Hàn Lập - Quyển 21

Phần 45

“Ồ… Bạch gia cũng có tiền bối chuyên tu luyện thể sao! Nhưng không biết là vị Bạch gia lão tổ nào. Nếu là thật sự, Hàn mỗ thật cũng muốn bái kiến một lần.” Hàn Lập nghe xong lời này, trong lòng vừa động, mặt lộ vẻ ra vẻ hứng thú hỏi.

“Vị Bạch gia lão tổ này của chúng ta ở Thánh Giới cũng có chút danh tiếng không nhỏ, một thân Thiên Ma công đã tu luyện tới cực hạn, khoảng cách tới cảnh giới Thánh Tổ cũng chỉ kém một bước cuối cùng mà thôi. Người được tôn là Phúc Thiên Cư Sĩ. Không biết Hàn huynh có từng nghe nói qua lần nào chưa?” Bạch Vân Hinh lộ ra một tia mỉm cười nói.

“Tại hạ thật đúng là lần đầu tiên nghe nói qua danh tiếng của Phúc Thiên tiền bối. Nhưng có thể đem luyện thể ma công tu luyện tới cảnh giới như thế, nếu có thể được người chỉ điểm một phần, khẳng định là cơ duyên không nhỏ. Hàn mỗ lần này đi ra ngoài vốn là đi du lịch khắp nơi, liền cùng chư vị đạo hữu đi một chuyến đến Huyễn Dạ thành. Hy vọng có thể gặp được Bạch tiền bối một lần. Nhưng không biết chư vị đạo hữu dự định khi nào thì trở về trong tộc, nếu trì hoãn quá lâu chỉ sợ có chút phiền phức.” Hàn Lập sau một phen suy tính liền bình tĩnh trả lời.

“Hàn huynh yên tâm, chúng ta xâm nhập hoang địa xa như thế chính là vì Tử Linh quả mà thôi. Hiện giờ linh quả đã tới tay, tự nhiên sẽ không ở lại làm cái gì. Chỉ cần nghỉ ngơi sơ qua mấy ngày để khôi phục lại pháp lực, liền có thể lập tức khởi hành trở về.” Bạch Vân Hinh mừng rỡ nói.

Hàn Lập nghe xong lời này, cũng gật gật đầu yên tâm lại, không nói gì nữa.

Dưới sự thúc giục của ba gã Luyện Hư tồn tại của Bạch gia, đoàn người ở phụ cận tìm một ngọn núi nhỏ yên tĩnh, mở tạm một động huyệt, đám người liên can ở bên trong đả tọa nghỉ ngơi.

Năm ngày sau, đám người của Bạch gia khôi phục pháp lực hơn phân nửa, liền lập tức thả ra một chiếc cự đại phi thuyền dài vài chục trượng, chở một đám người Ma tộc cùng Hàn Lập hướng Huyễn Dạ Thành phá không bay đi.

Mấy tháng sau, trên không trung một mảnh thổ địa toàn cát vàng dọc theo hoang nguyên có bảy tên Nguyên Anh kỳ Ma tộc chia làm hai phe ở trong tầng trời thấp tranh đấu ầm ầm không dứt.

Trong đó ba gã mặc cẩm bào màu vàng thúc dục ba thanh phi đao màu đen có một không hai tản ra nhàn nhạt hắc sắc ma diễm.

Bốn người khác thì một thân trường bào màu trắng tế phóng ra bốn thanh phi kiếm màu trắng trong suốt, bay múa xoay quanh, từng trận bông tuyết cuồng quyển mà ra.

Cuồn cuộn ma diễm cùng hàn khí trong suốt trên không trung đan vào cùng nhau, cũng hóa thành ma khí xoay tròn bạo liệt mà ra.

Trong lúc nhất thời, bảy tên Ma tộc tranh đấu khó phân thắng bại, kết quả là lâm vào tình trạng giằng co.

Nằm trên mặt đất cát tại phụ cận phía dưới là thi thể một con chuột lớn ma thú khoảng hơn mười trượng, da lông phát ra kim quang chói mắt, vừa nhìn là biết không phải ma thú bình thường.

Bảy tên Ma tộc này hiển nhiên vì cái thi thể ma thú này mới ở chỗ này đánh nhau dữ dội như vậy.

Mắt thấy nhất thời không thể thủ thắng, một gã thanh niên nam tử mặc áo bào trắng sau khi hừ lạnh một tiếng bỗng nhiên vỗ cái túi da bên hông.

Nhất thời một đoàn hắc khí từ giữa cuồn cuộn mà ra, ngưng tụ lại huyễn hóa ra một con sư tử ma hai đầu uy phong lẫm lẫm.

Ma vật này cả người đen nhánh, cao năm sáu trượng, hai cái miệng đồng thời há to ra, tiếng xé gió nổi lên, vô số hắc phong phong nhận đen nhánh kích bắn mà ra.

Ba khẩu phi đao sau khi bị phong nhận này như mưa giông chớp giật cuồng đánh, nhất thời một trận cuồng hiện không thôi, bị bốn khẩu phi kiếm kia thoáng cái dồn xuống thế hạ phong.

“Dạ Yểm Sư! Trữ tiểu tặc, ngươi cũng dám đem linh thú hộ tộc mang ra, nếu có chút tổn thương ngươi không sợ nỗi khổ bị ma hỏa luyện thể sao?” Ba gã hoàng bào Ma tộc vừa thấy song thủ ma sư kinh hãi liền lên, trong đó một lão giả râu dài lớn tiếng trách mắng.

“Hắc hắc, bằng ba phế vật Bạch gia các ngươi mà có thể đánh bị thương hộ tộc linh thú của Trữ gia chúng ta. Nếu ngươi nếu thức thời thì nhanh chóng cút đi cho ta. Con Kim Hi Thử này bổn thiếu gia muốn có rồi.” Tên thanh niên áo bào trắng thả ra ma sư kia thấy bên mình chiếm thế thượng phong, lại phát ra một trận cuồng tiếu nói.

Lão giả râu dài nghe lời nói này, sắc mặt không khỏi trở nên xanh mét.

“Đại ca, tình thế không ổn, chúng ta hay là trước tiên lui đi thôi.” Một gã nam tử buộc tóc áo vàng sắc mặt khẽ biến hướng lão giả râu dài truyền âm nói.

“Ta đã dừng ở tại Nguyên Anh hậu kỳ mấy trăm năm nay, đầu Kim Hi Thử này cực kỳ hiếm thấy, nội đan của nó đối với việc ta đột phá bình cảnh cực kỳ trọng yếu, mong rằng nhị vị hiền đệ nhất định phải trợ ta giúp một tay! Sau chuyện này, vi huynh nhất định không quên đại ân này.” Lão giả râu dài sắc mặt âm tình bất định trong chốc lát, cuối cùng gương mặt hung dữ nói.

“Cái gì, chẳng lẽ đại ca muốn thi triển bí thuật trong tộc kia. Nếu là làm như thế chẳng những chân nguyên tổn hao nhiều mà hậu hoạn lại vô cùng.” Một gã nam tử khuôn mặt gầy yếu mặc hoàng bào khác cả kinh ngắt lời nói.

“Nếu không thể tiến giai Hoá Thần, đại nạn của lão phu cũng đã sắp tới rồi. Vì thế không thể không liều mạng một phen.” Lão giả nghiến răng nghiến lợi nói.

“Nếu đại ca như thế nói, tiểu đệ thì sẽ hết sức hộ pháp.”

“Huynh trưởng cẩn thận một chút, hai người chúng ta sẽ tận lực kéo dài thời gian xuống.”

Hai gã hoàng bào Ma tộc khác nghe xong lời này, không khỏi liếc mắt lẫn nhau một cái. Đồng thanh đáp ứng xuống dưới.

Lão giả râu dài dĩ nhiên tràn đầy cảm kích không ngớt lời cảm ơn.

Ngay sau đó, hai gã hoàng bào Ma tộc đột nhiên tiến về trước một bước, bên ngoài thân hắc khí quay cuồng, thúc dục hai thanh phi đao màu đen thoáng cái ma diễm cuồng trướng gấp bội, biến ảo thành hai con ma mãng (trăn) dữ tợn, liên thủ với nhau cũng miễn cưỡng tiếp được sự công kích của phi kiếm cùng ma sư.

Nhưng xem bộ dáng của bọn họ cũng là đang cố hết sức, rõ ràng không thể kiên trì bao lâu.

Lão giả râu dài lại nhân cơ hội này hướng phi đao của mình từ xa điểm một cái.

‘Sưu’ một tiếng, phi đao hóa thành một đạo ô quang kích bắn mà quay về, cũng chợt lóe lướt qua nhập vào trong thân hình.

Sau đó hai tay lão giả đồng thời hư không một trảo, mười ngón tay bỗng nhiên nhiều ra vô số quái nhận thân dài nhỏ như lá liễu, sau khi hít sâu một hơi cổ tay liền run lên hướng vùng đan điền vỗ xuống.

Nhưng vào lúc này, phía cuối chân trời bỗng nhiên linh quang chợt lóe, một đoàn quang cầu khổng lồ quỷ dị hiện ra, hướng chỗ bọn họ hóa thành một đạo cầu vồng kích bắn mà đến, độn tốc cực nhanh, vượt xa sự tưởng tượng của đám người lão giả râu dài.

Lão giả nhất thời trong lòng cả kinh, động tác trong tay dừng lại, vội vàng ngưng thần nhìn lại.

Chỉ thấy trong đoàn sáng màu vàng kia rõ ràng có một chiếc phi thuyền lớn vài chục trượng, toàn thân tản ra linh quang nhu hòa, vừa nhìn là biết không phải pháp khí phi hành mà Ma tộc bình thường có thể có được.

Ở trên đầu thuyền thấp thoáng còn có mấy người đứng ở nơi đó, cũng hướng bên này chỉ trỏ cái gì.

“Là Bát Hoang Hoàng Mộc Chu trong tộc chúng ta, chẳng lẽ là vị trưởng bối ấy từ sâu trong hoang địa quay trở về!” Râu dài lão giả vừa thấy cự chu (thuyền lớn), trên mặt tức khắc hiện ra vẻ mặt kinh hỉ.

Các Ma tộc khác thấy cảnh này cũng cả kinh đều dừng tay đình chỉ tranh đấu.

Hơn hết là hai gã hoàng bào nam tử khác cũng vui mừng khôn xiết, bốn gã Ma tộc áo bào trắng nhìn cự chu thì có chút âm tình bất định, bộ dáng mơ hồ có chút thất kinh.

Cự chu chỉ chớp động mấy cái liền mơ hồ xuất hiện ở trên không chỗ đám người Ma tộc, độn quang chợt tắt dừng ở giữa không trung.

Tiếp theo thanh âm lạnh lùng của một nữ tử bỗng nhiên ra từ phía trên cự chu truyền ra:

“Các ngươi không phải là Tây Bạch Minh tam huynh đệ của Cửu thúc gia sao? Vì sao ở chỗ này cùng người của Trữ gia tranh đấu?”

Người nói chuyện rõ ràng là một thiếu phụ xinh đẹp đứng ở mũi thuyền, bên cạnh còn có một gã thanh niên áo xanh cùng hai gã Ma tộc nam tử Luyện Hư kỳ khác.

Đúng là Bạch Vân Hinh và Hàn Lập cùng ba gã Bạch gia Luyện Hư kỳ Ma tộc.

Trải qua mấy tháng ngày đêm đi đường, đám người bọn họ rốt cục một đường vô sự bay đến bên rìa hoang địa, cũng bất ngờ gặp vài tên Ma tộc đang giao thủ.

Nàng Bạch Vân Hinh này liếc mắt một cái liền nhận ra ba gã ma tộc mặc trang phục Bạch gia, hơi có vẻ ngoài ý muốn.

“Thì ra là thập tam cô tổ cùng thập ngũ, thập thất thúc tổ, chất tôn Bạch Binh xin khấu đầu bái kiến. Vài tên Trữ gia đệ tử muốn cướp lấy Kim Hi Thử của chúng cháu, mong rằng cô tổ đại nhân hãy ra tay giúp đỡ.” Lão giả râu dài vừa nhìn thấy rõ mặt của tam ma ba người Bạch Vân Hinh, lúc này mới thực sự giải trừ nỗi lo lắng trong lòng, cũng vội vàng hướng trên hư không quỳ gối bái kiến.

“Ồ! Kim Hi Thử! Con thú này quả thực là vô cùng hiếm thấy, các ngươi có thể ở vùng biên giới này giết chết nó cũng coi như cơ duyên không nhỏ. Các tiểu tử Trữ gia kia! Nếu con thú này là đệ tử tộc chúng ta đoạt được, các ngươi còn ở đây nhiều lời cái gì, trả lại rồi mau cút cho ta!” Bạch Vân Hinh ánh mắt thoáng liếc nhìn qua thi thể con chuột lớn màu vàng phía dưới rồi nhìn bốn gã Ma tộc áo bào trắng, sắc mặt bỗng nhiên phát lạnh nói.

Bốn gã Trữ gia Ma tộc nghe xong lời này, sắc mặt tự nhiên trở nên cực kỳ khó coi.

Thanh niên vừa nãy thả ra sư tử ma hai đầu miệng há hốc còn muốn giải thích thêm cái gì lại bị hai gã đồng bạn một bên níu lại. Cũng không nói hai lời kéo theo thanh niên hướng hoang địa xa xa bỏ trốn, không dám ở lại thêm chút nào nữa.

Bạch Vân Hinh gặp tình hình này không một chút để ý, lại quay đầu hướng Hàn Lập một bên thản nhiên cười nói:

“Chuyện của một ít tiểu bối làm cho Hàn huynh chê cười. Hiện tại nếu như đã tới vùng giáp ranh của hoang địa thì khoảng cách đến Huyễn Dạ Thành cũng đã gần rồi. Huyễn Dạ Thành vốn là ở bên trong Huyễn Khiếu sa mạc cùng hoang địa xây dựng lên. Chỉ cần lại đi hơn một tháng thời gian là có thể đến thành.”

“Hơn một tháng thời gian mà nói cũng xem như rất nhanh. Chẳng qua là ngoại trừ Huyễn Dạ Thành ra, Hàn mỗ đối với Huyễn Khiếu sa mạc đồng dạng cảm thấy hứng thú lớn, nghe nói sa mạc này ở Thánh Giới cũng coi như là một trong các cấm địa rất có danh tiếng, trong đó có chuyện tương đối cổ quái a.” Hàn Lập đột nhiên cười nhẹ một tiếng ung dung trả lời.

“Khanh khách, không nghĩ tới Hàn huynh lại đối với Huyễn Khiếu sa mạc cũng có hứng thú. Nhưng mà nếu không phải là người địa phương ở Huyễn Dạ thành mạo muội tiến vào sa mạc này quả thực cực kỳ nguy hiểm. Nhưng Hàn huynh nếu thực cảm thấy hứng thú, trên đường đi thiếp thân cũng có thể nói tỉ mỉ thêm một chút cho đạo hữu nghe.” Bạch Vân Hinh có chút bất ngờ, nhưng ánh mắt sau khi chuyển động vài cái, lập tức quyến rũ cười một tiếng trả lời.

“Bạch tiên tử tự mình giải thích cho Hàn mỗ, tự nhiên là việc cầu còn không được.” Hàn Lập thật cũng không có chối từ, mỉm cười nói.

Cho nên sau khi độn quang của cự thuyền lần nữ tiếp tục bay đi, Hàn Lập liền đi theo Bạch Vân Hinh hướng bên trong khoang thuyền đi đến.

Bạch ẩn và Bạch Anh Danh Bạch gia nam tử bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, cũng không khỏi lộ ra vẻ cười hiểu ý.

Về phần tên râu dài lão giả kia thì đã sớm vui sướng hướng cự chu xa xa bái lạy một cái, liền gọi hai gã đồng bạn khác đi xuống mặt cát phía dưới bắt đầu phân chia thi thể con Kim Hi Thử kia.

Về phần con thú này rốt cuộc là chết trong tay đám người lão giả hay là bị bốn người Trữ gia giết chết, thì căn bản không người quan tâm tra xét.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 25
Phần 45 Nam Quách Tiên Ông cũng đi đi, nếu không lên được cây cầu hồng mông hỗn độn nhớ trở về. Linh Lung Tiên Quân, Ma Thiên Tiên Quân, các người truyền thừa hồng mông đại đạo, thân kiêm tiên đạo và đại đạo hồng mông, có thể thử vận may. Đạo vương, Tịch đại ca, Thiếu Hư, các người đi thử xem có leo lên cây cầu hồng mông hỗn độn được không. Các người ở lại tranh giành tiên thiên Tiên vực! Giang Nam sắp xếp hàng loạt, mọi người nhận lệnh. Năm Đạo Tổ, Thị Hiên Vi, Giang Tuyết, cả đám bay vào tầng hư không thứ năm. Các cường giả Băng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 24
Phần 45 Chỉ là sau khi đạt tới cảnh giới này thì lực lượng của Quỷ Hồn thảo kia như cũ còn chưa hấp thu hết, như cũ có rất nhiều lực lượng không ngừng hướng về thức hải của hắn trùng kích đi. Thần hồn Lăng Tiếu liền là người đến thì không cự tuyệt, đem những năng lượng này một tia không dư thừa mà hấp thu sạch sẽ, cũng đem chúng nó nhất nhất chuyển hóa thành lực lượng của mình! S. Thần hồn lực lượng của Lăng Tiếu ở một khắc này lần nữa bạo trướng lên! Thần hồn của Lăng Tiếu vốn đang ở đê cấp Chí tôn đỉnh phong một thời gian rất lâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Phần 45 Hết thảy nói ra thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt. Thủ Lăng Nhân xuất hiện ở chỗ những cơn lốc kia, thế nhưng dù cho chúng mạnh mẽ đến thế nào cũng không gây tổn thương được cho lão, dường như chúng cùng Thủ Lăng Nhân không phải ở trong cùng một không gian. Thân ảnh của lão, chỉ bước xuống một bước liền trực tiếp xuất hiện ở phía trước gương mặt khổng lồ của tiểu cô nương, cánh tay phải héo rũ nâng lên, nhẹ nhàng ấn một cái tới trước. Cái nhấn tay của Thủ Lăng Nhân, tuy sóng gió không có nửa điểm nổi lên, khói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng