Thần sắc Hàn Lập vừa động, từ từ hỏi.
“Vãn bối tổng cộng đã tiến vào Ma Kim Sơn Mạch ba mươi bảy lần, trong đó bảy lần từng đi vào sâu chỗ núi non.”
Nét mặt đầy vết sẹo của Việt Tông hơi vặn vẹo cung kính nói.
“Ba mươi bảy lần.”
Hàn Lập nghe vậy thì sắc mặt khẽ biến đổi.
Hắn lúc đầu đáp ứng Tiêm Tiêm tiến vào Ma Kim Sơn Mạch một lần, tự nhiên trước đó cũng đã điều tra qua những vấn đề liên quan tới sơn mạch này một phen.
Ma Kim Sơn Mạch nọ tuyệt đối là nơi hung hiểm, còn hơn cả miêu tả của vị Tinh Tộc nữ tử này. Bây giờ người nào dám vào sơn mạch này thì tự nhiên đều là hạng người tài cao gan lớn mà chính những người này cũng biết là không dễ dàng xâm nhập vào sâu trong sơn mạch. Chỉ dám ở ngoại vi đánh chết một ít ma thú tương đối yếu nhược mà thôi.
Mà người trước mắt này tu vi bất quá chỉ có Hóa Thần Trung Kỳ mà dĩ nhiên trước sau xâm nhập vào Ma Kim Sơn Mạch mấy lần. Mặc dù không biết hắn xâm nhập sâu đến mức độ nào nhưng tuyệt đối chính là một việc làm cho người ta nghe thấy mà sợ hãi.
Tiêm Tiêm cũng tiếp tục giải thích:
“Mặc dù chuyến đi này, vãn bối cùng tiền bối không cần xâm nhập sâu nhưng khoảng cách cũng không phải là ngắn. Vạn nhất chúng ta gặp phải cường đại ma thú thì có chút không ổn. Cho nên vì đảm bảo, thiếp thân có mời Việt huynh đảm nhiệm dẫn đường cho chuyến đi này. Như thế mà nói, có thể vạn vô nhất thất. Việt huynh nổi danh là chỉ cần nhiều quan sát ma khí quấy nhiễu là có thể sớm biết vị trí của cường đại ma thú.”
“Tiêm tiên tử khen trật rồi! Vạn vô nhất thất thì không dám nói, hơn nữa Ma Kim Sơn Mạch một thời gian dài rồi tại hạ cũng không có tiến vào. Không biết tình hình bên trong gần đây có biến hóa gì lớn hay không. Dù sao lần trước tiến vào sơn mạch này cũng đã hơn trăm năm rồi.”
Nào ngờ Việt Tông lại có vẻ khiêm nhường dị thường.
“Mới hơn trăm năm thì có thể có cái gì bất đồng lớn. Việt huynh năm đó đại danh tiếng như thế nào lúc này đây lại chỉ tiến vào ngoại vi, hẳn là an toàn dị thường.”
Tiêm Tiêm cười nói.
“Tiêm tiên tử có điều không biết. Sự đáng sợ của Ma Kim Sơn Mạch cũng không phải tất cả là ở chỗ ma thú mà không ít vấn đề là bởi vì do địa hình biến hóa theo thời gian cùng ma khí tích lũy hàng năm. Dưới sự ảnh hưởng của ma khí, một ngày trước nơi này có lẽ là trống trơn cũng như cực kỳ an toàn nhưng ngày thứ hai lại có thể xuất hiện một tòa núi lớn và trở thành sào huyệt của ma thú nào đó.”
Đối với một số ma thú mà nói, việc làm nổi lên một tòa núi lớn, thúc dục một ít cây cối lớn nhanh, thả ra một ít ma khí căn bản chính là một chuyện rất dễ dàng. Tiên tử không chịu nói rõ địa phương đến của chuyến đi này, nếu không phải tại hạ đang rất cần một lọ Vạn Niên Thủy Chi Linh Dịch thì Tiêm tiên tử có đưa ra giá cao đến mấy thì tại hạ cũng không muốn mạo hiểm. ‘
Việt Tông nghiêm sắc mặt nói.
“Việt đạo hữu yên tâm, chuyến đi này đích xác là chỉ đi tới một địa phương bên ngoài, tuyệt không có xâm nhập sâu vào bên trong. Tiểu muội tu vi còn kém xa Việt huynh, cũng không có cái gan này.”
Tiêm Tiêm sau khi nghe đối phương nói tỉ mỉ về chỗ đáng sợ của Ma Kim Sơn Mạch thì thần sắc đầu tiên là biến đổi nhưng lại lập tức biến thành vẻ dịu dàng cười nói.
“Cũng nên như vậy, hơn nữa dựa theo lời nói lúc trước, ngoại trừ trên đường gặp phải ma thú ra thì tại hạ cũng sẽ không tham dự vào bất kỳ hành động nào của đạo hữu cùng Hàn tiền bối, ta chỉ là phụ trách dẫn đường mà thôi. Tiêm tiên tử cũng không phản đối chứ.”
Nam tử này vẻ mặt trầm ngâm, sau khi suy nghĩ một chút thì nói thêm.
“Không thành vấn đề. Cho dù đến lúc đó thực sự có việc khác làm phiền Việt huynh thì thiếp thân cũng sẽ có thù lao khác, tuyệt đối không miễn cưỡng.”
Tinh Tộc nữ tử đồng ý nói. Việt Tông sau khi suy nghĩ một chút thì gật gật đầu, xem như nhận lời.
Hàn Lập vẫn bất động thanh sắc không nói gì, chỉ là yên lặng đánh giá Việt Tông. Bây giờ một thấy hai người nói hết rốt cục cũng từ từ nói:
“Nói thật, Hàn mỗ đối với ma thú cùng Ma Kim Sơn Mạch còn rất mơ hồ, chỉ là thông qua lời kể của người bên ngoài cùng một ít điển tịch ghi lại mới biết được ít tình huống trong Ma Kim Sơn Mạch. Khó được tiên tử mời Việt đạo hữu là người quen thuộc Ma Kim Sơn Mạch như vậy gia nhập. Điều này tự nhiên là không thể tốt hơn rồi nhưng trong lòng có mấy vấn đề liên quan đến Ma Kim Sơn Mạch muốn Việt đạo hữu có thể giải đáp một chút được không?”
“Hàn tiền bối có gì nghi vấn thì cứ việc hỏi, vãn bối nhất định biết gì thì không dám giấu.”
Việt Tông không nhanh không chậm đáp ứng nói.
“Cao gia ma thú ở đây thì không nói nhưng trung giai ma thú thì đã mở ra linh trí hay chưa, nếu đã mở thì trình độ linh trí so với linh thú bình thường như thế nào? Còn có…”
Hàn Lập cũng không khách khí trực tiếp hỏi.
Mà vị Việt Tông này hiển nhiên cũng thật sự có lý giải sâu đối với Ma Kim Sơn Mạch, sau khi nghe xong thì lập tức kể lại rõ chi tiết.
Tinh Tộc nữ tử đứng ở một bên nghe hai người nói chuyện thì cũng cảm thấy hứng thú thường xuyên xen miệng hỏi một hai câu.
Ba người ở tình huống này có chút không khí hòa hợp, nói chuyện gần nửa canh giờ, Hàn Lập đại thế đã nhận được tư liệu mình muốn. Sau khi nghi vấn cuối cùng được giải đáp, Hàn Lập mặt lộ vẻ mỉm cười nói:
“Nếu biết rõ mọi việc thì ta nghĩ chuyến đi này có thể thuân lợi nhưng không biết bao giờ Tiêm đạo hữu định xuất phát?”
“Ma Kim Sơn Mạch cách Vân thành chúng ta cũng không quá xa, lộ trình mất khoảng nửa tháng. Mặc dù thời gian còn nhiều nhưng cũng không nên trì hoán lâu. Như vậy đi, tiền bối thấy ba ngày sau xuất phát có được không?”
Tiêm Tiêm sau khi tự định giá thì hỏi Hàn Lập. Việt Tông gật đầu không phản đối gì.
“Hảo, ấn theo lời đạo hữu đi. Ba ngày sau chúng ta trực tiếp gặp nhau tại cửa phía đông khoảng mười dặm.”
Hàn Lập sờ sờ cằm nói. Việt Tông cũng gật đầu không phản đối gì.
“Nếu không có chuyện gì khác, Hàn mỗ đi về trước để chuẩn bị.”
Hàn Lập cũng không có ý tứ ở lại, lập tức nói lời cáo từ.
“Có gì phải hỏi, vãn bối cũng đã nói qua. Vãn bối cung tiễn tiền bối rời đi.”
Tiêm Tiêm cung kính nói rồi lộn tay lại lấy ra trận bàn.
Dưới ánh mắt của hai người. Hàn Lập bước trên truyền tống trận thong dong biến mất trong linh quang.
“Tiêm đạo hữu, vị Hàn tiền bối này có thể tin được không? Ngươi nói hắn là một vi cao giai ma tu nhưng sao ta không thể cảm giác được khí tức ma công từ trên người hắn. Ta xông xáo tại Ma Kim Sơn Mạch nhiều năm như vậy nên đối với ma khí tự tin có cảm ứng rất mạnh.”
Vừa thấy Hàn Lập thật sự truyền tống ra ngoài, Việt Tông theo tiềm thức thở dài một hơi nhưng lại lập tức nhướng mày hỏi một câu.
“Việt huynh yên tâm. Nói thật, nếu không phải vị Hàn tiền bối này là một vị cao dái ma tu thì ta đã không nhất định có biện pháp đả động được đối phương. Nếu không chuyến đi này thế nào cũng phải tìm được một gã ma tu, nếu không Vân thành chúng ta có nhiều cao giai thượng tộc như vậy ta đâu cần phải tìm kiếm khổ sở bao năm như vậy.”
Tiêm Tiêm thở dài một hơi nhưng khẳng định trả lời.
“Nói như vậy, vị Hàn tiền bối này hẳn là có thần thông che dấu khí tức ma khí rồi, nếu không thì tuyệt đối không thể đem ma khí thu liễm đến trình độ này. Mặt khác, ta mặc dù không biết mục đích của chuyến đi này của tiên tử là gì nhưng nếu phải có một gã cao giai ma tu đồng hành thì thiết nghĩ không phải là chuyện đơn giản gì. Mặt khác tiên tử lại chọn năm nay tiến vào Ma Kim Sơn Mạch cũng không phải là ý kiến hay. Bây giờ đang ứng với chu kỳ băn trăm năm một lần, là thời gian Ma Kim Sơn Mạch phun ra ma khí. Ở trong vòng mười năm này có không ít cường đại ma thú có thể xuất hiện ở bên ngoài. Sao tiên tử không đợi thêm bốn năm năm nữa.”
Việt Tông sau khi trầm ngâm một chút thì đột nhiên hỏi như vậy.
“Xin lỗi! Tiểu muội có khổ tâm, việc này không tiện nói thẳng. Trong vòng hai năm tới ta bắt buộc phải tiến vào Ma Kim Sơn Mạch mới được. Nếu không thì lại phải chờ thêm mấy trăm năm nữa. Tiểu muội thật sự không chờ đợi nổi thời gian dài như vậy nên đành phải mạo hiểm một lần. Bất quá cũng chính bởi vậy nên ta có mới có thể xuất ra một lọ Vạn Niên Thúy Chi Dịch để thuê Việt huynh. Ta cũng không dối gạt Việt huynh, lúc trước ta đã tìm được mấy người nhưng lại không có nắm chắc trong giai đoạn ma khí bộc phát này có thể mang theo chúng ta bình yên tìm được nơi muốn đến. Mãi sau này ta mới tìm được đạo hữu.”
Tiêm Tiêm chần chờ một chút mới cười khổ một tiếng nói.
“Nếu Tiêm tiên tử đã nói như thế thì ta cũng chỉ có liều mình một hồi thôi nhưng cũng phải nói trước, tại thời điểm ma khí bộc phát mà tiến vào Ma Kim Sơn Mạch thì ta cũng chỉ có bảy tám phần nắm chắc là có thể mang theo đạo hữu bình yên đi tới địa phương nọ. Nhưng vạn nhất không khéo mà đụng phải cường đại ma thú chận đường đi hoặc là có cái gì ngoài ý muốn phát sinh có thể suy sụp thì nên lập tức quay đầu lại. Hơn nữa một nửa bình Thủy Chi Linh Dịch cũng không nên quên mang theo a.”
Việt Tông nhắc nhở nói vài câu.
“Cái này là tự nhiên, cái này là điều kiện thỏa thuận với Việt huynh thì tự nhiên là sẽ không thay đổi.”
Tiêm Tiêm uyển chuyển cười nói.
“Bất quá, ta xem tiên tử tựa hồ không có đem chuyện ma khí bộc phát nói thẳng cho Hàn tiền bối biết, đến lúc đó không biết có xảy ra vấn đề gì không.”
Việt Tông gật gật đầu, tiếp theo nheo mắt hỏi.
“Ta sở dĩ mang theo Hàn tiền bối là muốn mượn ma đạo thần thông của Hàn tiền bối, việc đó cùng với việc ma khí bộc phát cũng không có liên quan gì. Nếu ngay cả Việt huynh cũng không thể dẫn hai người ta bình yên tiến vào Ma Kim Sơn Mạch thì có nói cho Hàn tiền bối hay không cũng có gì khác đâu. Hơn nữa sau khi tiến vào trong sơn mạch, Hàn tiền bối cũng sẽ biết việc này, chỉ bất quá là sớm hay muộn một chút mà thôi.”
Tinh tộc nữ tử chớp chớp đôi mắt đẹp, trên mặt lộ một tia giảo hoạt nói.
“Lời này cũng là… Bất quá nói gì thì nói, chỉ sợ rằng Tiêm tiên tử chỉ dựa vào đại trả giá thì cũng không nhất định có thể đánh động được vị Hàn tiền bối này rồi.”
Việt Tông ha ha cười nói. Tiêm Tiêm miệng khẽ nhếch lên, cười mà không nói gì.
Theo sau, Việt Tông cùng Tinh tộc nữ tử bàn bạc một ít chi tiết rồi sau đó đồng dạng bước lên truyền tống trận đi ra ngoài. Trong không gian này trong nháy mắt cũng chỉ còn lại vị Tiêm tiên tử này.
Tinh tộc nữ tử trên mặt lưu lại vẻ tươi cười nhưng chậm rãi thu liễm lại, hơn nữa lông mày có chút nhăn lại. Đột nhiên tay áo dài của nàng run lên, nhất thời một đoàn thanh quang từ trong áo bào bay ra, sau khi chớp động một cái thì hóa thành một con tiểu thú màu xanh to cỡ nắm tay.
Con thú này cả người đầy kình phiến, tứ chi lợi trảo sắc bén đồng thời trên đầu có hai sứng, răng nanh đầy mồm, bộ dáng rất giống Kỳ lân Chân linh. Chỉ là hình dáng tiểu thú này mơ hồ có chút khác biệt và vấn đề là hình thể chỉ cần gió thổi qua liền có thể tiêu tán mất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 03/08/2019 11:36 (GMT+7) |