Hàn Lập - Quyển 16

Phần 30

Chỉ thấy hư ảnh bảy mươi hai cây tiểu kiếm từ trong thân trúc bắn ra, chỉ thoáng lóe lên rồi lại tiến nhập vào bên trong thúy trúc.

Tiếp đó, một tay Hàn Lập bắt quyết, miệng hô to: ‘Lên! ‘

Một màn kinh người xuất hiện.

Chỉ thấy toàn bộ Kim Lôi Trúc phát ra tiếng sấm rền, vô luận là thân trúc hay lá trúc bỗng chốc khô vàng, rồi lại hóa thành màu xám trắng – như vật chết vậy.

Lúc này một cỗ gió nhẹ cuốn qua, bảy mươi hai cây Kim Lôi Trúc trong phút chốc hóa thành tro tàn, biến mất vô tung vô ảnh.

Bảy mươi hai thanh phi kiếm dài hơn một thước thanh quang mênh mông, hàn quang bức người đang trôi nổi giữa không trung.

Hàn Lập cuộn tay lại.

“Phốc!” Một tiếng, một thanh phi kiếm lóe lên thanh quang rồi lập tức bay vào trong tay Hàn Lập.

Hàn Lập cẩn thận quan sát phi kiếm trong tay, bỗng nhiên tay khẽ khẽ búng vào thân kiếm. Nhất thời điện quang trên thân kiếm lóe lên, tiếng rồng ngâm vang lên. Phi kiếm rung động, phảng phất như hóa thành một đầu thanh giao.

Hàn Lập mỉm cười, ánh mắt hắn khẽ chớp lên, trên bàn tay cầm kiếm bỗng đại phóng linh quang, một cỗ linh lực kinh người được rót vào trong kiếm.

Thanh quang bên ngoài phi kiếm chợt hiện, thân kiếm vốn tỏa ra hàn quang khiếp người bỗng chốc mờ dần không rõ.

Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, hắn vươn một ngón tay đưa qua thân kiếm.

Chỉ thấy phi kiếm chớp lên, ngón tay trực tiếp xuyên qua thân kiếm mà không hề gặp phải cản trở.

Phảng phất như lưỡi phi kiếm không có thật thể mà chỉ là vật huyễn hóa ra mà thôi.

Hàn Lập thấy vậy thì mừng rỡ, hai tay lập tức kháp quyết, thần niệm nhanh chóng thôi động đám phi kiếm còn lại.

Bảy mươi hai thanh phi kiếm đằng không bay lên, chúng xoay tròn một lượt rồi nhập thẳng vào cơ thể Hàn Lập, biến mất không thấy bóng dáng.

Trên người Hàn Lập thanh quang chợt lóe, hắn lập tức hóa thành một đạo kinh hồng bay ra khỏi dược viên. Chỉ sau vài lần chớp động đã biến mất không thấy bóng dáng.

Không lâu sau, tại chân cự sơn nơi đặt động phủ của Hàn Lập xuất hiện một đạo thanh hồng từ phía dưới phóng lên, bay ngược với phương hướng Hắc Minh vụ hải.

Dưới thần niệm Hợp Thể, cho dù Hàn Lập có dùng bí thuật ẩn thân đi chăng nữa cũng không thể che dấu được, cho nên hắn cũng không cần che dấu mà trực tiếp khống chế độn quang nhằm hướng chân trời bay đi.

Phía xa xa tiếng động liên tục vang lên, hà quang chớp động không ngừng – chứng tỏ cuộc chiến đang hết sức ác liệt, cho dù hai gã dị tộc nhân có chú ý tới hắn cũng không rảnh mà phân thân ngăn cản.

Hàn Lập nhìn thấy cơ hồi này nên không do dự lập tức chạy trốn.

Tại chiến đoàn phía xa, thanh niên một sừng hóa thành quái vật đang điều khiển vô số thanh hồ trong tay đánh lui cốt điểu bỗng nhiên hắn quay đầu lại nhìn về hướng Hàn Lập rời đi ‘ồ’ lên một tiếng, hàn quang trong mắt chợt lóe.

“Mẫn huynh, không cần lo tới việc khác. Cần tập chung tiêu diệt thứ này, chúng ta còn nhiều việc cần làm.” Ngư nhân cực lớn đang huy động tam xoa kích bên kia ông ông nói.

Xem ra gã dị tộc này cũng phát hiện ra Hàn Lập rời đi nên mới đề tỉnh đồng bạn.

“Không cần ngươi nói, ta biết rõ.” Quái vật do thanh niên một sừng hóa thành hừ lạnh một tiếng, tiêm giác trên đầu rền vang tiếng sấm, một đoàn thanh sắc hồ quang lại từ đó phóng ra hóa thành một cây lôi đao cực lớn chém về phía cốt điểu.

Cự đại cốt điểu cũng không cam chịu yếu thế, nó rống lên, một đôi cốt trảo của nó chộp xuống hư không. Một đôi cự trảo cực lớn được hắc khí vờn quanh hiện lên giữa không trung, rồi trực tiếp nghênh đón lôi đao.

Một tiếng nổ kinh người xuất hiện, khí lãng cuốn đi bốn phương tám hướng.

Cự đại ngư nhân thấy vậy, khuôn mặt dữ tợn cười lên một tiếng rồi vung tam xoa kích trong tay bắn ra một đạo băng thương, một cơn lốc cùng một đoàn bạch sắc điện hồ. Thân hình hắn cũng lập tức vọt đi.

Tình hình tranh đấu của ba quái vật trở lên vô cùng kịch liệt!

Độn quang của Hàn Lập đang trực tiếp hướng về nơi ở của Thiên Bằng Tộc, nhưng sau khi độn đi được hơn vạn dặm thì hắn liền điều chỉnh phương hướng phóng ra biển lớn.

Đây cũng là do hắn suy xét cẩn thận mới làm vậy. Cũng là để phòng ngừa hai gã dị tộc nhân trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt con cốt điểu rồi đuổi theo.

Thay đổi phương hướng như vậy đương nhiên sẽ không tạo ra sơ hở, khiến đối phương khó lòng truy tìm.

Chẳng qua cho dù như vậy, Hàn Lập chạy hơn hai mươi ngày vẫn không dám dừng lại. Không ngừng phi hành với tốc độ cao nhất bên trên biển rộng. Cũng không biết hắn phi hành được bao nhiêu ngàn dặm thấy bản thân quả thực không bị hai gã dị tộc đuổi theo mới thở ra một hơi, rồi thay đổi phương hướng thêm lần nữa.

Hắn sửa lại lộ trình, bắt đầu phi hành dọc theo bờ biển.

Cũng bởi sâu bên trong hải dương có rất nhiều hải thú lợi hại, so với trên đại lục còn nguy hiểm hơn vài phần. Ngay cả khi hắn có tu vị Luyện Hư cũng không định trực tiếp chạy ra ngoài đại dương rộng lớn.

Thứ gì không hiểu rõ thì càng nguy hiểm.

Chẳng qua Hàn Lập cũng không định tiếp tục lưu lại trong khu vực của Phi Linh Tộc.

Một mặt là bởi Thiên Bằng Tộc, còn lại là do sự tồn tại của hai gã dị tộc cấp Hợp Thể khiến hắn mơ hồ có dự cảm không tốt, lo lắng không yên nên lập tức quyết định xa chạy cao bay.

Hắn chuẩn bị men theo khu duyên hải trực tiếp bay ra khỏi khu vực cư trú của Phi Linh Tộc.

Ở vùng duyên hải không có hải thú cường đại sinh sống, mà do Phi Linh Tộc không thích hải dương nên sẽ không dễ dàng xuất hiện ở khu vực này.

Nếu như đúng dự tính, hắn sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.

Trong lòng Hàn Lập tính toán cẩn thận một hồi, rồi nhằm thẳng hướng Đông bay đi.

Lấy tu vị hiện tại của hắn, cho dù khống chế độn quang một hơi phi hành mấy trăm ngàn dặm cũng không tổn tao bao nhiêu sức lực.

Hàn Lập một mặt vừa phi độn vừa lấy ra một cây thanh sắc phi kiếm cẩn thận xem xét.

Phi kiếm này đã hoàn toàn chuyển hóa thành mộc thuộc tính. Thanh Trúc Phong Vân Kiếm ngoài thanh quang lập lòe thì nhẹ như không có gì, hơn nữa sau khi quán chú pháp lực còn có thể từ thực thể hóa thành hư ảnh.

Hàn Lập cầm một chuôi kiếm trong tay, nhẹ nhàng vung lên.

Thanh mang tỏa rộng, phảng phất như khổng tước xòe đuôi. Tiếp đó cổ tay Hàn Lập khẽ run lên, tất cả thanh quang liền chợt tắt, kiếm lại trở lại hình dáng như cũ. Tốc độ cực nhanh, cơ hồ không thể tưởng tượng được!

Nét mặt Hàn Lập trở lên vô cùng mừng rỡ.

Vừa rồi hắn huy động phi kiếm, cơ hồ căn bản không hề cảm giác được lực cản trở nào. Điều này chứng tỏ phi kiếm đã nhẹ và sắc bén đến một mức độ kinh người.

Kể từ đó, khi khu động phi kiếm chỉ cần thâm tâm vừa động trong nháy mắt đã lướt đi vài dặm, có thể giết người chỉ trong một ý niệm.

Chẳng qua Hàn Lập cũng lập tức nhíu mày.

Phi kiếm này trở nên nhẹ như vậy, hoàn toàn trở thành mộc thuộc tính thì độ cứng rắn sợ rằng cũng không thể so với trước kia.

Trong lòng nghĩ vậy, Hàn Lập do dự một chút rồi tay kia khẽ lật lấy ra một thanh phi kiếm giống y hệt như vậy.

Hai phi kiếm chớp lên rồi tự chém vào nhau.

Thanh quang chợt lóe, tiếng “rắc rắc” truyền ra.

“Không ổn!” Hàn Lập hoảng sợ thầm kêu một tiếng, vội vã tập chung nhìn vào phi kiếm, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi.

Chỉ thấy hai thanh phi kiếm tự chém đoạn nhau, bốn đoạn phi kiếm bị gãy vẫn nhẹ nhàng trôi nổi trước người.

Lần tinh luyện này, độ cứng rắn của Thanh Trúc Phong Vân Kiếm còn tồi tệ hơn cả dự đoán!

“Không đúng! Thanh Trúc Phong Vân Kiếm là bổn mạng pháp bảo của mình, một khi bị hao tổn thì bản thân cũng không bình yên vô sự.” Hàn Lập lại dấy lên sự kinh ngạc, nhưng tâm niệm khẽ chuyển, hắn cấm bốn đoạn phi kiếm trong tay khẽ ném lên, đồng thời huy động kháp quyết.

Sự tình quỷ dị xuất hiện!

Bốn đoạn phi kiếm động thời run lên, bỗng nhiên tụ lại với nhau, tiếp đó theo thanh quang bùng phát mà biến trở lại thành hai thanh phi kiếm đầy đủ không tổn hao gì.

“Kiếm Linh hóa hư!” Hai mắt Hàn Lập sáng ngời, thốt lên thành tiếng. Ban đầu sau khi hắn quán nhập linh lực vào thân phi kiếm khiến phi kiếm biến thành hư ảnh – lúc này trong lòng đã có chút hoài nghi nhưng không hoàn toàn khẳng đinh.

Đây là một loại thần không bất khả tư nghị mà kiếm tu trong Nhân tộc hướng tới.

Hàn Lập tuy có nghe nói nhưng chưa từng tận mắt thấy qua, hoặc nghe thấy vị kiếm tu cấp cao nào có loại thần thông này.

Không ngờ rằng bản thân sau khi dùng một loại bí thuật tinh luyện phi kiếm lại khiến phi kiếm của bản thân có được loại thần thông này.

Nghe nói có được thần thông này thì phi kiếm hoàn toàn có thể biến thành thể vô hình, có thể tùy ý phân giải thành vô số đoạn, sau đó lại khôi phục như bình thường.

Kể từ đó, phi kiếm này có thể coi như có kiếm thân bất diệt. Trừ bỏ một ít bảo vật đặc thù thì cơ hồ không thể phá hủy phi kiếm.

Đương nhiên đây cũng chỉ là trên lý luận. Phi kiếm mỗi lần hóa hư trọng tổ trở lại vẫn có hao tổn nhất định, đồng thời cũng khiến pháp lực của chủ nhân phi kiếm hao tổn không ít.

Nếu thật sự bị gãy đoạn nhiều lần, hoặc pháp lực chủ nhân phi kiếm tiêu hao toàn bộ thì cho dù phi kiếm có thần thông hóa hư cũng có thể toàn toàn bị hủy diệt.

Nhưng cho dù vậy thì Hàn Lập cũng vô cùng mừng rỡ.

Hiện tại cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao lão giả họ Khương khi thấy phi kiếm của mình trộn lẫn mấy loại tài liệu khác lại chê trách như vậy.

Chỉ sợ phi kiếm của ông ta cũng có loại thần thông này. Chẳng qua lão giả họ Khương cũng không phải tinh luyện phi kiếm như hắn, cho nên nếu để phi kiếm có thần thông này thì cần phải rèn luyện trong bao lâu đây?

Cũng là do hắn dùng tiểu bình bồi dưỡng Kim Lôi Trúc hơn trăm năm mới có thể rèn luyện tới mức tinh thuần như thế.

Hàn Lập há miệng phun ra một đoàn thanh hà.

Hai phi kiếm lưu chuyển bên trong thanh hà, nháy mắt đã thu nhỏ lại hơn mười lần đến khi chỉ còn độ một tấc mới thôi.

Tiếp đó, hà quang cuộn trở lại, phi kiếm được Hàn Lập thu vào bên trong cơ thể.

Phi kiếm này còn cần rèn luyện thêm nữa, cho đến khi đạt được kiếm tâm thông linh. Mượn lực ngoại vật không được, tất cả chỉ có thể dựa vào chân nguyên lực của bản thân chậm rãi bồi luyện.

Tâm tình Hàn Lập lúc này rất tốt, hắn một mặt khống chế độn quang, một mặt tiếp tục tham ngộ Xuân Lê kiếm trận.

Thời gian cứ vậy trôi đi, Hàn Lập đã bay dọc bờ biển được hơn nửa năm.

Lúc này, phi kiếm của Hàn Lập chợt lóe chém con cự mãng từ dưới biển định tấn công hắn ra làm vô số mảnh. Hàn Lập bỗng nhiên biến sắc, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Hết phần của tớ, từ hôm sau đến phần người khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 1
Phần 30 Không phải, trước khi tôi ngủ còn chưa có chị trên giường, khi tỉnh lại thì lại thấy, chẳng phải chị tự đi lên sao? Hạ Thiên nói bằng giọng rất vô tội: Chị Hinh, chị đừng lo, tôi sẽ phụ trách chuyện này. Ai muốn cậu phụ trách... Tôn Hinh Hinh giậm chân, khi nói xong vài chữ thì rốt cuộc phát hiện bên cạnh còn có người. Lúc này Vương Kiệt đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hạ Thiên. Mà Phương Hiểu Như thì trợn trừng mắt, nàng nhìn Tôn Hinh Hinh bằng ánh mắt khó tin: Chị Hinh, chị... Chị... Chị, chị thật sự đã lên giường với Hạ Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Tấm Cám thời hiện đại - Tác giả The Kid
Tác giả đưa câu chuyện Tấm Cám về thời hiện đại và sáng tạo thêm một số chi tiết. Ở nhà kia có hai chị em cùng cha khác mẹ sống chung với nhau, người chị tên Tấm, người em tên Cám. Cha mẹ Tấm đều đã mất, Tấm phải sống với Cám và dì ghẻ. Câu chuyện nào cũng nói mẹ con Cám xấu xí, chỉ có Tấm đẹp nhưng trong câu chuyện này hai mẹ con Cám cũng đẹp không kém Tấm. Hai mẹ con Cám bắt nạt Tấm và bắt Tấm làm hết việc nhà. Có những lần Mẹ Cám đi vắng, Cám liền dẫn bạn trai về nhà làm tình. Tấm đứng bên ngoài phòng Cám...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng