Hàn Lập - Quyển 20

Phần 46

Nữ tử thản nhiên gật đầu rồi tiếp đó không nói thêm gì nữa mà khẽ đem tay áo rung lên, hai cỗ bạch hà liền cuốn ra, chợt lóe lên phân biệt chìm vào thân thể hai tên cự nhân.

Cả người cự nhân theo đó mà “lộp bộp ùng oàng” loạn hưởng một trận, thân thể liền cấp tốc thu nhỏ lại, chỉ một chớp mắt sau liền biến thành hai khoả thạch cầu xám trắng cỡ nắm tay, rồi lại hướng về phía nữ tử bay tới, cuối cùng cũng chìm vào trong ống tay áo không thấy tung tích.

Lúc này nữ tử này mới giẫm chân một cái, dưới thân đột nhiên sinh ra một cỗ hắc vân đem thân hình nữ tử phủ vào trong, sau đó hướng về một phương nào đó bắn nhanh mà bay đi.

Cùng lúc này, Hàn Lập đang khoanh chân đả tọa bên một cái hố to, mí mắt khẽ động rồi chậm rãi mở ra, trên mặt ẩn ẩn có chút biểu tình kỳ quái. Hắn đem Nguyên anh thu lại, rồi cũng đem thần niệm hoá thân từ bên trong Trấn Ma tỏa kia một lần nữa thu về.

“Xem bộ dáng của hai lão ma này thì Hỗn độn nhị khí này rõ ràng đối với bọn hắn cực kỳ trọng yếu, bằng không cũng không đến mức thiếu chút nữa lấy nguyên thần thể đánh lớn một trận ở bên trong rồi. Hai lão ma này sẽ không vừa thu được Hỗn độn nhị khí là lập tức có thể thoát khốn ra chứ? Không có khả năng! Trấn Ma tỏa này đích xác là Huyền Thiên linh vật chưa thành hình, Hỗn độn nhị khí cho dù nghịch thiên đến mức nào thì cũng không thể có cái hiệu quả như vậy. Hai lão quái vật kia chắc hẳn có dự định gì khác, cho dù đã đều lập tâm ma chi thệ thì cũng khó mà tin được.”

Sắc mặt Hàn Lập âm trầm, dùng một loại thanh âm trầm thấp khó có thể nghe được mà thì thào tự nói một hai câu.

“Hắc hắc, được rồi! Đến lúc đó vừa đem Hỗn độn nhị khí phân ra cho hai lão quái vật kia liền tìm cách đem Trấn Ma tỏa ném trở lại Ma giới đi. Ngày sau dù sao cũng phải đi Ma giới một chuyến, đến lúc đó vừa lúc đem vật này xử lý là được rồi. Dù sao cũng chỉ là hai cái nguyên thần không có nhục thân, đến lúc Ma kiếp vừa kết thúc thì lần Ma kiếp tiếp theo cũng là sự tình ở không biết nhiều ít bao nhiêu vạn năm sau rồi, ai cần quản tới hai ma đầu kia thoát khốn sẽ giày vò Ma giới đến mức nào chứ.”

Hàn Lập bỗng nhiên cười nhạt một tiếng, tựa hồ trong nháy mắt đã có chủ ý.

Trong lòng đã quyết, Hàn Lập cũng không tiếp tục chần chờ gì thêm nữa mà đem một ngón tay điểm lên trên cái hộp gỗ trước mắt một cái.

“Đi!”

Quát khẽ một tiếng, hộp gỗ liền bay thẳng tới giữa hố lớn rồi sau đó khẽ rung lên rồi huyền phù giữa không trung.

Sau đó, Hàn Lập hít sâu một hơi, một tay liền bấm quyết, trong miệng bắt đầu lầm bầm niệm quyết.

Chỉ chốc lát công phu sau, một cái pháp tướng ba đầu sáu tay chợt hiện ra ở sau lưng hắn, sáu cánh tay khẽ động, cũng đồng dạng bắt đầu bắt quyết. Theo đó, từng phiến kim sắc hào quang từ trên thân pháp tướng cuồn cuộn tản ra, chợt lóe lên rồi dồn dập chìm vào trong cái hộp gỗ.

Trong nháy mắt công phu, hộp gỗ nguyên bản một màu trắng sữa liền chuyển sang một màu kim quang rực rỡ, bộ dáng giống như một khối vàng ròng vậy.

Đúng lúc này, trên mặt bản thể Hàn Lập chợt nổi lên một tầng thanh hà, miệng khẽ quát một tiếng rồi lại đưa một ngón tay lần nữa hướng hộp gỗ trước người điểm ra một cái. Một đám ngân sắc hoả diễm từ đầu ngón tay bắn ra trùm lên cái hộp gỗ, đem nó bao vào bên trong.

Mà đúng lúc này, kim sắc pháp tướng sau lưng Hàn Lập sáu mắt chợt mở ra, thân hình nhoáng lên nhưng lại tự động bước tới một bước lớn, sau mấy cái chớp động liền tiến tới sát cái hộp gỗ vốn cách xa vài chục trượng, tiếp đó hai cái đại thủ liền chui ra, đem cái hộp gỗ nắm chặt lại.

Kim quang chớp động, pháp tướng mang theo cái hộp gỗ từ từ rơi xuống cái hố lớn. Tuy rằng tốc độ không nhanh nhưng cũng chỉ mất mấy lần hô hấp kim sắc pháp tướng đã chìm vào bên trong vụ khí không thấy tung tích.

Thanh âm niệm chú của Hàn Lập vẫn không ngừng phát ra, pháp quyết trong tay vẫn cứ tiếp tục bấm động, nhưng chỉ chốc lát công phu sau thân thể hắn chợt run lên một cái, một cỗ âm hàn khí khó có thể miêu tả được chợt từ trên thân thể hắn tỏa ra.

Hoàng quang chợt lóe, mặt đất phụ cận hắn theo đó được phủ kín bởi một tầng băng lạnh hoàng sắc nhàn nhạt.

Lại qua một lát công phu sau, thanh hà trên mặt Hàn Lập dần dần tiêu tán đi, toàn thân đều bị một tầng hoàng sắc hào quang bao phủ lại.

Búi tóc, thậm chí là cả tứ chi đồng dạng đều bị một tầng hoàng vụ bao trùm toàn bộ.

Dưới cái hố sâu, vụ khí hoàng sắc từ lâu đã kịch liệt quay cuồng theo từ từng tiếng “oanh long long” từ dưới sâu không ngừng phát ra, phảng phất như có thứ gì đó đang ở dưới sâu đang bạo liệt không ngừng, khiến người nghe nghe xong cảm thấy nghi hoặc không thôi.

Biểu tình trên mặt Hàn Lập tựa hồ đối với những thanh âm bạo liệt cùng âm hàn khí dường như không thấy, chỉ là vô thanh thôi động một loại bí thuật nào đó, bộ dáng một khắc cũng không ngừng.

Thời gian cứ vậy mà chầm chậm trôi qua, bảy ngày đêm sau.

Hàn Lập vẫn cứ một mực ngồi xếp bằng bên cạnh cái hố lớn không mảy may ly khai, cái này cũng là do pháp lực tự thân hắn thực sự thâm sâu khôn lường, mà nhục thân cùng thần niệm lại viễn siêu đồng giai, bằng không thì hắn cũng sớm vô pháp chống đỡ nổi. Nhưng cho dù như vậy thì pháp lực của hắn cũng đã tiêu tiêu hao không ít rồi, thân thể cũng bắt đầu cảm thấy có chút uể oải.

Bất quá lúc này, ở dưới sâu trong cái hố lớn, thanh âm bạo liệt đã tiêu thất từ lâu, hoàng sắc vụ khí quay cuồng cũng đã an phận ít nhiều, rõ ràng bí thuật đã thi triển tới mức tận cùng rồi, công việc xem ra cũng đã gần như kết thúc.

Đột nhiên, một tiếng nổ như sấm rền từ dưới đáy hố sâu bạo phát ra, vạn đạo kim quang từ phía dưới sâu phun lên, trực tiếp xuyên thủng tầng vụ khí, trong lúc nhất thời đem toàn bộ hố sâu chiếu sáng dị thường, rực rỡ vô cùng.

“Thành rồi!”

Hàn Lập thấy cảnh này tinh thần khẽ rung lên, không khỏi hưng phấn thất thanh nói ra.

Nếu hắn có được thứ Hỗn độn nhị khí này thì trong khoảng thời gian ngắn hẳn là có thể tiến giai tới Hợp Thể hậu kỳ tuyệt đối không có bất luận vấn đề gì. Mà nếu tu vi lại tăng tiến thêm một bước, vô luận là pháp lực hay thần thông uy lực tự nhiên đại tăng, đủ để cho hắn trong Ma kiếp cùng chuyến đi tới Ma giới sau này cũng xem như là đủ sức bảo vệ mình rồi.

Trong lòng nghĩ như thế nhưng động tác trên tay hắn lại không chậm lại chút nào, ngoài thân chợt “phốc xuy” một tiếng, một tầng ngũ sắc quang diễm cuồn cuộn từ trên thân thể hắn chợt bốc lên. Nơi nào quang diễm đi qua thì tầng sương lạnh trên người hắn mau chóng tan đi, chỉ trong nháy mắt thân thể hắn liền khôi phục lại như lúc ban đầu.

Lúc này hắn mới đem một cánh tay nhấc lên hướng cái hố sâu chụp một cái.

Vụ khí một lần nữa kịch liệt sôi trào, kim quang chớp động, kim sắc pháp tướng ba đầu sáu tay từ bên trong đó từ từ bay lên cao, trong tay vẫn cứ ôm cái hộp gỗ kia nhưng mà trong thân thể mơ hồ có lại có thêm một đoàn vụ khí thanh quang.

Đám vụ khí này kích thường cỡ quả trứng gà, bộ dáng không chút thu hút nào nhưng bên trong đoàn thanh khí lại mơ hồ có hắc bạch lưỡng khoả quang điểm cỡ hạt đậu huyền phù bất động.

Hàn Lập vừa thấy vật này khóe miệng khẽ nổi lên dáng tươi cười.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc gương mặt hắn chợt ngưng tụ lại mà ngẩng đầu lên, thần sắc lại trở nên kinh sợ cực kỳ.

Cơ hồ đúng lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa bỗng nhiên từ trên cao bạo phát ra. Theo đó, một cỗ cự lực vô cùng chợt kích lên trên tầng cấm chế trên cao.

Bạch khí vốn do cấm chế hình thành dưới cỗ cự lực này lại giống như yếu ớt không chịu nổi, sau một tiếng nổ trầm đục liền tấc tấc vỡ vụn ra, tầng vụ khí trên cao lập tức như bị cuồng phong quét tới cuốn đi không còn một mảnh. Mà dưới cỗ cự lực này, một đạo thân ảnh yểu điệu vô thanh vô tức hiện ra tại tầng trời cao, cũng từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống Hàn Lập ở phía dưới.

Ánh mắt băng hàn thấu xương rơi vào trên khuôn mặt của Hàn Lập, vậy mà lại mơ hồ cảm giác được như bị kim đâm vậy.

“Hảo hảo! Tình báo sưu hồn từ tên Nhân tộc tu sĩ kia quả nhiên không sai, quả nhiên là ngươi…”

Hàn quang trong mắt nữ tử khẽ động, trong lời nói dường như có ý tứ tới Hàn Lập ở phía dưới.

Hàn Lập tuy rằng không biết địa vị của đối phương ra sao nhưng nghe khẩu khí lại rõ ràng là một gã cao gia Ma tộc, hơn nữa tựa hồ còn nhận thức được bộ dáng của hắn.

Tuy rằng trong lòng hắn cảm thấy nghi hoặc cùng kinh sợ nhưng trước mắt tự nhiên không phải lúc suy nghĩ nguyên nhân trong đó. Trong tích tắc, năm ngón tay hướng về phía xa xa chụp một cái.

Kim thân pháp tướng ba đầu sáu tay quang mang chợt lóe, trực tiếp biến thành một đoàn kim quang đồng thời cũng đem cái hộp gõ cùng đoàn thanh khí nho nhỏ kia nhắm Hàn Lập bắn nhanh đi.

Nữ tử trên không trung thấy cảnh này đầu tiên là ngẩn ra nhưng ánh mắt khẽ động, mắt vừa thấy cái hộp gỗ cùng đoàn thanh khí sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, thất thanh nói:

“Trấn Ma tỏa, Hỗn độn khí! Nguyên lai là ngươi mượn âm hoả nơi này rút ra Hỗn độn nhị khí!”

Nữ tử này hiển nhiên cũng là một người quyết đoán dị thường, cơ hồ ngay khi vừa dứt lời đem tay áo hướng phía dưới lập tức rung lên.

Một đạo bạch quang từ trong ống tay áo bắn nhanh ra, sau một cái chớp động trực tiếp kéo dài qua đoàn kim quang cách đó cự ly mấy trăm trượng, thoáng dừng lại rồi như chớp giật cuốn xuống dưới.

Đó đúng là một dải khăn lụa bạch sắc tầm một trượng lớn, nhưng mặt ngoài ngân quang loè loè, trải rộng phù văn, rõ ràng là một kiện dị bảo!

Bảo vật này dưới sự thúc dục của nữ tử ý đồ muốn đem Trấn Ma tỏa cùng Hỗn độn nhị khí kia cường ngạnh chặn lại. Mà cơ hồ cùng lúc đó, Hàn Lập vốn xếp bằng bên cạnh hố lớn cũng đột nhiên truyền đến hai tiếng nổ trời rung đất chuyển, vô số đá vụn cùng nhau bắn ra, hai cái cánh tay xám trắng cực lớn từ trong lòng đất chợt xông ra, cũng từ hai bên hung hăng hướng Hàn Lập vỗ tới.

Thạch chưởng chưa thực sự bắn trúng Hàn Lập nhưng một cỗ vô hình cự lực cũng đã khiến thân hình Hàn Lập trì trệ lại, phảng phất như thân thể bỗng nhiên phải gánh tới mấy vạn cân cự lực vậy.

Mắt thấy cảnh này, Hàn Lập tự nhiên kinh sợ thế nào nghĩ cũng biết, nhưng trong lòng hắn lại không có thực sự thất kinh!

Hừ lạnh một tiếng, một tay liền bấm quyết, bỗng nhiên miệng phun ra một câu:

“Bạo vũ!”

Kim quang nguyên bản đang vây lấy hộp gỗ cùng Hỗn độn nhị khí chợt cuồng thiểm một cái, hoá thành một quầng sáng kim sắc bạo liệt ra.

Nơi nào kim quang đi qua hư không nơi ấy theo đó mà mơ hồ vặn vẹo đi, tấm khăn lụa bạch sắc kia ngay cả huyền diệu vô cùng nhưng không khỏi ngưng trệ lại một chút.

Mà nhân cơ hội này, một cái đại thủ màu xanh đột nhiên từ hư không phụ cận chợt lóe lên, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tóm lấy cái hộp gỗ cùng thanh khí.

Tiếp đó, đại thủ chợt nhoáng lên liền biến thành một đạo nhân ảnh nhàn nhạt, chính là Linh khu biến thành “Hàn Lập da xanh”.

Linh khu vừa mới hiện thân liền nhanh chóng bấm quyết, trực tiếp hoá thành một đoàn thanh quang tiêu thất tại chỗ.

Cùng lúc, Hàn Lập nguyên bản đang ngồi xếp bằng trên mặt đất ngoài thân kim quang chớp động, thân thể thoáng cái mọc ra một tầng kim mao, thân thể cũng bắt đầu cuồng trướng lên, chỉ sau một lần hô hấp thời gian liền hoá thành một con kim mao cự viên cao hơn mười trượng. Cỗ cự lực nguyên bản đang tác động lên thân thể hắn trong khoảnh khắc không còn sót lại chút gì. Không chỉ như thế, sau khi hoàn thành biến thân xong cự viên liền rống to một tiếng, hai nắm tay ‘vù vù’ hai tiếng hung hăng phân biệt đánh về phía hai cái thạch chưởng cực lớn đang vỗ tới kia.

Sau hai tiếng nổ kinh thiên động địa, cự viên rên lên một tiếng rồi lùi lại mấy bước, mà hai cái thạch cự chưởng thì lại tán loạn đá vụ, non nửa bộ phận đã hư không tiêu thất không thấy rồi.

Lúc này, sau lưng cự viên chợt hiện ra một đạo giao động, một đạo thân ảnh thanh quang nhàn nhạt nâng một cái hộp gỗ cùng một đoàn thanh quang hiện lên rồi nhanh chóng hướng về phía trước bổ nhào tới, trực tiếp chìm vào bên trong thân thể cự viên không thấy bóng dáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn mặt cũng được, cũng có duyên, nó có cơ thể hấp dẫn vì đang ở tuổi teen. Nó đang có bạn trai là thằng bạn học cùng lớp tên là Lâm, quen nhau được mấy tháng rồi. Thằng Tú thấy con Nhi có bạn trai thì nó cũng mừng cho con...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 4
Phần 46 Được rồi. Tiếu Tiếu nằm nghiêng ở trên giường giả vờ ngủ say chợt lên tiếng xen vào: Giết thì giết, bọn họ đã không có chứng cứ, không có chứng cứ chính là không có giết. Dù sao Miêu Nghị cũng là huynh đệ kết nghĩa của ngươi, cần gì làm khó hắn bất cận nhân tình như thế. Nàng vừa mở miệng, Hoắc Lăng Tiêu lập tức im lặng ngậm miệng, biết cho dù xảy ra chuyện cũng sẽ có người đứng ra gánh vác. La Song Phi bên cạnh đang hí hoáy thu lại nắm kim tinh trên bàn lúc nãy ném ra thưởng cho Tiếu Tiếu. Y biết mình đã bị đùa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 1
Phần 46 Thành phố Chương Trình ở tận cùng phía bắc tỉnh Yến, là thành phố cũ, giao thông không phát triển, kinh tế không phát triển, hơn nữa còn ở vị trí địa lý sát góc nên mùa đông dài, sản xuất nông nghiệp không nhiều, kinh tế luôn đứng cuối của tỉnh. Hồ Tăng Chu từ khi làm Thị trưởng đến nay thì vẫn luôn chú tâm vào công việc, tranh thủ khi nhận chức thay đổi được gì đó. Chẳng qua rất nhiều chuyện không phải chỉ có quyết tâm và nghị lực là có thể làm được. Những năm tháng cách mạng thì câu người sẽ thắng trời chỉ là khẩu hiệu. Ở một thành phố...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng