Hàn Lập - Quyển 14

Phần 20

Hắc linh được tế ra trên không trung, nhất thời nhoáng lên phát ra âm thanh vang động.

Tiếng chuông vừa lọt vào tai khiến cho thần thức Hàn Lập bất chợt truyền đến một tiếng nổ lớn “Oong…”, lập tức cả thân thể như bị điện giật, hoảng hốt một lúc, chỉ thiếu chút nữa là rơi từ không xuống đất.

Hàn Lập kinh hãi, trong cơ thể đại diễn quyết tự động vận khởi, một cỗ âm ba vốn đang thâm nhập trong đầu cũng từ từ tan biến.

Sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng thân thể hắn đã khôi phục lại bình thường.

“Quả nhiên là Linh bảo, bảo vật bình thường làm sao có được uy lực như thế!” Một tia hồi hộp thoáng xẹt qua đầu Hàn Lập, nhưng trong lòng phát hỏa, theo bản năng lập tức hung hăng phản kích.

Chỉ thấy hắn giơ tay bắt quyết, thần niệm trong đầu chợt ngưng tụ lại thành quang đoàn, nhắm hướng đối diện mà tùy tiện phóng ra.

Hán tử mày xếch đang mạnh mẽ thúc động Thiên Hồn Linh tiến hành công kích nhiếp hồn, ngay lúc thấy Hàn Lập đứng ở xa xa bị choáng một lát, tức thời dường như trở lại bình thường không ảnh hưởng gì cả, trong lòng hoảng sợ mà nhìn vào Hàn Lập.

Tuy rằng Nhiếp hồn công kích chưa phải là thần thông mạnh nhất của Thiên Hồn Linh, nhưng để đối phó với địch nhân cùng cấp lại cực kỳ linh nghiệm, khó ai ngăn cản được.

Hắn cắn răng một cái, đúng lúc này không tiếc pháp lực tiếp tục thúc động mạnh mẽ, bỗng nhiên sâu trong thần thức truyền đến một cơn đau xé thịt, tựa như bị kim nhọn đâm mạnh vào đầu.

Chỉ trách hắn không có thần niệm cường đại như Hàn Lập, sau khi bị Kinh Thần Thứ cường bạo đâm phải, trong miệng phát ra tiếng la thê lương thảm thiết, lập tức hai tay ôm đầu, cả thân mình co quắp lại trông như một con tôm lớn.

Nháy mắt Nguyên Anh cũng biến mất, tái nhập vào bên trong cơ thể.

Trong khoảnh khắc, gã tạm thời mất đi không chế Thiên Hồn Linh đang lơ lửng trên không trung.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, hàn quang trong mắt chợt lóe, cũng không thèm nhìn tới con rối khổng lồ đang vọt tới gần, mà nhắm Kim liên thật lớn trên không trung điểm tới.

Nhất thời Kim liên đang xoay tròn trên cao, bỗng nhiên hùng hổ nhắm phía dưới đè xuống, nhưng lại đem Hắc linh hút vào trong Kim liên, khiến cho kim quang đại phóng.

Kim liên rất thuận lợi đem Thiên Hồn Linh bao lại, đồng thời con rối xanh biếc kia đã phình to lên cao sáu bảy trượng, cũng vọt tới trước người Hàn Lập, nó giơ lên cự quyền hung hăng ập đến.

Sau một tiếng nổ “Phanh…”, nắm tay của con rối bị Hư Thiên Đỉnh hóa thành cự đỉnh nhoáng lên ngăn trở, từ trong cự đỉnh truyền ra từng hồi âm thanh vù vù, kích cỡ cự đỉnh rút nhỏ lại còn phần nữa, không ngờ con rối này có lực kinh người, lợi hại dị thường.

Lúc này, mấy cánh Liên hoa bên kia đang xoay tròn thật nhanh, đột nhiên bên trong phát ra từng trận âm thanh gào khóc thảm thiết, lập tức ở giữa Kim liên xuất hiện một hư ảnh Hắc linh lớn cả trượng, mặc cho cánh sen đó xoay nhanh chém thế nào đi nữa, nó tựa như vật thể vô hình, bộ dáng không chút tổn hao nào.

Đồng thời bên trong Hắc linh tự tuôn ra từng đợt hắc ti, từ từ quấn quanh lấy Kim liên, cánh sen vẫn xoay tròn, như ngây như dại thoáng mất đi linh tính.

Hàn Lập khẽ than thầm, đang dự tính cấp tốc thi pháp thúc động bảo vật lần nữa, đột nhiên phía sau vài trượng hắc quang chợt lóe, cự Hắc lang như u linh thoáng hiện, nó lập tức hóa thành một đạo hư ảnh tùy ý lao thẳng tới.

Một cặp lợi trảo của con thú này vừa tiếp xúc với tầng hào quang trắng xám của Nguyên Từ Thần Quang, nhưng lại không bị ngăn trở chút nào, khiến nó tiến vào thâm nhập trong đó.

Nguyên Từ Thần Quang tuy rằng lợi hại, nhưng khi đối mặt cùng con thú vốn chẳng có chút quan hệ gì với ngũ hành lực này, căn bản không thể ngăn cản chút nào.

Ngay lúc này, cặp mắt xanh biếc của cự lang chợt lóe dị quang, nó cảm thấy sắp sửa đánh lén thành công rồi.

Đột nhiên hai nắm tay chói lóa quỷ dị xuất hiện phía trước lợi trảo, không chút khách khí đón đầu công kích.

“Oanh…” “Oanh…” sau hai tiếng nổ, đôi trảo của Hắc sắc cự lang va chạm với nắm tay hoàng kim, thế nhưng lại bị ngạnh kháng đập cho bể nát vụn.

Lập tức cự lang hét thảm một tiếng, thân hình liền như bị mãnh lực bắn ngã văng ra.

Đúng lúc này, vốn Hàn Lập đang quay lưng về phía này, không biết khi nào đã xoay người quay lại, hơn nữa cả người kim quang chói lọi, tựa như một vị thần linh rực rỡ ánh hoàng kim.

Nhìn Hắc Lang bị văng ngược ra ngoài, sắc mặt Hàn Lập tựa như phủ lớp băng lạnh, thân hình như hư ảo bắn ra vô số tàn ảnh, ngay sau đó quỷ dị xuất hiện tại đỉnh đầu của Hắc lang vừa văng tới.

Sau khi khôi phục pháp lực, trên hư không Hàn Lập quyết liệt đem La Yên Bộ thi triển ra.

Tuy rằng bộ pháp này không bằng độn tốc của Phong Lôi Sí, cũng không thể sánh với độ biến hóa quỷ dị của Tật Phong Cửu Biến, nhưng sau này Hàn Lập rất thường sử dụng, trong phạm vi xê dịch tương đối nhỏ đích thị thần diệu vạn phần.

Hắc sắc cự lang vừa thấy Hàn Lập xuất hiện trên đỉnh đầu, hung tính trỗi dậy, hé miệng phun ra một đoàn hắc quang cầu, bắn về phía Hàn Lập gần trong gang tấc.

Sau tiếng “Phốc…”, một bàn tay vàng chói của Hàn Lập tùy ý vung lên, lập tức tùy tiện như đập ruồi muỗi mà đem hắc sắc quang cầu đánh bay ra xa.

Đồng thời pháp lực quán chú vào hai mắt, nơi chỗ sâu thẳm trong đồng tử nháy mắt cuồng bạo bắn ra mũi kim lam quang chói mắt, chỉ chốc lát đã đem cả thân hình cự lang nhìn thấu rõ.

Sắc diện Hàn Lập không chút thay đổi, thân hình nhoáng lên, liền quỷ dị xuất hiện phía dưới bụng cự lang.

Hai cánh tay vàng chói móc nhanh tựa tia chớp, một tay bắt được đầu cự lang, tay còn lại nắm lấy một chân sau của nó, giống như hai cây kìm sắt, trong nháy mắt khiến cho cự lang không thể nhúc nhích chút nào! Miệng hét to một tiếng, hai cánh tay đồng thời dụng chút lực! Với thần lực hiện giờ của Hàn Lập, đừng nói chỉ là một Ma vật kết tinh yêu thú chi hồn, cho dù thật sự là một con Yêu thú Đầu đồng Tay sắt đi nữa, cũng lập tức bị hắn xé rách thành hai mảnh.

Kết quả cái đầu to lớn của cự lang đã bị Hàn Lập quyết liệt bẽ vặn xuống. Một diễn biến không thể hiểu nổi đột nhiên xuất hiện, đầu cự lang đầu vừa mới rời khỏi thân thể, lập tức cơ thể hắc quang đại phóng hóa thành một cổ hắc vụ, quay cuồng kịch liệt một hồi rồi tán loạn tiêu thất, còn đầu cự lang kia đang nằm trong bàn tay vàng chói, cũng nhe răng ngoác miệng không ngừng, vẫn đang còn sống.

Hàn Lập cười lạnh lùng, tay kia hư không một trảo, một đoàn ngân hỏa chợt lóe hiện ra, sau đó hóa thành một Ngân hỏa điểu.

Trong miệng nó phát ra một tiếng gáy to, Ngân hỏa điểu lập tức nhắm hướng đầu hắc lang đập xuống.

Sau một tiếng “Phanh…”, giữa âm thanh kêu gào thê thảm của đầu cự lang, trong nháy mắt ngọn ngân hỏa bao phủ lấy nó, lập tức tan hóa thành một đoàn hắc vụ.

Sau đó Ngân hỏa trống rỗng cuốn tới, đã đem toàn bộ hắc vụ cắn nuốt không còn lại gì, kế tiếp lại một lần nữa hóa thành Diễm sắc hỏa điểu.

Hỏa điểu này hé miệng phun ra một tấm ngân sắc phù triện, bị Hàn Lập nhanh tay lẹ mắt thu lấy.

Ngưng thần nhìn qua, đúng là vật mà lúc trước Hàn tử mày xếch kia tế ra, trên mặt phù triện hào quang ảm đạm, tựa hồ hao tổn uy thế hơn phân nửa.

Lúc này miệng Hỏa điểu phun ra ngân diễm, bay múa xoay quanh Hàn Lập, tựa hồ đang hưng phấn dị thường.

Hàn Lập xoay chuyển ánh mắt, thân hình lại nhoáng hư ảo, phút chốc thoáng hiện cách xa đó hơn mười trượng ngay trên đỉnh đầu của con rối xanh biếc.

Con rối này đang bị Hư Thiên Đỉnh ngăn cản, nó tung ra hết quyền này đến quyền khác, liên tiếp cuồng bạo công kích cự đỉnh không ngừng.

Tuy rằng Đỉnh này mỗi lần bị đánh đều thối lui cả trượng, đồng thời kích cỡ dần thu nhỏ lại. Nhưng bảo bối này thậm chí năm xưa có thể ngăn cản được một kích của Phân thân Cổ Ma Thủy Tổ Ma Giới, tự nhiên khó có khả năng dễ dàng bị đánh tan linh quang, khi nó bị đánh một quyền lập tức nhoáng lên rồi một lần nữa phóng to trở lại, sau đó xuất hiện tại vị trí cũ…

Lại nói tiếp, con rối này cũng chẳng có gì linh trí gì cả, mà tên Hán tử mày xếch kia do thần thức đau nhức còn chưa kịp tỉnh táo lại, nên con rối cực kỳ ngu ngốc này tự nhiên cứ nhắm vào cự đỉnh công kích không ngừng, căn bản không biết biến đổi phương thức tấn công.

Hàn Lập đối với Khôi Lỗi Thuật của Linh giới không hiểu biết nhiều, nhưng nhờ có Đại Diễn Thần Quân lưu lại Khôi Lỗi Thuật trong Đại Diễn Bảo Kinh chính là bí thuật độc nhất vô nhị ở Nhân giới.

Con rối xanh biếc này tuy có thể tính là cường đại dị thường, nhưng sau khi bị lam quang trong mắt Hàn Lập nhìn thấu, nháy mắt đã tìm ra được nhược điểm.

Lấy tấm ngân phù đang cầm trong tay cất vào ngực áo, nhẹ nhàng bước nhanh tới, kim quang trên người chợt lóe, thoáng áp sát vào phía sau lưng cự khôi lỗi đó.

Thân thể Hàn Lập liên tiếp truyền ra tiếng bạo nổ, tiếp theo nhắm ngay chỗ con rối, hét lớn một tiếng đánh ra một quyền.

Nắm tay rực rỡ ánh vàng chưa thật sự chạm đến con rối, nhưng nơi quyền phong đi qua bỗng vẽ ra một đạo bạch ngân cứng rắn xé rách không gian lân cận.

“Oanh…” một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ngay cả thân thể vô cùng cứng rắn của con rối xanh biếc đó, dưới một lực đánh mạnh đến thế, dưới sườn nó bỗng hiện ra một quyền ấn thật lớn sâu đến vài tấc, đồng thời thân hình chịu một cú đấm trông khá nhẹ nhàng nhưng tràn đầy hàn phong cự lực của Hàn Lập, ngạnh kích đánh văng ra khiến nó nằm úp mặt xuống đất.

Lập tức Hàn Lập không chút nhẹ tay, hai nắm tay như bão tố đánh ra, mỗi một quyền hạ xuống đều đánh cùng một bộ vị.

Sau đó không lâu, một tiếng ‘Phanh’ vang to lên, dưới sườn của con rối bỗng nhiên vỡ vụn, lộ ra một lỗ thủng đen tuyền.

Lập tức nắm tay Hàn Lập dừng lại, cũng không thèm nhìn kỹ, hai tay chà xát một cái, nhất thời một đạo tia chớp màu vàng bắn nhanh ra, vừa lúc thâm nhập vào bên trong cơ thể con rối.

Trong đó nhất thời truyền ra âm thanh bạo liệt, lập tức lục mang phóng ra chói lóa, hình thể bỗng nhiên kịch liệt thu nhỏ lại, trong nháy mắt chỉ còn khoảng nữa thước, nằm bất động trên mặt đất không nhúc nhích.

Từ lúc Hắc lang đánh lén, đến khi Hàn Lập phản thủ diệt sát Thiên Lang rồi phá hủy con rối, thoạt nhìn thấy dài, nhưng trên thực tế chỉ cần vài lần hô hấp mà thôi.

Hán tử mày xếch vốn bị Hàn Lập công kích bằng Kinh Thần Thứ, cuối cùng thần thức đau nhức cũng khôi phục lại, vừa lúc nhìn thấy Hàn Lập cả người kim quang đại phóng, đế sau cùng phá hủy đi con rối.

“Kim Cương bí quyết đại thành, ngươi lại là Luyện Thể sĩ đỉnh cấp!” Hắn thất thanh la lên, trên mặt tràn đầy biểu tình nghi ngờ khó tin.

Kim Giáp tu sĩ đang đứng bên ngoài quầng sáng, tuy rằng không mở miệng nói gì, nhưng chính xác vị đó đồng dạng trên mặt hiển lộ tia khiếp sợ.

“Ông đạo hữu, còn muốn tranh đấu nữa không?” Hàn Lập không trả lời đối phương, ngược lại bình tĩnh hỏi lại một câu.

Hán tử họ Ông sắc mặt có chút khó coi. “Tuy rằng ngươi pháp thể song tu, thần thông đích xác cao hơn dự đoán trước đây của ta, nhưng chẳng lẽ ngươi thực nghĩ đến đã thắng được tràng đấu này à. Cho dù ta liều mạng trăm năm khổ tu, cũng muốn cho ngươi kiến thức một chút uy lực chân chính của Thiên Hồn Linh!” Ông hán tử trong lòng giận dữ, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Kim liên kia đang dễ dàng bao lấy hắc sắc hư ảnh, lớn tiếng nói.

Lập tức trong miệng Hán tử lẩm bẩm, trên đỉnh đầu lam hà chớp động, Nguyên Anh lại hiện lên.

Trên mặt Nguyên Anh này có vẻ ngưng trọng, một tay bấm niệm thần chú, một tay hướng không trung giương lên, một đạo lam sắc quang trụ phảng phất hữu hình bắn nhanh ra, vừa lúc đánh lên trên hắc sắc linh ảnh, đồng thời trong miệng vang lên thanh âm chú ngữ huyền ảo.

Hắc sắc linh ảnh run lên, lập tức một chút hắc mang trong linh ảnh hiện ra, chính là bản thể của Thiên Hồn Linh.

Quả chuông này nhẹ nhàng chuyển động, đã đem lam sắc quang trụ hóa tan thành nhiều điểm linh quang rồi hút vào.

Hán tử mày xếch ở phía dưới nhân cơ hội này, ngón tay hướng về Hắc linh phía xa mà xạ ra.

“Kengggg” vang lên một tiếng, âm thanh nghe qua tưởng chừng như giòn vang truyền ra.

Trong quầng sáng bỗng nhiên xãy ra không gian dao động kịch liệt, lập tức một khe hở nhỏ hẹp đen kịt không hề có dấu hiệu báo trước, hiện ra trên không trung.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX
Bộ đôi chiến sĩ - Tác giả The Kid
Hòn đảo Ahihi một hòn đảo hư cấu ở vùng biển Việt Nam đang bị bọn zombie ngoài hành tinh xâm chiếm. Bọn zombie này biết trang bị vũ khí và có nhiều phương tiện chiến đấu tối tân. Chính phủ Việt Nam gửi quân đội ra ngoài đảo để đánh đuổi bọn quái vật, giành lại hòn đảo của tổ quốc. Càng ngày càng có nhiều binh sĩ Việt Nam ngã xuống. Để tăng cường thêm binh lính đi chiến đấu ngoài đảo, chính phủ quyết định sử dụng những người tù nhân. Những người tù nhân bắt đầu được huấn luyện nhiều thứ để trở thành những chiến sĩ ưu tú. Sau một thời gian...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 13
Phần 20 Trung Hải, tại biệt viện phía tây ngoại ô. Đã là ngày thứ hai kể ừ khi Dương Thần từ Yến Kinh trở về, vào bữa sáng. Trên bàn ăn, ngoài Lam Lam vẫn ăn uống hồn nhiên như mọi hôm ra, thì Lâm Nhược Khê, vú Vương và Dương Thần đều không có tâm trạng để ăn uống. Thực ra, Dương Thần cả đêm không ngủ, ngồi trên ghế sô pha tại phòng khách suy nghĩ cả đêm. Đi tìm Tuệ Lâm? Hay là để cô tự về núi Nga Mi? Dương Thần phát hiện, trái tim của hắn vẫn đang dao động, chưa thể dứt khoát được. Lâm Nhược Khê ăn được một nửa, rồi bất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng