Hàn Lập - Quyển 24

Phần 106

“Không sao, chỉ là có một gia hỏa không biết điều đang đuổi tới.” Mã Lương nhàn nhạt nói.

“Còn có kẻ liều lĩnh ngu xuẩn như thế ư? Xin chủ nhân giao cho thuộc hạ xử lý tên này.” Dương Lộc cung kính nói.

“Người tới có tu vi không kém, chưa chắc ngươi đã có thể dễ dàng thủ thắng.” Mã Lương lại lắc đầu trả lời.

“Người này lại có thực lực như vậy, chẳng lẽ lại là tên Giáp Đồn tộc kia, thế thì thật đúng dịp vô cùng.” Dương Lộc nghe thế, đầu tiên là ngơ ngác, nhưng lập tức như nghĩ tới điều gì, trên mặt lại xuất hiện nét quái dị.

“A, ngươi biết kẻ đuổi theo phía sau là ai ư?” Mã Lương nhìn Dương Lộc một cái, có vẻ khá hứng thú.

“Nếu thuộc hạ đoán không sai thì người kia chính là Đệ nhất Thái Thượng Trưởng lão Giáp Đồn tộc tiếng tăm lừng lẫy, nghe nói thực lực so với Chân linh như thuộc hạ cũng không thua kém chút nào, danh khí to lớn, có thể đứng vào hàng ngũ năm cường giả hàng đầu của Linh giới.” Dương Lộc có vẻ hơi ngưng trọng nói.

“Năm người mạnh nhất? Không trách hắn dám đơn thương độc mã truy đuổi, nếu đã như vậy thì chuẩn bị đón tiếp chu đáo một chút, dùng tinh hồn của hắn luyện hóa thành chủ hồn của Vạn Linh Huyết Tỷ đi.” Mã Lương cười lạnh một tiếng.

Tay áo hắn tùy ý rung lên, một tiểu ấn màu đỏ máu to gần một tấc từ trong đó bắn ra, chợt lóe lên rồi tắt ngay, sau đó biến thành một đoàn sáng màu đỏ máu chui vào trong không trung không thấy bóng dáng.

Dương Lộc bên cạnh khi trông thấy tiểu ấn màu đỏ máu này, sắc mặt không nén nổi hơi đổi.

Pháp bảo lợi hại này, trước đó hắn liên thủ cùng hai gã Chân linh đại chiến với Mã Lương đã chính thức lĩnh giáo qua.

Nếu không phải cả ba liên thủ cũng không chống lại nổi uy năng khủng bố của tiểu ấn, chúng đâu có bị buộc phải vận dụng Pháp Tắc Chi Liệm, vốn là thứ hại mình hại người chứ.

Ngay khi trong lòng Dương Lộc đang còn sợ hãi thì bầu trời phía trên vang lên tiếng sấm, bỗng nhiên một cỗ xe bằng xương màu trắng dài vài chục trượng được bao bọc bởi vô số vòng cung bạc lượn lờ xung quanh hiện ra, sau một hồi chớp lóe liền vang lên một tiếng ầm vang rồi xuất hiện trên khoảng không cách chỗ bọn chúng hơn trăm trượng, cỗ xe két một tiếng dừng lại giữa trời.

Ngay phía trước cỗ xe bất ngờ xuất hiện một lão giả của Giáp Đồn tộc, người khô gầy mảnh khảnh.

Lão giả này đầu đầy tóc dài xám trắng, hai mắt màu bích lục u ám, hai tay khoanh chéo lại trước người, trên mỗi cánh tay có mười cái cốt hoàn (*) lớn nhỏ không đều, hai bên đầu vai có nửa đoạn cờ cao tầm vài thước đang đón gió lay động, phía trên cờ hiệu xám xịt, nhưng mơ hồ lại có vô số quỷ ảnh như ẩn như hiện, đồng thời truyền ra từng tiếng quỷ khóc sói gào.

“Chân Linh?”

Lão giả Giáp Đồn tộc đứng trên cỗ xe xương trắng lạnh lùng đưa mắt nhìn hai người phía đối diện, đồng tử lập tức co rụt lại dừng lại trên người Dương Lộc, sau đó kinh ngạc kêu lên một tiếng.

“A, ánh mắt các hạ thật sắc bén, chỉ chốc lát đã nhận ra lai lịch của bản tọa.” Dương Lộc thấy vậy cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng lại trả lời với vẻ mặt không chút biểu cảm.

“Đạo hữu thân là Chân linh, vì sao lại đại khai sát giới ở cấm địa của bản tộc, thậm chí còn hủy cả Truyền Tống trận vượt đại lục của chúng ta?” Sắc mặt lão giả Giáp Đồn tộc âm tình bất định trong chốc lát, sau đó thần sắc mới hòa hoãn lại hỏi.

“Không có gì, chỉ là tộc nhân các ngươi không có mắt, dám đắc tội với chủ nhân của tại hạ, cũng chỉ có thể để bọn họ lấy cái chết ra để tạ tội.” Dương Lộc hời hợt trả lời.

“Chủ nhân?”

Lần này lão giả Giáp Đồn tộc thật sự thất kinh, ánh mắt hơi động sau đó quay sang nhìn về phía Mã Lương.

Ánh mắt vị cường giả Giáp Đồn tộc này quét qua đối phương, đối diện là một thanh niên thân mặt áo đen có khuôn mặt trắng bệch, trong đầu chợt lóe lên một cái, lão giả lập tức nghĩ tới tin tức vừa thu được trước đó, trong lòng chợt chùng xuống nhưng trên mặt không lộ ra chút dị sắc nào, lại lộ ra vẻ tươi cười trả lời:

“Hóa ra là tộc nhân chúng ta đã có đắc tội với hai vị, nếu vậy tại hạ thay mặt bản tộc có lời xin lỗi tới hai vị. Chuyện này chúng ta coi như xong, tại hạ còn có một số việc không thể ở đây lâu, ta xin cáo từ.”

Vừa dứt lời, chân vị lão giả Giáp Đồn tộc nhẹ nhàng dậm một cái, từ cỗ xe bên dưới vang lên tiếng sét đánh, vô số tia sét hiện lên rồi bay lùi lại phía sau.

“Hắc hắc, nếu đã đến thì không cần đi nữa.” Dương Lộc lại nhe răng cười một tiếng, không chút do dự bước tới, đồng tời thời một tay nắm vào hư không, một cái búa lớn màu đen bỗng hiện ra giữa năm ngón tay, nó rung lên rồi nhắm tới phía trước hung hăng chém tới.

“Phù phù” một tiếng.

Một đạo tia sáng đen kịt hình lưỡi dao từ trên búa hiện ra rồi hóa thành một làn sóng màu đen bay cuốn về hướng cỗ xe.

Lão giả Giáp Đồn tộc trên cỗ xe gặp tình hình này, sắc mặt trầm xuống, một cánh tay hơi rung lên, lập tức một miếng cốt hoàn bắn ra vang lên từng tiếng u u, thoáng cái hóa lớn thành gần một mẫu, phía bên ngoài có vô số phù văn màu xám trắng nổi lên, đón đầu lưỡi dao màu đen đang lao tới.

Một tiếng nổ lớn kinh Thiên động Địa.

Cốt hoàn bắn ngược lại, thu nhỏ lại như lúc đầu, mà lưỡi dao màu đen cũng bị tiêu tan sau một kích này.

Thế nhưng tốc độ phi hành của cỗ xe không hề bị ảnh hưởng chút nào, chỉ lóe lên một cái thì đã xuất hiện ngoài nghìn trượng.

Lúc này lão giả Giáp Đồn tộc thở nhẹ một hơi, lão đang định thúc dục cỗ xe dưới chân toàn lực trốn chạy, bỗng nhiên phía trên vang lên tiếng vang ầm ầm thật lớn, một ảo ảnh tỷ ấn màu đỏ máu to như ngọn núi từ hư không hiện ra rồi chậm rãi hạ xuống.

Thế hạ xuống của ấn nhìn rất chậm chạp nhưng chỉ chớp lóe một chút đã xuất hiện một cách im lặng phía trên cỗ xe bằng xương trắng, đồng thời một cỗ pháp tắc chấn động đã cuốn xuống trước. Trong lòng lão giả Giáp Đồn tộc khẽ rùng mình, hai đầu vai vội vàng lay động một cái, hai cái cờ trắng lập tức bắn ra, chúng đón gió rồi hóa lớn lên dài hàng chục trượng, bên trong vang lên từng tiếng quỷ khóc thật lớn, rồi từ đó bỗng nhiên lao ra hàng trăm ác quỷ, mỗi một con đều có mặt mũi hung tợn, sát khí kinh người, mà con nào cũng đều có thực lực khủng bố Hợp thể kỳ.

Đồng thời vài miếng cốt hoàn cũng từ hai cánh tay lão giả bắn ra, chúng vang lên từng tiếng u u hoặc biến hóa bất định, uy lực từng cái khác nhau nhưng đều nhắm thẳng đến ảo ảnh tỷ ấn đập tới.

Từ không trung truyền đến một trận nổ lớn liên miên không dứt.

Vài chục miếng cốt hoàn tuy đi sau mà đến trước, nhưng vừa đập vào ảo ảnh tỷ ấn thì tất cả lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.

Hơn trăm con ác quỷ cũng bị pháp tắc chấn động của tỷ ấn cuốn tới, cũng chớp lên một cái rồi nhao nhao vỡ vụn.

Ảo ảnh tỷ ấn màu đỏ máu hầu như không có chút ảnh hưởng nào, vẫn cứ đè xuống.

Lão giả Giáp Đồn tộc thấy cảnh này sắc mặt đại biến, đột nhiên tay không lưỡng lự bấm pháp quyết, truyền toàn bộ pháp lực to lớn từ trong cơ thể xuống cỗ xe dưới chân.

Lập tức bên ngoài cỗ xe xương trắng chợt hiện mấy vòng cung bạc, hơi mơ hồ một chút, sau khi xoay một vòng thì hóa thành Ngũ Trảo Cốt Long được từng tia sét vây quanh, nó ngẩng đầu gầm lên một tiếng giận dữ, muốn từ chỗ đó thuấn di theo đường cũ bỏ chạy.

Mã Lương phía xa thấy vậy lại hừ một tiếng, một tay bấm pháp quyết, một tay khác bỗng nhiên điểm một cái về phía tỷ ấn màu đỏ máu kia.

Ảo ảnh tỷ ấn lập tức vụt đến, phía ngoài tỷ ấn đột nhiên chớp lên một mảnh phù văn màu máu rồi tan biến đi.

Cùng lúc đó, xung quanh chỗ Cốt Long bỗng dưng truyền đến vài tiếng “phanh phanh”, mấy cái xúc tu màu đỏ tươi bỗng dưng từ hư không bắn ra lập tức trói chặt thân nó.

Mặc cho sấm sét rung trời ngoài thân Cốt Long, hay là nó liều mạng giương nanh múa vuốt đều không có cách nào thoát khỏi những xúc tu này.

Lão giả Giáp Đồn tộc đứng trên đầu của Cốt Long rét lạnh trong lòng, nhưng lập tức quát khẽ một tiếng rồi hé miệng ra, vài đoàn tinh huyết bay ra, thoáng cái hóa thành đám sương máu bay đến thân thể Cốt Long.

Ngay lập tức, một tiếng rồng ngâm từ không trung chỗ Cốt Long truyền ra, thân hình đang được bao bọc bởi vô số tia sét điên cuồng lớn lên, trong khoảnh khắc lắc đầu vẫy đuôi hóa lớn thành hơn nghìn trượng, muốn dùng hình thể khổng lồ mạnh mẽ giãy ra khỏi những xúc tu màu đỏ máu trên người.

Nhưng lại xuất hiện sự việc khiến trong lòng lão giả trầm xuống.

Vài chục cái xúc tu màu đỏ máu lại thuận theo hình dáng hóa lớn của Cốt Long cũng điên cuồng lớn lên, chúng như giòi bám xương chứ bám riết lấy thân thể Cốt Long, cuối cùng lóe lên một cái hóa thành một sông máu cuồn cuộn, triệt để vây khốn Cốt Long ở trong đó.

Sắc mặt lão giả Giáp Đồn tộc lúc này cực kỳ khó coi, thần niệm hơi quét qua không trung phía tỷ ấn lại thấy ẩn chứa lực lượng pháp tắc rất mạnh mẽ, trên mặt không tự chủ được xuất hiện vẻ sợ hãi.

“Tốt tốt, xem ra lão phu không ở lại cũng không được, vậy để lão phu lĩnh giáo qua một chút bí thuật Tiên giới của các hạ đi.” Lão giả Giáp Đồn tộc trong lòng bất chấp, cắn răng vỗ đầu một cái, Thiên linh cái chớp lên thì tự động mở ra.

Một cỗ âm thanh Phạn âm từ trong đầu truyền ra, một tiểu nhân có khuôn mặt giống hệt lão giả từ đó bay ra.

Tiểu nhân này cùng với bản thể của lão giả lại khác nhau, trên người mặc một kiện áo giáp vàng rực, một tay cầm một cây trường thương đỏ thẫm, một tay khác nắm chặt một cái chuông nhỏ bằng xương trắng, ở sau đầu bất ngờ lại có một mặt quỷ dữ tợn dị thường.

Mà khoảnh khắc tiểu nhân vừa bay ra lập tức thân hình uốn éo, sau khi mơ hồ một cái thì biến hóa ra mười cái ảo ảnh tiểu nhân giống nhau như đúc.

Những ảo ảnh này tươi cười đồng thời đưa trường thương đỏ thẫm trong tay giơ lên trời, tức thì vài chục luồng lửa đỏ rực cuồn cuộn tuôn ra, cùng ngưng tụ một lúc rồi hóa thành vài chục cái đầu rắn lửa khổng lồ.

Tất cả đầu của chúng cùng ngẩng lên hí vang một tiếng rồi nhào về phía không trung nơi có ảo ảnh tỷ ấn cực lớn kia.

Đồng thời những ảo ảnh tiểu nhân này ném những cái chuông nhỏ bằng xương trắng ra, chúng đón gió rồi phình ra, hóa lớn thành gần một trượng rồi hơi lay động một chút, trên không trung lập tức vang lên tiếng chuông “đương đương” thanh thúy.

“Có chút ý tứ, không ngờ lại có kẻ ở Phong Nguyên đại lục định tiên hạ thủ vi cường, muốn triệu tập số lượng lớn cường giả để đối phó ta. Hách Liên Thương Minh? Ở Huyết Thiên đại lục khi trước có một gã cường giả bị ta chém giết, luyện hóa tinh hồn, hóa ra là người của thương minh này. Chúng đã liều lĩnh như thế thì để bổn Tiên trực tiếp tới cửa đi, trước tiên cứ giết hết bọn chúng đã.” Năm ngón tay Mã Lương thả lỏng, một khối vật chết có vẻ như là thi thể của lão giả Giáp Đồn tộc từ trên cao rơi xuống, đồng thời miệng hắn cười lạnh nói.

“Hách Liên Thương Minh? Thực lực thương minh này đúng là không kém, thậm chí tính toàn bộ lực lượng thì không hề kém Giác Xi tộc chút nào, chủ nhân nên cẩn thận một chút.” Dương Lộc ở bên cạnh cung kính nói.

Trông thấy vị Chân tiên này gần như không phí chút sức lực nào đã thu thập được một gã thực lực không hề kém mình, vị Chân linh này cũng không dám có chút tâm tư nào khác.

“Thương minh này thực lực càng mạnh thì càng thích hợp cho mục tiêu giết gà dọa khỉ. Nếu không chờ bọn chúng triệu tập được cường giả ở đại lục này lại, tuy ta không sợ nhưng cũng không muốn vì thế mà chậm trễ việc chính. Tuy nhiên để làm việc này, trước tiên cần phải dùng bí thuật thăm dò một chút đã, ta phải xem xét xem mục tiêu của ta có thực sự ở trên đại lục này không.” Mã Lương thoáng trầm ngâm một chút, sau đó thủng thỉnh nói.

(*): Vòng tròn bằng xương.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 6
0 Những Thần Ma Thần Thông này cực kỳ nguy hiểm, nếu hơi có động tĩnh, trực tiếp tự đánh giết tới đây, có thể nói là sát cơ nặng nề, vì vậy Đế chiến chi địa mới có thể bị liệt thành cấm địa, cấm địa của Địa ngục và Chư Thiên thế giới. Nhưng Giang Nam bởi vì Giang Tuyết truyền thụ cho phương pháp phong ấn khí tức, nên ở trên đường bình an không việc gì, cũng không kinh động bất kỳ Thần Thông, hữu kinh vô hiểm. Hắn thậm chí tiến vào trong đại điện do Thần Thông tạo thành, đi thăm dò điêu lương bích trụ, cuối cùng cũng không có kích hoạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 22
0 Trong màn ánh sáng, từng tiếng nổ long trời lở đất phát ra. Một ngọn núi chọc trời đến cả vạn trượng thình lình xuất hiện trong không trung. Mặt đáy của ngọn núi rộng đến cả trăm vạn dặm, bóng đen của bó hầu như che kín cả khu vực trung tâm thành Thiên Uyên. Tất nhiên với động tĩnh lớn như vậy thì không thể nào những người đang đứng dưới quảng trường không phát hiện ra được. Rất nhiều người giật mình nhìn lên trời cao, nhưng đập vào mắt họ chỉ là một mảng của ngọn núi đen sì mà thôi. Ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên ngơ ngác. Không phải là những...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 1
0 Độc Ưng thật sự nghĩ mãi mà không rõ Lăng Tiếu vì sao không sử dụng vũ khí, nếu như sử dụng vũ khí, cho dù không thể giết chết Hắc Hùng, tối thiểu cũng có thể khiến nó bị thương a! Lăng Tiếu không có giải thích với Độc Ưng, mà là nuốt mấy viên đan dược chữa thương rồi đả tọa. Từng đoàn huyền lực không ngừng lưu chuyển, dược tính của đan dược theo huyền lực làm dịu tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng. Sau khi trải qua một canh giờ, những thương thế kia của Lăng Tiếu lại khôi phục lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, Độc Ưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng