Hàn Lập - Quyển 14

Phần 51

Hàn Lập nghe nàng nói như thế cũng không có ý phản đối nhưng chỉ nhàn nhạt hỏi một câu:

“Lần này tiên tử sưu tầm được bao nhiêu hạt giống linh dược? Lần trước Viêm đạo hữu đưa ra vài loại, tuy khá hiếm thấy nhưng không hữu dụng lắm”.

“Đạo hữu yên tâm, lần này ta có thể cung cấp đến bảy tám phần các hạt giống trong danh sách của đạo hữu đưa. Nói thật, nếu không phải thời gian xảy ra đại chiến quá gấp, căn bản ta cũng không muốn dốc hết vốn liếng các hạt giống này. Nhưng hiện tại ta bất chấp, cũng mong là trong lần này đạo hữu mang đủ số linh dược để trao đổi” Trong hắc khí truyền ra tiếng cười thản nhiên của nữ tử.

“Hắc! Ngươi cùng ta đã giao dịch bao nhiêu lần, có lần nào ngươi thấy ta giao thiếu một gốc nào chưa?” Hàn Lập cười quỷ dị, hỏi ngược lại.

“À, bất quá các hạt giống kỳ này đều là loại cực kỳ quý hiếm, về giá trị không dưới vạn năm linh dược của đạo hữu. Chỉ là vạn năm linh dược quá ít, nếu không thiếp thân cũng không nỡ đem ra giao dịch với đạo hữu” Nữ tử cười duyên, lập tức lật tay xuất ra một cái thúy lục sắc mộc hợp, ném qua Hàn Lập.

Trên hộp gỗ này chạm khắc nhiều hoa văn mang phong cách cổ xưa, ẩn hiện chớp động linh quang, hiển nhiên không phải là loại hộp bình thường.

Hàn Lập nghiêm sắc mặt, nhiếp mộc hợp vào trong tay, cũng không mở nắp hộp mà hai mắt lóe lên lam mang trực tiếp xuyên qua vỏ hộp nhìn vào, đồng thời thần niệm cường đại cũng mạnh mẽ xâm nhập vào bên trong, cẩn thận tra xét.

Trong lúc nhất thời Hàn Lập cầm mộc hợp trong tay đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.

Nữ tử thấy hành động của Hàn Lập như vậy cũng không lấy làm kỳ, cũng không có ý hối thúc, chỉ chớp động ánh mắt ngắm nhìn Hàn Lập, tựa hồ muốn nhìn thấu qua quang hà để nắm rõ mười mươi hình dáng của Hàn Lập.

Sau một lúc nàng kín đáo thở ra một hơi, thu ánh mắt trở về.

Nếu không có lòng hiếu ký đối với Hàn Lập thực ra là dối lòng. Người có thể cung cấp nhiều linh dược vạn năm như vậy, khẳng định thân phận không phải là tầm thường.

Theo nàng suy đoán, hơn phân nửa đối phương thuộc về các gia tộc bí ẩn nhất trong Nhân Tộc, Chân Linh Thế Gia. Đặc biệt khả năng cao nhất là người của Mẫn gia, có uy danh đào tạo linh dược.

Nhưng đối phương cũng thật sự dị thường, qua mấy lần tiếp xúc nói bóng nói gió, không những không tra được lai lịch đối phương mà ngược lại còn bị hắn tra được họ tên của chính mình.

Điều này đã từng khiến cho nàng phải ảo não mất một thời gian.

Mặc dù đối phương không có khả năng chỉ dựa vào một cái xưng hô là tìm được lai lịch, nhưng chỉ nội điều này đã khiến nàng chết đứng.

Có lòng điều tra đối phương, đối phương tuyệt không hé nửa lời. Bản thân lại không cẩn thận tiết lộ ra một số tin tức.

Bất quá khi nàng nghĩ mình đã trao đổi được với đối phương cũng khá nhiều vạn năm linh dược thì không khỏi cảm thấy hưng phấn dị thường.

Mà vạn năm linh dược cho dù có nhiều linh thạch thì cũng không có để mà mua.

Lần này mà giao dịch thành công, nàng sẽ cấp tốc mang các linh dược này đi luyện chế đan dược phục vụ cho nhu cầu cấp bách đột phá bình cảnh.

Đương nhiên nàng cũng cảm thấy tò mò việc Hàn Lập chuyên sưu tầm hạt giống linh dược nhưng chỉ cần đối phương đáp ứng trao đổi linh dược thì tự nhiên nàng cũng lười biếng đi truy cứu đầu đuôi trong đó.

Trong lúc Yêu Tộc nữ tử đang suy ngẫm thì Hàn Lập đã kiểm tra xong, hắn vừa lòng gật gật đầu.

“Không sai, đích xác hơn phân nửa loại hạt giống là loại ta yêu cầu trước kia. Đây là linh dược, ngươi tự kiểm tra đi”.

Vừa nói, hắn cũng vừa lấy ra trên người mấy cái ngọc hợp giao cho đối phương.

Nữ tử cũng không dám khinh thường, sau khi tiếp nhận đồng dạng kiểm tra cẩn thận.

“Không sai, đều là vạn năm linh dược. Lần này hai ta trao đổi thật dễ dàng. Mong đạo hữu có thể tránh được đại kiếp để sau này chúng ta còn có cơ hội gặp lại” Yêu Tộc nữ tử thu lại linh dược, cười dài nói.

“Hy vọng là như thế, nếu đã trao đổi xong. Tại hạ sẽ lại Dư đạo hữu xem có cái gì tốt hay không. Tình hình lúc này hẳn sẽ có một số đồ trân quý được xuất ra” Hàn Lập nhìn về phía các quầy hàng, suy tư nói.

“Có lẽ là vậy. Vừa rồi ta cũng thất xuất hiện không ít vật quý hiếm. Tuy nhiên thiếp thân có chuyện quan trọng, cũng không tiện ở lại bồi tiếp đạo hữu” Nữ tử lập tức cáo từ.

“Tiên tử cứ tự nhiên” Hàn Lập bất động thanh sắc ôm quyền nói.

Nữ tử trong hắc khí cũng vô cùng dứt khoát, lập tức xoay người đi về hướng Yêu Tộc.

Hàn Lập đợi nàng ra khỏi đại sảnh, khóe miệng nhếch lên, lộ ra vẻ mỉm cười.

Ngọc Thanh Đan chỉ hữu hiệu với Hóa Thần sơ kỳ. Nhưng hôm nay giao dịch với Yêu Tộc nữ tử, rốt cuộc hắn thu thập được hai loại hạt giống đại hữu dụng với Hóa Thần trung kỳ. Xem ra trong thời gian này không cần phải quan tâm đến vấn đề thiếu thốn linh dược nữa.

Trong lòng buông lỏng, Hàn Lập liền thản nhiên đi tới một quầy hàng của Nhân Tộc.

Sau khi dạo qua một vòng, đầu mi hắn hơi nhíu lại.

Mặc dù số quầy hàng không ít, mà lưỡng tộc tu sĩ cũng xuất ra nhiều số bảo vật quý hiếm đa dạng và phong phú hơn trước.

Nhưng với ánh mắt hiện tại của hắn sẽ không xem các pháp bảo và tài liệu bình thường vào trong mắt. Điều hắn cảm thấy hứng thú là các lại bí thuật công pháp linh tinh nhưng lại hiếm có hàng, tuy cũng có vài cái nhưng không làm hắn hứng thú.

Do vậy hắn cũng không trì hoãn nửa, chậm rãi rời khỏi đại sảnh.

Vừa ra Thái Huyền Điện, Hàn Lập độn quang về phía Thạch Tháp của mình.

Nửa tháng sau sẽ có buổi truyền đạo của trưởng lão Thiên Nghiễm Điện, hắn tuyệt không bỏ qua cơ hội này.

Hơn nữa dù không có chuyện này thì hắn cũng còn một việc khác phải xử lý nên cũng không lập tức ly khai Thiên Uyên Thành.

Trở lại trong Thạch Tháp, trước hết Hàn Lập đem Ngọc Bài ghi nhận công trạng đi đổi thành lệnh bài rồi quay lại nơi tiểu đội của mình dừng chân, tùy tiện tìm một gian tĩnh thất ngồi xuống nghỉ ngơi.

Ba ngày sau một đạo thanh hồng vội vã rời khỏi Thạch Tháp bay thẳng về một nơi nào đó bên ngoài thành.

Gần nửa ngày sau, đạo thanh hồng này xuất hiện trên không trung của một tòa sơn cốc.

Sơn cốc này um tùm xanh tươi, ngoài cảnh sắc tú lệ thì cũng không có bất cứ cái gì khác thu hút.

Đạo thanh hồng này xoay quanh một cái rồi hạ xuống sơn cốc.

Quang mang chợt tắt, hiện ra thân hình Hàn Lập đứng trước một khối thạch bích cao hơn 30 trượng.

Thoáng nhìn trái phải thấy không có điều bất thường, tay áo bào của Hàn Lập rung lên, một đạo kim phù bắn ra nhập vào thạch bích không thấy bóng dáng.

Sau đó Hàn Lập ngồi xuống trước thạch bích không nói một lời.

Một lát sau, một màn kỳ dị xuất hiện.

Bên ngoài thạch bích chợt nổi lên một tầng hôi vụ tỏa ra giống như miệng của một con ác thú. Trước người Hàn Lập hiện ra một cái thông đạo hình vuông, bốn phía đều có màu xanh, chớp động linh quang nhè nhẹ.

Hàn Lập mỉm cười nhấc chân tiến vào.

Thông đạo dài khoảng năm mươi trượng, phía cuối có một bạch ngọc đại môn, bao xung quanh là một bạch sắc quang mạc.

Hàn Lập không chút do dự, lưỡng thủ kết quyết, miệng lẩm bẩm niệm chú, quang mạc lập tức phân khai ra.

Hàn Lập thản nhiên đi vào bên trong.

Phía sau đại môn là một gian phòng rộng hơn ba mươi trượng. Trong phòng chỉ có một cái thạch bàn đặt ở giữa, xung quanh là hai mươi mấy cái ghế đá.

Trên các ghế đá đã có nhiều tu sĩ ngồi trên đó, nam có nữ có, mỗi người ăn mặc khác nhau nhưng tu vi ai cũng đã là Hóa Thần.

Một số tu sĩ này thấy Hàn Lập đi đến, liền cười nói chào hỏi:

“Hàn huynh cũng đến”.

“Đạo hữu lần này đến sớm nha”.

“Nghe nói lần này Hàn huynh bắt sống một Lục Ảnh, sách sách, thật mang lại thể diện lớn cho phi thăng tu sĩ nha”.

Trên mặt Hàn Lập treo một nụ cười nhất nhất một phen đáp lễ. Sau đó tùy ý tìm một cái ghế đá ngồi xuống.

Một số khác vẫn mặt lạnh không lên tiếng chào hỏi, chỉ liếc mắt nhìn Hàn Lập.

Hàn Lập đối với những tên này căn bản cũng không thèm để ý ngược lại nhắm mắt dưỡng thần.

Sau khi Hàn Lập ngồi không lâu, lại có nhiều tu sĩ lục tục tiến vào đại sảnh. Tiếng chào hỏi vang lên khắp đại sảnh.

Sau hai canh giờ trong đại sảnh đã có mươi lăm mười sáu tu sĩ, sau đó cũng không có tu sĩ tới thêm. Nhưng không có ai xì xầm điều gì mà ai cũng an tĩnh đả tọa tại ghế đá.

Lại một lúc sau, hốt nhiên trong đại sảnh truyền đến thanh âm nhàn nhạt của một nam tử:

“Xem ra những người có thể đều đã đến, vài người còn mang nhiệm vụ nên không thể tham gia tụ hội kỳ này. Triệu huynh, chúng ta bắt đầu đi”.

“Ân, số lượng không sai biệt lắm. Theo như ý huynh vậy”.

Nghe thanh âm thứ hai vang lên có chút thành thục, trong lòng Hàn Lập nhất động, mở hai mắt ra.

Lúc này từ đại môn sóng vai đi vào hai trung niên nhân. Một người mặc áo bào trắng, người kia mặt trắng không râu, gương mặt bình thản.

Người này là người mà Hàn Lập mới gặp hôm trước đã cấp cho Hàn Lập ngọc bài ghi công trạng, Văn tu sĩ. Còn người kia chính là triệu Vô Quy.

Gặp mặt hai Luyện Hư tu sĩ, mọi người trong sảnh xôn xao nhỏ một trận. Hiển nhiên đều đã nhận ra thân phận hai người này.

“Tốt lắm, đáng lẽ là Phạm đạo hữu chủ trì phi thăng tu sĩ tụ hội này. Nhưng hiện giờ hắn có việc. Hai người bọn ta chủ trì, các ngươi không có ý kiến gì chứ?” Triệu Vô Quy quét mắt nhìn quanh, lạnh nhạt nói.

Chúng tu sĩ cảm thấy rùng mình không dám hé răng nửa lời.

Bạch nào trung niên nhân thấy vậy, cười một tiếng ôn hòa nói:

“Đáng lẽ chỉ cần Triệu đạo hữu chủ trì là được. Nhưng tình hình lúc này có chút đặc thù, có chuyện quan trọng muốn thương lượng với chư vị đạo hữu một phen nên Văn mỗ cũng theo tới đây”.

“Tình hình đặc thù? Phải chăng Văn đạo hữu muốn nói đến chuyện dị tộc có thể công thành?” Một lão giả mặt mũi đỏ như say rượu, đột nhiên mở miệng hỏi.

Nghe lão giả này hỏi, các người khác đều rùng mình, ánh mắt tập trung vào hai người Triệu Vô Quy.

“Hắc, hắc. Chuyện này nói sau. Cứ dựa theo quy củ, trước hết tiến hành trao đổi một chút về tâm đắc tu luyện. Nếu trong quá trình tu luyện có điều gì khúc mắc, hai ta sẽ xem xét chỉ điểm một phen. Bất quá cũng như Phạm đạo hữu, mỗi người chỉ được hỏi một điều. Sau cùng có ai có thu được tin tức tình báo nào hữu dụng cũng có thể bẩm báo cho bọn ta. Chỉ cần hữu dụng sẽ được cấp không ít Diệt Trần Đan và các loại linh dược khác” Triệu Vô Quy lạnh lùng nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 51 Tất nhiên, ngoại trừ nhân mã trốn vào nơi luyện ngục, nếu tàn quân của Lục Đạo muốn giới đặt chân ở bên ngoài, lại không thiếu được sự chiếu cố của thế lực dưới đất của gia tộc Hạ Hầu. Gia tộc Hạ Hầu cũng muốn coi Lục Đạo là một lá bài trong tay, đề phòng Thanh Chủ và Phật Chủ trở mặt. Loại chuyện này, gia tộc Hạ Hầu làm rất thuận lợi. Từ yêu tăng Nam Ba đến ba đại cao thủ, rồi đến Lục Thánh. Lại cho tới Thanh Chủ và Phật Chủ bây giờ, vẫn luôn là như vậy. Bây giờ thủ đoạn đối với dư nghiệt Lục Đạo cũng giống nhau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 7
Phần 51 Long Thần kia kêu thảm, vội vàng rút tay về, chỉ thấy cánh tay hắn đã đoạn tới cổ tay, nơi đoạn phảng phất bị lực lượng gì hủ thực, mặc dù hắn chính là Thần Ma Thân Thể, cũng không cách nào phục hồi như cũ! Có người núp ở mi tâm Tử Phủ của ngươi, âm thầm xuất thủ, thì ra này là dựa vào của ngươi. Đã như vậy, vậy thì đem ngươi đánh bạo, xem một chút rốt cuộc là ai núp ở trong mi tâm ngươi âm thầm giở trò! Thanh âm của Chấp Pháp Thánh Tôn truyền đến, Thiên Đạo bảo chung lạc ấn đột nhiên hào quang tỏa sáng, tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 11
Phần 51 Huống hồ gì bây giờ còn có một vấn đề rất nghiêm trọng chính là, người của lục đường, ngoại trừ Hoa Mãn Ngọc của ngoại đường là ở tại Phi Linh Môn ra thì tất cả đám người khác như Hoàng Phủ Kỳ Tùng đều không ở trong Phi Linh Môn, còn Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan của Ám Đường thì một mực ở lại phân đà ở Thương Sơn, cho nên thực lực của Phi Linh Môn hiện tại, chỉ có mấy người đang đứng giữa không trung lúc này mà thôi. Hồ Hưng Hải, Tùng Thanh Sơn, Lương Bá Quang đều tới đây. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, sắc mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng