Hàn Lập - Quyển 14

Phần 89

Hàn Lập cũng không lập tức đứng dậy, mà ngồi trầm ngâm trong mật thất.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng tay áo hắn mới rung lên, một vòng tròn màu xanh xuất hiện trong lòng bàn tay.

Đúng là trữ vật trạc của Tiểu Hồng của Hắc Phong tộc.

Ngày đó hắn đem nàng trấn áp tại Nguyên Từ Sơn, tuy không ảnh hưởng tới tính mạng, thế nhưng lại không khách khí thu lấy trữ vật trạc của nàng ta.

Cũng không tính là hắn hạ thủ lưu tình, coi như là đổi vật lấy mạng.

Thân nàng ta là yêu tu Hắc Phượng tộc, cho nên Hàn Lập đối với đồ vật trong trữ vật trạc này rất có hứng thú.

Thần niệm hướng vào bên trong đảo qua, không lâu sắc mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.

Bên trong quả nhiên có không ít vật phẩm quý hiếm!

Không cần phải nói, hơn nửa không gian trữ vật trạc kia đều là tài liệu yêu thú, phần lớn trong số đó cũng khó có thể tìm thấy trong Phường thị. Với thân phận là một trong những bảy đại yêu tộc, đi thu thập những tài liệu này tự nhiên là dễ dàng hơn gấp mấy lần so với Nhân tộc. Tiếp theo một góc trong trữ vật trạc lẳng lặng nằm bảy tám khối cực phẩm linh thạch vụn, đủ các loại màu đang phát quang, quả là một chuyện kinh hỉ lớn ngoài ý muốn.

Mặc dù nói tại Linh giới cực phẩm linh thạch cũng không phải là quý hiếm như Nhân Giới, chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, thế nhưng cũng tuyệt không phải tùy tùy tiện tiện là có thể tìm được. Linh thạch đỉnh giai bực này, mỗi cao giai tu sĩ đều lo ít mà quyết sẽ không lo mình có nhiều.

Đặc biệt trong đó còn có một khỏa tinh thạch phát ra quang mang màu trắng sữa. Rõ ràng là loại tinh thạch hiếm thấy thuộc tính linh thạch Phượng.

Điều này càng khiến Hàn Lập vui mừng phát điên.

Từ khi tiến vào trong Thiên Uyên Thành, hắn vẫn luôn muốn có được một khỏa linh thạch phong thuộc tính, thế nhưng mãi không có kết quả.

Ngoại trừ những vật này ra, trong trữ vật trạc còn có rất nhiều pháp khí cùng cổ bảo, Hàn Lập lại không có xem qua. Những vật này luận uy lực căn bản không thể so với Nguyên Từ Thần Sơn, Hư Thiên Đỉnh của hắn được.

Chỉ sợ ngay cả Tiểu Hồng cũng không thích những thứ này, nếu không tại cuộc chiến lúc trước đã sớm lấy ra đối phó với địch nhân rồi.

Ngoại trừ những thứ đó ra trong trữ vật trạc còn có một ít bình, lọ linh dược, linh đan, khiến Hàn Lập có chút tò mò.

Hắn đều lấy từng thứ ra phân loại một phen. Trong đó hơn phân nửa đều là thuốc chữa thương, một số ít là các loại đan dược làm cô đọng tu vi, một ít là tài liệu luyện đan hiếm thấy.

Một viên Chi Long Quả thình lình hiện ra trong một cái hộp gỗ.

Hàn Lập tự nhiên không chút khách khí đem cái hộp này cất kỹ.

Đột nhiên trong tay Hàn Lập xuất hiện một cái ngân bình cổ quái có minh ấn hỏa phượng màu đen.

Trên mặt còn dán một cấm chế phù triện vàng rực. Trông có vẻ như rất cẩn thận.

Hàn Lập thấy vậy, tự nhiên là tinh thần hơi bị chấn động.

Hắn gỡ bỏ phù triện rồi mở nắp bình ra.

“Phốc phốc” Vài tiếng, Hàn Lập còn chưa nhìn rõ trong bình là thứ gì, đã có ba đoàn đan hoàn màu đen to bằng ngón tay cái bắn ra, sau khi xoay tròn. Thoáng cái nó liền biến thành ba con hỏa phượng màu đen. Đều dùng phi độn phi tới ba hướng khác nhau.

“A!”

Trong miệng Hàn Lập thốt ra một tiếng kinh ngạc, nhưng mà cũng kịp lấy lại phản ứng, lập tức một mảnh hào quang mờ mờ bay ra. Thoáng cái đem ba con phượng này gom vào trong đó.

Ba con hắc phượng lập tức quay tròn vài vòng trong quầng trăng mờ, hào quang một lần nữa lóe lên sau đó trở lại như cũ là ba khỏa đan hoàn đen nhánh.

Hào quang bây giờ lại biến thành màu xám, cuộn tròn mà quay về, ba khỏa đan dược thành thành thật thật hiện tại trong lòng bàn tay Hàn Lập.

Hắn duỗi hai ngón tay ra kẹp lấy một khỏa đan dược vào bên trong, dùng con mắt tinh tế bắt đầu đánh giá.

Viên đan dược này không ngờ có thể hóa hình mà bay, tuyệt đối là không phải là vật bình thường.

Thần sắc Hàn Lập thoáng cái trở nên ngưng trọng, đồng thời trong đầu không ngừng hồi tưởng lại các loại linh đan trong truyền thuyết mà mình biết được. Nhìn xem có loại nào giống như loại đan dược trước mắt hay không.

“Hắc Viêm đan.”

Với hình dạnh của ba khỏa đan dược này. Ánh mắt Hàn Lập chớp động vài cái, sau đó dường như lập tức nhận ra, tiếp đó trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng như điên.

Trong thiên hạ cũng chỉ có yêu tộc mới có thể dùng bổn mạng chi hỏa luyện chế ra Hắc Viêm đan. Nếu không cho dù là bậc tông sư luyện đan cũng vô pháp luyện thành loại linh đan này.

Khi luyện loại đan này, cần thu nạp bổn mạng chi hỏa của Hắc Phượng, trong đó có chút thần bí gì đó, cho nên cho dù là Hắc Phượng nhất tộc cũng không phải là có số lượng linh đan không hạn chế. Trên cơ bản phải cần Hắc Phượng trên cấp hóa thần tu luyện được bổn mạng chi hỏa, sau đó ngàn năm mới có thể luyện chế ra một khỏa Hắc Viêm đan.

Với Hắc Phượng nhất tộc, cao giai yêu tu lại rất thưa thớt, cho nên Hắc Viêm đan quý hiếm thế nào cũng có thể nghĩ được. Mà viên đan dược này sở dĩ có danh tiếng tại nhân yêu hai tộc, nguyên nhân chủ yếu nhất là đan dược này chính là một trong những loại đan dược phụ trợ tốt nhất có tác dụng giúp tu sĩ hóa thần đại thành trùng kích luyện hư bình cảnh.

Ba khỏa Hắc Viêm đan trước mắt này khi mà phục dụng vào, tối thiểu có thể có hai thành đột phá thành công luyện hư bình cảnh.

Vì vậy, Hàn Lập như thế nào lại không vui mừng cho được.

Lại cẩn thận kiểm nghiệm qua ba khỏa đan dược này lần nữa. Xác định quả thật là Hắc Viêm đan không thể nghi ngờ, sau đó Hàn Lập cưỡng chế hưng phấn trong lòng, đem đan dược bỏ lại vào trong ngân bình, một lần nữa dùng phù triện cấm chế dán lại. Rồi cẩn thận thu lấy.

Đột phá đến luyện hư, chính yếu nhất đó là hợp nhất linh lực Ngũ Hành trong cơ thể, điểm này thân hắn đã có Nguyên Từ Thần Quang, sau này cũng không cần lo lắng gì.

Mà có thêm ba khỏa Hắc Viêm đan này, lại tìm kiếm một ít linh dược cùng bí thuật khác phá tan luyện bình cảnh. Có lẽ đột phá đến luyện hư cảnh giới cũng nắm chắc thêm mấy phần.

Thế nhưng trước mắt hắn có rất nhiều chuyện phải làm, một trong số đó chính là đem tu vi của chính mình tu luyện tới Hóa Thần hậu kỳ cảnh giới. Dựa vào đại lượng đan dược, hắn có thể đột phá Hóa Thần trung kỳ đỉnh phong bình cảnh, chẳng qua là cũng chỉ là chuyên sớm muộn mà thôi.

Phiền toái của bước này là gì? Tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ khi sử dụng đan dược hiệu dụng rất nhỏ. Chỉ có khi dùng đan dược cực tốt mới có thể tiếp tục đột phá tu vi tăng mạnh.

Nhưng đối với tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ khi sử dụng đan dược tự nhiên cũng không có hiệu quá mấy, nghe đồn trong đó có một loại có tác dụng lớn nhất, chính là dịch thể từ con cóc. Mà lúc này đây hắn mạo hiểm tiếp được nhiệm vụ Mộc Tộc, hiện tại chuyện này trái lại có quan hệ rất lớn với Linh Dạ Đại.

Hàn Lập suy nghĩ, trong đầu lập tức hiển hiện ra chuyện không lâu trước đó khi rời Thiên Uyên Thành, vào một buổi sáng bỗng nhiên trước cửa xuất hiện đám khách nhân thần bí kia, hắn không khỏi nhắm hai mắt lại.

Nếu thật thuận lợi như những người kia nói, hắn có thể tìm được không ít dịch cóc. Tuy nhiên vật ấy không thể dùng quá nhiều, không giống như các loại đan dược không có hạn chế phục dụng, thế nhưng điều này cũng đủ khiến hắn tiết kiệm được không ít thời gian tu luyện.

Trong lòng cẩn thận suy nghĩ, lại một lần nữa nghĩ tới lời hứa của những người kia. Hắn cảm thấy cũng không có vấn đề gì, sau đó mới thở dài một hơi đem việc này vứt khỏi đầu, một tay hướng tới trữ vật trạc phất một cái, đem việc này bỏ qua một bên, quan trọng nhất là kiểm tra đồ thu được trong tay đã.

Một cây ngũ sắc vũ linh chói mắt hiện ra.

Đúng là cây Thiên Phượng Chi Linh thu được từ trong tay Diệp, Dĩnh nhị nữ.

Một tay Hàn Lập nhoáng một cái nhẹ nhàng nắm lấy, lập tức mảng lớn ngũ sắc hào quang chớp động, cơ hồ bao phủ trọn lấy căn mật thất.

Vẻ mặt của Hàn Lập khẽ động.

Không hổ là linh vũ của bổn mạng chân linh cấp Thiên Phượng. Chỉ với khí tức phát tán ra của vật này cũng hơn hẳn Tai Bằng Chi Vũ mà năm đó hắn tìm được ở Nhân Giới.

Hàn Lập nhìn nhìn, sau đó hai tay vuốt nhẹ linh vũ, ánh mắt vụt sáng cảm thấy bất an, đột nhiên hắn há miệng phun ra một đạo điện hồ xanh trắng.

Một tiếng lôi minh trầm thấp vang lên, sau đó điện hồ ngưng tụ biến ảo hóa thành một đôi thanh bạch sắc vũ sí dài vài tấc.

Đan thủ của Hàn Lập khẽ vẫy. Phong Lôi Sí nho nhỏ này liền hạ xuống bàn thay hắn.

Ánh mắt quét qua phía trên, hắn không khỏi nhíu mày.

Trên vũ sí này bỗng xuất hiện hai cái lỗ thủng nhỏ, dường như đã bị tổn hại một chút.

Đúng là ngày đó mộc linh biến thành cự nhân, dùng hai đoạn móng tay xuyên thủng qua, cho nên bây giờ mới bị tổn hại.

Vẻ mặt Hàn Lập lập tức buông lỏng dường như không quan tâm tới chuyện này.

Hắn đã có ý định luyện chế lại một lần Phong Lôi Sí, cho nên điểm tổn hại này cũng chỉ là thuận tay đơn giản luyện lại mà thôi.

Dựa theo phân thân Thiên Lan thánh thú đã nói, sở dĩ Phong Lôi Sí lúc trước dung nhập Tai Bằng Chi Vũ, sau đó vẫn chưa biến thành Linh Bảo. Là vì không cách nào kích.

Phát Tai Bằng Chi Vũ bao gồm phong thuộc tính cùng thiên địa pháp tắc, phải cần một khỏa linh thạch cực phẩm phong thuộc tính mới có thể triệt để kích thích nó.

Đây cũng là nguyên do mà hắn đặc biệt lưu ý tới cực phẩm linh thạch phong thuộc tính.

Hiện tại hắn đã chiếm được tài liệu chân linh Thiên Phượng Chi Linh bực này, tự nhiên kế hoạch ban đầu có chút thay đổi.

Muốn đem tiêu vũ này dung nhập vào Phong Lôi Sí.

Thiên Phượng Chi Linh lại bất đồng với Man Bằng Chi Vũ. Trong đó có hàm chứa mãnh liệt thiên địa pháp tắc, mà khiến người ta kinh sợ nhất chính là không gian thần thông. Nếu đem quy tắc chi lực của linh vũ này thật sự luyện hóa dung nhập vào bên trong Phong Lôi Sí. Uy năng to lớn người nào cũng có thể tưởng tượng được.

Lần sau dù có đối mặt với Ngân Giai Mộc Linh, là vật đáng sợ không thể ngăn cản như vậy, nói không chừng không cần phải liều mạng làm gì, trực tiếp chuồn mất cho lành.

Hàn Lập vuốt vuốt vũ sí cùng ngũ sắc vũ linh, trong lòng âm thầm tự suy xét.

Chuyện này cũng thật may mắn, lúc trước hắn từng có một lần kinh nghiệm đem Man Bằng Chi Vũ dung nhập vào Phong Lôi Sí, nếu như lần đó luyện hóa thành công vậy không biết bây giờ luyện hóa phượng linh này ra sao đây?

Trong lòng đã quyết định, từ trong trữ vật trạc Hàn Lập lấy ra sáu khỏa cực phẩm linh thạch thuộc tính đều không giống nhau.

Năm khỏa trong đó tương ứng với Ngũ Hành thuộc tính. Một khỏa lại là viên linh thạch bạch sắc phong thuộc tính.

Với thần thông hiện tại của Hàn Lập cũng không cần các loại địa hỏa gì đó.

Hắn há miệng phun ra một đoàn ngân sắc hỏa cầu, một hồi quay cuồng ngưng tụ, sau đó không ngờ biến ảo thành một hỏa lò cự đại có ngân diễm quay xung quanh.

Hàn Lập đem Phong Lôi Sí ném vào trong hỏa lò, lại đem viên linh thạch phong thuộc tính ném vào.

“Vèo vèo” Hai tiếng vang lên, sau đó hai vật lập tức chui vào rồi biến mất trong lò.

Tiếp đó tay áo Hàn Lập phất một cái xuống mặt đất, một mảnh thanh hà lập tức lóe lên, sau đó trên mặt đất xuất hiện rất nhiều các loại bình, lọ tài liệu.

Đúng là các tài liệu phụ trợ cần thiết để luyện chế lại Phong Lôi Sí.

May mắn là hắn một mực vẫn nhớ tới chuyện luyện chế lại Phong Lôi Sí, cho nên trước đó đã thu mua rất nhiều tài liệu phụ trợ cần thiết.

Một mặt Hàn Lập đem một lọ chất lỏng giống như thủy ngân ném vào trong lò lửa, một mặt lẩm bẩm. Mười ngón liên tục búng pháp quyết hướng tới hỏa lò.

Trọn vẹn mười ngày mười đêm, sau đó trong mật thất truyền ra tiếng cười to của Hàn Lập.

Chỉ thấy hắn đứng giữa mật thất. Trong tay cầm một đôi vũ sí óng ánh, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ kinh hỉ.

Đây là một đôi vũ sí thanh quang rộng rãi, được một đoàn hào quang ngũ sắc vây lấy, thế nhưng phảng phất lại trong suốt giống như như thủy tinh, như ẩn như hiện ở trên tay Hàn Lập, phảng phất như tùy thời có thể biến mất vậy.

Vừa rồi Hàn Lập đã thử qua uy năng sau khi Phong Lôi Sí tiến giai thành Linh Bảo, thần diệu vượt xa cả suy đoán trước đó của hắn.

Điều này cũng khó trách, vô luận là Lý Bằng Chi Vũ hay là Thiên Phượng Chi Linh. Chỉ cần có thể luyện hóa sau đó sẽ hiển hiện hiệu lực. Cho dù có luyện chế ra Thông Thiên Linh Bảo cũng không thành vấn đề.

Hôm nay hai kiện đồ vật kết hợp luyện hóa biến thành một kiện bảo vật. Mà uy năng lại vượt xa tưởng tượng, điều này càng khiến Hàn Lập cực kỳ thỏa mãn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 25
Phần 89 Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Gừng càng già càng cay, ta tin tưởng các ngươi nhất định làm tốt. Cực Lạc Tam Quỷ có thể tung hoành đại lục nhiều năm thì tuyệt đối không phải hạng tầm thường, giờ có nhiệm vụ quan trọng cho bọn họ. Lục Thiếu Du không ngại tương kê tựu kế, để Lan Lăng sơn trang muốn khóc cũng không có chỗ khóc. Lệ Quỷ gật đầu nói: Chúng ta hiểu rồi. Lệ Quỷ thầm cảm thán. Hèn gì Lan Lăng sơn trang không dám trực tiếp xuống tay với Lục Thiếu Du, nghe đồn lúc trước ba môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 14
Phần 89 Đốt xong từ đường Mông gia, Dương Thần tâm tình thoải mái, lái xe cả đêm quay về Trung Hải, tắm nước ấm sạch sẽ sau đó đi vào phòng của Mạc Thiến Ny làm ầm ĩ một hồi tới nửa đêm rồi mới thỏa mãn đi ngủ. Sáng sớm hôm say, Mạc Thiến Ny hai gò má hồng hồng đi làm bữa sáng, mà Dương Thần thì có chút bất đắc dĩ nhận điện thoại do Dương Công Minh gọi tới. Chuyện tốt cháu làm, đã nghĩ làm thế nào để dọn dẹp chưa? Lời nói của Dương Công Minh không giận cũng không vui, rất là bình thản. Dương Thần nhức đầu. Ông nội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 8
Phần 89 “Ngu xuẩn...” Túc vương lại quát mắng rồi tức giận nói: “Bổn vương thân là nhi tử của phụ hoàng. Mặc dù Ngài đem ta nhốt vào trong Tông Nhân phủ, nhưng mà cũng không có ý tứ trị tội ta. Càng không thể bãi bỏ vương tước của ta biếm ta làm thứ dân. Thả ta chỉ là vấn đề thời gian, nàng sao có thể ngu ngốc như vậy, trả giá lớn như vậy. Nàng đích thực là một kẻ ngốc, đại ngu xuẩn” Túc vương trải qua chuyện lần này cũng không hề bị giáo huấn gì. Dựa theo ý của Vương thì sau khi ra sẽ lại tìm cơ hội tranh giành. Nhưng ai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng