Hàn Lập - Quyển 13

Phần 50

‘Lão phu năm đó cũng là vô ý mới phát hiện được cây này! Sau mỗi mười năm sẽ đúng giờ tìm đến hái quả. Trong một ít điển tịch của Nhân loại có đề cập đến điều thần kỳ của linh quả này, ăn vào thì ngay cả phi thăng đều có thể được. Nhưng cao giai tu sĩ của nhân loại vẫn không để vào mắt, vẫn cho là vật vô dụng. Bọn chúng nghĩ rằng bộ tộc giao long chúng ta ai cũng thích vật này chẳng qua chỉ là thỏa mãn ăn uống sao?

Nào ai biết loại linh quả này tuy không có điều thần kỳ như điển tịch ghi lại nhưng nếu thường xuyên ăn thì sau này có thể thoát thai hoàn cốt, mạnh mẽ vô cùng. Chính là không dùng thường xuyên nên không thể phát hiện ra huyền cơ này. Linh quả này trên đời tồn tại rất ít nên tu sĩ Nhân loại không có cơ hội biết được điều này. Chẳng qua Phong đạo hữu lại cũng biết bí mật này, lại có phương pháp nhổ cây này lên đem về gieo trồng khiến cho lão phu cũng có điều ngoài ý muốn. ‘Kim bào đại hán quay đầu nhìn chằm chằm vào Thanh bào tu sĩ, trên mặt hiện lên một tia dị sắc.

“Tại hạ chẳng qua tại di hài của một vị thượng cổ Yêu Tộc lưu lại tâm pháp cho biết ảo diệu của Long Lân Quả cùng phương pháp nhổ lên. Nghe nói hiệu quả của Linh quả này đối với việc cải tạo thân thể tuy rằng cực kỳ nhỏ bé nhưng nếu có thể dùng thường xuyên, tích luỹ nhiều năm thì có thể cải tạo thân thể có thể so sánh với chân long thân thể. Chẳng biết việc này là đúng hay sai?”Thanh bào tu sĩ ung dung trả lời.

“Trên lý thuyết thì có thể. Nhưng thực tế căn bản lại không có khả năng. Nếu đem tất cả Long Lân Quả trên thế gian này tụ tập lại một chỗ cũng vô pháp cung cấp đại lượng linh quả như thế. Điều này làm cho một gốc Long Lân Quả đối với giao long tộc chúng ta quý hiếm dị thường. Nếu không phải Phong đạo hữu tự tin mười phần nói là có phương pháp có thể nhổ trồng, bổn vương sẽ không đem ngươi đến đây.”Kim bào đại hán thần sắc ngưng trọng nói.

“Ha ha, Phong Hi ta cùng đạo hữu giao tình không ít, sao lại có thể nói bừa để lừa gạt được, chính Kim huynh cũng đáp ứng ta việc này đó thôi.”

Tên thanh bào yêu tu này chính là con cửu cấp Liệt Phong Thú năm đó truy đuổi, thiếu chút nữa lấy đi mạng nhỏ của Hàn Lập, còn tên Kim bào đại hán kia tất nhiên chính là Kim Giao Vương. Hiện nay nó cùng hình dáng nửa người nửa giao trên Bích Linh Đảo ngày đó khác nhau rất nhiều, thoạt trông giống như một nhân loại tu sĩ vậy.

“Chỉ cần tin tức của Phong đạo hữu không sai, bổn vương sẽ không nuốt lời, đem vài cọng linh dược kia tặng cho đạo hữu.”Kim Giao Vương khoát tay ngăn lại.

Phong Hi nghe lời này, trên mặt hiện ra thần sắc vui vẻ, hai tay liền ôm quyền cảm ơn nói:

“Mấy cọng linh dược kia đối với tại hạ rất có tác dụng, ta trước hết cảm ơn đạo hữu.”

“Những lời thừa này không cần nói nữa. Hết thảy cứ đợi ngươi có khả năng nhổ cây thành công hay không rồi nói.”Kim Giao Vương thản nhiên nói.

“Yên tâm. Nếu không có vài phần chắc chắn, tại hạ sao có thể tùy tiện làm phiền Kim huynh. Loại phương pháp này chính là do vị thượng cổ Yêu Tộc kia nghiên cứu ra. Không riêng gì đối với Long Lân Quả mới có tác dụng, chính là đối với các loại linh thảo linh mộc khác cũng hữu hiệu.”Phong Hi tự tin mười phần nói.

“Hắc hắc! Cứ biết là thế đi!”Kim bào đại hán tựa hồ cũng không tin tưởng lắm.

Phong Hi thấy vậy thì cũng không nói thêm nữa, thanh quang trên người chợt lóe, thong thả bay xuống.

“Chậm đã!”

Phong Hi vừa động lại bị Kim Giao Vương ngăn lại, trong lòng không khỏi ngẩn ra.

“Ta vẫn cảm thấy có điều không ổn. Mơ hồ có một cảm giác rợn người, đợi ta dùng bí thuật cẩn thận kiểm tra một lần, để tránh có chuyện xảy ra.”Kim bào đại hán sắc mặt âm trầm nói.

Vừa nghe Kim Giao Vương nói lời đó, Phong Hi trong lòng tuy rằng có chút không thoải mái nhưng cũng không dám nói gì, đành phải bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng.

Kim bào đại hán hé miệng phun ra một viên châu màu vàng kim rực rỡ, một tay đặt lên trên viên châu đem viên châu áp lên trán mình, hai mắt từ từ nhắm lại.

Thời gian trôi qua, hào quang trên viên châu đại thịnh mà trên mặt Kim Giao Vương hiện ra một tia cố hết sức.

Khoả Bảo Châu này là một loại bảo vật phụ trợ hiếm thấy, có thể mạnh mẽ đem thần thức tu sĩ phóng đại lên, tác dụng rất lớn.

Có bảo châu này phụ trợ, Kim Giao Vương thần niệm phóng ra bây giờ tăng lên gấp rưỡi so với trước. Vô luận độ cường đại hay phạm vi tìm kiếm đã hơn xa lúc trước.

Sau khi tìm kiếm qua một lát, Kim Giao Vương thần sắc biến đổi, tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía, hai mắt mở to, đem viên châu trên trán thu lại, miệng hét lớn một tiếng:

“Kẻ nào dám lén lút theo dõi bổn vương, còn không mau lăn ra đây cho ta!”

Một tiếng quát như sấm vang lên, hướng bốn phương tám hướng cuồn cuộn mà đi.

Phong Hi đang đứng một bên nghe thấy lời nói của đại hán thì kinh nghi, đồng dạng cũng đem thần thức thả ra, thần sắc chợt biến đổi.

Cặp mắt của Kim Giao Vương đang nhìn chằm chằm vào một địa phương trên hoang đảo, khuôn mặt hiện lên vẻ cực kỳ băng hàn.

“Thật không nghĩ tới trong tay các hạ còn có loại bảo vật này, Hàn mỗ đã tính sai một bước rồi.”

Một thanh âm của nam tử xa lạ truyền đến. Tại địa phương Kim Giao Vương nhìn, linh quang chợt lóe lên, một đạo thanh quang bắn ra bay đến cách nhị yêu chừng mười trượng rồi dừng lại, hiện ra một gã nam tử trẻ tuổi bình tĩnh nhìn nhị yêu.

“Là ngươi!”

“Lệ tiểu tử!”

Kim Giao Vương cùng Phong Hi vừa nhìn thấy khuôn mặt của Hàn Lập đồng thời kêu lên. Chỉ có điều khuôn mặt hai người hoàn toàn bất đồng, Phong Hi vừa mừng vừa sợ còn Kim Giao Vương thì vẻ mặt cảnh giác.

“Sao, chẳng lẽ Phong đạo hữu biết người này?”Đồng tử Kim Giao Vương co rút lại, lạnh lùng hướng Phong Hi hỏi.

“Kim huynh, người này chính là tên năm đó sát hại lệnh tôn, cướp đi bảo vật mà ta luyện chế. Thật không nghĩ đã nhiều năm như vậy mà hắn còn dám một lần nữa xuất hiện tại Ngoại hải. Bây giờ thì nói gì cũng không thể để hắn chạy thoát được. Di, tu vi của hắn…”Phong Hi đầu tiên là hưng phấn dị thường, nhưng thần niệm vừa đảo qua thân hình Hàn Lập một cái thì sắc mặt nhất thời đại biến, toát ra biểu tình khó có thể tin được.

“Hừ, chạy thoát? Ngươi chẳng lẽ không thấy hắn chủ động tìm đến gây phiền toái sao?”Kim Giao Vương hai mắt lóe lên kim mang, âm trầm nói.

“Không có khả năng, năm đó hắn chẳng qua chỉ là Kết Đan kỳ tu sĩ mà thôi, hiện tại thế nào lại có tu vi đáng sợ như vậy. Hắn thật sự đã tiến giai lên đại tu sĩ sao?”

Hàn Lập cũng không hề che dấu tu vi của mình, Phong Hi sau khi cảm ứng thấy thì trong lòng không khỏi có chút hoảng sợ.

“Phong đạo hữu mấy trăm năm qua hơn phân nửa đều bế quan khổ tu, xem ra còn chưa nghe qua sự tình phát sinh trên Bích Linh Đảo. Người này chính xác thật sự là Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ, hiện tại lại tìm đến hai chúng ta, khẳng định không phải chuyện tốt lành gì, chúng ta tốt nhất phải cẩn thận đối phó mới được.”Kim Giao Vương khẽ nhích môi truyền âm nói.

Phong Hi liếm môi, theo bản năng gật đầu nói.

Ngay khi nhị yêu đang nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, khuôn mặt ngưng trọng thì Hàn Lập lại mở miệng nói:

“Nguyên bản Hàn mỗ chỉ đến tìm Kim đạo hữu, lại không nghĩ có thể tái kiến một vị cố nhân khác tại nơi này. Quả thật có chút vui mừng ngoài ý muốn. Xem ra không uổng công ta lặn lội một chuyến.”Hàn Lập hai tay để sau lưng, ánh mắt đảo qua Thanh bào yêu tu một cái, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh.

“Muốn tìm Kim mỗ? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy cực phẩm linh thạch kia cầm vào có chút phỏng tay, muốn trả lại cho lão phu sao?”Kim bào đại hán cười dữ tợn, không hề khách khí hỏi.

“Cực phẩm linh thạch đối với tại hạ còn có việc phải dùng, rất tiếc không thể làm theo ý đạo hữu được. Tại hạ lần này đến đây chỉ là muốn mượn yêu đan của đạo hữu dùng một chút. Không biết đạo hữu có muốn phun ra để miễn cho ta và ngươi phải động chân động tay một phen, đỡ phải mất hòa khí chăng?”Hàn Lập chuyển ánh mắt sang người đại hán nói làm cho nhị yêu cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên.

“Mượn nội đan của bổn vương? Ngươi dám đứng trước mặt ta nói lời này sao? Hảo, nếu ngươi đã muốn lấy nó thì cứ tự mình đến lấy đi!”Kim Giao Vương cười lên một cách điên cuồng, trường bào màu vàng kim trên người đột nhiên nổi lên một tầng kim mang sáng bóng, trong nháy mắt biến ảo thành một kiện chiến giáp ánh kim rực rỡ.

Cùng lúc đó, lão yêu đầu thả ra linh quang chói mắt, tiếp theo hai gò má hiện ra một lớp lân phiến rực rỡ ánh vàng, một cái đuôi bỗng nhiêu xuất hiện ở phía sau.

Yêu vương này cũng thật tỉnh táo, đem thân hình biến thành hình thái chiến đấu nửa người nửa yêu.

Một tay chụp vào hư không một cái, một cây trường thương màu vàng hiện ra, ngân hồ(hồ quang màu bạc) không ngừng chớp động trên trường thương. Hắn không chút do dự vung tay lên, trường thương vang lên tiếng lôi minh, hào quang lóe lên rồi tiêu thất nhưng ngay sau đó hiện ra ngay trước người Hàn Lập.

Toàn thân trường thương phóng ra một tầng điện quang hình cung hung hăng dâm tới.

Yêu vương này vừa nói liền ra tay, không hề nói thêm.

Hàn Lập trong lòng thầm rùng mình nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị nên không hề lưỡng lự, một tay đưa vào trong tay áo lấy ra một vật nhẹ nhàng vung lên.

Ngân quang chợt lóe lên trước người, một đoá ngân liên lớn vài thước quỷ dị hiện ra.

Kim sắc trường thương kia liền chui vào trong tâm của ngân liên.

‘Oanh’ một tiếng vang thật lớn vang lên, ngân liên kịch kiệt chớp động, từ giữa phóng ra thất sắc Phật quang nhưng lại đem kim sắc trường thương dũng mãnh vô song kia cản lại, hào quang trên ngân liên chợt tắt, bọ dáng phi thường thoải mái.

Hàn Lập hai tay nhanh chóng bấm tay niệm thần chú, nhất thời từ sau lưng một tiếng sét vang lên, một đôi cánh màu trắng xanh hiện ra, nhẹ nhàng chớp động vài cái, nhân ảnh liền bắn về phía sau hơn mười trượng, một lần nữa ổn định lại thân hình, khóe miệng hiện lên nụ cười châm chọc.

“Phong Lôi Sí!”Phong Hi vừa nhìn thấy cặp cánh thì không khỏi tức giận hô to. Lúc này tay áo vung lên, hai tay lóe lên hồng quang, sau đó hiện ra một cặp đoản qua (giáo ngắn).

Hắn giơ tay lên, hai kiện đoản qua liền hoá thành hai đạo xích mang hướng thẳng đến Hàn Lập định đánh úp.

Hàn Lập lạnh lùng nhìn yêu vật này một cái hừ lạnh một tiếng, từ trong miệng phun ra một đoàn hào quang, bên trong có một tiểu đỉnh chỉ có mấy tấc.

Đúng là Hư Thiên Bảo Đỉnh.

Hàn Lập sử dụng Thông Bảo Quyết thúc giục, tiểu đỉnh liền vang lên tiếng thanh minh sau đó tự mình bay đi.

Âm thanh xé gió truyền đến, hai đạo xích mang kia đã bay đến đỉnh đầu của Hàn Lập, sau khi xoay quanh một cái liền đồng thời giao nhau trảm xuống. (Gd: Thập tự trảm đó mà)

Muốn chém thẳng xuống người Hàn Lập.

Nhưng Hàn Lập lại vươn một ngón tay nhắm vào tiểu đỉnh, nhẹ nhàng điểm một cái.

‘Xì xì’ một tiếng, một chùm thanh ti từ trong đỉnh bắn ra chia thành hai liền đem lưỡng đạo xích mang quấn chặt lại.

Phong Hi kinh hãi vội vàng bấm tay niệm thần chú, định thúc dục bảo vật phá vây.

Nhưng chỉ trong phút chốc hắn phát hiện hoàn toàn mất đi liên hệ cùng đoản qua, chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng bị thanh quang cuốn vào trong tiểu đỉnh.

Phong Hi nhìn thấy cảnh này, động tác trên tay đình trệ lại một chút, không khỏi đứng ngây ra như phỗng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nam ca sĩ bị bắt cóc - Tác giả The Kid
Tony Nhân là một nam ca sĩ nhạc trẻ nổi tiếng ở Việt Nam. Anh có đông đảo người hâm mộ, đa số là giới trẻ. Ngày hôm đó, sau khi biểu diễn xong, Nhân ra xe để đi đến tụ điểm tiếp theo. Khi xe hơi đang chạy, Nhân phát hiện ra người đang lái xe chở mình không phải là ông tài xế thường ngày, mà là một cô gái lạ mặt. Cô gái đó xịt thuốc mê vào mặt Nhân khiến anh bị ngất đi, rồi cô gái lái xe chở Nhân đến một nơi rất xa. Nhân từ từ tỉnh lại, anh thấy mình đang bị nhốt trong căn phòng, nằm trên cái giường, tay chân...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 30
Phần 50 Ngọc La Sát mở mắt, đôi mắt đẫm lệ nhìn Bát Giới đã ngã sõng soài trên mặt đất, lại nhìn về phía Miêu Nghị, dường như không ngời đến là Miêu Nghị sẽ ngăn cản Bát Giới. Việc này ta làm chủ rồi, nếu như cô muốn, thì sinh đứa bé này ra đi! Miêu Nghị rất là bất đắc dĩ thống khổ lắc đầu, hắn tin rằng phụ mẫu của Bát Giới ở trên trời có linh cũng muốn giữ lại cốt nhục trong bụng của Ngọc La Sát, Bát Giới tên khốn kiếp đó có thể làm loạn, nhưng hắn cũng không có cách nào nhìn Bát Giới làm loạn trong tình cảnh này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 16
Phần 50 Lăng Tiếu nghe xong chấn kinh, Sát Thiên tại trung vực đã là đỉnh phong, người tới thực lực không yếu hơn hắn, đúng là quá kinh người. Một đạo nhân ảnh phá không bay tới, đạo nhân ảnh này đứng trước Lăng Tiếu và Sát Thiên trăm mét. Người này là nữ nhân, một nữ nhân xinh đẹp khiến người ta động tâm, không kém thánh nữ lúc trước chút nào, thậm chí còn dụ hoặc hơn nhiều. Hình tượng và khí chất là mỹ nhân thành thục, đây là loại hình mà Lăng Tiếu yêu thương nhất. Ngũ quan của nàng tinh mỹ, đôi mắt phóng đãng mang theo mê huyễn, rất dễ dàng khiến nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng