Hàn Lập - Quyển 24

Phần 138

Một tháng sau, trong một tiểu trấn nhìn rất bình thường một vài ngươi trên đầu mọc ra những chiếc sùng quái dị cùng thân dưới phủ đầy lân phiến đang đi tới đi lui.

Mặt khác còn có một vài người khí tức đặc biệt cường đại, đều dùng các loại phương pháp che giấu tướng mạo, xuất.

Hiện trên đường tại khu vực phía Đông chuyên môn bán tài.

Liệu cũng thỉnh thoảng ra vào một vài cửa hàng bí mật ít CÓ người vào xem.

“Cái gì tiền bối muốn hai vạn cân Phong Tinh Kim sao?” Trong một gian cửa hàng tối lờ mà, một gã chưởng quầy trung niên, trên đầu có sừng ngắn màu tím, có chút giật.

Mình nhìn khách nhân trước mắt.

Mặc dù gần đây một vài người xuất ra đại thủ bút để giao dịch đã khiến hắn không thể trách rồi, nhưng ngươi trươc mắt yêu cầu tài liệu quá lớn, lại để cho trong lòng hăn có chút hoảng sợ.

“Sao thế, các ngươi không xuất ra được à? Ta nghe nói cửa hàng này nổi danh trên Long đảo về bán ra Phong Kim Tinh, khong ngờ chỉ với số lượng từng ấy cũng không xuất rà nổi.” Ngươi đứng trước mặt trưởng quầy, giọng nói trầm thấp, toàn thân được bao phủ trong một táng ánh sáng màu xanh nhạt, căn bàn nhìn không ra bất luận tướng mạo hay tuổi tác, gây cho người ta một loại cảm giác thần bí dị thường.

‘Nếu tiền bối đến vào nửa tháng trước, bổn điếm vẫn có thể gom gop được lượng Phong Tinh Kim lớn như vậy.

Nhưng hiện tại số lượng tồn trong kho hoàn toàn chỉ có tám ngàn cân mà thôi, phần còn lại trong nửa tháng vừa rồi đã phân biệt bị mấy vị tiền bối khác mua đi. Chưởng quầy trung niên cung kính nói.

Khách nhân có cách ăn mặc và ra tay hào phóng như vị tiền bôi trước mắt này, không hề nghi ngờ đêu là cường giả đến từ giới diện khác bên ngoài Long đảo, hắn thân là một gã Long Nhân chỉ có một chút huyết mạch Chân Long, đương nhiên không dám tỏ ra lãnh đạm chút nào.

“Tám ngàn cân thì tám ngàn cân, ta đây muốn toàn bộ số còn lại. Đây là tiền hàng!” Người trong vâng sáng màu xanh chỉ suy nghĩ một chút đã có quyết định, tay áo run lên, một vòng tay từ trong đó bay ra.

“Vâng, tiền bối chờ một lát, vãn bối kêu người lập tức mang tài liệu tới.” Chưởng quầy trung niên chì kiểm tra đồ vật trong vòng tay trữ vật một chút, lập tức đáp ứng nói.

Sau đó hắn từ trên người lấy ra một pháp khí hình mâm tròn, thấp giọng nói vài câu rồi cùng khách nhân trước mặt.

Đợi một chỗ.

Sau thời gian dùng cạn một chén trà nhỏ, trong một pháp trận che giấu loại nhỏ ở một phòng khác của cửa hàng, vòng ánh sáng bảo vệ lóe lên, một gã Long Nhân trẻ tuổi, thân hình cao lớn thoáng hiện ra.

Gã nhanh chóng đi vài bước tiến vào trong cửa hàng liên tiếp móc ra ba vòng tay trữ vật màu xanh độc nhất vô nhị từ trong người, tất cả đều giao cho chưởng quầy trung.

Niên.

“Mời tiền bối kiểm tra số lượng, xem xem đã chính xác hay chưa?” Chưởng quầy trung niên lập tức quay người nâng vòng tay trữ vạt vừa thu được cho người khách trước mặt.

‘Ta tin tưởng danh dự của quý tộc, không cân kiểm tra lại. Người khác trong vòng ánh sáng màu xanh trả là nhàn nhạt một tiếng, sau đó cánh tay hơi động một chút, một luong sáng màu xanh bay ra cuốn lấy ba vòng tay trữ vật rồi lập tức xoay người bước đi, thật sự không kiểm tra gì cả.

Chỉ để lại hai gã Long Nhân trong cửa hàng quay mặt nhìn.

Nhau.

“Khí phách người này thật lớn, số lượng Phong Tinh Kim lơn như vậy mà củng không cần nhìn qua một lân.” Long Nhân trẻ tuổi cao lớn khẽ thở dài một hơi, có vài phần cảm.

Khái nói.

‘Ngươi thì biết cái gì! Những người này có thể tới Long Đảo, khang đĩnh là có chút quan hệ với những đại nhân Chân Long kia ở trên đảo. Huống hồ cảnh giới bọn họ đã đen trình độ này, còn sợ cửa hàng chúng ta lừa gạt hay.

Sao? Nếu thực sự chúng ta dám làm như vậy, họ chỉ cần.

Nói cho chấp sự trên đảo một tiếng, ta và ngươi còn có the có quả ngon để ăn nửa ư! ‘ Chưởng quầy trung niên trợn trắng mắt, nói.

Long Nhân trẻ tuổi tự ngẫm nghĩ một hồi, sau đó cũng có chút giật mình rồi vội gật gật đầu đông ý.

Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng màu xanh hạ xuống một đỉnh núi nào đó bên ngoài trấn nhỏ, sau khi hào quang thu vào, hiện ra một người mặc áo bào xanh, đúng là Hàn Lập.

Hắn một lần nữa lấy ra ba cái vòng tay trữ vật, sau khi kiểm tra một chút, trên mặt liền lộ ra thần sắc thỏa mãn, độn quang nổi lên lần nữa, toàn thân lại hóa thành một đạo cầu vồng phá không bay về một phía khác của Long Đảo.

Ba tháng sau.

Một đạo câu vồng bay phía trên một vùng sơn mạch đỏ thẫm, sau mấy cái chớp động bỗng nhiên hạ xuống một sơn cốc ‘ nhìn rất bình thường phía dưới.

Trong son cốc, trên một bình đài trống trải có năm nam nữ ngồi ngay ngắn, dung mạo quần áo và trang sức khác.

Nhau.

Một bé gái nhìn như chỉ bảy tám tuổi, một lão giả có làn da màu bích lục, một đôi vợ chồng trung niên tâm ba mươi tuổi, cuối cùng là một đại hán trên người đầy hoa văn màu.

Bạc.

Đạo cầu vồng trên không trung xoay quanh một cái rôi hạ xuống trung tâm bình đài một cách vô cùng chuẩn xác, Hàn Lập chậm rãi bước ra từ trong đó.

Ánh mắt Hàn Lập quét qua những người khác ở đây, mỉm cười, cũng khoanh chân ngồi xuống ngay chô cách bé gai.

Không xa.

Những người này ở đây chẳng có chút ngạc nhiên nào với việc Hàn Lập xuất hiện, tất cả đều trầm mặc ngôi bất động.

Tại chỗ.

Không lâu sau, tiểng phá không phía chận tròi vừa vang lên cùng lúc đó đã có một đạo câu vồng năm màu bắn tới.

Đạo câu vồng này cũng chỉ chớp động mấy cái đã tới trên không trung sơn cốc, hào quang thu vào, trong hiện ra môt nữ tử xinh đẹp mặc áo xiêm nhiều màu. Nữ tử từ không trung dần dần hạ xuống bình đai, thần sắc lạnh như băng dò xét trái phải một phen, sau đó cũng tìm.

Một nơi không có người ngồi xuống.

Nhân số đã tới đủ rồi, chúng ta cũng nên bắt đầu trao đổi đi thôi. Chư vị nếu không có ý kiến, vậy lão phu trước tiên thả con săn sắt bắt con cá rô. ‘ Lão già có làn da màu bích lục sau khi thấy nữ tử ngồi xuống liền chậm rãi đúng dậy mở miệng.

“Nếu đạo hữu đã nguyện ý lên trước, vậy cứ tự tiện là được.”

‘Trao đổi như thế này, đường nhiên trước sau cũng giống.

Nhau cả.

Mấy người khác, kể cả Hàn Lập đều không có ý kiến phản đối, hoặc trực tiếp mở miệng đồng ý, hoặc lặng yên không nói gì.

Vì vậy lão giả cũng không khách khí nửa, tay áo run lên, một chỗ chính giữa bình đài lập tức nô vang, một bàn đá hình chữ nhật phát ra ánh sáng trắng lăng không hiện ra trên mặt đất, sau đó bàn tay lão khẽ đảo, tức thì linh quang nổi lên, liên tiếp hơn mười đồ vật vũng vàng rơi xuống mặt bàn.

Ánh mắt Hàn Lập tập trung vào đó, cũng nhìn rõ ràng bộ dáng những vật này.

Ngoại trừ mây thứ chứa trong hộp ngọc, hộp gỗ, phần lớn những vật khác đều là bảo vật Linh giói quý hiểm khó gặp, trong đó có mấy vật thậm chí hắn cũng không thể phân biệt được.

“Mấy loại vật phẩm này của ta phải đổi lấy Vạn Niên Âm Tủy, Hiên Viên mộc, Cửu Khiếu Linh Thúy, đường nhiên nếu có Huyền Thiên tàn bảo, loại đồ vật bực này, lão phu cũng tuyệt đối sẽ làm cho người trao đối thỏa mãn.” Lão giả dùng ngón tay điểm nhẹ mở mây hộp gỗ ra, sau đó không chút hoang mang nói.

Những người khác sau khi xem hết những thứ trên bàn đá, hoặc mặt không biểu tình, hoặc chau mày, nhưng không ai lập tức mở miệng nói câu gì.

“Sao, những vật này của lão hủ đều không lọt vào mắt mấy vị đạo hữu ư? Nếu đã như vậy, tại hạ lập tức thu hồi lại, để vị đạo hữu kế tiếp lên đi.” Lão giả chờ đợi một lát, thấy vẫn chưa có người nào có ý tứ muốn trao đôi, lúc này mơi có chút không kiên nhẫn nói.

“Đạo hữu làm gì phải nóng vội như thế! Hiên Viên mộc, nơi này ta cũng có một khối, chỉ có điều không biết có vừa lòng đạo hữu hay không!” Nghe xong lời nói của lão giả, đúng là bé gái trông có vẻ nhỏ tuổi nhất kia mở miệng, thanh âm non nót vô cùng, bàn tay bé nhỏ khẽ vẫy một cái, lập tức một khối đen sì bay vút ra.

Trên mặt lão giả hiện lên vẻ vui mùng, khoát tay, mau chóng lăng không hấp khối đồ vật kia tới, sau khi dùng mắt kiểm tra một chút lại lộ ra vài phần thất vọng.

“Khối Hiên Viên mộc này niên đại có chút chưa đủ, hơn nữa thế tích cũng hơi nhỏ. Đạo hữu định dùng nó đổi lấy vật gì?” Lão giả cẩn thận tự định giá thoáng một cái, sau đó vẫn mở miệng dò hỏi.

Ta định dùng khôl Hiên Viên mộc này đoi lấy một viên Thái Ất đan trên bàn. ‘ Bé gái dùng ngón tay chỉ một cái hộp ngọc nào đó trên bàn, không khách khí trả lời.

“Một viên Thái Ất Kim đan, giá trị cũng là không khác lắm. Ta đổi!” Lúc này lão giả không chút do dự đáp úng.

Bé gái nhếch miệng nhỏ lên, một ngón tay chỉ lên bàn đá ngoắc một cái, một viên đan dược màu vàng lập tức bay lên, tự động bay tới chỗ bên cạnh bé gái.

Bé gái giơ tay bắt lấy viên đan dược, sau khi thu hồi liền điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, lần nữa xếp bằng ngồi xuống.

“Ta cảm thấy có phần húng thú vơi ngọc khuyết này, dùng một lọ Uế Âm Dịch tương tự Vạn Niên Âm Tủy trao đổi, đạo hữu thấy sao?” Có người mở đầu, nam tử trong đôi vợ chồng kia rút cuộc cũng mở miệng nói.

“Có thể.” Lão giả chỉ suy nghĩ một chút liền gật đầu đồng.

Tiếp theo, những người khác cũng lục đục bắt đầu trao đổi, sau một hồi, kết quả là hơn phân nửa những đồ vật trên bàn đều bị thuận lợi đổi đi.

Hàn Lập cũng từ đó đối lấy một loại tài liệu giống như vàng nhưng không phải vàng, giống như đá nhưng không phải đá.

Sau khi lão giả hỏi lại ba tiếng, xác định chính xác không còn ai nguyện ý trao đổi nữa, mói có vài phần thỏa mãn thu lại những tài liệu còn thừa trên bàn đá.

‘Tiếp theo không biết vị đạo hữu nào nguyện ý lên trao đối. Không biết là ai lười biếng hỏi một câu.

“Nếu không có ai tranh chấp, tại hạ xin phép lên trước vậy.” Ánh mắt Hàn Lập chớp động vài cái, sau đó liền mỉm cười đúng lên, nói.

Bốn tháng sau.

Trên một hồ nước khổng lồ, một chiếc thuyền cực lơn màu vàng kim óng ánh đang trôi nổi, gần trăm tên vệ sĩ người mặc áo giáp màu bạc đang đi đi lại lại tuần tra vùng phụ cận.

Trên tầng cao nhất của thuyền lơn, trong một đại sảnh tráng lệ, Hàn Lập đang ngồi đối diện một lão giả mặc trường bào màu vàng kim.

Sau lung lão giả còn có một gã thiếu niên mặc ngân sam, sắc mặt tái nhợt, nhưng khóe miệng đang nở nụ cười, đúng là Phàn Bào Tử đã mời Hàn Lập đến Long Đảo.

“Nói như vậy, Hàn đạo hữu cần xem trước đồ vật lão phu lấy ra trao đổi một chút, mới có thể quyết định có mang viên Chân Hồn Đan ra trao đổi hay không?” Lão giả mặc trường bào màu vàng, trên đầu có sùng tím tương tự Phàn Bào Tử, khuôn mặt vuông vức, hai hàng lông mày giống như kiếm, vừa mơi mở miệng đã khiến cho người ta một loại cảm giác không giận mà uy.

“Kim Trưởng lão thứ lỗi! Mấy tháng này, Hàn mỗ cũng đã đi qua hơn phân nửa Long Đảo, hơn nữa cũng đối được một ít tài liệu trân quý trong tay mấy vị đạo hữu, thu hoạch có thế nói là cực kỳ lớn. Nhưng nếu nói có đồ vật có hiệu quả như Chân Hồn Đan, lại thật sự chưa tùng thấy qua. Cho nên tại hạ cũng cảm thấy thập phần húng thú vơi đồ vật mà Kim tiền bối xuất ra.” Hàn Lập rất bình tĩnh trả lời.

Lão giả mặc áo bào màu vàng ngồi đối diện chính là Kim Đại Trưởng lão của tộc Chân Long.

‘Hắc hắc, đạo hữu muốn như vậy cũng là chuyện đường.

Nhiên. Kỳ thật lão phu đối lấy viên Chân Hôn Đan này đối với tộc Chân Long chúng ta cũng không có tác dụng quá lớn, mà là vật chuẩn bị dùng đế hoàn lại một đại nhân tình.

Cua một vị lão hữu năm đó đã tùng thiêu nợ. Về phần đồ vật dùng để đối lấy Chân Hồn Đan, tuyệt đối sẽ làm cho Hàn huynh thỏa mãn. Phàn Bào Tử, ngươi lấy đồ vật đó ra đi. ‘ Kim trưởng lão nghe vậy, trên mặt không hề lộ ra vẻ mặt mất húng, ngược lại còn mỉm cười quay lại phía sau phân phó một tiếng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 1
0 Tiến vào vòng tranh đoạt ba người còn có một tên chính là thủ hạ của Hùng Khiếu, có thể thấy được Hùng Khiếu có thể tiếp chưởng Thiếu Thái sơn không phải là không có nguyên nhân, một người còn lại là đệ tử Lam Ngọc môn. Ba người hỗn chiến chung một chỗ, mơ hồ có thể nhìn ra thủ hạ của Hùng Khiếu và thủ hạ của Tần Vi Vi đang liên thủ chèn ép tên đệ tử Lam Ngọc môn. Dương Khánh khẽ cau mày, chuyện lộ liễu như vậy không phải là điều y muốn thấy, khẽ nghiêng đầu nhìn sang hai vị lão tiền bối của Lam Ngọc môn trú ở Nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 16
0 Chuyện quá rõ ràng, không có Miêu Nghị dẫn đầu nắm giữ thế cục tước mắt. Không có Miêu Nghị đứng trên danh nghĩa, dùng tình cảm, lại có ràng buộc lợi ích với bên trên. Khi đó sợ rằng đám người Phục thanh sẽ kéo đội ngũ từ Tinh Túc hải tới Đại thế giới. Mà điều kiện tiên quyết chính là phải nắm giữ lộ tuyến giữa Đại thế giới và tiểu thế giới. Hậu quả khi đó không cần phải nói. Một khi Miêu Nghị không còn, điều đầu tiên Vân Tri Thu muốn làm là bảo vệ người nhà của Miêu Nghị. Những thiếp thất của Miêu Nghị nàng sẽ không bỏ rơi. Đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề yêu Vân thật lòng. Đăng có ý định lấy cắp mấy món đồ mắc tiền trong nhà Vân, nhưng chưa có cơ hội ra tay. Hôm nay Vân mời Đăng về nhà dùng cơm với hai mẹ con cô. Đăng cảm thấy vui lắm vì đây là cơ hội cho hắn ra tay, hắn vào tiệm...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng