Hàn Lập - Quyển 2

Phần 89

Tuy Hàn Lập đối với thân pháp thần tốc của Phong Nhạc rất lấy làm khó hiểu, trong lòng đầy nghi vấn.

Nhưng bây giờ cũng phải là lúc tìm hiểu nguyên nhân, đành bất đắc dĩ xuất ra phù bảo “Kim Quang Chuyên” trước, sau đó mới tung “Kim phù tử mẫu nhận” lên. Một luồng gió bắn ra ngoài, biến thành tám đạo kinh quang, khí thế hung hãn bắn về phía Phong Nhạc, tận dụng số lượng mà thủ thắng.

Nếu đối phương hoang mang thu hồi tự bảo thì càng tốt, còn không ít ra cũng có thể duy trì được cục diện bất bại. Chẳng qua Hàn Lập cũng chẳng tin tưởng khả năng đối phương thu hồi pháp bảo, một kẻ có thanh danh như vậy, hẳn thực lực không chỉ có thế, cho nên đợt tấn công này cũng chỉ để thử nghiệm xem sao.

Quả nhiên Phong Nhạc thấy Hàn Lập phóng kim nhận tới, cũng không chút bối rối.

Hắn hắc hắc cười lạnh mấy tiếng, sau đó rút một kiện pháp khí màu vàng ra.

Phong Nhạc chưa lập tức động thủ, cũng không vội vàng chống đỡ tám đạo kim quang ở trước mặt, xuất ra một vòng hào quang màu xanh bao vây xung quanh người. Kim nhận lao tới quang cầu thì nổ liên tiếp phát ra những thanh âm lập bộp, sau đó bắn ngược trở lại.

Cái này chính là kiện pháp khí có khả năng phòng ngự cao nhất, hơn nữa uy lực tuyệt đối vượt qua Phi thiên thuẫn của Hàn Lập.

Hàn Lập sắc mặt đại biến, khuôn mặt phút chốc biến thành tái nhợt, bên kia Phong Nhạc cười rộ lên ra vẻ đắc ý.

Cũng khó trách hắn từ lúc tìm được Hoàn La tán tới nay cũng chưa gặp được tu tiên giả cấp thấp làm bị thương, mà hiện tại thấy Hàn Lập ngạc nhiên như vậy, trong lòng cũng hết sức thoải mái.

Với Hoàng La Tán này, Phong Nhạc còn coi trọng hơn phù bảo tiểu đao kia nhiều. Dù sao phù bảo cũng chỉ có thể sử dụng được vài lần rồi biến thành hàng phế thải, còn Hoàng La tán này còn trợ giúp được hắn vô số lần nữa.

Hàn Lập thở dài, tay bắt quyết ngón tay đưa lên chỉ về phía kim nhận, tất cả kim nhận đều quay trở lại nguyên hình.

Phong Nhạc chẳng hiểu Hàn Lập có ý định gì, nhưng tự tin hoàn toàn vào phòng ngự của mình, bắt đầu toàn lực chỉ huy hoàng mang, phát khởi thế công vô cùng sắc bén, sử dụng tiểu đao nhanh như thiểm điện, liên tục vây quanh bốn phía Hàn Lập không ngừng tìm chỗ sơ hở mà công kích.

Có điều Phong Nhạc không biết chính là, nếu nói về lực phòng ngự thì Phi thiên thuật tuyệt đối còn xa mới bằng Hoàng La tán, nhưng mà về mặt linh hoạt thì Phi Thiên Thuẫn lại hơn xa các loại pháp khí phòng ngự khác.

Kết quả là bất luận Phong Nhạc sử dụng đao phong thần diệu đến đâu cũng bị thuẫn của Hàn Lập chống đỡ hết. Lúc này hắn mới hiểu nếu không hủy đi Phi Thiên thuật thì cơ bản chẳng thể chạm vào người Hàn Lập.

Trên mặt Phong Nhạc như bị phủ một lớp sương mỏng, đành phải dùng tiểu đao công phá phòng ngự của Phi Thiên Thuẫn. Có điều hắc quang trên bề mặt thuẫn bị công phá nhưng vẫn ngăn cản công kích của hắn một đoạn thời gian.

Lúc này Hàn Lập thật sự không thể thủ thắng, đành cắn răng ra một quyết định rất đau lòng.

Hắn đem kim nhận thu vào trữ vật đại, sau đó xuất ra một tiểu hồ lô màu đen dơ lên cao. Từ trong hồ lô phun ra bảy tám khỏa viên cầu màu đen phiêu hốt bay về phía Phong Nhạc.

Phong Nhạc tự nhiên nhìn thấy hành động của Hàn Lập, lập tức cảm thấy ngạc nhiên. Là vì cái hồ lô này trông rất tầm thường, phàm là người tu tiên kể cả bậc thấp ai cũng biết đến vật đấy, hầu như đều dùng qua pháp khí này.

Mặc kệ là viên cầu bên trong hồ lô phóng ra là gì, thì pháp khí này đều có tên “Hỗn Nguyên Châu” uy lực so với các loại pháp khí cao nhất mà nói thì thật sự quá nhỏ, miễn cưỡng được bài danh là trung phẩm pháp khí.

Cũng bởi vậy mà Phong Nhạc cảm thấy có chút nghi hoặc.

Hắn không đợi viên cầu kia bắn vào người, lập tức lấy phù lục Băng Mâu Thuật cầm trong tay, sao đó dơ lên hóa thành một cái mâu bằng băng trong suốt nghênh đón khỏa cầu kia.

‘Phành’ một tiếng nổ rền rĩ vang lên, băng mâu liên tiếp chấn bay ba bốn khỏa viên cầu. Mấy quả cầu vỡ nát văng ra tứ phía lập tức bị đóng băng lại ở không trung, cảnh tượng như tiên nữ tán hóa, hình thành một cơn mưa băng nho nhỏ.

Nhìn thấy cảnh này Phong Nhạc mới cảm thấy yên lòng, chú ý đến người Hàn Lập. Bởi vì lúc này trong tay Hàn Lập đã xuất hiện một lá cờ màu xanh, trên lá cờ có hình một Thanh giao dơ nanh múa vuốt chực bay ra.

Kinh nghiệm của Phong Nhạc cực kỳ phong phú, vừa thấy đã biết ngay là loại pháp khí tinh phẩm bậc trung, uy lực tuyệt đối không nhỏ.

Hai tay Hàn Lập huy động lá cờ này, xung quanh lá cờ từ từ tụ tập các linh quang màu xanh lại, thanh thế không nhỏ.

Phong Nhạc tuy đối với Hoàng La Tán tin tưởng mười phần, nhưng trời sinh tính giảo hoạn cẩn thận, cho nên khẩn trương nhìn không chớp mắt, sợ pháp khí này vượt qua dự liệu phá được phòng ngự của hắn.

Còn về mấy khỏa Hỗn nguyên châu kia sớm bị hắn chấn bay đi cho nên trong lòng Phong Nhạc nhận định đối phương chỉ dùng mấy khỏa viên cầu làm mình rối mắt mà thôi, không cần quan tâm đến nữa. Còn nói về uy lực thì Hỗn nguyên châu nếu có oanh tạc liên tục thì cxung sẽ không ảnh hưởng mảy may đến phòng ngự của hắn.

Chẳng qua Phong Nhạc thấy Hàn lập xuất ra một món pháp khí cao cấp cho nên mới lấy làm kiêng kị và buồn bực.

Hắn đoán Hàn Lập cũng giống như nữ tử nhiều pháp khí kia đều là hậu bối của cao thủ nào đó, cho nên càng hạ quyết tâm hạ sát Hàn Lập.

Hắn sợ rằng đối phương còn sống rời khỏi đây thì hậu quả vô cùng, huống chi đối phương còn chính mắt thấy mình giết người đoạt bảo, đến lúc đó sẽ khiến trưởng bối của nữ tử kia đến tìm hắn, đến lúc đó hắn sẽ gặp phiền toái lớn.

Ánh mắt Phong Nhạc bây giờ đang bị Thanh giao kỳ hấp dẫn, sát tâm càng tăng lên, mấy khỏa Hỗn Nguyên Châu rốt cuộc bay đến người hắn chạm vào Hoàng La Tán phát ra mấy tiếng nổ rền rĩ, cuối cùng là bay ngược ra ngoài.

Phong Nhạc sau khi nghe thấy thanh âm, theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua.

“Dựa vào mấy cái Hỗn Nguyên Châu này cũng mơ tưởng đến việc công kích ta, đúng là không tự lượng sức mình, đừng nói là…”

“Ồ? Khỏa này sao lại có màu lam…”

Phong Nhạc trên môi nụ cười chưa dứt, liền phát hiện ra một viên Hỗn Nguyên Châu lúc bị văng ra bỗng nhiên lộ ra một vật giấu trong đó. Viên cầu này thể tích nhỏ bé còn xa mới bằng Hỗn nguyên châu bình thường.

Phong Nhạc trong lòng nao nao, không kịp nghĩ gì thì viên châu màu lam đó đã đụng vào vòng bảo hộ rồi.

“Một luồng sáng trắng, một mảng huyến lệ, ánh sáng chói lòa mắt!”

Đây chính là hình ảnh cuối cùng của Phong Nhạc đối với thế gian này, sau đó tất cả đều biến mất.

Về phía Hàn Lập đang đứng đối diện, trong mắt cũng chỉ nhìn thấy viên châu tử màu xanh chạm vào vòng bảo hộ của Phong Nhạc rồi lập tức bạo phát ra một luồng ánh sáng trắng vô thanh vô tức bao phủ cả người Phong Nhạc, cuối cùng lặng lẽ biến mất để lại một Phong Nhạc trên mặt vẫn còn y nguyên vẻ kinh ngạc, tựa hồ chưa xảy ra chuyện gì.

Hàn Lập trong lòng trầm xuống, đứng một lúc vẫn chưa có hành động gì. Một làn gió nhẹ thổi quả, thân hình Phong Nhạc theo gió cũng từ từ biến thành cát bụi.

Mà tại chỗ cũng chỉ còn hai nửa chân đi giày, trành cảnh này quả thật quỷ dị nói không lên lời.

Hàn Lập chứng kiến cảnh này chẳng những không sợ hãi mà ngược lại bình tĩnh ngồi xuống, thở ra một hơi dài, cuối cùng thì cũng yên tâm.

Trong khi vận dụng đòn sát thủ tối cường Thiên Lôi Tử, đồng thời tiến hành làm nhiễu loạn tư tưởng đối phương, rốt cuộc cũng làm cho Phong Nhạc biến mất khỏi thế gian.

Trên mặt Hàn Lập chẳng hiện ra tia vui mừng nào, thậm chí còn tự cười khổ diễu mình.

Cái này cũng khó trách, lần này đến cấm địa mới có hai ngày, toàn bộ pháp bảo của hắn đã phải xuất ra hết, ngay cả đòn sát thủ cuối cùng cũng phải dùng đến, thử hỏi làm sao hắn cao hứng đây.

Tưởng tượng nếu ba ngày nữa còn gặp vài cường giả cỡ Phong Nhạc này, tâm trạng Hàn Lập đang thoải mái lại cảm thấy trầm trọng vô cùng.

Tuy nhiên lần này không dùng đến Thiên Lôi Tử, hắn khẳng định không tránh khỏi kiếp nạn, Phi thiên thuẫn cũng hết khả năng chống đỡ. Hơn nữa giết chết thằng nhãi kia rồi còn thu được pháp bảo của nữ tử kia, hắn tuyệt đối không có hại ngược lại còn chiếm được không ít tiện nghi.

Hàn Lập trong lòng xoay chuyển, tinh thần rung lên, liền quay về phía đối diện nhìn lại. Nhưng theo ánh mắt của mình miệng Hàn Lập mở to hồi lâu không nói nên lời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 39
Phần 89 Nhìn cảnh này, mọi người ngẩng đầu quan sát Lục Thiếu Du, thực lực Nghịch Thiên Tà Long thế nào ai cũng hiểu rõ. Mà lúc này Nghịch Thiên Tà Long ở trong tay Lục Thiếu Du bị chà đạp như con sâu cái kiến. Đây là thực lực của Niết Bàn Cảnh cao giai sao? Các tông lão cho rằng Lục Thiếu Du từ chuẩn Niết Bàn trực tiếp vượt qua Niết Bàn Cảnh cao giai, đặt chân sinh tử Niết Bàn, chẳng khác gì đột phá ba giai, đây là tồn tại yêu nghiệt mới làm được. Nhưng với các trưởng thượng mà nói, Niết Bàn Cảnh là cảnh giới cực kỳ huyền diệu, Niết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ngồi khóc trên cây
Phần 26 Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: Ôi, thích quá! Nó ngước nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò: Bên kia ngọn đồi có gì hở anh? Có một thung lũng xinh đẹp với rất nhiều hoa trái. Chị Rùa đã giấu con Tập Tễnh ở đó. Đó là nơi vô số con thú nhỏ được sống bình yên. Ông Bốn Lai và những người khác không hề biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng