Hàn Lập - Quyển 17

Phần 48

Hỏa vân và xích diễm đầy trời liền biến mất, bầu trời trở nên rõ ràng hơn đồng thời lộ ra một con Cự thú toàn thân đỏ đậm, thân hình bán trong suốt phát ra hỏa mang chói mắt. Nhìn lên trời nó trông giống như một vầng mặt trời đỏ rực chói gắt lơ lửng trên không trung bất động, nhiệt độ cao cực nóng thậm chí trong phạm vi vài dặm tất cả đều phảng phất như bị thiêu trong lò lửa. Thân ở chính phía dưới, Hàn Lập càng chịu độ nóng cao nghe thấy đã đủ sợ hãi, không khí phát ra thanh âm vù vù mơ hồ mông lung!

Tu sĩ trung giai bình thường mà gặp loại độ nóng lúc này thì có lẽ thân thể có thể bị nhiệt lực nấu chín, trực tiếp bị hỏa diễm hừng hực thiêu đốt mà hóa thành một đám tro tàn, ngay cả nguyên thần cũng không thể may mắn thoát khỏi. Bất quá Hàn Lập thân ở trong không khí nhiệt độ cao mà chỉ là khẽ cau mày rồi đột nhiên vỗ vào Thiên linh cái chính mình một cái. ‘Phốc’ một tiếng, một tầng hỏa diễm màu bạc lập tức từ trên đỉnh đầu bay vọt lên đem cả thân hình hắn hoàn toàn bao bọc bên trong đó.

Nhiệt lực cực nóng bốn phía phảng phất như bị một lực hấp dẫn to lớn mà hướng về phía ngân diễm bay vọt tới. Không khí trong phương viên hơn mười trượng quanh Hàn Lập đều trở nên mát lạnh dị thường. Hàn Lập hai tay chắp sau lưng ngẩng đầu nhìn lên “mặt trời” trên không trung, mắt cũng không chớp cái nào, thần sắc cực kỳ bình tĩnh.

Trên thực tế, trong lòng hắn cũng đang tự nhủ. Hỏa thuộc tính linh lực bản thân có đặc tính trừ tà diệt ma nhất định cho nên việc ma thú này lại có loại thần thông này cũng thật đúng là cực kỳ hiếm thấy. Hơn nữa con cao giai ma thú này đem hỏa linh lực điều khiển đến trình độ kinh người như thế thì bằng vào điểm thần thông ấy có muốn đánh chết hắn cũng không dễ.

Tuy nhiên trong lòng Hàn Lập vừa cười lạnh một tiếng rồi đột nhiên hai tay chà xát, sau đó chia ra. “Ầm ầm long” một loạt tiếng nổ lớn vang lên rồi một tầng hồ quang màu vàng bỗng nhiên hiện lên, sau khi xoay quay quanh thân thể vài vòng thì dần dần thô to hơn và hướng ra bốn phía cuồng trướng lên. Trong lôi quang kinh người một cái lưới điện hình tròn to lớn thành hình đem thân thể hắn bao lấy đồng thời trong lúc đó, hai bàn tay Hàn Lập khẽ hướng lên trên vẫy một cái, mấy cái phù văn quỷ dị lấp lóe kim quang từ trong tay bay ra rồi dồn dập chìm vào trong hồ quang bốn phía không thấy bóng dáng.

Một màn kinh người xuất hiện. Kim hồ sau khi được phù văn nhập vào bên trong thì trong nháy mắt tấc tấc vỡ vụn rồi đoàn đoàn kim quang bạo liệt ra sau đó lóe lên và giao hòa với nhau. Trong nháy mắt công phu một cái quầng sáng đường kính mấy trượng màu vàng hiện lên.

Thân ở trong quầng sáng, thân hình Hàn Lập trở nên mơ hồ không rõ nhưng thanh âm đọc chú ngữ thì vẫn không ngừng truyền ra. Quầng sáng chuyển động, phù văn quay cuồng không ngừng, tiếng vù vù truyền ra cũng dần dần trở nên chói tai! Đột nhiên một tiếng sét đánh vang lên, Hàn Lập một tay bấm quyết mà dần hiển lộ ra thân hình. Một tay kia của hắn, năm đầu ngón tay hướng về phía trước, trên tay có thêm một viên cầu ánh vàng rực rỡ trôi nổi lơ lửng phía trên lòng bàn tay gần một thước. Thoạt nhìn viên cầu này bên ngoài lồi lõm, quang mang ảm đạm phảng phất như là một vật bình thường.

“Ích Tà Thần lôi, Tế lôi thuật!”.

Viên cầu do Ích Tà Thần lôi biến thành vừa hiện ra trên không trung thì đã bị Cự thừ kinh hãi mà nhận ra. Hàn Lập thấp giọng cười, nâng kim cầu trên năm đầu ngón tay, viên cầu run lên rồi quay tròn chuyển động trong lòng bàn tay, tựa hồ như lập tức chuẩn bị sử dụng.

Cự thừ nguyên bản đang hao tổn khí lực chuẩn bị bí thuật cực kỳ lợi hại vừa thấy cảnh này thì sắc mặt đại biến, không kịp làm ra sự tình khác cơ hồ không cần suy nghĩ thân hình chợt động nhất thời hóa thành một đám hỏa trụ hung hung bay cuộn xuống.

Hàn Lập thấy việc này thì khóe miệng khẽ run rẩy, kim cầu trong tay nhảy dựng lên rồi lập tức lóe lên mà biến mất không thấy bóng dáng. Bản thân thân hình hắn thì bỗng nhiên luui về phía sau một bước. Phía sau nguyên bản nhìn như trống không đột nhiên thanh quang đại phóng rồi vô số đóa thanh liên hiện lên.

Hàn Lập nhìn như tùy ý đi một bước trong nháy mắt biến mất trong thanh liên không thấy bóng dáng. Hỏa trụ ầm ầm va chạm vào thanh liên nhưng đầy trời hoa sen lại phảng phất như giấy lập tức hóa thành vô số điểm thanh quang tán loạn ra. Tuy nhiên hỏa diễm đỏ đậm vừa đụng vào thanh quang thì lại một đi không trở lại chợt lóe lên rồi biến mất.

Hỏa trụ nhất thời nổ tung hóa thành một vùng biển lửa, trong đó hồng quang chợt lóe lên rồi thân hình khổng lồ của Cự thừ hiện ra, lúc này bộ dáng của nó vẫn hai mắt nhắm nghiền nhưng mà nó cảm nhận được phía trước có nhiều điểm thanh quang như vậy thì trên mặt tràn đầy vẻ kinh dị. Bất quá sau một khắc, trong hư không bốn phía đột nhiên truyền ra thanh âm của Hàn Lập: “Đã rơi xuống thì cũng đừng nghĩ đến việc ly khai nữa. Hảo hảo nhấm nháp một chút Xuân Lê kiếm trận của ta đi”.

Vừa dứt lời, trong phương viên hơn trăm trượng xung quanh hắn, trong hư không đột nhiên xuất hiện linh quang chớp động rồi một tầng quang mạc màu xanh hiện lên đem tất cả biển lửa này bao bọc bên trong. Cự thừ vừa thấy cảnh này thì nhất thời há miệng rống to một tiếng rồi phun ra một cột sáng màu đỏ.

“Phốc xuy”, một tiếng. Cột sáng sau khi kích lên quang mạc màu xanh thì dễ dàng xuyên thủng mà qua nhưng sau đó một chút lại chìm nghỉm vào trong đó lại không thấy tung tích đâu nữa. Cự thừ thấy việc này thì hai đầu lông mày chau lại rồi trên hạt châu giữa trán có một quầng sáng mờ lưu chuyển rồi một cái chân trước vừa nhấc hướng về phía xa xa vỗ mạnh.

Ầm ầm một trận nổ vang lên. Một phiến quang hà màu đỏ từ chân trước nó cuốn ra sau đó ngưng tụ lại mà biến thành một cái xích hồng sắc cự trảo nhằm về hướng quang mạc phía trước hung hăng đập xuống. Trảo này cũng không hoàn toàn giống như các loại trảo mang do huyền công biến hóa thành, trảo chưa đến mà tiếng xé không đã vang lên ong ong rồi mấy đạo hồng mang dài gần một thước chợt lóe lên từ cự trảo thoát ra.

‘Bịch’, một tiếng, cự trảo đỏ đậm đã đem mảng lớn quang mạc màu xanh một trảo phá vỡ nhưng quang mạc sau khi bị chọc thủng thì để lộ ra bên trong một vùng không gian sâu tối đen, phảng phất như sâu không lường được. Cự trảo màu đỏ đậm không chút do dự lại vung lên, mấy đạo trảo mang lập tức lóe lên rồi chém tới.

Thanh quang đại phóng, phía trước nguyên bản là một vùng hư không thì lại đột nhiên hiện ra vô số đóa thanh liên, thanh liên chi chít, chỉ mấy cái chớp động thì đã phân bố tràn đầy cả khoảng hư không. Hồng mang trảm vào trong đó thì nhất thời bị bao vây ở bên trong.

Cự thừ vừa thấy cảnh này thì trên mặt cả kinh, trong lòng lập tức thúc dục pháp quyết. Nhất thời thể tích của cự trảo đỏ đậm kia liền cuồng trướng tăng lên gấp mấy lần rồi phát ra thanh âm vù vù rồi lại không ngờ nổ tung ra. Một vòng sáng đỏ rực rỡ chói mắt hiện ra đồng thời phát ra tiếng nổ như sấm cuồng tán ra, trong nháy mắt công phu đã biến thành hơn mười trượng.

Thanh liên phụ cận vừa tiếp xúc với quầng sáng này thì không ngờ lại dồn dập hóa thành một cỗ khói xanh biến mất vô tung vô ảnh. Cự tảo đỏ ửng này thật bá đạo, sau khi cũng quay tròn khẽ chuyển lại hướng về phía trước bay đi, bộ dáng muốn mang toàn bộ thanh liên giết chết hết nhưng vào lúc này, trên bầu trời ngân diễm chợt lóe lên rồi một con Hỏa Điểu màu bạc dài gần một thước xuất hiện, hai cánh vừa mở ra đã lóe lên chui đầu vào phía trong hồng quang.

Cự tảo đỏ ửng toàn thân run lên, rồi một trận âm thanh quái dị “Đùng đoàng” liên tiếp tiếng từ trung tâm truyền ra sau đó vầng sáng lấy tốc độ kinh người mà thu nhỏ lại. Một lát công phu sau, vầng sáng đã thu nhỏ lại chỉ còn vài thước mà hồng quang cuối cùng cũng tản ra để lộ ra bên trong con Hỏa Điểu màu bạc kia.

Hỏa Điểu này đem số hồng quang còn sót lại hút vào bụng sau đó đắc ý dương cổ thanh minh một tiếng rồi lập tức ‘phanh’ một tiếng mà hóa thành vô số điểm ngân diễm mà biến mất không thấy bóng dáng.

Phía dưới Cự thừ thấy việc này thì nét mặt hiện ra thần sắc giận dữ trong miệng gầm nhẹ một tiếng rồi bỗng nhiên hai cái cánh tối đen như mực sau lưng đột nhiên chớp một cái’. Nhất thời một cơn ma phong màu đen từ hư không trống rỗng hiện lên, nó vây quanh ma thú này xoay tròn mà bành trướng lên. Chỉ sau mấy cái chớp động đã hóa thành một cơn lốc cuồng bạo dị thường. Trong lúc đó, từ trong miệng nó cũng phun ra thêm hỏa diễm cuồn cuộn.

Gió mượn thế lửa, hỏa mượn sức gió, hai cái kết hợp lại không ngờ lại tạo thành cảnh không thể tin nổi, lúc này ma phong hỏa diễm biến thành một cỗ phong hỏa đỏ thẫm phóng lên cao. Không chỉ có thế, trong miệng Cự thừ tiếng chú ngữ vừa đứt thì bỗng nhiên vù một cái, một đám mưa phi kiếm phun tới. Phi kiếm này chỉ nhoáng lên một cái đã hóa thành vô số kiếm quang dồn dập chìm vào trong lốc xoáy. Nhất thời trong lốc xoáy có thanh âm sắc nhọn nổi lên đồng thời bên ngoài bỗng nhiên hiện ra vô số đạo tử mang lấy tốc độ kinh người bay đi. Tựa hồ mỗi một giây mỗi phút trôi qua, phong hỏa chi trụ đều to thêm một vòng. Thanh thế cực kỳ kinh người!

Bất quá đúng lúc này, Hàn Lập bên kia cũng đang tạo ra một cảnh tượng khác. Chỉ thấy hắn đang giơ tay bắt quyết thúc dục cả tòa Xuân Lê kiếm trận. Bên ngoài kiếm trận lúc này có vô số ngũ sắc quang điểm đang tập hợp mà đến, chi chít liều mạng hướng về phía quang mạc màu xanh tuôn vào. Trên bầu trời phụ cận, thiên địa nguyên khí biến thành ngũ sắc ánh sáng càng lúc càng nhiều, bao phủ cả bầu trời, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối cùng.

Chẳng biết khi nào Hàn Lập đã đem thiên địa nguyên khí phụ cận tận lực triệu tập tới, vào lúc này trong mắt hắn hàn mang chợt lóe lên rồi đột nhiên thúc dục kiếm trận. Trong trận, một màn quỷ dị xuất hiện.

Chỉ thấy trên trời cao, trong quang mạc hơi có chút mơ hồ rồi bỗng nhiên thò ra một cái dây mây. Lúc vật ấy vừa mới xuất hiện kích thước bất quá chỉ có vài tấc nhưng một lát công phu sau đã cuồng trướng lên đến hơn một trượng hơn nữa còn nhanh chóng sinh sôi, nảy nở, nở hoa kết quả, ngưng kết ra một cái tiểu hồ lô màu xanh biếc.

Đúng lúc này, trên quang mạc bốn phía xuất hiện quang mang kỳ lạ lưu chuyển rồi huyễn hóa ra vô số đóa Thanh Liên. Số thanh liên này đồng loạt nở ra rồi run lên mà phun ra từng đạo kiếm ảnh dài gần một trượng, kiếm ảnh chợt lóe lên rồi dồn dập bay vào trong hồ lô.

Bên ngoài Hồ lô bỗng nhiên hiện lên một vết kiếm màu xanh vô cùng mờ nhạt nhưng lập tức đại lượng ngũ sắc quang hà từ trong quang mạc hiện lên rồi men dọc theo dọc sợi dây mây dồn dập rót vào trong Hồ lô. Vết kiếm trở nên rõ ràng dị thường và có ngũ sắc quang mang chớp động lên không ngừng.

Cái này không ngờ lại đúng là sát thủ đồng, Nguyên khí chi kiếm của Xuân Lê kiếm trận. Loại đại thần thông này phải cần đại lượng thiên địa nguyên khí cung cấp thì mới có thể miễn cưỡng thi triển ra được. Cho nên ngay từ đầu hắn vẫn chưa thúc dục sở trường huyễn thuật của Xuân Lê kiếm trận mà một lòng dùng thần niệm điều động thiên địa nguyên khí phụ cận vì chính mình sử dụng.

Nguyên bản hắn đã sớm làm từ đầu vì sợ bị đối phương cướp lấy quyền điều khiển thiên địa nguyên khí nhưng lại không nghĩ rằng đối phương chỉ chuyên tâm thi triển thần thông của hắn mà không thèm ra tay việc này. Kể từ đó, nguyên khí chi kiếm thuận lợi ngưng kết mà thành đồng thời cũng vẫn đang không ngừng hấp thụ thiên địa nguyên khí bên ngoài khiến cho uy năng càng lúc càng gia tăng.

Cự thừ cũng cảm ứng được thiên địa nguyên khí ngoài kiếm trận cực kỳ nồng hậu đồng thời cũng thấy một màn quỷ dị phát sinh trên không trung nên trong lòng cũng có chút hoảng sợ! Bất quá nó mượn cơ hội tốt này cũng đem bí thuật chuẩn bị xong cho nên quát khẽ một tiếng rồi cũng hướng lên trời cao ngưng trọng nhìn lên.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ trên cao truyền đến thanh âm nhàn nhạt của Hàn Lập: ‘Trảm’. Hồ lô đột nhiên đảo ngược, trong miệng xuất hiện quang mang lưu chuyển một trận rồi lóe lên mà phun ra một đạo kiếm quang. Kiếm quang này dài gần một thước, phía trên có ngũ sắc linh quang chớp động không chừng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 16
Phần 48 Lúc muốn đi vừa quay đầu lại phát hiện Bảo Liên vẫn còn đi theo mình, hắn cười nói: Chỗ ta không có việc gì, ngươi đi trước đi. Vâng! Bảo Liên đáp ứng, nhìn thân ảnh hắn tiến vào Vân Dung Quán với ánh mắt phức tạp, nàng cũng nghe nói Miêu Nghị theo đuổi lão bản nương cửa hàng này. Đi vào hỏi thăm nho sinh thì biết bà chủ không trong cửa hàng, sau đó biết Hoàng Phủ Quân Nhu đã đến đang ở hậu viện với bà chủ, Miêu Nghị đi vào hậu viện. Trong đình viện tại hậu viện, Vân Tri Thu đang cười nói với Hoàng Phủ Quân Nhu. Miêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 14
Phần 48 Sắc mặt Giang Nam cổ quái, trong lòng oán thầm nói: Nữ ma đầu hàng năm không ngồi trong nhà, nơi nào sẽ dạy có cách? Sở dĩ Tịch Trọng có thành tựu hôm nay, chủ yếu là bởi vì tài tình cùng gặp gỡ cá nhân hắn, hơn nữa trong thánh tông có các loại công pháp không ngừng cho đệ tử tu hành. Một kích Nguyên Từ Trụ Giới kia của Tịch Trọng cực kỳ cường đại, rung chuyển Chưởng Trung Thế Giới năm ngón tay, bất quá lực lượng cùng uy năng của đạo Thần Thông này không cách nào xâm nhập đến trong Chưởng Trung Thế Giới, để cho hắn chỉ đành phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 18
Phần 48 Theo lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du đang ở trong một biển thuộc tính phong. Thời gian chậm rãi trôi qua, dường như Lục Thiếu Du đã quên mục đích hiện tại của mình, một lòng chìm đắm trong trạng thái lĩnh ngộ. Trong đầu cũng mất đi khái niệm thời gian. Tâm thần đều chìm đắm trong lĩnh ngộ thuộc tính phong. Quanh thân tràn ngập một cỗ khí tức thuộc tính phong. Lĩnh ngộ thuộc tính phong là bởi vì Lục Thiếu Du muốn chuẩn bị tu luyện Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm. Nhận được Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm kia cũng đã được một đoạn thời gian thế nhưng hắn chưa từng tu luyện thành công...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng