Hàn Lập thấy vậy trong lòng thầm cười lạnh.
Kim mang phi kiếm đại phóng, uy năng lại lớn hơn ba phần.
“Phốc phốc”nhiều tiếng động lớn vang lên liên tiếp, kim mang lướt qua đều đánh lên trên quầng sáng, nhưng dường như đánh lên cây khô bàn nặng nề làm cho lục mạc kia run rẩy một trận nhưng không thể xuyên thủng qua được.
Hàn Lập thấy vậy thần sắc biến đổi nhưng âm thầm thúc dục pháp quyết.
Nhất thời, hơn trăm đạo kiếm quang phụ cận Ngân bào tăng nhân đồng thời run lên, nhất thời hướng trời cao tụ lại.
Hào quang bắn ra bốn phía tạo thành một vòng màu vàng bay lên.
Nhưng khi kim quang vụt tắt, một kim kiếm dài một trượng xuất hiện.
Hàn Lập lúc này không chút do dự hướng đối diện nhẹ nhàng điểm một cái.
‘Bụp’một tiếng động vang lên, mặt ngoài kim kiếm vốn ảm đạm nổi lên một tầng hàn quang màu trắng ngà, tinh băng thật dày lập tức hiện ra hoá thành một thanh băng kiếm cự đại dài hơn mười trượng.
Kiếm này thể tích thật khổng lồ, phi thường trong suốt làm cho ai thấy cũng phải hít một ngụm lương khí.
Ngân bào tăng nhân nguyên bản vẫn đang cúi đầu bấm quyết đột nhiên ngẩng đầu lên sắc mặt đại biến.
Mà Hàn Lập lúc này đang đứng đối diện một tay vung lên trong miệng lạnh lùng nói ‘Trảm’.
Băng kiếm nhoáng lên một cái liền hung hăng hạ xuống, chưa thực sự trảm xuống lục sắc quang mạc nhưng vùng không gian phụ cận có thể thấy được một tầng dao động, đồng thời phát ra nhiều tiếng nổ lớn giống như một toà băng sơn hung hổ áp xuống.
Ngân bào tăng nhân trong miệng niệm một tiếng Phật hiệu, bạch sắc quang liên(bông sen trắng) xoay tròn rồi hạ xuống, cả người cùng liền cùng thất sắc Phật quang tiêu thất.
Cự kiếm mang theo tiếng động trảm vào khoảng không.
Ngay sau đó, cách cự kiếm khoảng vái trượng bạch quang chợt lóe, liên hoa xoay tròn hiện ra, lập tức tăng nhân cũng xuất hiện một cách quỷ dị ở trên bạch liên, đồng thời trong tay kết ấn biến đổi, trên người tỏa ra linh áp kinh người, trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện ảo ảnh cao năm sáu trượng.
Hư ảnh này toàn thân kim quang bao phủ, khuôn mặt dữ tợn hung ác, tóc quăn, nửa người để trần, thế nhưng nghe đồn thì đó lại là hình tượng Phật môn kim cương độc nhất vô nhị.
Mà ngay khi hư ảnh này xuất hiện, trong nháy mắt, Ngân bào tăng nhân hét lớn một tiếng, hai quyền hướng băng kiếm xa xa oanh tới.
‘Ầm ầm’một tiếng vang thật lớn xuất hiện, hư ảnh kim cương cùng tăng nhân đều trợn mắt.
Tròng mắt đảo liên tiếp, kết giới rắn chắc đối mặt với thân kiếm.
Hai luồng kim mang va chạm với nhau tại băng kiếm một cách bạo liệt thế nhưng cự kiếm lớn như vậy lại bị nổ một tiếng, một kích đánh bay, quay cuồng giữa không trung một lúc mới miễn cưỡng ổn định lại được.
Hàn Lập vội vàng nhìn hướng băng kiếm, trên thân kiếm tử hồng hỗn loạn, trong lòng không khỏi cả kinh.
Bởi vì chỗ cự kiếm bị hư ảnh kim quang kia đánh trúng, tầng băng dày tấc tấc vỡ vụn, lộ ra bản thể kim kiếm bên trong.
Đây là loại công pháp gì? Không giống Minh Vương Quyết nhưng lại hình như có quan hệ với Minh Vương quyết…
Hắn trong lòng cảm thấy vài phần kinh nghi.
Chẳng qua, trong lần tế luyện phi kiếm sau đó, hắn đã khảm nhập nhiều Huyền Ngọc tới nỗi làm cho người ta cảm thấy cứng họng. Mỗi thanh đều có thể chịu đựng một cái cực hạn. Cho nên thanh trúc phong vân kiếm ẩn chứa hàn khí lợi hại kia tất nhiên không có khả năng bị một kích kia gây hư hại.
Hàn Lập thần niệm vừa động, tại nơi băng kiếm thoạt nhìn hư tổn kia hàn quang màu trắng ngà chớp động vài cái, nơi băng vỡ lại khôi phục như cũ. Lập tức băng kiếm không chút khách khí hoành ngang chém về phía Ngân bào tăng nhân. Uy lực của băng kiếm cũng không suy giảm chút nào, giống như lần hao tổn trước không xảy ra vậy.
Lần này thì Ngân bào tăng nhân thực sự cảm thấy đau đầu.
Sắc mặt hắn trầm xuống, chưa thi triển pháp thuật né tránh mà thân hình chớp động, hai cánh tay đột nhiên hoá lớn, hướng thanh băng kiếm đang bay tới như chớp hợp lại.
‘Phanh’ một tiếng, kim cương hư ảnh đồng dạng động thủ, thế nhưng lại dùng hai cánh tay chuẩn xác đem băng kiếm giữ lại giữa không trung.
Làm cho nó không thể tiếp tục hạ xuống thêm chút nào.
Phải biết rằng tuy rằng Phật môn hư ảnh này cũng không thể nói là nhỏ nhưng nếu so sánh với băng kiếm thì thật sự là tiểu vu kiến đại vu.
Như thế trong nhất thời, băng kiếm thật sự bị hư ảnh ngạnh kháng mà không rơi xuống hạ phong.
Tròng mắt Hàn Lập co rút lại, trong lòng thực sự có vài phần hoảng sợ.
Phải biết rằng không chỉ băng kiếm tự thân sở hữu lực lượng rất lớn, cái chính là Huyền Ngọc vạn năm bản thân lạnh vô cùng, có thể đông cứng tất cả mọi thứ pháp bảo, pháp khí mà hư ảnh kim cương lại không thèm quan tâm dùng hai tay là có thể chặn lại, một chút khác thường cũng không có.
Loại bí thuật này thật sự không phải tầm thường.
Tuy nhiên, Hàn Lập đảo mắt qua Ngân bào tăng nhân ở phía dưới hư ảnh thì tựa hồ sắc mặt không thoải mái như hư ảnh trên đầu. Tuy rằng song chưởng vẫn không nhúc nhích, nhưng thân mình ngồi chồm hổm xuống một cách không tự chủ, đồng thời kim quang trên mặt chớp động không thôi, bộ dáng hết sức chật vật.
Hàn Lập không khỏi cảm thấy nhíu mày một chút.
Vị Nguuyên Trí đại sư này bí thuật tựa hồ có chút tương tự cùng Lục Cực Chân Ma công, nhưng bản chất lại hoàn toàn bất đồng.
Lục Cực Chân Ma công tuy rằng đồng dạng tại phía sau huyễn hoá thành lục đạo ma ảnh nhưng ma ảnh này là mượn dùng ngoại lực, là tu luyện giả mượn ma khí của Cổ Ma thuỷ tổ hoá thành mà thi triển ma công. Còn tăng nhân gọi về hư ảnh kim cương lại tựa hồ do pháp lực bản thân hoá thành, mà bí thuật này uy lực lớn ay nhỏ tùy thuộc vào sự hỗ trợ của Minh Vương Quyết.
Cái khác không nói, nếu tăng nhân này mà Minh Vương Quyết không tu luyện tới tầng thứ tư thì dưới một kích của cự kiếm, cho dù hư ảnh kim cương có tiếp chiêu thì cũng sớm không thể chống đỡ mà vỡ nát rồi.
Trong lòng Hàn Lập cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng Thanh trúc Phong Vân kiếm lại không chỉ có chừng ấy khả năng, hai tay liền kết kiếm quyết, thần niệm lập tức thúc dục phi kiếm khác đến.
Tiếng sấm sét vang lên, băng kiếm bỗng nhiên hoá thành từng đạo điện mãng màu vàng thô to như cánh tay, lao thẳng về phía hư ảnh.
“Di!”Ngân bào tăng nhân trên mặt cả kinh, hiển nhiên không nghĩ tới phi kiếm của Hàn Lập lại có nhiều thần thông như vậy. Không kịp nghĩ nhiều, toàn lực phun thẳng ra phía trước một cái. (Cái gì ta?? – Hem biết)
Tuy rằng tăng nhân trong miệng cũng không phun ra đồ vật gì nhưng lại bất đồng với khi thao túng hư ảnh kim cương, trong miệng phun ra một cỗ kim sắc hà quang. Linh quang chớp động, đem mấy đạo điện giao thổi bật ra làm cho chúng không thể lại gần.
Cơ hồ cùng lúc đó, Ngân bào tăng nhân lại hét lớn một tiếng, đôi tay hư ảnh kim cương kẹp lấy băng kiếm chợt dùng chút lực, trên băng kiếm đang bị kẹp ở giữa tỏa ra một lớp ngân quang.
Hai tay kim quang chói mắt, vết rách mở rộng trong nháy mắt, băng trên thân kiếm vỡ vụn ra rơi xuống.
Ngân bào tăng nhân đã tính toán dùng lực lượng của kim cương Bát Nhã, đem băng kiếm hoàn toàn bẻ gãy.
Nhưng là vị cao tăng này hiển nhiên tính toán có chút sai lầm, Hàn Lập thấy thế cười lạnh một tiếng, pháp quyết trong tay biến đổi.
Băng kiếm đang nghênh chiến liền thanh minh một tiếng, hoá thành từng đạo tơ vàng lập tức tản ra, mặc dù hư ảnh kim cương phản thủ(bắt, chụp) vài cái nhưng mỗi đạo tơ vàng đều thông linh, xoay quanh một cái xảo diệu né tránh. Làm cho hư ảnh một chút thu hoạch cũng không có.
“Hoá kiếm vi ti! Nguyên lai Hàn đạo hữu là một vị tu sĩ tinh thông kiếm quyết!”Phía dưới hư ảnh, tăng nhân ngẩn ra, thì thào một câu. “Tại hạ chỉ có chút hoả hậu như vậy nào dám xưng là kiếm tu. Nhưng thật ra bí thuật của Nguyên Trí đại sư thi triển ra đã làm cho Hàn mỗ mở mang tầm mắt một phen. Không biết lai lịch của thần thông này như thể nào?”Hàn Lập nhàn nhạt cười, phi kiếm đã quay lại sau lưng, bình tĩnh hỏi.
Trước mắt không phải sinh tử chiến, hắn thật sự không cần truy đánh.
“Chỉ là chút tài mọn cũng không tính là cái gì, chẳng qua có chút phù hợp với Minh vương quyết mà thôi.”Ngân bào tăng nhân đồng dạng cười hắc hắc, cũng không nói rõ ràng, căn bản không muốn để lộ bộ dáng thật.
Hàn Lập nghe xong cũng nở một nụ cười.
“Thần thông Phật môn quả nhiên không tầm thường, nghĩ đến lại dùng các thủ đoạn bình thường thì chúng ta rất khó trong thời gian ngắn phân thắng bại. Mà Hàn mỗ sau đây sẽ sử dụng các pháp bảo có uy lực lớn, Nguyên Trí đại sư cũng nên cẩn thận.”Hàn Lập khôi phục lại thần sắc ban đầu, đầy thâm ý nói.
Nói xong, mười ngón tay Hàn Lập hướng phía tăng nhân vẩy ra, mười đạo hồng ti chợt lóe, bắn nhanh mà ra, nhưng bỗng nhiên nhoáng lên một cái không thấy tăm tích.
Tiếp theo tay áo run lên, một đoàn tam sắc quang diễm bắn ra, hoá thành một cây quạt tam sắc hiện ra trong lòng bàn tay, xoay tròn một cái đã chế trụ được. Linh lực cuồng phóng, hướng đối diện nhẹ nhàng phẩy một cái.
Một tiếng phượng minh truyền ra, một con tam sắc hoả điểu dài vài thước trong quạt bay ra, liền thẳng tiến đến tăng nhân đối diện.
Lập tức Hàn Lập lại hé miệng, một viên châu màu trắng vọt ra khỏi miệng liền cuồng trướng, hoá lớn khoảng một thước.
Một cỗ hàn diễm màu tím ở mặt ngoài viên châu quỷ dị bốc lên.
Hàn Lập cũng không có hành động khác, chỉ hướng viên châu này nhẹ nhàng phất tay áo một cái.
Ngay lập tức, một biển lửa màu tím hiện lên trước người, cuồn cuộn bốc lên cao mấy trượng, hùng hổ quét thẳng về phía đối diện, thanh thế cực kỳ kinh người.
Ngân bào tăng nhân đứng đối diện thấy các hành động của Hàn Lập thì thần sắc cũng trịnh trọng cực kỳ, đồng dạng một tay xoay chuyển, một bình nhỏ màu xám bạc xuất hiện ở trên tay.
Nhưng không chờ tăng nhân tế ra vật ấy, đột nhiên phía trên không trước hư ảnh kim cương hồng quang chợt lóe, mười đạo hoả ti bắn ra. Kết quả “Đang đang” vài tiếng, hai phương nhất thời va chạm, thế nhưng hoả ti không thể xuyên thủng hư ảnh mảy may.
Tăng nhân đối với sự tình này không chút để ý, ánh mắt hướng về phía tam sắc hoả điểu, hiện lên vẻ ngưng trọng.
Tuy rằng lần đầu tiên thấy được Tam Diễm Phiến thế nhưng tam sắc hoả điểu đang bắn ra linh lực kinh người làm cho hắn cảm thấy như lâm đại địch. Trong lòng không dám khinh thị mảy may.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 24/07/2019 11:36 (GMT+7) |