Hàn Lập - Quyển 16

Phần 48

“Cái gì, khối Không Vân tinh kia bị đầu Hải Thú nuốt vào trong cơ thể, hơn nữa Hải Thú con đang ở gần đáy biển dạo chơi”. Hàn Lập thật sự có chút khó có thể tin.

‘Đúng vậy. Năm đó con Hải Thú kia mượn hải triều gây sóng gió mới có thể vọt tới chỗ Truyền tống trận mà cũng một ngụm đem hơn phân nửa Truyền tống trận đều nuốt vào. Không Vân tinh liền rơi vào trong đó. Nguyên bản con thú này lúc ấy đã muốn ly khai hải vực này nhưng hơn trăm năm trước, không biết do nguyên nhân gì lại có người phát hiện ra nó ở đáy biển sâu phía nam.

Lúc ấy số người cùng nhau phát hiện ra có hơn mười thượng tộc nhưng trốn thoát được chỉ có hai, số còn lại đều đã ngã xuống. Sau hơn mười năm liên tiếp, người ở hải vực chúng ta vì muốn mở ra Truyền tống trận mới nên liên tiếp mấy lần tập kết nhân thủ muốn đánh chết con thú này nhưng con thú này thần thông thật lớn, hơn nữa lại giảo hoạt dị thường. Khi thấy nhiều người thì liền trốn biệt dưới đáy biển sâu khôngn hiện thân. Khi ít người thì lại lén khỏi xướng công kích khiến chúng ta ngược lại tổn hại không ít nhân thủ’: Thanh Tiểu thở dài, có chút bất đắc dĩ nói.

“Con thú này có loại pháp lực thần thông gì mà khó giải quyết như vậy”. Trong mắt Hàn Lập lộ ra thần sắc kỳ quái hỏi.

Dựa theo bình thường mà nói, một con Hải thú cho dù ti vi cảnh giới cao tới đâu nhưng nếu bị một đám tu luyện giả đuổi giết mà nói thì tuyệt không may mán thoát khỏi.

‘Chủng loại của con thú này thì chúng ta bây giờ vẫn không thể phân biệt ra, tựa hồ là một con Hải Thú biến dị. Từ xa nhìn lại giống như một đầu cự kình nhưng nó lại có thể đem hình thể tùy ý phóng to thu nhỏ, hơn nữa một khi thi triển một loại thủy thuật chạy trốn, do đã trải qua biến dị cường hóa nên có thể tại trong nháy mắt ra xa ngoài ngàn dặm.

Cho dù chúng ta có đem con thú này bức đến tuyệt cảnh nhưng nó chỉ cần thi triển thuật này là có thể dễ dàng lao ra khỏi vòng vây, tóm lại là không thể chân chính vây chết nó. Hơn nữa Hải thú này hung bạo dị thường, ngoại trừ hải vực đệ nhất nhân Ngân Sa cư sĩ ra thì những người còn lại căn bản không ai dám một mình đối mặt với con thú này’. Nữ tử nhíu mày nói, tựa hồ cũng cực kỳ buồn bực.

Nghe mấy câu nói này, hỉ sắc trên mặt Hàn Lập chợt tắt đồng thời cũng cảm thấy có chút khó giải quyết, nhưng hắn nghĩ lại một chút lại hoài nghi hỏi: “Nhiều như vạy năm, khối Không Vân tinh kia nằm trong cơ thể con Hải Thú này liệu có tổn hao gì không? Sẽ khôngn sớm bị hấp thu hoặc là luyện hóa đi chứ?”.

“Việc này xin hàn tiền bối yên tâm. Không Vân tinh có không gian thuộc tính, trừ phi dùng đồng dạng không gian chi lực công kích nếu không căn bản không thể phá đi. Mà con Hải thú kia tuy rằng thuộc tính tạp nham nhưng thân mình lại không thấu đáo không gian thần thôgn. Điểm này chúng ta trải qua nhiều như vậy năm đuổi giết có thể hoàn toàn xác định”: Nữ tử thập phần khẳng định nói.

Hàn Lập gật gật đầu, cuối cùng đem một tia băn khoăn trong lòng xóa đi mà bắt đầu trầm ngâm không nói. “Thanh đạo hữu, vị trí đại khái con Hải Thú kia thường lui tới chắc ngươi cũng biết chứ?”. Hàn Lập hỏi một câu.

“Hàn tiền bối muốn đi đánh chết con thú này”. Nữ tử ánh mắt chợt lóe, ngưng trọng hỏi.

‘Đúng vậy, trực tiếp bay trở về Lôi Minh Đại Lục tự nhiên là việc khôngn có khả năng. Cho dù là một đường không ngừng hướng Lôi Minh Đại lục mà đi thì cũng mất ít nhất phải hơn nửa năm. Đi qua hải vực trong thời gian dài như thế trừ phi thần thông của ta gia tăng gấp bội nếu không tám chín phần mười là sẽ ngã xuống trên đường.

Nhưng nếu muốn trở lại Phong Nguyên đại lục thì trước tiên lại không thể không đi Lôi Minh Đại Lục một chuyến. Ở nơi nào mới có thể có siêu cấp Truyền Tống trận kéo dài qua đại lục. Các ngươi tam phiên năm lần mưu đồ con Hải Thú kia cũng là muốn chữa trị Truyền tống trận mà thôi’. Hàn Lập sờ sờ cằm, thản nhiên nói.

‘Tiền bối nói cực kỳ có lý. Hải vực này tuy rằng còn có linh mạch nhưng các loại tài liệu và linh dược phụ trợ tu luyện đã cực kỳ thiếu thốn. Không ít người tu vi bị vây tại bình cảnh không thể tiến thêm. Trải qua mấy ngàn năm nữa là có thể thấy được còn tồn lại nơi đây ít ỏi thế nào.

Nếu tiền bối thực sự có ý muốn diệt sát con thú này thì không bằng cùng chúng ta liên thủ”. Nói tới đây, nữ tử hạ thấp thanh âm một chút rồi cười cười nói, tiếp theo còn thản nhiên nói thêm:”Ta cũng không gạt tièn bối. Ta lúc này tới động phủ cũng chính là bởi vì bản hải vực đệ nhất nhân Ngân sa cư sĩ muốn một lần tổ chức nhân thủ đi đánh chết con Hải Thú kia. Vãn bối đến bái kiến tiên sinh kỳ thật cũng có ý nhờ vả”.

“Nếu các ngươi thật sự có thể chữa trị được Truyền tống trận kia thì Hàn mỗ tự nhiên là không ngại lien thủ một lần”. Hàn Lập cười không cần suy tư trả lời.

“Tiền bối yên tâm, về mặt các tài liệu cùng trận pháp sư thì chúng ta cũng không thiếu. Chỉ cần có Không Vân tinh là tuyệt đối có thể đem Truyền tống trận chữa trị như lúc ban đầu”. Thanh Tiểu nghe vậy mừng rỡ.

“Thật có thể như vậy là tốt nhất!”. Hàn Lập gật gật đầu.

‘Lần này có tiền bối ra tay tương trợ mà nói là có thể thành công. Ngân sa cư sĩ đã ước định bốn tháng sau tụ tập tại phía nam Lam Hồ đảo để đi tìm Hải Thú kia. Tiên sinh nếu thực sự để ý đến việc này thì cầm Ngân sa lệnh này. Thanh Tiểu bàn tay vừa lật, lấy ra một khối ngân lệnh bài đưa tới.

Hàn Lập một tay đưa ra, lệnh bài lập tức lóe lên rồi bị nhiếp tới trong tay rồi cúi đầu đánh giá. Vật này toàn thân lóng lánh, giống như được tạo ra từ bạc tinh khiết, mặt ngoài có một chữ to “Sa”.

Trên mặt Hàn Lập không có gì khác thường đem lệnh bài thu lại.

Thấy hàn Lập đáp ứng thống khoái như thế, trong lòng Thanh Tiểu cũng cao hứng dị thường, sau khi cùng Hàn lập hàn huyên trong chốc lát thì rốt cục cung kính đứng dậy cáo từ.

Sau khi nữ nhân này hóa thành một đạo bạch quang theo từ trong viện bay vụt lên trời thì cấm chế linh quang trên căn nhà gỗ lại chợt lóe sáng lên đồng thời cửa gỗ từ từ khép lại.

Hơn hai tháng sau, một tiếng thét dài từ tiểu sơn truyền ra, thanh âm liên miên khôngn dứt, thẳng hướng lên chín tầng mây.

Xà nhân Hỏa Dương tộc trên đảo cơ hồ ai cũng nghe được tiếng huýt gió này, vô luận địa vị cùng cấp bậc cao thấp thế nào đều kinh nghi nhìn lại.

Phụ nhân đang ở trong đại điện cùng một ít cao giai xà nhân thương lượng nghị sự nghe được thanh âm này thì thần săc vừa động, đi ra đại điện đứng ở quảng trường đồng dạng nhìn về hướng tiểu sơn.

Ánh mắt nàng chớp động, thần sắc biến hóa không chừng. Một lát sau, tiếng thét dài dừng lại.

Lập tức một đạo thanh hồng từ dưới chân núi bắn nhanh ra, sau khi chớp động một cái bay lên chỗ cực cao thì tiếp theo xoay quanh một cái hướng về một phía hải đảo bay đi.

Khôngn có bao lâu sau, thanh hồng đã ra khỏi Hỏa Vân đảo hơn ngàn dặm, bay trên mặt biển không chút không ngừng lại một đường theo hướng nam mà đi.

Trong độn quang, sắc mặt Hàn Lập không chút thay đổi, biến đổi khu động độn quang bay nhanh đi, một bên yên lặng cân nhắc chuyện tình của mình.

Lúc này nếu có thể liên hợp với người ở hải vực này thuận lợi chém giết được hải Thú là tốt nhất, như vậy có thể đến được Lôi Minh Đại Lục, sau đó tìm phương pháp phản hồi Phong Nguyên đại lục.

Nếu không đắc thủ mà nói, hắn cũng chỉ có thể tạm dừng lại ở hải vực này, sau này tìm cơ hội khác hoặc là về sau sẽ tiếp tục đuổi giết Hải Thú kia.

Dù sao lấy cái bình nhỏ cùng đại lượng linh dược tùy thân của hắn thì đủ có thể duy trì tu luyện một đoạn thời gian thật dài Nhưng nói về nhân tộc, sau khi ra đi thời gian dài như thế. Hàn Lập còn thật không biết nhân tộc hiện tại tình hình ra sao, có bùng nổ chiến tranh cùng liên quân dị tộc khác hay không, Thiên uyên thành có bình yên vô sự hay không?

Thân là thành viên nhân tộc, mặc dù hắn chỉ ở Thiên Uyên thành không lâu nhưng cũng quyết không nguyện nhìn nhân tộc xuất hiện ngập đầu tai ương. Bất quá hắn muốn trở lại nhân tộc cũng do một nguyên nhân trọng yếu khác là quan tâm đến việc Nam Cung Uyển có thể phi thăng Linh giới.

Tuy rằng dựa theo phỏng đoán, Nam Cung uyển cũng sẽ dùng tiết điểm chi lực để phi thăng đến Linh giới nhưng trong khoảng thời gian ngắn là không có thể, nhưng có một số việc cũng không ai có thể thập phần khẳng định.

Vạn nhất vị kiều thê này của hắn có cái cơ duyên gì khác khiến cho trong khoảng thời gian ngắn cũng tiến giai lên Hóa Thần thì hiện tại đã hiện ra trong nhân tộc cũng không phải là không có khả năng.

Mà lấy tu vi thần thông hiện nay của hắn đã muốn đủ để tự lập trong nhân tộc, có thể trực tiếp che chở Nam Cung uyển. Tưởng tượng đến giọng nói và dáng điệu tướng mạo của ái thê, cho dù Hàn Lập tu luyện đến mức tâm trí kiên định như bàn thạch mà cũng không khỏi có chút thất thần.

Nhưng một lát sau, hắn lại thu liễm tâm thần hết sức chăm chú chạy đi.

Lúc này đây chạy đi lại thuận lợi hơn Hàn Lập dự đoán. Trừ bỏ trên đường chém giết hai con yêu cầm khôngn biết tốt xấu ra thì dĩ nhiên một con Hải Thú cũng không đụng tới. Hơn một tháng sau, hắn dựa theo hải đồ rốt cục đã tới một hải vực xa lạ.

Hiện giờ hắn vừa bay nhanh đi vừa dùng thần niệm điều tra mọi nơi mặt biển. Dựa theo hải đồ thì hắn hẳn là đã tới nơi gọi là “Lam Hồ đảo” kia rồi mới đúng nhưng xa xa nhìn lại, mặt biển phụ cận vẫn trống rỗng, nơi nào có tung tích đảo nhỏ xuất hiện đâu.

Trong lòng Hàn Lập hơi có chút kỳ quái, sau khi bay về phía trước hơn trăm dặm thì đột nhiên thần sắc vừa động, liền điều chỉnh phương hướng và độn tốc thêm màu.

Kết quả thời gian gần một bữa cơm sau, Hàn Lập dĩ nhiên tiến vào một mảnh hải vực kỳ quái. Thời tiết chợt thay đổi đột ngột, mặt biển tự nhiên nỗi lên tuyết lớn, vô số bông tuyết trắng bị gió thổi hỗn loạn gào thét mà đến, làm cho người ta cảm thấy một cỗ khí tức băng hàn buốt đến xuơng.

Mà quỷ dị chính là, mặt biển phía dưới lại không có dấu hiệu đóng băng chút nào mà lại ẩn hiện có một cỗ nhiệt khí cuồn cuộn trồi lên. Hai loại không khí nóng lạnh quỷ dị đan vào nhau quay cuồng, bạch sắc hải vụ dần dần nồng đậm lên.

Hàn Lập phi hành trong gió tuyết một khoảng cách sau đó hư không đánh ra một trảo, một khối nước biển trực tiếp bị cuốn lấy trong tay, dĩ nhiên nóng hầm hập, độ ẩm thập phần cao.

Hàn Lập nhíu mày, nhìn sương mù nồng đậm màu trắng phía xa nhưng độn quang vẫn không đình chỉ chút nào, chợt lóe lên chui vào sâu trong vụ hải. Hàn Lập xâm nhập càng sâu thì gió tuyết trong không trung lại càng băng hàn, phía dưới nước biển tương phản, giống như nước sôi nóng bỏng dị thường.

Thậm chí có những nơi trên mặt biển nước biển trực tiếp quay cuồng dựng đứng lên nhưng Hàn Lập đối với dị tượng này lại như không nhìn thấy, một đường đi về phía trước.

Sau khi phi hành hơn mười dặm thì bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, sương mù biến mất. Mặt biển phía trước xuất hiện một tòa Băng Đảo trong suốt.

Gió tuyết trên không trung đã ngừng lại nhưng nhiệt độ trong không khí so với lúc trước còn lạnh hơn ba phần. Mà nước biển cũng bắt đầu ngưng kết thành băng, hiện ra một tầng băng hơi mỏng, bộ dáng như nhiệt khí đã mất đi toàn bộ.

Hàn Lập không có nghĩ nhiều, nhất nhất thúc giục độn quang nhằm thẳng đến Băng Đảo bắn nhanh đi.

Xa xa nhìn lại, đảo này diện tích cũng không nhỏ, thậm chí so với Hỏa Dương Tộc Hỏa Vân đảo còn lớn hơn mấy lần. Chỗ đảo nhỏ này hẳn đúng là Lam Hồ đảo mới đúng.

Lấy độn tốc của Hàn Lập tự nhiên là chớp mắt đã đi tới Băng đảo nhưng chưa chờ hắn bay vào trong đảo, bỗng nhiên từ chỗ sâu trong đảo đã truyền ra mọt tiếng gầm trầm thấp.

Hàn Lập vừa nghe thấy tiếng gầm này thì sắc mặt bỗng nhiên đại biến, máu trong cơ thể giống như sôi trào cuồng động lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 7
Phần 48 Cô bé Lê nằm ngang ngửa, uyển chuyển bò đến trước ngực Hạ Tưởng, cặp đùi trắng nõn đặt trên người Hạ Tưởng, dùng hai ngón tay giả làm người đi qua đi lại trên người hắn, khiến cho hắn nhột khắp người. Hạ Tưởng liền nắm lấy tay cô bé Lê: Đừng sờ lung tung. Anh là của em, em muốn sờ đâu cũng được. Cô bé Lê đã làm mẹ nhưng vẫn còn thẹn thùng, gương mặt ửng đỏ, vẻ mặt kiều diễm như hoa, như một đóa hoa hạnh đỏ thắm, mà cô ấy lại có dáng người cân đối, dưới ánh đèn có một ánh sáng mê hoặc, rất hợp với câu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Ngồi khóc trên cây
Phần 26 Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: Ôi, thích quá! Nó ngước nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò: Bên kia ngọn đồi có gì hở anh? Có một thung lũng xinh đẹp với rất nhiều hoa trái. Chị Rùa đã giấu con Tập Tễnh ở đó. Đó là nơi vô số con thú nhỏ được sống bình yên. Ông Bốn Lai và những người khác không hề biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Miêu Nghị – Quyển 16
Phần 48 Lúc muốn đi vừa quay đầu lại phát hiện Bảo Liên vẫn còn đi theo mình, hắn cười nói: Chỗ ta không có việc gì, ngươi đi trước đi. Vâng! Bảo Liên đáp ứng, nhìn thân ảnh hắn tiến vào Vân Dung Quán với ánh mắt phức tạp, nàng cũng nghe nói Miêu Nghị theo đuổi lão bản nương cửa hàng này. Đi vào hỏi thăm nho sinh thì biết bà chủ không trong cửa hàng, sau đó biết Hoàng Phủ Quân Nhu đã đến đang ở hậu viện với bà chủ, Miêu Nghị đi vào hậu viện. Trong đình viện tại hậu viện, Vân Tri Thu đang cười nói với Hoàng Phủ Quân Nhu. Miêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng