Ở hai bên cạnh, Phi Tiểu Tịch cùng Thảo Tật đứng ở đằng sau cũng đang hướng về phía đó mà ngắm nhìn.
Trong không trung ở xung quang ngoại trừ hơn trăm chiếc phi xa và chiến thuyền đang qua lại tuần tra thì những đám mây to lớn còn lại đã biến mất không thấy tăm hơi.
Dãy núi này cũng không lớn lắm, nó chỉ rộng khoảng hơn trăm dặm. Nhưng giờ phút này, trên mấy ngọn núi cao cao có thể thấy được rất nhiều dải hào quang đang bay qua bay lại. Đồng thời giữa rừng rậm trên núi đá cũng thấy được vô số bóng người đang lấp ló. Ngoài ra còn có một tòa lâu đài thật cao bất ngờ được dựng lên từ mặt đất.
Trên sườn những lâu đài đá cao thấp không giống nhau đều được vẽ những linh văn màu bạc mờ mờ. Phía trên đều có cắm chi chít những lá cờ màu xanh biếc. Chúng đang tản ra một thứ ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt.
Nhưng nếu xem xét kỹ lại thì có thể phát hiện, những tòa lâu đài này đều được dựng trên những ngọn núi thiếu thốn nhiều linh mạch.
Mà trong một cái thung lũng giữa mấy ngọn núi còn có thêm một cái cây khổng lồ cao đến mấy nghìn trượng như muốn chọc thủng trời. Lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sinh trưởng điên cuồng của nó. Dường như cứ một cái tích tắc qua đi nó lại cao thêm một thước, xem chừng hình dáng của nó lúc này to không kém gì so với ngọn núi ở gần đó.
Trên mặt đất xung quanh gốc cây lớn có vẽ ra hàng trăm mẫu pháp trận lớn nhỏ màu xanh nhạt.
Ở trên đó có hơn trăm tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ người Mộc tộc ngồi xếp bằng bên trong pháp trận, trong tay bọn chúng đang bấm tay niệm pháp quyết, hai mắt nhắm nghiền như điều khiển cái gì đó.
Lấy thung lũng làm trung tâm, tất cả lâu đài cao thấp liên kết lại với nhau khiến cho thiên địa linh khí của cả dãy núi điên cuồng hội tụ lại vào giữa thung lũng. Tại vùng gần đó, trên không trung liền biến ảo thành từng đạo cầu vồng năm màu dài chừng mười trượng, cực kỳ diễm lệ!
Không riêng gì nơi đây, cách dãy núi mười mấy vạn dặm. Nơi đó cũng có mấy dãy núi nhỏ liền kề nhau, ngoài ra còn có một cây đại thụ đang bí mật sinh trưởng cực nhanh. Bên cạnh đó cũng có vô số pháp trận, lâu đài đang được thi công cực kỳ mau lẹ.
Nếu đứng thật cao trên không nhìn xuống liền có thể phát hiện trong phạm vi trăm vạn dặm khắp mặt đất có khoảng ba mươi sáu tòa pháp trận. Các pháp trận trên các dãy núi nhỏ này đang cùng nhau kết hợp thành một tòa pháp trận cực kỳ to lớn.
Mặc dù chúng còn chưa hoàn toàn được thi công xong, nhưng đã được bố trí với nhau theo những vị trí cực kỳ huyền diệu. Mơ hồ tạo thành một tòa trận pháp siêu cấp làm cho người ta nhìn vào không khỏi bị hoa mắt váng đầu.
Lúc này, thiên địa nguyên khí trong phạm vi tòa trận pháp siêu cấp cũng đã bị dao động lên. Các loại chấn động lúc có lúc không trong hư không bắt đầu thoáng hiện.
Cả khu vực đó bất ngờ tràn ngập một loại sát khí mãnh liệt!
Tại phía trên đám mây màu xanh, đột nhiên Hàn Lập nhẹ nhàng nói:
“Dựa theo tiến độ hiện tại, muốn mắt trận hoàn thành cũng chỉ mất vài ngày nữa. Đến khi đã hoàn thành ta liền đem đám mây màu xanh này hạ xuống để kích thích tất cả cấm chế bảo vệ, làm cho nơi này tiến vào trạng thái được bảo vệ hoàn toàn.”
“Những việc này tất nhiên là phải làm. Nhưng tòa đại trận Mộc giới này phải bố trí trong thời gian rất lâu, thật là có một chút phiền phức. Nghe nói tốc độ thi công của hai mắt trận khác cũng không nhanh hơn bên này chút nào. Mong rằng có thể kịp với thời gian, không làm trễ nải mọi việc a.” Phi Tiểu Tịch nhìn lướt qua Hàn Lập rồi lạnh lùng nói.
“Hôm qua ta vừa mới nhận được tin tức. Đại quân phía trước mới vừa cùng Ma tộc khai chiến, cũng dựa theo rất tốt kế hoạch đã vạch ra trước kia. Họ đang nghĩ cách dụ đại quân Ma tộc vào phạm vi pháp trận của Mộc tộc. Bọn họ cho dù có tới nhanh hơn nữa thì ít nhất cũng phải mất hơn mười ngày mới có thể đến nơi này. Mà đến lúc đó, đại trận cũng đã sớm hoàn thành triệt để rồi. Bản thân ta đang lo lắng đại trận Mộc giới liệu có thực sự mạnh như lời đồn đại hay không, mong rằng nó có thể gây thiệt hại nặng nề cho đại quân Ma tộc!” Hàn Lập lại lơ đễnh trả lời.
“Hai vị yên tâm! Tòa Mộc Giới Ba Mươi Sáu Thiên Tuyệt Trận này cho dù không sử dụng thánh thụ dự phòng thì uy năng vẫn to lớn, thâm sâu không lường được. Lúc này đã được dùng thêm ba mươi sáu gốc thánh thụ chôn vào trong trận, uy năng lại càng tăng nhanh gấp mấy lần. Cho dù là một tên tu sĩ Đại Thừa bị nhốt vào trong đó cũng không thể dễ dàng thoát thân. Vậy nên những tên Ma tộc bình thường chắc chắn không chịu nổi một chiêu của trận pháp này.” Thảo Tật cười nhẹ một tiếng tỏ vẻ rất tự tin.
“Một khi quý tộc nguyện ý hy sinh ba mươi sáu cây thánh thụ dự phòng thì pháp trận này chắc chắn là vô cùng huyền diệu. Nhưng cho dù lời nói của đạo hữu không phải là giả, đối với đại trận này rất tự tin, nhưng Ma tộc bên kia cũng không thể xem nhẹ. Đặc biệt những tên Thánh Tổ của Ma tộc, kẻ nào cũng đều có ma công mạng ngang trời, tu luyện rất nhiều hóa thân, cực kỳ khó đối phó.” Hàn Lập trầm ngâm một chút, chậm rãi nói.
“Ma tộc Thánh tổ cho dù lợi hại thì sẽ do đại trưởng lão của tộc bọn ta cùng với Mạc trưởng lão của quý tộc ra tay kiềm chế, hơi đâu chúng ta phải lo lắng thêm nhiều chuyện.” Phi Tiêu Tịch lạnh nhạt nói.
‘Hắc hắc, mấy người Tang tiền bối chắn chắn là có thể kiềm chế bản thể của mấy tên Thánh Tổ Ma tộc, nhưng mà những hóa thân kia thì có lẽ không thể chú ý đến.
Nếu ta đoán không sai, một khi mấy tên Thánh Tổ của Ma tộc muốn phá mắt trận, chắc chắn chúng sẽ phái hóa thân đến đây. ‘ Hàn Lập cười khẩy.
“Hóa thân của Thánh Tổ sao?” Thảo Tật cùng Phi Tiểu Tịch nghe vậy đều tỏ ra hơi giật mình.
“Sao, chẳng nhẽ hai vị cũng từng giao đấu với hóa thân của Thánh Tổ nào đó à?”
Vẻ giật mình của hai người này không sao qua được ánh mắt tinh tường của Hàn Lập, hắn khẽ nhíu mày rồi thâm thúy hỏi.
“Lúc Ma tộc bắt đâu dồn tổng lực tấn công, ta và một gã trong tộc có tu vi cũng không chênh lệch nhiều lắm giao đấu với một cái hóa thân của Thánh Tổ. Kết quả sau trận giao chiến đó một bị thương còn một đã chết, suýt chút nữa thì tại hạ cũng mất luôn tính mạng rồi.” Khuôn mặt vốn lười nhác của gã Mộc tộc cao lớn bỗng hiện lên vẻ cô quạnh, trong mắt còn xen lẫn một tia căm hận.
“Tuy ta chưa gặp hóa thân của Thánh Tổ nào, nhưng cũng có một số bạn bè bị chết trong tay bọn chúng. Nếu sau này có cơ hội được gặp, nhất định ta sẽ thử sức một hồi mới được.” Sắc mặt của Phi Tiểu Tịch lạnh như băng.
“Phi tiên tử, ngươi nghe ta nói đi! Nếu ngươi gặp phải hóa thân của Thánh Tổ nào đó thì hãy quay đầu chạy cho nhanh. Nếu không sẽ phải bỏ mạng vô ích mà thôi.” Gã Mộc tộc cao lớn cười khổ.
Phi Tiểu Tịch đằng hắng một cái, tuy cô ả không nói thêm điều gì nhưng theo dáng vẻ lúc này đúng là không thèm nghe lời của gã Mộc tộc.
“Thảo đạo hữu cũng không nên quá lo lắng! Nếu cái pháp trận Mộc Giới này hữu dụng như đã nói, một khi chúng ta có thể mượn uy lực cấm chế của nó, lúc đó cũng có thể đánh một trận tay đôi với hóa thân của Thánh Tổ. Đương nhiên điều này chỉ có khả năng khi một tên xuất hiện thôi. Nếu chúng đến nhiều hơn, e là sẽ phải nghĩ cách khác đó.” Hàn Lập nhẹ nhàng nói chen vào.
“Nghĩ biện pháp khác à, vậy Hàn đạo hữu đã có chuẩn bị nào khác chưa?” Thảo Tật nghe vậy, hai mắt hắn như bốc lửa, hắn liền vội vàng hỏi.
Phi Tiểu Tịch cũng có chút giật mình.
“Một khi tại hạ được phái tới để trấn giữ mắt trận thứ hai này, tất nhiên ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi. Nhưng đến lúc đó có thực sự có thể đối phó với kẻ địch hay không thì chưa thể nói được.” Hàn Lập sờ cằm, hắn trả lời bâng quơ cho qua chuyện.
“Thì ra Hàn huynh đã chuẩn bị rồi! Như vậy Thảo mỗ cũng an tâm hơn nhiều a.” Gã Mộc tôc cao lớn thở phào một cái, vẻ mặt cũng bớt căng thẳng hơn nhiều.
“Nghe lời của Hàn đạo hữu thì dường như ngươi rất hiểu biết về hóa thân của Thánh Tổ, chẳng nhẽ ngươi đã từng giao đấu với bọn chúng sao?” Bỗng nhiên Phi Tiểu Tịch hỏi.
“Đúng là ta đã gặp bọn chúng vài lần.” Hàn Lập cân nhắc một chút rồi đáp.
“Nhưng sau đó thắng bại thế nào? Ta nghe nói hóa thân của Thánh Tổ còn lợi hại hơn tu sĩ Hợp Thể Kỳ nhiều.” Ánh mắt của Phi Tiểu Tích lóe sáng, cô ả lại tiếp tục truy hỏi.
“Cũng giết được hai ba tên, nhưng có lần lại bị chúng rượt chạy suốt mấy trăm ngàn dặm.” Vẻ mặt Hàn Lập chẳng thay đổi chút nào. Nhưng lời mà hắn nói ra làm cho cô gái tộc Dạ Xoa và tên Mộc tộc cao lớn trợn mắt cứng lưỡi.
“Hàn huynh từng giết hóa thân của Thánh tổ sao… Ơ, ta hiểu rồi, chắc lúc đó Hàn huynh đang chỉ huy đại quân của tộc mình, nhờ có sự trợ giúp của đại quân, vì vậy dựa vào sự chênh lệch về số lượng nên đã dồn ép tên hóa thân đó vào chỗ chết đúng không?” Thảo Tật tỏ vẻ như đoán được mọi chuyện.
Phi Tiểu Tịch cũng không có chút ngạc nghiên nào.
Với tu vi Hợp Thể Hậu Kỳ như Hàn Lập, lại có một đại quân hỗ trợ thì việc vây giết một gã hóa thân của Thánh Tổ nào đó cũng là điều bình thường.
“Há há, việc đó đã không còn quan trọng nữa! Nhưng điều thiết yếu bây giờ là, nếu thực sự có nhiều hóa thân của Thánh Tổ cùng tới một lúc, hai vị hãy mượn uy lực của đại trận vây khốn một tên lại. Còn người khác thì cứ giao hết cho ta là được.” Hàn Lập cười hắc hắc, hắn không trả lời trực tiếp câu hỏi của gã Mộc tộc mà ngược lại còn nói như ra lệnh.
“Nếu Hàn huynh đã chắc chắn như vậy thì mọi việc lúc đó xin trông cậy vào đạo hữu thật nhiều.” Tuy Thảo Tật vẫn có chút nghi ngờ, mà giọng nói của hắn cũng không kèm theo vẻ kinh sợ nào, nhưng cũng có thể thấy hắn đã coi Hàn Lập là đầu tàu của việc phòng thủ nơi này.
Cho dù đúng là Hàn Lập tự tay đánh chết hóa thân của Thánh Tổ, hay chỉ nhờ vào sự hỗ trợ của đại quân, nhưng nếu hắn đã nói ra trước mặt hai người như vậy, xem ra sức lực của hắn không thể yếu được.
“Nếu đạo hữu đã có biện pháp ứng phó với hóa thân của Thánh Tổ, vậy thì tiểu muội cũng đồng ý nghe theo lời sai bảo.” Vẻ mặt của Phi Tiểu Tịch biến đổi một lúc, cuối cùng cô ả cũng hơi khom người rồi nói.
“Tốt, nếu hai vị đã tin Hàn mỗ, vậy ta sẽ dốc hết sức.” Hàn Lập mỉm cười đáp ứng.
Cứ như vậy, Hàn Lập đã xác định cho hai người kia hiểu rằng mình mới là chỉ huy ở đây.
Mấy ngày tiếp đó, cả ba người thay phiên nhau giám sát tiến độ bố trí của mắt trận.
Năm ngày sau, cuối cùng mắt trận thứ hai của cấm chế đã được bố trí thành công.
Các vệ sĩ của Mộc tộc cùng phần đông các chuyên gia về trận pháp đều quay trở lại những căn nhà được dựng trên đám mây lớn.
Mà đám mây màu xanh được Hàn Lập điều khiển liền phát ra một tiếng “ầm” rồi từ trên cao rơi xuống. Nó vừa vặn đậu ngay bên cạnh gốc cây cao vút đến tận trời kia.
Cùng lúc đó, thân cây lớn chọc trời tỏa ra hào quang sáng chói, ngay lập tức thiên địa nguyên khí ở gần đó dao động lên cuồn cuộn. Vô số điểm sáng màu lục nhạt hiện lên, sau đó chúng lại chìm nhập khắp nơi trong dãy núi.
Sau một trận nổ long trời vang lên, ngọn núi có bố trí cờ điều khiển trận pháp bên trên bỗng nhiên rung chuyển kịch liệt. Tầng tầng lớp lớp các loại quầng sáng bỗng nhiện hiện ra, tiếp đó cả dải núi ở bên dưới bốc lên một làn khí màu xanh lục, nháy mắt đã thấy cả dải núi đều được che phủ kín mít vào bên trong.
Đến lúc này thì mắt trận thứ hai đã được kích hoạt thành công. Mà gốc thánh thụ dự bị bên dưới cũng được vô số lớp cấm chế rậm rạp bảo vệ. Cho dù có tu sĩ hợp thể bình thưởng lẻn tới cũng không phải lo lắng điều gì.
Nửa tháng sau, tất cả trận pháp trên dãi núi cũng được bố trí xong xuôi. Cả tòa Mộc Giới Ba Mươi Sáu Thiên Tuyệt Trận cuối cùng đã được kích hoạt trọn vẹn, nó đem cả một khu vực rộng lớn hàng trăm vạn dặm biến thành một cái bẫy giết người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 16/08/2019 03:36 (GMT+7) |