Hàn Lập - Quyển 20

Phần 52

Cự đại ngọc bàn hóa thành một mặt trời chói mắt, từ phía trên tỏa ra linh quang đỏ đậm bao phủ nghiêm ngặt sơn cốc bên dưới. Trong xích (đỏ) quang, vô số ngán sắc phù văn không ngừng chớp động, dường như ẩn chứa lực lượng thẩn bí nào đó.

Trong ngọc bàn, ba gã hóa thân Huyết Quang sóng vai đứng cùng một chỗ, tay bắt quyết, ngoài thân chớp động huyết quang nhìn vách tường trước mặt không chớp mắt. Trong vách tường hiện lên hình ảnh vô số xích hồng quang cầu đang tìm kiếm thứ gì đó khắp sơn cốc, vô luận trên trời hay dưới đất, quang cầu đểu không gặp chút trở ngại, bay lượn khắp nơi.

Hình ảnh trên vách tường cũng tùy theo từng khỏa quang cầu du động mà biến ảo không ngừng, nhưng ngoại trừ một số hòn đá, cây cối và một số dã thú chưa khai mở linh trí ra thì không còn bất cứ thứ gì lọt vào tầm mắt.

Sắc mặt ba gã hóa thân hiển nhiên càng trở nên âm trầm, nhưng vẫn thúc dục quang cầu tiếp tục tuần tra từng ngõ ngách. Không bao lâu sau, chân trời phía sau truyền đến tiếng xé gió, một đoàn bạch quang từ trên cao bắn nhanh đến.

Đúng là Nguyên Sát khống chế thạch điện bay đến nơi đây.

Thạch điện sau khi chớp lên vài cái, liền gào thét bay tới cách ngọc bàn hơn ngàn trượng rồi dừng độn quang lại. Cơ hồ cùng lúc đó, vách tường trên ngọc bàn chợt lóe bạch quang, một thân ảnh yểu điệu hiện ra.

“Nguyên Sát đạo hữu, ngươi rốt cục đã tới.”

Huyết Quang hóa thân ở giữa vừa thấy hình ảnh nữ tử xuất hiện, lúc này lộ vẻ tươi cười nói.

“Không cần nói nhảm, tiểu tử đó thật sự bị các ngươi vây trong sơn cốc sao?”

Sau khi Nguyên Sát liếc mắt nhìn ba người một lần. Liền thản nhiên nói.

“Đúng thế, ta sao dám gạt đạo hữu, tiểu tử nọ sau khi bị ta đuổi theo liền chui xuống đất muốn đào tẩu, kết quả bị ta nhân cơ hội dùng Càn Khôn Bàn phong tỏa khiến hắn không thể chạy ra ngoài. Bất quá cũng không biết hắn dùng loại thuật ẩn nặc nào, trong lúc nhất thời ta không thể nào tra ra được, cho nên mới làm phiền Nguyên Sát đạo hữu.”

Một gã Huyết Quang hóa thân khác lạnh lùng trả lời.

“Uh, nếu như thế thì tốt, ta sẽ tự mình thi triển ma nguyên bức tiểu tử này ra.”

Nguyên Sát gật đầu đồng ý.

“Không cần vội, để một người trong chúng ta đi cùng đạo hữu đến sơn cốc, cũng có thể thay đạo hữu hộ pháp, phòng ngừa tiểu tử nọ nhân cơ hội đánh lén.”

Gã Huyết Quang hóa thân cuối cùng lạnh lùng nói.

“Hộ pháp? Hừ, không phải là muốn giám thị bổn tọa đó chứ?”

Nữ tử nghe vậy không vui chút nào, ngược lại sắc mặt âm trầm.

“Ha ha! Nguyên Sát đạo hữu đừng hiểu lầm! Tiểu tử nọ quỷ kế đa đoan, hơn nữa còn có vài món trọng bảo trong người, nên đề phòng vẫn hơn.”

Huyết Quang hóa thân ờ giữa cười hắc hắc nói.

“Tùy ngươi thôi, muốn phái người đi cùng thì bổn tọa cũng không ngăn cản, nhưng tốt nhất là không nên có chủ ý gì, nếu không vạn nhất xảy ra sai lầm gì thì đừng trách ta không nể tình.”

Ánh mắt nữ tử sau khi chớp động vài lân. Mặt không chút thay đôi nói.

Tiếp theo, nữ tử không đợi Huyết Quang trả lời mà trực tiếp bắt quyết biến mất trên vách tường.

“Tốt rồi! Cứ dựa theo kế hoạch ban đầu mà làm. Ngươi đi giám sát nữ tử này, một khi thật sự tìm được tiểu tử nọ thì lập tức báo cho hai người chúng ta biết, quyết không thể để tiểu tử nọ rơi vào tay Nguyên Sát trước.”

Huyết Quang hóa thân ở giữa thu lại vẻ tươi cười, âm trầm nói với một hóa thân khác.

“Yên tâm, ta sẽ tùy cơ ứng biến. Tiểu tử nọ ngay cả khi hiện tại pháp lực không đủ, nhưng không có khả năng dễ dàng bị Nguyên Sát bắt được. Bất quá trước khi tiểu tử này xuất hiện, các ngươi ngàn vạn lần cũng không thể buông lỏng cấm chế của Càn Khôn Bàn, phòng ngừa tiểu tử này nhân cơ hội bỏ chạy.”

Tên hóa thân kia gật đâu, nhưng lại lo lắng dặn dò hai câu.

Hai người còn lại hiển nhiên gật đầu nói phải.

Cùng lúc đó, thạch điện phía xa đột nhiên truyền ra tiếng nổ ầm ầm, vô số phù văn chớp động, thạch điện liền chia ra làm hai, lần nữa biến thành hai cự đại thạch nhân. Còn về phần nữ tử kia lại đứng trên đầu một thạch nhân, tay bắt quyết, mang theo hai thạch nhân bay về phía trung tâm sơn cốc.

Ngọc bàn ở phía bên kia cũng bay ra một đạo huyết quang, bên trong mơ hồ có một đạo huyết ảnh, cũng chợt lóe liền bắn nhanh xuống phía dưới.

Chỉ một lát sau, Nguyên Sát và một huyết bào thiếu niên liền hạ xuống giữa đống đá vụn tại một chỗ cao cao trong sơn cốc.

“Chính là nơi này! Thạch trưởng lão, hai ngươi biến thân đi.”

Nguyên Sát đánh giá khắp nơi một chút, liền ra lệnh cho hai gã thạch nhân bên cạnh.

“Vâng. Nguyên Sát đại nhân!”

Hai thạch nhân ong ong đáp.

Tiếp theo, hai tên này xoay một vòng trên mặt đất, ngoài thân phóng ra hôi bạch chi quang, trong nháy mắt hóa thành hai cột đá cao hơn trăm trượng, bề mặt khắc một số hoa văn phù chú, nhìn có vẻ vạn phần thần bí.

“Thạch Lôn đồ đằng! Hắc hắc, thật sự không nghĩ ra hai thủ hạ của ngươi cũng tu luyện được đến mức này.”

Huyết bào thiếu niên thấy cảnh này, không khòi lấy làm kỳ quái nói.

“Bọn họ trong Thạch Ma tộc mặc dù tu vi không thể xếp vào ba hạng đầu, nhưng cũng đủ để xếp trong mười hạng đầu, nếu chút chuyện ấy mà không thể làm được thì trong Thánh giới ta cần gi phải che chở cho bọn họ nhiêu năm như vậy chứ.”

Nguyên Sát không chút khách khí nói.

“Hắc hắc, nếu ta cũng có Thạch Ma trưởng lão tu vi cao thâm như thế thì hiển nhiên cũng sẽ che chở. Được rồi, không nói đến việc này nữa, đạo hữu gọi đồ đằng ra chẳng lẽ định dùng nó gia tăng uy lực của ma nguyên?”

Huyết bào thiếu niên sờ căm, khẽ cười hỏi.

“Nếu ngay cả Càn Khôn Bàn cũng không thể phát hiện bóng dáng Hàn tiểu tử thì chỉ dùng ma nguyên cũng không nhất định tìm được, nhưng có Thạch Lôn đồ đằng thì không cần lo ngại.”

Nguyên Sát thản nhiên trả lời, dường như không có ý tứ giấu diếm.

Huyết bào thiếu niên nghe nói thế liền gật đầu đứng ở một bên không nói gì nữa. Nguyên Sát đồng dạng cũng không muốn nói nhiều, lúc này thân hình vừa động liền xuất hiện ở giữa hai cột đá. Bạch quang chợt lóe, một bãi đá từ dưới đất bỗng nhiên ùn lên, nâng nữ tử lên cao mấy chục trượng.

Nguyên Sát hít sâu một hơi, một tay bắt quyết, tay kia phất lên, mười mấy cây hắc sắc tiểu kỳ bay ra, sau khi tự hành xoay một vòng liền rơi xuống mặt đất bên cạnh bãi đá, vững vàng cắm trên đó. Nữ tử quát một tiếng, một đạo hắc quang từ sau lưng hiện ra, vặn vẹo một cái liền biến thành ma tướng ba đầu sáu tay thật lớn.

Ma tướng này mặc một kiện chiến giáp phát ra hắc quang, cả người tản ra sát khí trùng thiên khiến người ta kinh hãi, sáu con mắt đỏ bừng, bộ dáng không chút cảm tình. Từ trong miệng nữ tử truyền ra tiếng chú ngữ xé gió, đột nhiên phất tay đánh ra bốn phía mười mấy đạo pháp quyết, chợt lóe liền nhập vào hư không biến mất. Hắc sắc tiểu kỳ theo đó mà phát ra một trận thanh âm ‘vù vù’, hắc quang chợt lóe biến lớn lên, chỉ chốc lát liền biến thành cự vật cao mấy chục trượng.

Lúc này, ma tướng sau lưng Nguyên Sát đột nhiên ngẩng đầu nhìn qua, sáu cánh tay phất lên trời cao. Sáu đoàn hắc sắc quang cầu hiện lên trong lòng bàn tay, hóa thành sáu luồng khói đen hội tụ lên trời cao.

Trong khoảnh khắc, một đoàn ma vân hình thành giữa không trung rồi nhuyễn động biến thành hình ảnh phi cầm tẩu thú đủ loại, phảng phất bản thân tự đã có sẵn linh tính.

Nguyên Sát thấy cảnh này, chú ngữ trong miệng dừng lại, giơ một ngón tay ngưng trọng điểm lên phiên kỳ. Đám phiên kỳ đang lưu chuyển hắc sắc hà quang chợt ‘vù vù’ hóa thành mười mấy luồng hắc khí phóng lên không trung.

Trong nháy mắt, ma vân không ngừng cuồng trướng trên trời cao mà phát ra từng tiếng ‘ầm ầm’ trầm muộn, cơ hồ bao phủ hơn phân nửa sơn cốc.

Thần sắc Nguyên Sát nghiêm nghị lại, hai mắt chợt lóe hàn quang, đột nhiên há miệng phun ra một đoàn tinh huyết về phía ma vân trên không trung. Tinh huyết đón gió hóa thành từng điểm huyết vũ, chớp một cái liền nhập vào trong ma vân.

Lúc này, hai cột đá biến thành đồ đằng cũng thả ra từng vòng ngũ sắc quang hoàn. Quang hoàn phát ra linh quang đảo qua ma vân một lần, khiến ma vân lần nữa phân ra.

Không lâu sau, trong ma vân chợt lóe huỵết quang, vô số tơ máu hiện lên, chúng nó đan xen với ma vân rồi quay cuồng ngưng tụ ra vô số đoàn hắc khí to bằng nắm tay. Hắc khí sau khi nhuyễn động một trận liền trực tiếp hóa thành vô số đầu quạ đen. Đám quạ đen vừa hiện ra liền đồng loạt kêu lên, số lượng khoảng hơn vạn con khiến người ta nhìn thấy không khòi rợn tóc gáy.

“Đi!”

Nguyên Sát phất tay một cái, thấp giọng phát ra một tiếng trong tréo nhưng lại băng hàn thấu xương.

Đám quạ đen đang bay lượn khắp nơi trên cao theo đó mà bắn xuống sơn cốc bên dưới. Mà nữ tử thì đứng trên bãi đá nhắm hai mắt lại, dùng một ngón tay điểm lên trán, yên lặng cảm ứng điều gi đó.

Còn Huyết Quang hóa thân ờ một bên mắt thấy đàn quạ thì thần sắc hơi động, ngoài ra không thấy có bất cứ cừ động nào khác.

Đám quạ phảng phất vô hình, vô luận là núi đá, cây cối hay sông ngòi, bùn đất đều có thể xuyên qua.

Chỉ một lát liền dò xét sâu dưới đất mấy ngân trượng nhưng bộ dáng xem ra vẫn không có thu hoạch gì cả. Sau đó, đám quạ lại được Nguyên Sát triệu hồi rồi đổi hướng bay về nơi khác.

Đúng lúc này, đột nhiên trên người huyết bào thiếu niên phát ra tiếng kêu.

Thiêu niên ngân ra, vội vô bên hông một cái.

Một tinh quả cầu to cỡ trứng gà lập tức bắn nhanh ra, thoáng cái liền hóa thành một quang mạc trong suốt. Trong quang mạc, huyết quang chợt lóe, hai gã hóa thân khác đang sóng vai đứng.

“Không xong rồi! Nhanh kêu Nguyên Sát đạo hữu trở về. Chúng ta vừa nhận được tin một tên Hàn tiểu tử khác đột nhiên xuất hiện chỗ chúng ta bố trí, sau khi đánh tan mấy đạo phòng tuyến, lại đánh chết hai trợ thủ cấp Ma tôn của ta liền bỏ chạy về hướng Thiên Uyên Thành rồi.”

“Tên Hàn tiểu tử này không ngờ dùng tới Huyền Thiên tàn bảo, lại thả ra Phệ Kim trùng, có lẽ chính là bản thể. Trước mắt chỉ là một khối hóa thân, chúng ta đều bị hắn dùng kế kim thiền thoát xác lừa gạt, mới vừa rồi chúng ta đã truyền lệnh, không tiếc đại lớn chặn tiểu tử này lại. Hiện tại chúng ta đuổi theo thì vẫn có thể đuổi kịp.”

Hai khối Huyết Quang hóa thân trên mặt vừa sợ vừa giận, dồn dập thay nhau nói.

“Cái gì, có loại chuyện này sao! Nguyên Sát đạo hữu, ngươi cũng nghe thấy rồi đó. Lập tức thu pháp, chúng ta lập tức ròi khỏi nơi đây, không cần quan tâm đến khối hóa thân kia nữa.”

Huyết bào thiếu niên sau khi nghe xong, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, vội vàng quay người lại nói với nữ tử trên bãi đá.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Phần 52 Lâm Vãn Vinh suy nghĩ chuyện Triệu Khang Trữ với Bạch Liên giáo, trong lòng không yên, đang muốn cất bước rời đi, chợt nghe có một âm thanh thánh thót vang lên bên tai: Lâm đại ca... Ngẩng đầu nhìn lại, nguyên lai là Lạc Ngưng đi đến. Lạc Ngưng nhìn hắn cười khẽ nói: Lâm đại ca, có phải huynh lo lắng tiểu vương gia ghi nhớ mối hận với huynh không? “Cừu hận ta ư, ta với hắn trước giờ chưa hề tốt đẹp gì với nhau. Ngày đó bị Bạch Liên giáo bắt cóc, tên tiểu vương gia chính là chủ tử đứng đằng sau sai khiến, sớm đã đắc tội vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lưu Phong – Quyển 3
Phần 52 Nghê Thường giải thích: “Chuyện cụ thể như thế nào thì ta cũng không rõ ràng lắm, tóm lại, người tu chân chưa đột phá được cảnh giới Nguyên Thần Kỳ thì không thể sinh con đẻ cái được. Kỳ thật chuyện này cũng không quá quan trọng, tại Tu Chân Giới, chuyện thành thân thông thường là để kiếm người song tu, còn chuyện sanh con đẻ cái thì thường không được quan tâm. Thật sự ta cũng không muốn nói với ngươi chuyện này, bất quá nhìn ngươi đối với chuyện phàm trần rất quan tâm, nên lúc này mới nhắc nhở ngươi một câu. Cho ngươi có sự chuẩn bị tốt.” Lưu Phong hít một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N vốn hâm mộ T. T vào trong thay một bộ bikini màu đỏ trong thật gợi cảm để cho V chụp hình. V chụp cho T nhiều bức hình đẹp vô cùng. Họ có hẹn với một cô người mẫu ảnh nữa, nhưng cô ấy đã đổi ý...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng