Kim Việt thiền sư gật gật đầu, hoàn toàn đồng ý với ý kiến của ngân phát lão giả, nói.
“Nhưng cũng chính vì thiên phú kinh người của Hàn đạo hữu nên một bước này cũng càng khó có thể vượt qua. Dù sao, chỉ với một đoạn thời gian ngắn như thế, căn cơ của Hàn đạo hữu không khỏi quá nông đi, độ khó khi trùng kích bình cảnh hẳn sẽ gia tăng ít nhiều.”
Ngân phát lão giả hai mắt híp lại, nói.
“Ha hả, cái này tất cả chỉ đều là suy đoán của đạo hữu mà thôi. Kết quả cụ thể thế nào còn cần ta và đạo hữu quan sát một phen. Hàn đạo hữu nói không chừng còn có thể khiến người khác kinh ngạc ấy chứ!”
Kim Việt thiền sư cười khẽ, đáp.
“Hy vọng sẽ như thế! Nếu bản thành có thêm được một vị hậu kỳ tu sĩ tọa trấn, trong quyết chiến với Ma tộc chắc hẳn sẽ thoải mái không ít. Mà lấy thần thông ở trung kỳ cảnh giới có thể so với hậu kỳ cảnh giới của Hàn đạo hữu mà nói, khi tu vi tăng tiến thêm một bước nữa nói không chừng còn có thể đánh một trận với hoá thân Thánh tổ của Ma tộc cũng nên.”
Ngân phát lão giả trầm ngâm, nói.
“Ân, dưới tình huống bản thể Ma tộc Thánh tổ chưa hàng lâm, đám hoá thân của họ cũng coi như là đỉnh giai tồn tại trong đại quân Ma tộc rồi. Nếu như Hàn đạo hữu thật có biện pháp quấn lấy thì chúng ta hẳn có thể buông tha những kế hoạch trước kia mà tập trung vào đối phó những Ma tộc tôn giả rồi.”
Kim Việt thiền sư nghe được lời này, hai mắt hàn mang chợt lóe, nói.
Ngân phát lão giả gật gật đầu nhưng không có tiếp lời gì nữa mà chỉ đem ánh mắt nhìn lại phía thiên tượng xa xa.
Lúc này, hoả vân trên bầu trời trên cao đã biến thành một mảnh hoả hải chiếm gần nữa bầu trời, mà quầng sáng diễm lệ dưới hoả vân thì bắt đầu ngưng tụ lại thành một đoàn, biến ảo thành từng cái phù văn đủ mọi màu sắc khinh khinh phiêu phiêu huyền phù tại chỗ trên trời cao tỏa ra linh quang chói mắt.
Những phù văn này chỉ vừa hình thành một khắc liền tự nhiên chấn động, rồi đột nhiên hướng phía hoả hải phía trên cao bắn thẳng lên, bộ dáng như sẽ xuyên thủng mà qua.
Sau một tiếng “ông minh” thật lớn, phiến hoả vân càng quay cuồng càng thêm kịch liệt. Những phù văn to lớn kia vừa mới tiếp xúc với đám hoả vân liền lập tức phát ra từng tiếng ‘tư tư’ quái dị, tiếp đó liền dồn dập vỡ tan ra. Dưới sự áp xuống gắt gao của hoả vân, những phù văn kia căn bản vô pháp xuyên qua được nửa điểm.
Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh từ hư không chợt văng vẳng vang lên.
Ngay sau đó, không trung chợt lóe thanh quang, một cái thân ảnh mơ hồ cao nghìn trượng chợt thoáng hiện ra, mặt không chút biểu tình hướng trời cao hư không liên tiếp điểm ra vài cái.
Sau một trận không gian nhộn nhạo, tốc độ ngưng tụ của đám phù văn to lớn theo đó nhất thời gia tăng viễn siêu lúc trước tới hơn mười mấy lần. Hàng trăm phù văn vậy mà chỉ cần mấy lần hô hấp công phù liền thành hình, cũng như thuỷ triền lần nữa hướng trời cao cuốn tới.
Đám hoả vân kia cũng không biết có điều huyền diệu gì mà ngay cả đối phó với sự tăng vọt của phù văn lại vững vàng như núi thái sơn, trước sau đều thành công ngăn cản được đám phù văn. Bất quá, vô luận là hoả vân mênh mông hay là phù văn đang lấy tốc độ kinh người ngưng tụ ra liên thì tình cảnh này vẫn cứ sẽ tiếp tục như vậy mãi, bộ dáng giống như sẽ không thể ngừng lại trong một khoảng thời gian ngắn. Nhưng hư ảnh thật lớn trên không trung tựa hồ không bằng lòng với điều này, trong giây lát sau một tay của hư ảnh khẽ động, xa xa hướng đám hoả vân đánh tới một kích.
Tuy rằng chỉ là hư ảnh nhưng một kích này đánh ra lại vang như sấm nổ!
Nhân ảnh màu xanh chợt lóe tán loạn đi nhưng một cỗ vô hình cự lực lại dễ dàng chìm vào trong đám hoả vân, sau đó liền bạo liệt nổ tung ra.
“Oanh long long!”
Sau một trận thanh âm liên miên không dứt, một khoảng hoả vân theo đó mà hư không tiêu thất không thấy, để lộ ra một cái thông đạo đường kính vượt quá trăm trượng. Đám phù văn thoáng cái theo thông đạo này mà bắn đi, mà hoả vân lại chợt lóe lên, bộ dáng như sẽ một lần nữa khôi phục lại như lúc ban đầu.
Những phù văn này trong nháy xuyên qua thông đạo này liền kết thành một đoàn, mơ hồ hình thành một cái phù văn lớn tầm một mẫu. Quang mang chợt lóe, cái phù văn này dần dần ngưng tụ rõ ràng ra, cũng trực tiếp chuyển hoá thành một khối ngũ sắc nhân hình mơ hồ. Nhưng ngay tại lúc mấu chốt này, bên trên hoả vân chợt ‘ầm ầm’ truyền đến từng tiếng sấm giật.
Theo đó, mây đen ùn ùn cuốn tới rồi ngưng tụ lại, mơ hồ biến ảo thành từng con cự giao màu đen giương nanh múa vuốt đem khối thân hình ngũ sắc vô pháp nhúc nhích vừa thành kia xé rách ra.
Ngay sau đó, một thanh âm sấm nổ rung trời bộc phát ra!
Từng đạo ngân hồ cực thô từ ngoài thân giao long hiện ra, đan xen lóe ra, bộ dáng trông rất là kinh người!
“Dĩ nhiên là chín chín tám mươi mốt con, thật sự là bất khả tư nghị! Ta nhớ kỹ vị tiền bối trước kia độ kiếp hậu kỳ bất quá cũng chỉ dẫn tới ba mươi sáu con mà thôi. Hậu kỳ chi kiếp của Hàn đạo hữu vậy mà lại dẫn tới nhiều như vậy, cái này cũng quá khó tin rồi!”
Kim Việt thiền sư thấy cảnh này không khỏi hô một tiếng trầm thấp.
Ngân phát lão giả mắt thấy cảnh này đồng dạng cũng hiện lên một tia sợ hãi, nhưng lại lãnh tĩnh nói:
“Hậu kỳ chi kiếp lợi hại như thế cũng không biết Hàn đạo hữu sẽ đối ứng như thế nào. Một khi không làm tốt không những vô duyên với hậu kỳ cảnh giới mà ngược lại nguyên khí hao tổn nhiều. Đáng tiếc, loại thiên kiếp này chúng ta vô pháp nhúng tay vào. Bằng không, nếu có chúng ta xuất thủ Hàn đạo hữu hẳn là còn có hy vọng.”
Lão giả tựa hồ đã nhận định Hàn Lập vô pháp vượt qua kiếp nạn này rồi!
“Cốc huynh cũng không cần quá lo lắng, Hàn đạo hữu nếu đã lựa chọn trùng kích vào lúc này tự nhiên sẽ nhất định nắm chắc. Chúng ta trước vẫn phải xem tiếp thôi.”
Kim Việt thiền sư hít nhẹ một hơi, thần sắc nghiêm nghị nói.
Tựa hồ vì lời xác nhận của tăng nhân mà trời quang chợt truyền ra một tiếng sấm nổ!
Vài chục đạo kim sắc điện quang thô to như vại nước từ dưới phá không bắn ra, chỉ sau một cái chớp động liền trực tiếp xuyên thủng hoả vân, cũng hung hăng kích lên thân đám hắc sắc cự giao kia.
Tiếng oanh minh đại phát!
Nơi nào kim quang đi qua thân thể hắc giao nơi ấy bỗng nhiên hiện ra thêm từng cái cự động, mà ngân sắc ngân hồ ngoài thân cũng như trâu đất nhập biển, một đi không trở lại. Nếu không phải kim quang kia chỉ duy trì một lát thì những đầu giao long này e rằng sẽ bị kích tán ra.
Nhưng những kim quang này cũng khiến đám giao long này giận dữ.
Toàn bộ hắc giao gầm nhẹ một tiếng, phụ cận gió nổi mây sinh, vô số vụ khí hướng thân thể chúng mà tụ hội lại, những vết thương chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại như lúc ban đầu. Quần giao lại tiếp tục hé miệng ra, từng cỗ hôi sắc cuồng phong tuôn ra hướng phía dưới cuồng quyển cuốn đi. Mà hoả vân bên dưới dưới cuồng phong cuốn tới lại rào rạt cuồn cuộn bốc lên.
Hỏa tá phong thế, phong tá hỏa lực, phong hoả giao hòa, một mảnh hoả hải hơn trăm dặm mênh mông rộng thoái cái hình thành, cũng từ trên không trực tiếp đè ép xuống.
Biển lửa chưa thực hạ xuống nhưng hư không phía dưới đã biến thành một mảnh đỏ bừng, phảng phất như toàn bộ hư không đã bị thiêu đốt hoàn toàn.
Kim Việt thiền sư cùng lão giả thấy cảnh này sắc mặt không khỏi biến đổi.
Án theo độ bao phủ của hoả hải, nếu là người độ kiếp mà không ứng phó tốt, tu sĩ phổ thông sợ rằng sẽ bị ảnh hưởng tới một trình độ viễn siêu thường nhân tưởng tượng.
Tu sĩ phụ cận đồng dạng cũng hít vào một ngụm lãnh khí.
Bọn họ thực không nghĩ ra thiên kiếp này mới ngay từ đầu vậy mà uy năng lại lớn như vậy. Tự vấn đổi lại bọn họ sợ rằng chỉ riêng một lớp thiên hoả này cũng đủ khiến cho bọn họ tan thành mây bụi rồi.
Tại trung tâm hoả hải đang rơi xuống hiển nhiên chính là toà thạch tháp mà Hàn Lập đang bế quan.
Cái tháp này ngay cả có một chút cấm chế phòng hộ nhưng dưới sức ép của hoả hải tự nhiên chỉ có thể bị huỷ hoại.
Đúng lúc này, một đoàn ngân quang từ trên đỉnh tháp chợt lóe bắn ra, tiếp đó từng tiếng thanh minh truyền đến, một đoàn ngân diễm quay tròn từ trong ngân quang hiện hình ra, từ từ chuyển động hoá thành một con hoả điểu trải rộng ngân sắc linh vũ thật lớn.
Hoả điều này lúc đầu chỉ tầm một trượng nhưng khi vừa giương hai cánh ra, hoả diễm theo đó mà bắt đầu bốc lên cao rồi biến lớn ra gấp trăm lần, cũng hung hăng hướng hoả hải lao tới.
Một tiếng trầm đục!
Ngân điểu cùng hoả hải vừa mới tiếp xúc với nhau liền không một tiếng động mà chìm vào trong đó nhưng mà trong khoảnh khắc sau hoả hải liền quay cuồng sôi trào lên. Hoả diễm đỏ đậm phảng phất như bị một cỗ hấp lực cự đại hấp dẫn, dồn dập hướng hoả điều mà tụ lại, quang mang chớp động liên hồi rồi rất nhanh co rút lại biến mất đi.
Toàn bộ hoả hải mênh mông vậy mà chỉ một thời gian ngắn liền giảm tới một phần năm, mà lấy tốc độ này mà tính, hoả hải tiêu thất toàn bộ căn bản chỉ trong khoảnh khắc mà thôi. Nhưng không chờ đến lúc đó, hắc giao ở trên không lại lần nữa lắc đầu vẫy đuôi hé miệng phun ra từng ngụm thổ tức bạch sắc từ trên không cuốn xuống.
Những bạch khí này nhìn như rất bình thường nhưng mà khi được phun ra giữa không trung liền tản mát ra từng trận hàn khí, rồi lại bỗng hoá thành từng khối băng truỳ sắc bén vô cùng hơn mười trượng dài, toàn thân đặc biệt trong suốt!
Bất quá, không chờ những khối băng truỳ này hạ xuống, từ phía trong thạch tháp lại truyền ra một trận gào khóc thảm thiết, tiếp đó năm cái khô lâu to như cái bánh xe cuồn cuộn bắn lên, cũng hà mồn phun ra năm cỗ ngũ sắc hàn diễm, hoá thành một băng tuyết thác lũ cuồn cuộn cuốn ngược lên.
Băng truỳ vừa bị đám hàn diễm này cuốn trúng đều dồn dập tan ra, lại một lần nữa biến thành linh khí cực kỳ tinh thuần, bị hàn diễn cuốn qua liền tiêu thất không thấy bóng dáng.
Liên tiếp hai loại công kích bị phá nhưng những hắc giao kia lại rất thờ ơ, thân thể xoay tròn một cái nhưng sau đó lại dồn dập bạo liệt nổ tung ra. Mảnh vụn thân thể của chúng ở trên không chỉ chợt lóe liền biến ảo thành vô số đá tảng lớn nhỏ không đồng nhất. Nhỏ thì không bằng đầu người, lớn thì có thể lớn tới mấy nghìn trượng, phảng phất như một toà núi vô cùng khổng lồ.
Nhiều cự thạch như vậy đập xuống, thanh thế tự nhiên giống như trời long đất lở, đám tu sĩ phổ thông bên dưới nhất thời mặt cắt không còn giọt máu.
Trong toà tháp bên dưới, trong một mật thất ở sâu nhất trong lòng đất, một bóng người đang hai mắt nhắm nghiền ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàn hoàng sắc. Linh khí trên thân người này kích động không thôi, trên mặt đỏ sẫm một mảnh, chỗ tóc mai lại càng nhiều mồ hôi nóng, phảng phất như thân đang ở lâm vào một quan khẩu cực kỳ trọng yếu nào đó.
Trước thân thể hắn, song song sừng sững hai toà tiểu sơn một xanh một đen nho nhỏ, đỉnh đầu còn có bảy mươi hai khẩu tiểu kiếm đang hoá thành một đoá thanh sắc kiếm liên gắt gao bay lượn quanh hắn bất định. Mà trên thân người này lại được một tầng hắc sắc phù văn quay cuồng bất định bao phủ, mơ hồ còn có một kiện chiến giáp đen kịt như mực. Nhưng quỷ dị chính là, dưới nhiều thủ đoạn phòng hộ như vậy nhưng khắp nơi trên người hắn lại chi chít hôi sắc quang điểm, mỗi một cái tuy chỉ lớn bằng ngón cái nhưng lại tản ra âm hàn chi khí cực thịnh, cũng phát ra từng trận ông minh trầm thấp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 11/08/2019 03:36 (GMT+7) |