra, vị trưởng lão của Lạc Vân Tông vừa mới tiến giai đại tu sĩ cũng là người tứ thư của Thiên Nam, vậy mà ngay trong điện chủ động đưa ra ý kiến cùng Ngụy Vô Nhai và Hợp Hoan Lão Ma hai người luận bàn một phen. Thực ra chuyện này cũng là bình thường, vị Hàn trưởng lão này vừa mới tiến giai thừa dịp điển lễ cùng những đại tu sĩ khác luận bàn mặt khác cũng là lập uy trước những tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ khác, điều này thì cũng không có gì.

Nhưng cái chính là, vị Hàn Trưởng lão này lấy sức một người đồng thời khiêu chiến cùng lúc hai người Ngụy Vô Nhai cùng Hợp Hoan Lão Ma. Quả là một chuyện kinh thiên.

Cũng không biết hai người Ngụy Vô Nhai cân nhắc như thế nào, do dự một chút, cuối cùng cũng đáp ứng.

Mà kết quả luận bàn càng làm cho hơn mười lão quái này trợn mắt há mồm, Hàn Lập trong luận bàn thi triển ra nhiều loại thần thông không thể tưởng tượng đượng, đồng thời sử dụng vài món bảo vật uy lực kinh người đánh bại hai gã đại tu sĩ dễ dàng.

Ngụy Vô Nhai cùng Hợp Hoan Lão Ma này uy chấn Thiên Nam đã mấy trăm năm cùng liên thủ cũng không thể phản kháng lại Hàn Lập, còn phân biệt chịu tổn thương chút ít nguyên khí.

Những lão quái có mặt tại đây còn hoảng sợ phát hiện, lấy biểu hiện nhàn nhã cùa vị Hàn trưởng lão này, tựa hồ còn chưa vận dụng hết toàn bộ thần thông.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ không nói nên lời.

Trước mắt cũng chính Hàn Lập chủ động, cùng Nguyên Anh lão quái liên quan chỉ là trao đổi tu luyện tâm đắc, cũng chỉ chú trọng giao lưu mà thôi, có điều lại làm cho những lão quái ở đây đứng ngồi không yên, do không khác ngồi trên bàn chông là mấy.

Ba ngày trôi qua, những lão quái này đi ra từ mật điện, liền sau đó những tin tức kinh người bắt đầu từ đó lưu truyền ra ngoài. Ban đầu đại đa số mọi người đều bán tin bán nghi, căn bản không tin, thậm chí còn cho rằng lời nói vô căn cứ, nhưng tin tức lưu truyền theo thời gian càng ngày càng rộng, hơn nữa hơn mười lão quái tham gia buổi mật đàm tất cả đều bảo trì sự im lặng, không có người nào đứng ra phản bác những lời nói ấy.

Lúc này mọi người mới ý thức được không ngờ việc này lại có thể là sự thật, nhất thời làm cho toàn bộ Thiên Nam trầm xuống một chút. Dù có người đề cập đến Hàn Lập, hoặc là nghị luận sự việc liên quan đến hắn, thì cũng chỉ dám nhỏ giọng nói chuyện với nhau, cho dù là đang tu luyện tại mật thất hay vùng hoang giao dã ngoại cũng không dám có ý bất kính tùy ý mà nói.

Mà Thiên Nam đệ nhất tu sĩ, cũng lẳng lặng như vậy ở trong Thiên Nam tu tiên giới lưu truyền ra.

Tại một nơi trên khoảng phụ cận Thất Linh đảo, một gã trung niên đạo sĩ có làn da trắng noãn cùng một thanh sam lão giả đang huyền phù tại đó, hai người sắc mặt âm trầm dị thường, không ai nói với ai câu gì im lặng đứng đó.

Không bao lâu sau, thanh sam lão giả sắc mặt mới khẽ động nói:

“Chí Dương huynh đột nhiên giá lâm, truyền âm hẹn ta đến đây, không phải là có cái gì đó bí mật chứ? Có lời gì, cứ việc nói thẳng là được.”

Thanh sam lão giả này chính là một trong tam đại tu sĩ Ngụy Vô Nhai.

“Ngụy huynh rõ ràng đã biết, còn giả ngây giả dại. Ta tìm ngươi với mục đích gì, ngươi có lẽ cùng đã rõ.” Trung niên đạo sĩ nhàn nhạt nói.

“Ha hả, xem ra Chí Dương huynh nghe được tin đồn rốt cục cũng ngồi không yên!”

Ngụy Vô Nhai cười hắc hắc, khóe miệng nổi lên một tia châm chọc.

“Nói như vậy lời đồn thậm chí cũng có vài phần là thật? Ngươi cùng Hợp Hoan Lão Ma thực sự là bị người kia làm cho có chút ăn không tiêu sao?” Đạo sĩ thần sắc hiện lên một chút ngưng trọng, chậm rãi hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 8
Phần 74: Thanh Danh Vang Dội... Tin tức Hoắc Phu Tư bị người chặt đứt cánh tay phải trong khoảnh khắc đã truyền khắp toàn bộ Hắc Ám thần vực. Các gia tộc đều ngầm đàm luận về việc đã xảy ra trong U Mạc thành, do vậy, hai người Hàn Thạc và La Ti bỗng nhiên trở thành những nhân vật được quan tâm nhất Hắc Ám thần vực. Mặc dù hai người Hàn Thạc gây náo loạn chấn động U Mạc thành, nhưng người U Mạc thành cũng chưa từng thấy hắn, cho nên thân phận của hai người cho tới bây giờ vẫn là một bí mật. Dựa theo sự suy đoán của các đại gia tộc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Hàn Lập – Quyển 6
Phần 74 Nếu là tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ bị kim diễm này bao vây vào trong mà nói, thì sẽ giống như lời của Ôn Thiên Nhân, căn bản không cách nào chống đỡ được nửa khắc. Nhưng Hàn Lập lại không giống như vậy. Giờ phút này hắn nhìn vào kim diễm chung quang, khẽ nhăn trán một cái, bàn tay vỗ lên trên Túi trữ vật. Lúc này trên tay đã xuất hiện một cái bình nhỏ. Nhìn bình nhỏ này Hàn Lập không khỏi khẻ thở dài một hơi. Vạn niên linh dịch này vừa mới đến tay, sợ rằng bảo toàn không được bao lâu. Nói đến cũng buồn cười, nếu hắn không lấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lưu Phong – Quyển 9
Phần 74 Yến vương trầm giọng quát một tiếng: “Ngươi khẳng định chứ?” “Ta cũng không chắc lắm, nhưng ta đoán là vậy.” Trần Hoàng hậu cười nói: “Cái này là giác quan thứ sáu của nữ nhân đó. Và ta tin tưởng trực giác của ta là đúng với sự thật.” “Chuyện tình trước kia của Chu Cao Phi tạm thời không nói. Ngẫm lại chuyện Lưu Phong lần này, nếu không phải Tĩnh vương âm thầm giở trò thì quốc cữu ngu xuẩn này sẽ đi đâu tìm Hồng Y Đại Pháo.” Trần Hoàng hậu phân tích. Yến vương cũng không đồng tình nói: “Không có khả năng, nếu Tĩnh vương gia thật sự có dị tâm, thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng