Hắn có nhiều linh thảo quý hiếm có thể đổi lấy linh thạch, nhưng với tính cách cẩn thận vốn có của hắn, tuyệt không ở nơi này bán ra quá nhiều linh thảo mấy ngàn năm.
Một khi có người để ý thì có thể sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nhìn người ra giá vừa rồi, tựa hồ ở trong tình thế bắt buộc phải có Chân Thiềm Linh Huyết. Nếu Hàn Lập ra giá cao hơn cũng chưa chắc giành được mà ngược lại còn khiến cho nhiều người chú ý.
Hơn nữa số lượng Chân Thiềm Linh Huyết ở đây cũng chỉ đủ cho Hàn Lập luyện tập cách chế tạo Chân Thiềm Dịch, vô phương đủ để cho hắn luyện thành đan dược.
Hắn cẩn thận toan tính một phen, cuối cùng sắc mặt âm trầm không ra giá. Nhưng Hàn Lập không đấu giá không có nghĩa là người khác cũng bỏ cuộc.
Kết quả có nhiều người liên tiếp ra giá. Hiển nhiên những người này đều là Hóa Thần hậu kỳ tu sĩ, nhu cầu cấp bách cần Chân Thiềm Dịch để đột phá bình cảnh. Các tu sĩ bình thường tuyệt không ra giá cao như vậy.
Sau khi cạnh tranh kịch liệt một hồi, Chân Thiềm Linh Huyết đã lên tới giá bốn trăm vạn, bị người ra giá ba trăm vạn lúc đầu mua mất.
Ra giá tiền khủng khiếp như vậy dẫn tới việc không ít tu sĩ thường xuyên đưa mắt dòm về phía tòa Phi Thiên Thạch Ốc không ngừng đánh giá, âm thầm phỏng đoán thân phận đối phương. Nhưng tự nhiên không thu hoạch được gì.
Tiếp theo là có thêm một số tài liệu cũng quý hiếm tương tự, đều là vật rất cần thiết cho Luyện Hư Kỳ tu sĩ luyện chế đan dược. Người giành mua tuy thưa thớt nhưng giá tiền lại càng khiến cho chúng nhân líu lưỡi.
Có một Man Hoang dị quả màu tím được trực tiếp ra giá gần ngàn vạn.
Các tu sĩ lần đầu tham gia loại đấu giá này đều trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ mới là tài liệu đã kinh người như vậy, thử hỏi nếu là thành phẩm đan dược dành cho Luyện Hư thì tưởng tượng khủng khiếp như thế nào.
Không bao lâu các tài liệu bí tịch vật phẩm… đều đã được bán xong. Bạch Bào lão giả bèn phất tay một cái, hơn mười tên cung trang nữ tử đang đứng phía sau lưng liền nhao nhao phi thân phiêu hạ xuống đấu giá đài. Cùng lúc đó từ dưới đài chậm rãi đi lên ba tu sĩ ăn mặc khác nhau. Một phụ nhân vận tố trang thanh quần, một lão giả mặt mũi hồng hào và một trung niên nho sinh tướng mạo nho nhã. Thấy ba người này chúng nhân trong sảnh lại một hồi xôn xao.
Hàn Lập nghe trộm được linh tinh các ngôn từ đại loại là “Giám Định Sư”, rõ ràng ba người này là tam đại giám định sư của phường thị mà Xích lão giả đã nhắc ban đầu.
Tu vi ba người này đều không bằng Xích lão giả, chỉ là Hoá Thần sơ kỳ, nhưng thần thái ai cũng bất phàm, hơn nữa lại có thể khiến chúng tu trong sảnh xôn xao, hiển nhiên không phải là kẻ đầu đường có chợ.
Trong lúc Hàn Lập suy nghĩ như vậy thì Bạch bào lão giả tiến lên nói vài câu khách khí với ba người này, rồi quay mặt hướng về các tu sĩ trong sảnh lớn tiếng nói:
“Cuối cùng là lần đấu giá ba bảo vật trân quý nhất của đại hội kỳ này, được phân biệt chia ra mỗi người giữ một vật”.
“Bảo vật thứ nhất là ba miếng lân phiến của Man Hoang Chân Linh Mặc Kỳ Lân. Vật này có khả năng luyện chế Quỳ Thuỷ Chân Linh Đan trong truyền thuyết, cũng là loại tài liệu luyện chế cấp bậc tối cao Linh Bảo thuỷ thuộc tính. Nếu dùng luyện chế Linh Bảo có tỉ lệ thành công cao gia nhập vào nhóm Linh Bảo trong Hỗn Độn Vạn Linh Bảng. Nếu luyện chế Quỳ Thuỷ Chân Linh Đan, một khi ăn vào, Hoá Thần sơ kỳ sẽ tiến giai lên trung kỳ. Đương nhiên việc luyện chế Linh Bảo hay Linh Đan có thành công hay không, dù cho có tông sư chỉ điểm, là chưa biết. Nhưng nếu có đạo hữu nào mua được các miếng lân phiến này mà tính toán luyện chế Linh Bảo thì lão phu có thể cấp miễn phí phương pháp luyện chế. Hắc hắc, đó cũng là điểm tư tâm của lão phu”.
Bạch Bào lão giả mỉm cười nói liền một hơi rồi thối lui đứng sau lưng tam đại giám định sư.
Các tu sĩ trong sảnh vừa nghe tên “Mặc Kỳ Lân lân phiến”, đại bán phần đều hút một ngụm lương khí, nhìn lên các giám định sư trên đài. Rồi tất cả không hẹn mà đồng đứng lên. Còn những tu sĩ giàu có và các tu sĩ mục đích tới đây để truy tìm bảo vật thì lập tức mừng như điên như dại.
Xem ra sự chờ đợi của họ từ nãy đến giờ là không uổng phí. Mặc kệ hai món bảo vật còn lại là cái gì, chỉ riêng Mặc Kỳ Lân lân phiến đã xứng đáng cho họ phóng tay mặc sức.
Bất quá đại đa phần trong bọn họ đều có chủ ý về Quỳ Thuỷ Chân Linh Đan, các người có chủ ý dùng để luyện khí chắc không được một phần, các người này đều là các tu sĩ tu luyện công pháp thuỷ thuộc tính.
Hàn Lập nghe nói đến Quỳ Thuỷ Chân Linh Đan, trong lòng đồng dạng cũng rung động mạnh.
Loại linh đan có thể giúp một tu sĩ chỉ trong một đêm tiến giai thì thật là nghịch thiên. Đây đúng là loại mà hắn mơ ước. Hiện tại có cơ hội này, trong đầu hắn liền chớp nhoáng quyết định bằng mọi giá phải có được ba miếng lân phiến này. Dù cho có phải mạo hiểm cũng là đánh giá. Ánh mắt Hàn Lập chớp động, thần sắc lộ vẻ quyết đoán.
Đúng lúc này, vị trung niên phụ nhân liền bước lên trước, giơ tay phất một cái vào trữ vật trạc, hiện ra ngọc hợp trong suốt dài cỡ một thước, trên bề mặt mơ hồ chớp động các loại phù văn, tản ra một cỗ bạch thang thang quang hà. Thoạt nhìn rõ ràng cũng không phải là một ngọc hợp bình thường.
Phụ nhân không cần Bạch Bào lão giả giới thiệu, ngón tay điểm vào nắp hộp. Sau một tiếng phanh vang lên, nắp hộp tự động mở lên, vài tiếng vèo vèo phát lên, ba đạo điểu quang bắn ra phóng thẳng lên trời. Nhưng phụ nhân đã sớm có chuẩn bị, một tay nhẹ nhàng trảo một cái vào hư không, liền có một cỗ lực lượng vô hình lôi kéo ba đạo điểu quang này xuống chui vào trong tay.
Phụ nhân mang hai cái bỏ lại vào trong ngọc hợp rồi dán lên trên nắp hợp một đạo phù cấm chế. Cái còn lại thì nàng giữ lại trong tay, một mặt hướng chúng tu biểu diễn, trong miệng ung dung nói:
“Ai cũng biết Mặc Kỳ Lân trời sinh đã có Chân Linh thủy thuộc tính, da và lân phiến là loại tài liệu thủy thuộc tính cao cấp bậc nhất. Đối với công pháp thủy thuộc tính cũng có tính hữu dụng rất lớn. Muốn kiểm nghiệm lân phiến này thật hay giả chỉ có hai cách.”
“Cách thứ nhất: Lân phiến được lấy ra từ da Kỳ Lân, bên trong ẩn chứa thủy linh lực rất kinh nhân, dù chưa qua luyện chế, bản thân cũng đã có thể so sánh với đỉnh bậc dị bảo thủy thuộc tính”.
Trung niên nữ tử vừa nói xong liền lập tức quán chú linh lực cuồn cuộn đổ vào miếng lân phiến trong tay, rồi ném miếng lân phiến này vào không trung.
Nhất thời linh quang màu lam huỳnh phát ra sáng ngời, bề mặt của lân phiến bỗng nhiên hiện ra một đóa lam sắc quang liên, ánh sáng phát ra chói mắt, lộng lẫy rực rỡ như một viên kim cương vậy.
Phụ nhân tiếp tục thôi thúc pháp quyết, Liên Hoa chuyển động quay tròn, hình thể cuồng tăng, trong lam sắc linh quang, liên hoa phát triển lớn lên cỡ bằng đầu người.
Cánh hoa rung động, vô số lam sắc quang điểm bắn ra khắp nơi, thủy linh khí nồng nặc dị thường khuếch tán tràn ngập trong toàn đại sảnh.
Hàn Lập trong Phi Thiên Thạch Ốc, ánh mắt chớp động, một tay nhấc lên, năm ngón tay hợp lại, một lam sắc quang điểm được hắn chộp vào trong tay. Hai mắt Hàn Lập khép hờ cảm nhận từng tia lạnh lẽo nhanh chóng khuếch tán từ trong bàn tay ra khắp toàn thân. Sau đó hắn mở mắt ra, trong con ngươi lộ ra vẻ vừa ý.
Đích thật là thủy linh lực tinh thuần dị thường, uy năng có thể phát xuất ra như vậy, xem ra quả thật là Mặc Kỳ Lân Chân Linh lân phiến.
Không riêng gì Hàn Lập, các tu sĩ khác cũng cảm nhận trong lam sắc quang điểm ẩn chứa linh lực tinh thuần, cơ hồ trong lòng cũng đã tin bảy tám phần.
Giờ phút này, cổ tay của phụ nhân lại rung lên, tay miết lên đóa Liên Hoa. Một tiếng “phù, phù…” vang lên, Liên Hoa tự động biến mất. Lam sắc quang điểm đang tràn ngập khắp đại sảnh trong nháy mắt tiêu tán hết. Phụ nhân lạnh nhạt nói tiếp:
“Cách thứ hai: Chân Linh tồn tại trong thiên địa, Kỳ Lân lân phiến cứng rắn không dưới cấp bậc Chân Linh cường đại nhất là Chân Long. Mặc dù sau khi lột da, mức độ cứng rắn bị giảm bớt phân nửa nhưng đối với công kích bình thường muốn phá hủy nó chỉ là chuyện si tâm vọng tưởng” Nói xong, phụ nhân lại ném miếng lân phiến này vào không trung.
Lân phiến bay ra dừng lại giữa không trung không nhúc nhích.
Đúng lúc này trên tay phụ nhân bỗng lóe lên kim quang, một cây đại phủ hơn thước hiện ra, kim quang lấp lánh, hàn khí bức người.
Sắc mặt phụ nhân trầm xuống, Kim Phủ hóa thành một đạo kim quang bay lên không, nhắm ngay miếng lân phiến, chém mạnh xuống. Một tiếng “Chát…” vang lên thật lớn. Bên ngoài lân phiến chợt lóe lên ô mang, thanh Kim Phủ vô cùng sắc bén bị đánh bật ngược trở lại. Lân phiến vẫn bình thường không có gì sứt mẻ. Nhưng trung niên phụ nhân lại không thèm để ý, trong miệng tiếp tục lẩm bẩm.
Một đạo thanh sắc hỏa trụ gào thét phóng lên không cuốn lấy lân phiến vào bên trong.
“Tam sắc Thanh Kiếp Hỏa!”.
Có mấy tiếng kinh hô vang lên trong đại sảnh, không ít tu sĩ trên mặt hiện lên nét hâm mộ.
Phụ nhân tiếp tục kháp quyết xua tan đạo thanh hỏa này. Trên không trung miếng lân phiến vẫn phát ra thanh quang nhàn nhạt, bộ dáng bình yên vô sự.
Tiếp theo sau phụ nhân dùng mọi hình thức như lôi kích, băng phong… nhưng đều vô hiệu quả với miếng lân phiến.
Cuối cùng phụ nhân phóng ra một kiện bảo vật ma đạo phát ra một đoàn huyết vụ nhưng cũng không có cách nào xâm thực được lân phiến. Cuối cùng nàng dừng cuộc kiểm tra lại.
Nàng phất tay vào không trung, thu lại miếng lân phiến bỏ vào ngọc hợp rồi cẩn thận dán đạo phù cấm chế lên trên. Sau đó một tay nàng nâng ngọc hợp lui ra sau vài bước đứng thảnh nhiên bất động.
Lúc này Bạch Bào lão giả lại đi ra trước đài, nhìn về chúng tu sĩ cười một tiếng, nói vô cùng ngắn gọn:
“Chân Linh Mặc Kỳ Lân lân phiến, ba miếng, giá ban đầu 1500 vạn, mỗi lần tăng giá tối thiểu 100 vạn. Đấu giá bắt đầu”.
“1700 Vạn”…
“1800 Vạn”…
“2000 Vạn…”
Giá lân phiến ngay từ lúc đầu đã tăng lên chóng mặt. Một số tu sĩ đạ từng trải qua các cuộc đấu giá các vật chí bảo, giờ phút này sắc mặt đại biến, tâm tư tranh đoạt đã chết hoàn toàn.
Mặt của Hàn Lập không đổi sắc, nhưng ánh mắt của hắn chớp động lộ ra một tia ngoài ý muốn. Không ngờ tại lúc tối hậu này vẫn còn nhiều tu sĩ giàu khủng khiếp như vậy.
Bất quá hắn cũng không vội ra giá mà lạnh lùng quan sát diễn biến…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 27/07/2019 03:36 (GMT+7) |