Hàn Lập - Quyển 20

Phần 72

“Nếu như Ngao Khiếu đại nhân thật sự muốn tính mạng người này thì khi hắn sống sót trở về ta có thể thay đại nhân ra tay một lần, như vậy sẽ không có ai hoài nghi đại nhân.”

Thanh âm nữ tử đeo mặt nạ bỗng phát lạnh, nói.

“Nếu hắn xuất hiện thì ngươi không thể ra tay.”

Ngao Khiếu lão tổ không chút do dự lắc đầu.

“Sao lại thế, chẳng lẽ sợ Ngân Nguyệt biết chuyện này?”

Nữ tử đeo mặt nạ dường như biết không ít chuyện về Ngân Nguyệt, có chút kinh ngạc hỏi.

“Nguyên bổn tin tức về người này ta vẫn một mực giấu Ngân Nguyệt. Chất nữ vẫn theo bên cạnh ta không tiếp xúc với ngoại giới, nhưng trước đó vài ngày tiểu nữ đột nhiên nhận được tin từ một bằng hữu cũ, dường như trong lúc vô tình có nhắc tới chuyện tiểu tử phi thăng từ Nhân giới này đã trở thành tu sĩ Hợp Thể kỳ. Cho nên, lần này rời núi nàng nhất quyết đòi đi cùng. Nếu Hàn tiểu tử nhanh như vậy đã gặp chuyện không may thì cho dù không có chứng cứ gì thì nàng cũng sẽ hoài nghi ta, khúc mắc sợ rằng càng khó hóa giải. Đương nhiên, nếu hắn chết trong tay đại quân Ma tộc thì lại là chuyện khác!”

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ sau khi âm tinh bất định một lát mới chậm rãi nói. )

“Nói như vậy thì có chút phiền phức. Bất quá, để hắn chết trong tay đại quân Ma tộc đối với ta cũng không phải là chuyện không thể làm được.”

Nữ tử đeo mặt nạ cười khẽ một tiếng, bộ dáng rất muốn dồn Hàn Lập vào chỗ chết.

“Ta nói không được là không được! Hiện tại, đại chiến với Ma tộc sắp bắt đầu, mỗi một tồn tại Hợp Thể kỳ đều là chiến lực quý giá, tuyệt không thể dễ dàng mất đi được. Nếu không thì ta đã sớm khiến Thiên Khuê từ nay về sau biến mất trên thế gian này, sao có thể lưu tính mạng hắn đến tận bây giờ.”

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ trầm xuống, dùng khẩu khí ra lệnh nói.

“Nếu đại nhân đã nói như thế thì ta sẽ không nhúng tay vào việc này, nếu không thì ta thật đúng là cảm thấy hứng thú với kẻ được xưng là thiên tài tu luyện mười vạn năm mới xuất hiện của Nhân tộc.”

Nữ tử đeo mặt nạ sau khi cười khẽ một tiếng thì không nói thêm gi nữa.

“Lão Ảnh, ngươi làm Ảnh vệ của ta đã bao nhiêu năm rồi?”

Đột nhiên, Ngao Khiếu lão tổ hỏi một câu.

“Đại khái khoảng năm sáu vạn năm! Sao đại nhân lại đột nhiên hỏi như thế?”

Nữ tử đeo mặt nạ ngẩn ra, có chút kinh ngạc hỏi ngược lại.

“Năm đó ta cứu ngươi từ dòng chảy thời không ra, ngươi thề đã sẽ thuần phục ta mười vạn năm, cũng lập tức cùng ta thiết lập hồn khế mười vạn năm. Hiện tại ta định đem thời gian mấy vạn năm còn lại chuyển qua cho Ngân Nguyệt, ý của ngươi thế nào?”

Ngao Khiếu lão tổ nghiêm nghị nói.

“Ngao Khiếu đại nhân. Mặc dù ta cảm tạ đại ân cứu mạng nên mới cùng ngươi thiết hạ hồn khế ước, nhưng nguyên nhân chủ yếu vì ngươi là một tồn tại Đại Thừa kỳ, thực lực đủ khiến ta tâm phục khẩu phục. Nếu không năm đó ta đã dùng cách khác để báo đáp ân cứu mạng.”

Nữ tử đeo mặt nạ nghe vậy lại nhướng mày một cái, có chút không hờn không giận nói.

“Như thế nào, nguyên nhân chủ yếu khiến ngươi không muốn là vì tu vi Ngân Nguyệt không đủ sao?”

Ngao Khiếu lão tổ thản nhiên nói.

“Không sai! Nha đầu Ngân Nguyệt kia từ nhỏ đến lớn ta luôn quan sát, đối với nàng cũng có chút cảm tình. Những điều kiện khác không tính, nhưng chỉ một điểm là tu vi nàng thật sự quá yếu, ít nhất cũng phải là Hợp Thể kỳ thì ta mới có thể che chở. Ngươi hẳn cũng biết quy tắc của lão (cổ) thú nhất tộc chúng ta, cho dù là ta cũng không thể dễ dàng phá vỡ.”

Nữ tử đeo mặt nạ thở dài một hơi, dường như có chút bất đắc dĩ nói.

“Nếu chỉ vì thực lực không đủ thì ngươi yên tâm. Nha đầu kia không quá trăm năm liền có thể tiến giai Hợp Thể kỳ, thậm chí sau này tiến giai lên Đại Thừa kỳ cũng không phải là không có cơ hội.”

Ngao Khiếu lão tổ bỗng cười rộ lên.

“Ngao Khiếu đại nhân, ngươi nói vậy là có ý gì?”

Trong mắt nữ tử chợt lóe kỳ quang, kinh ngạc hỏi.

“Ngươi còn chưa biết, Ngân Nguyệt đã thức tỉnh được Thất Tinh Nguyệt Thể, có loại thiên phú này trong người, ngươi cảm thấy lời ta vừa nói có quá đáng không? Bất quá, vì phòng ngừa ngoài ý muốn, việc này ngoại trừ ta và Ngân Nguyệt thì chưa có người thứ ba biết được việc này.”

Ngao Khiếu lão tổ trịnh trọng nói.

“Lại có loại chuyện này sao? Nếu đúng như thế thì ta cũng không phải là không làm được. Bất quá, ta còn phải xác nhận đã rồi mới tính tiếp.”

Nữ tử đeo mặt nạ sau khi trầm ngâm một lát, có chút miễn cưỡng gật đầu.

“Được rồi, có ngươi bảo vệ bên cạnh Ngân Nguyệt trước khi tu vi nàng đại thành thì lão phu cũng không lo lắng. Việc này không nên chậm trễ, vài ngày sau ta sẽ an bài tất cả cho ngươi, chứng minh Thất Tinh Nguyệt Thể của Ngân Nguyệt xong, ta sẽ đem hồn khế ước chuyển giao qua.”

Thần sắc Ngao Khiếu lão tổ buông lỏng, nói.

“Đại nhân đã nói thế thì ta hiển nhiên sẽ hợp tác. Bất quá, Ngao Khiếu đại nhân nóng lòng như thế chẳng lẽ là không tự tin về đại chiến sắp tới nên mới an bài đường lui cho Ngân Nguyệt?”

Nữ tử đeo mặt nạ gật đầu, đột nhiên có chút giảo hoạt hỏi một câu.

“Hắc hắc, lão phu nếu không tự tin thì sao lại tự mình chạy đến nơi này. Mặc dù không biết bên Ma tộc bày mưu tính kế thế nào nhưng lúc này đây ta và Đại Thừa kỳ mấy tộc khác liên thủ, phần thắng kể ra cũng không ít. Cụ thể ra sao thì ta không tiện tiết lộ, hiện tại cái cần làm là nghĩ ra thủ đoạn phòng ngự. Huống hồ cho dù không có ma kiếp thì lôi kiếp lần kế tiếp tới ta cũng không thể chống đỡ được cho nên an bài một số chuyện cũng là đương nhiên.”

Ngao Khiếu lão tổ ngạo nghễ nói.

Thấy vẻ mặt nam tử tóc dài như vậy, trong mắt nữ tử chợt lóe quang mang nhưng không nói thêm gì.

Lúc này khẩu khí Ngao Khiếu lão tổ ngưng trọng, bỗng nhiên nói:

“Bây giờ ta không còn chuyện gì để nói, ngươi trước lui đi. Trên đảo hẳn là bắt đầu bố trí điều tra gian tế Ma tộc, ngươi cũng đừng để bị phát hiện, nếu không vạn nhất bị hiểu lầm thì phiền toái cũng không nhỏ, ít nhất thân phận đang che giấu hiện tại ngươi cũng không thể nào dùng tiếp được.”

“Vâng, đại nhân. Vậy Lão Ảnh xin cáo lui.”

Nữ tử gật đầu, thân thể mềm mại khẽ chuyển liền hóa thành hư ảnh giống như lúc đến, cũng theo một đạo không gian ba động mà biến mất không thấy tung tích.

Ngao Khiếu lão tổ thấy cảnh này hai mắt híp lại một lát, cuối cùng phát ra một tiếng than nhẹ, lần nữa nhắm hai mắt lại.

Bên kia, trong một dãy núi cách Thiên Uyên thành hơn mười vạn dặm, một đám tu sĩ Nhân tộc mặc quần áo màu đỏ lặng lẽ ẩn núp trên ngọn núi đang nhìn về phía một hợp cốc cực kỳ bí ẩn ở phía xa. Đám tu sĩ này nam nữ đều có, đa số đều là thanh niên hai ba mươi tuổi, trong đó có mấy người tóc xám trắng, thần quang trong mắt ẩn hiện, bộ dáng tu vi pháp lực cực kỳ tinh thuần. Nhưng kỳ quái chính là đám tu sĩ này sắc mặt đều lộ vẻ tiều tụy, trên người có vẻ phong trần, dường như đã trải qua một quãng đường rất xa mới đến được nơi này.

“Lý sư đệ, ngươi xác định không sai chứ, trong hợp cốc nọ thật sự có truyền tống pháp trận của Thiên Uyên thành, có thể khiến chúng ta trực tiếp tiến vào trong thành?”

Một bạch phát lão giả sau lưng đeo hai thanh trường kiếm vàng xanh, sau khi thu ánh mắt lại liền xoay người hỏi một lão giả trên mặt có sẹo.

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, truyền tống pháp trận này chuyên dùng cho trưởng lão trong Thiên Uyên thành, người biết cực kỳ ít. Lúc đầu nếu không phải một gã Kim vệ trong thành là người quen của ta, hơn nữa trong một lần say rượu vô ý nói ra thì ta căn bản không biết việc này.”

Lão giả mặt sẹo kia không suy nghĩ thêm lập tức trả lời.

“Điều này cũng khó nói, hiện tại khu vực Ma tộc chiếm giữ không hễ nhỏ, nơi bí ẩn cỡ nào thì cũng có khả năng bị phát hiện.”

Lão giả lắc đầu, giọng điệu cực kỳ lo lắng, nói.

“Nhưng hiện tại Thiên Uyên thành đã bị Ma tộc bao vây, chúng ta muốn trực tiếp xông qua căn bản là tự tìm đường chết, cũng chỉ có theo lời Lý sư đệ thử một lần.”

Một lão ấu khuôn mặt cực kỳ xấu xí có chút không nhịn được mở miệng nói.

“Lời sư muội nói không sai! Hiện tại đích xác đã không còn đường lui nữa. Nếu tiếp tục ẩn núp bên ngoài thì sớm muộn gì Hỏa Ly tông ta cũng bị Ma tộc tiêu diệt, chỉ có tiến vào Thiên Uyên thành mới có thể bảo vệ được truyền thừa bổn tông. Xem ra chỉ có thể mạo hiểm mà thôi.”

Sắc mặt lão giả đeo song kiếm sau khi âm tình bất định một lát liền cắn răng nói.

“Sư huynh sáng suốt! Nhân tộc chúng ta trước kia đã trải qua không biết bao nhiêu lần ma kiếp, ba đại Hoàng thành cũng không ổn định, chỉ có Thiên Uyên thành mới không bị công phá, nếu có thể tiến vào trong thì hiển nhiên tính mạng được đảm bảo. Ta sẽ an bài một số đệ tử đi qua xem xét một chút.”

Lão giả mặt sẹo nghe vậy liền mừng rỡ.

“Không cần phái đệ tử bình thường. Nếu Ma tộc thật sự bố trí cạm bẫy thì đệ tử bình thường sợ rằng không thể phát hiện được, cứ để ta tự mình đi dò xét thì ôn thỏa hơn. Cho dù vạn nhất mắc bẫy thì ma nhân bình thường cũng không cách nào ngăn cản được ta.”

Lão giả đeo kiếm vuốt râu, bộ dáng vô cùng kiên định, nói.

“Cũng tốt, cứ làm theo lời sư huynh nói, ta và Lý sư đệ sẽ đi theo sư huynh một chuyến.”

Lão ấu sau khi hơi suy nghĩ liền gật đầu đồng ý.

“Không được, tu vi sư muội trong tông chỉ thấp hơn ta, ở lại đây với mấy vị sư đệ khác tọa trấn thì tốt hơn. Vạn nhất có chuyện gì, không cần chờ chúng ta trở về lập tức dẫn theo đệ tử rút lui ngay. Lý sư đệ, Dương sư đệ, hai người các đệ theo ta đi một chuyến. Hai đệ, một người hiểu biết tin tức về truyền tống pháp trận, một người am hiểu cấm chế pháp trận chi đạo, nói không chừng có tác dụng.”

Lão giả đeo kiếm không hề chần chờ, trực tiếp nói.

Lão giả mặt sẹo và một lão nho khuôn mặt nho nhã khác lập tức đứng dậy. Đáp ứng một tiếng. Vì thế, lão giả đeo kiếm sau khi dặn dò mọi người ở lại vài câu liền dẫn theo hai người thôi động độn quang bay đi, bắn thẳng về hợp cốc phía xa. Đám tu sĩ Nhân tộc còn lại tao động một trận, hiển nhiên đều khẩn trương nhìn phương hướng độn quang xa xa.

Ngay cả lão giả lưng đeo kiếm và đám tu sĩ Nhân tộc liên quan đều không nghĩ ra, trong hư không cách dãy núi này mấy ngàn dặm, một đạo thanh hồng mờ nhạt cũng bắn thẳng đến cùng mục tiêu. Trong độn quang, một thanh niên hơn hai mươi tuổi đang cầm một ngọn núi nhỏ màu đen chơi đùa trong tay, ánh mắt thi thoảng lại nhìn ra xung quanh, bộ dáng bình thản vô cùng. Mà trên đầu vai hắn, một nữ đồng khoảng ba bốn tuổi mũm mĩm mặt mày sáng sủa, một tay túm lấy vạt áo đầu vai hắn, một tay cầm lấy một loại linh quả không biết tên vui thích nhấm nháp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 56 Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người bình thường không thể tưởng tượng được để chế thành kỳ độc; nguyên lý của “Cổ” không nằm ngoài một chữ “hoặc”, là một loại tà pháp khiến người ta mê thất tâm trí bằng sâu độc; còn thuật “Giáng Đầu”, là yêu thuật sử dụng phù chú, tinh thể, hồn ma làm trung gian hại người, trong đó, các loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Quan Trường – Quyển 20
Phần 72 Trần Diễm về nước, có nghĩa là giữa Trần Diễm và Giang An đã đạt được thỏa hiệp chung. Nói đúng hơn là, yêu cầu của Trần Diễm đã được yêu cầu thỏa mãn, cô ta đã điều khiển được về mặt tiền tài, định ra tay với Hạ Tưởng. Nói đến việc phải trực tiếp ra tay với Hạ Tưởng, Vương Hướng Tiền cũng không quá mong chờ. Gã biết rõ nếu muốn cùng với Lôi Trị Học liên hợp lại đánh mất quyền lực của Hạ Tưởng, độ khó là khá cao. Hạ Tưởng không giống với Chủ tịch Tỉnh tiền nhiệm, Chủ tịch Tỉnh tiền nhiệm tuổi già sức yếu, không có chút ý chí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Ma Vương – Quyển 9
Phần 72: Các Ngươi Không Phải Sợ Bất Kỳ Kẻ Nào Nữa! Người từ bốn phương tám hướng tụ tập đến Ma Ẩn cốc trong nháy mắt đã biến mất tăm mất tích. Bọn hắn đang chứng kiến Tát Lạp Tư chiến đấu với Áo Tác Ai, cuối cùng tận mắt thấy Hàn Thạc sử dụng lực lượng tà ác vô cùng khủng bố bức bách Tát Lạp Tư nên lập tức rút lui. Rất nhanh, quanh đó ngoài Áo Tác Ai ra thì không còn một ai. Hàn Thạc mỉm cười, lần thứ hai nói lời cảm ơn với Áo Tác Ai: Vô cùng cảm tạ, nếu như không có sự trợ giúp của ngươi, Ma Ẩn cốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng