Hàn Lập - Quyển 13

Phần 21

Hàn Lập hóa thành một đạo kinh hồng phi hành ngang qua Mộ Lan thảo nguyên.

Mục tiêu lúc này là quay lại Đại Tấn, tìm cách đoạt được những Quỷ La Phiên còn lại từ Âm La Tông.

Khi trước mặc dù hắn không tiến giai Hóa Thần thành công, nhưng tu vi đã tới cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh giai, chuyến này đi cũng nắm chắc thêm vài phần.

Nếu hắn nhớ không lầm thì sau khi Càn lão ma bị sát diệt thì tông môn này chỉ còn vị tông chủ Âm La tông là có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ. Chỉ cần hắn dụng mưu âm thầm thì việc đoạt được Quỷ La Phiên không phải là vấn đề quá lớn.

Mà hắn với vị tông chủ Âm La tông này vốn có đại cừu sát thê trong trận chiến với Mộ Lan.

Nếu đã là như vậy thì nhân cơ hội này sát diệt luôn người này là nhất cử lưỡng tiện, nếu không về sau sẽ di lại hậu hoạn vô cùng.

Lần trước tại Đại Tấn hắn đã muốn xử lý cừu gia này nhưng khi ấy chưa tiến giai lên hậu kỳ, nếu đụng độ đối phương ngay cả năng lực tự bảo vệ còn chưa được sao có thể dễ dàng mạo hiểm.

Hiện tại hắn thần thông đã đại thành, vừa đúng dịp muốn cướp lấy Quỷ La Phiên, đương nhiên sẽ không bỏ qua người này.

Nếu không vạn nhất lúc nào đó hắn không ở trong Lạc Vân Tông, vị đại tu sĩ này trước khi thọ nguyên cạn kiệt đột nhiên nổi giận muốn báo sát thê chi cừu, tiến vào Lạc Vân Tông đại khai sát giới.

Chẳng phải đến lúc đó mấy người bọn Nam Cung Uyển sẽ gặp họa sát thân sao.

Hàn Lập thầm cân nhắc lợi hại, trong lòng sát khí bốc lên.

Nói về trước, lần đó hắn tuy mượn Ngũ ma điều động hàn diễm trùng kích vào Hóa Thần kỳ thất bại nhưng cũng không vì thế mà quá thất vọng, bởi vì hắn còn có Nguyên Từ Thần Quang làm hậu chước, nên cũng không lấy mà chán nản.

Lần này hắn đi Đại Tấn, ngoại trừ việc cướp lấy Quỷ La Phiên thì còn hai sự tình khác cần xử lý. Nếu không một khi thực sự tu luyện Nguyên Từ Thần Quang, hắn sẽ bị ràng buộc vào một chỗ, trước khi tu luyện Nguyên Từ Thần Quang đại thành thì không thể tự thân xuất thủ.

Dĩ nhiên cần thừa dịp này mà phòng ngừa chu đáo toàn bộ mọi việc.

Trong đó đi tìm Thái Dương Tinh Hỏa rồi lợi dụng hàn tủy để luyện chế thành “Hồi Dương Thủy” cũng là chuyện cần làm.

Có được Hồi Dương Thủy thì tương đương với việc thọ mệnh lại gia tăng thêm một phần, loại thần dược nghịch thiên này thì chỉ sợ cho dù là bất cứ một tu sĩ nào cũng sẽ ham muốn vô cùng. Đối với một tu sĩ đỉnh giai ở nhân giới như Hàn Lập thì lại càng không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của nó.

Lần trước hắn sưu hồn của Hàn Ly trưởng lão Tiểu Cực Cung biết được nơi xuất hiện của Thái Dương Tinh Hỏa, tất nhiên là hắn đã chuẩn bị đầy đủ chỉ còn chờ thời cơ.

Còn về các chuyện khác đương nhiên không thể quan trọng bằng việc này, chỉ là tiện đường mà làm thôi. Có thể may mắn thành công thì tất nhiên là tốt, việc không thành thì cũng không ảnh hưởng gì lớn. Tiện đường hắn muốn đến Thiên Cơ Các, nơi lần trước đã bán ra Thiên Cơ Phủ để thăm dò bọn họ về bí thuật luyện chế giới tử không gian.

Năm đó khi tham gia đại hội đấu giá tại Tấn Kinh, hắn đã nghe được vị chưởng quầy của Thiên Cơ Các nói qua, có thể đem khe hở không gian luyện chế thành giới tử không gian, trong lòng hắn lúc đấy đã thầm tính toán, hắn định luyện chế khoảng không gian ở Linh Miểu Viên tại Trụy Ma Cốc thành giới tử không gian.

Dù sao với một tu sĩ Nguyên Anh kỳ như hắn thì ngoại trừ động phủ trong bổn môn còn có động phủ bí mật của riêng bản thân, là để cất giữ những bảo vật trong đó, phòng ngừa vạn nhất bản thân có xảy ra chuyện gì thì vẫn còn có đường rút.

Mà Hàn Lập lại nhất tâm trong việc tu luyện, không rảnh rỗi lo những việc này.

Hàn Lập đã nghĩ ra, dù không dùng để lưu giữ các bảo vật, thì giới tử không gian này cũng chính là nơi tuyệt hảo để tu luyện Nguyên Từ Thần Quang.

Nếu có thể luyện chế giới tử không gian của riêng hắn, ở bên ngoại giới cho dù có lưu lại một cái truyền tống trận tương thông nhưng hắn chỉ cần phá vỡ truyền tống trận trong không gian giới tử thì ngay cả tu sĩ Hóa Thần Kỳ cho dù tìm đến chỉ sợ cũng đành giương mắt mà đứng nhìn bên ngoài.

Cho dù đối phương tức giận phá hủy truyền tống trận bên ngoài, thì với thần thông hiện tại của hắn có thể phá vỡ không gian mà ra, cũng không phải là việc gì lớn lao. Nên không sợ bị vây khốn trong không gian. Cùng lắm cho dù tu sĩ bên ngoài có thần thông phá vỡ không gian cũng không thể biết cụ thể tiếp điểm không gian tại đích xác tại vị trí nào.

Những điều này là do Hàn Lập sau một hồi phân tích mới có thể suy đoán như vậy.

Đương nhiên nếu không chế luyện thành thì Hàn Lập sẽ tìm một nơi bí ẩn khác tu luyện, cũng không tính là không được. Chỉ là mức độ an toàn không thể bằng được trong giới tử không gian mà thôi.

Lại nói phương pháp luyện chế giới tử không gian là tâm đắc thừa truyền trong Thiên Cơ Các, hắn muốn để bọn họ giao ra cũng có chút phiền toái. Nhưng cần nói thêm, nếu một vị đại tu sĩ yêu cầu một điều gì đó thì cho dù tông môn kia có vạn phần miễn cưỡng thì vẫn phải tận lực thỏa mãn.

Cho dù có Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ tọa trấn thì cũng không tông môn nào chịu muốn đắc tội với một đại cường địch như vậy.

Mà Thiên Cơ Các có thể độc giữ phương pháp luyện chế phân nửa là do bí pháp này chế luyện quá khó, khiến cho chính ma thập đại môn phái dù có hứng thú cũng đành vô phương mà thôi. Nếu không phải vậy hắn cũng không tin Thiên Cơ Các lại có thể bảo vệ bí pháp trong thời gian dài như thế.

Đương nhiên muốn bọn họ xuất ra phương pháp luyện chế thì hắn dĩ phải cần thêm một chút thủ đoạn.

Hàn Lập thầm cười lạnh, tốc độ độn quang đột nhiên tăng thêm vài phần, liền vô tung vô ảnh biến mất nơi cuối chân trời.

Hơn nửa năm sau, ở Đại Tấn, nơi cách xa Thiên Nam cả ngàn vạn dặm, tại một tiểu sơn thành, mưa nhỏ đang ảm đạm rơi.

Tại một ngã tư, những viên thạch dát đường dưới mưa trở lên trắng sáng, lúc này người qua đường còn lác đác, thỉnh thoảng mới có một vài nhân ảnh tay cầm ô dù vội vàng bước đi.

Một người vận hoàng sam, tay cầm một tấm vải dù màu trắng đang thản nhiên bước trên thạch đường.

Người này động tác rất khoan thai không chút vội vàng, như là đang đi tản bộ vùng ngoại thành. Tấm vải dù đem khuôn mặt người này che khuất một nửa, khiến không thể nhìn rõ dung mạo người này.

Chẳng qua xem sắc da trên tay người này, thì tựa hồ người này đang tuổi tráng niên, nhưng không giống lê dân bách tính bình thường.

Một số người qua đường thấy một người khác lạ như vậy thì cũng không khỏi tò mò quan sát. Nhưng người này tỏ ra hững hờ, vẫn từ từ sải bước đi.

Người này đến trước một con ngõ nhỏ thì đột nhiên đổi hướng, chợt rẽ vào qua đó.

Con ngõ nhỏ này khá dài, chỉ là đi tới hơn mười bộ vẫn không có một nhà dân, toàn là tường bao tới hơn trượng mà thôi, cũng không có lấy một bóng người. Nhưng người vận hoàng sam này dường như không chút ngạc nhiên, tiếp tục đi tới phía trước.

Mắt thấy hắn đã đi đến phía cuối ngõ nhỏ, nơi đây có một bức thạch tường kỳ lạ cứng rắn vô cùng. Bạch quang trên người hoàng y nhân chợt lóe, thân mình như nhập vào trong thạch tường không còn thấy bóng dáng. Thân ảnh phiêu hốt như quỷ dị.

Tin rằng phàm nhân mà chứng kiến cảnh này chắc chắn là ngỡ ban ngày mình đụng phải âm quỷ. Còn nếu các tu sĩ nhìn thấy thì bĩu môi khinh thường, thì ra đây chẳng qua là một pháp thuật che nhãn đơn giản, cũng không có gì đặc biệt.

Chỉ là nếu những tu sĩ này xuyên qua vách tường tiến vào trong, tiếp tục xuyên qua mấy tầng cấm chế huyền ảo nữa thì chỉ sợ sẽ trợn mắt há mồm mà kinh hãi.

Phía sau cấm chế có một tòa đại môn cao tận hơn trăm trượng nhất hướng chỉ thiên, sau Đại Ngọc môn có một cầu thang chế tác bằng bạch ngọc nối thẳng với một tòa đại điện màu xanh biếc tất cả đều đang lơ lửng trên không trung.

Phía chung quanh tòa đại điện, mây trắng linh vụ trôi nổi lơ lửng, một số linh cầm hiếm lạ đang bay lượn trên không trung, bộ dạng tiêu diêu thong thả, dưới mặt đất mọc lên nào là kỳ hoa dị thảo khiến nơi này không khác gì chốn bồng lai tiên cảnh.

Nếu có tu sĩ dùng thần niệm phát ra thì có thể thấy, sương mù vây quanh tứ phía dường như mười phần rộng lớn, thực ra đây là một không gian phong bế không tính là lớn, chỉ khoảng hơn mười dặm mà thôi, nhưng độ cao lên đến cả trăm trượng thì cũng có chút kinh người. Chẳng qua nếu không phải đại thế lực thì cũng không thể kiến tạo ra một tòa cung kiện trên không trung thế này.

Ở lối vào nơi Đại ngọc môn có hai hàng võ sĩ kim khôi kim giáp đứng ở hai bên, tất cả đều cao tới hai trượng không hề nhúc nhích. Trên mặt không chút biểu tình.

Ở giữa các võ sĩ có một võ tướng mặc khôi giáp sắc mặt ngăm đen, hình dáng bình thường ngồi trên một cây cột đá, đang cùng với một hoàng y đại hán mới đi vào thương lượng điều gì đó.

“Không được, hiện tại chính là đại sự bản môn, không thể quấy rầy Các chủ tiếp khách quý. Nếu không, Các chủ trách tội xuống lão Tào ta khó có mà có thể gánh trách nhiệm. Chỉ là có nửa ngày thời gian, chi bằng Trương đạo hữu chờ ở đây, cùng ta đàm tiếu một lát. Khoảng thời gian này đến phiên ta canh gác Thiên Cơ điện, còn phải ở đây hơn nửa năm như thế, không khéo ta buồn chết đi, lại biến thành mấy tên người gỗ kia mất.” Võ tướng kia lại cười hì hì với đại hán nọ.

Võ tướng kia là một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ nhưng lại ở đây cam phận gác môn, thật sự có chút kinh hãi. Nghe người này nói như vậy, võ sĩ kim khôi kim giáp hai bên chỉ là một ít cơ quan khôi lỗi mà thôi. Bởi mấy khôi lỗi này quả thực quá sống động nếu không phải do người này nói ra, bằng mắt thường không thể dễ dàng nhận thấy.

Tu sĩ đại hán ước độ khoảng trung tuần, lúc này đã sớm đem tấm dù trắng thu lại lộ ra gương mặt trắng nhỏ nhưng đầy uy nghi.

“Tào Phong Duy! Trương mỗ lần này đâu có giỡn với ngươi, thực sự là có sự tình trọng đại, cần phải nhờ tới Các chủ định đoạt. Cho dù ta có thể chờ đợi ở đây, nhưng vị kia nhất định không cần chờ đợi, nếu chậm trễ đại sự của vị đó thì bản các sẽ mang đại họa, điều này không phải ta hay ngươi có thể gánh nổi.” Sắc mặt trung niên nhân trở lên khó coi, có chút nôn nóng nói.

“Người kia? Trương huynh đang nói đến thần thánh phương nào?” Đại hán mặt đen nghe vậy ngẩn ngơ, kinh ngạc hỏi.

“Rất đơn giản, hắn nói chính là Hàn mỗ.” Bỗng một âm thanh nam tử xa lạ vang lên trên đầu hai người, truyền đến tai bọn họ rất rõ ràng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một cô gái người Hàn Quốc đáng yêu, sang Việt Nam học tập rồi tình cờ quen Thành. Cả gia đình sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Trong nhà ai cũng yêu thương nhau. Hôm nay Khang và Thành phải đi công tác ở dưới Vũng Tàu, đến sáng mai...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 3
Phần 21 Vốn là có tật giật mình, nhất thời Miêu Nghị tim đập rộn lên, chẳng lẽ tên Đại ca ngốc kia đã tố cáo?! Ngay cả Hùng Khiếu cũng phát hiện ánh mắt của Thiên Vũ Đại cô cô nhìn Miêu Nghị tựa hồ có hơi khác thường. Không phải là có hơi, mà là cực kỳ khác thường, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ánh mắt này của Thiên Vũ khiến cho Hùng Khiếu cũng khẩn trương lên. Đưa Miêu động chủ trở về đi thôi! Thiên Vũ mỉm cười đưa tay ra mời. Trong mắt tiểu thị nữ lóe lên vẻ kinh ngạc, cảm thấy thái độ Đại cô cô đối với vị tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Phần 21 Toàn thân hắn run rẩy kịch liệt, trường thương huyết sắc trực tiếp sụp đổ, huyết thân nổ tung ngay sau đó, bản thể của hắn phun máu tươi, thân thể không bị khống chế bay ngược về phía sau, nội tâm hoảng sợ, vẻ mặt kinh hoàng. Bị đánh trúng cuối cùng là Bạch Trấn Thiên, chín tầng vân tháp của hắn va chạm với Bất Diệt Đế Quyền, trong tiếng nổ ầm ầm, chín tầng vân tháp sụp đổ, bởi vì bị cắn trả cho nên toàn thân Bạch Trấn Thiên rung độnghắn phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch nhưng mang theo thần thái không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt hoảng loạn khó nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng