Hàn Lập - Quyển 24

Phần 148

Nơi cực Tây, một mặt cửa đá thoạt nhìn vô cùng bình thường đột nhiên nổ “Ầm” một tiếng thật lớn sau đó nổ tung từ ngoài vào trong.

Vô số đá vụn bắn ra bốn phía, một nam tử trẻ tuổi mặc áo bào xanh không chút hoang mang tiến vào.

Người này có làn da ngăm đen, dung mạo bình thường thế nhưng đôi mắt trong suốt, mơ hồ ẩn hiện một tia thanh quang lưu chuyển bất định.

“Đây chính là Thiên Trúc giáo đã biến mất khỏi Thánh đường mấy ngàn năm trước, thoạt nhìn cũng không ra sao cả. Thế nhưng cấm chế bên ngoài quả thật lợi hại, đã mất đi phân nửa hiệu lực nhưng vẫn có thể khiến ta tiêu tốn thời gian nửa ngày.”

Hắn ta dừng bước, sau khi đưa mắt quan sát bốn phía liền nhíu mày thì thào một câu.

Phía sau cửa đá là một mật thất rộng hơn ba mươi trượng. Ngoại trừ một quan tài đá cổ xưa đặt ở trung tâm cùng mười mấy đầu khôi lỗi tàn tạ ngã trái đổ phải thì không còn gì khác.

Mặt đất nơi đây phủ lên một tầng bùi bặm thật dày, cho thấy đã bao nhiêu năm chưa từng có ai tiến vào.

Thanh niên trầm ngâm một nơi cửa đá sau đó đưa mắt quan sát quan tài ở giữa mật thất. Khi đến bên cạnh số khôi lỗi kia, lấy tạo nghệ của hắn trong lĩnh vực chế tác con rối, vừa liếc mắt đã nhìn ra những thứ này đều đã hỏng nặng không cách nào tiếp tục sử dụng vì vậy lập tức bỏ sang một bên.

“Có người nói địa phương này là nơi ẩn cư cuối cùng của Đại Diễn Thần Quân. Giờ thấy quan tài ở đây, xem ra tin đồn kia đúng là chuyện không có lửa làm sao có khói.” Hắn lại lẩm bẩm một câu.

Tiếp đó, chỉ thấy bả vai của hắn nhoáng một cái, thân thể theo đó mơ hồ, biến mất tại chỗ.

Sau một khắc, bên cạnh quan tài chợt hiện lên một bóng mờ nhàn nhạt, thân hình thanh niên lần nữa hiện ra.

Tay áo run lên!

‘Phốc’ một tiếng, một luồng kình phong cuốn ra, thổi bay toàn bộ đất đá tro bụi trên nắp quan tài trong thoáng chốc, để lộ vô số linh vân minh ấn.

Nam tử trẻ tuổi đánh giá đám linh vân này một lúc, đồng thời âm thầm tính toán tiếp đó không chút do dự lùi về sau nửa bước.

Hai tay vừa nhấc, mười ngón nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.

Trong thoáng chốc, phù văn đủ mọi màu sắc đua nhau bắn ra từ mười ngón tay của hắn, tiếp đó hóa thành điểm điểm linh diễm tiến vào quan tài bằng đá.

Tiếng ông ông vừa vang!

Linh vân mặt ngoài quan tài đá tỏa sáng rực rỡ. Từng tầng võng quang óng ánh bỗng dưng hiện lên, mạnh mẽ bức lui linh diễm ban nãy ra khỏi quan tài bằng đá.

Nam tử trẻ tuổi nhìn thấy cảnh này, đuôi mày khẽ động. Bỗng nhiên, cánh tay thình lình nhấc lên, bàn tay vỗ xuống hư không trước mặt, đồng thời khóe miệng nở ra nụ cười:

“Chỉ là vật chết cũng muốn cản ta hành sự.”

Vừa dứt lời, không gian lập tức rung động, một thủ ảnh màu xanh lớn chừng một trượng bỗng dưng xuất hiện bên trên quan tài đá, mạnh mẽ ép xuống.

‘Oanh’ một tiếng vang thật lớn.

Võng quang do linh vân trên nắp quan tài biến thành bị cự chưởng vỗ mạnh một cái lập tức trở nên tán loạn. Thậm chí quan tài bên dưới cũng bị chấn động ảnh hưởng, phát ra một tiếng vỡ vụn đồng thời tan thành từng mảnh.

Tình hình bên trong quan tài nhất thời hiện ra trước mắt.

Nam tử trẻ tuổi nhìn qua, không khỏi kinh ngạc.

Bên trong ngoại trừ khôi lỗi hình người màu xanh nhạt dài chừng mấy thước thì bất ngờ không còn đồ vật gì khác.

“Đây là…”

Hắn nhắm hai mắt lại, một tay chộp vào hư không.

‘Vèo’ một tiếng.

Khôi lỗi màu xanh theo đó lơ lửng sau đó rơi vào trong tay của nam tử trẻ tuổi. Hắn vừa nắm lấy khôi lỗi vừa nhanh chóng kiểm tra một cách tỉ mỉ.

Sau một lúc lâu, hắn lật tay hất văng khôi lỗi ra ngoài đồng thời lẩm bẩm với vẻ thất vọng:

“Chỉ là tốt mã dẻ cùi, căn bản không có chút tác dụng nào. Nơi đây xem ra cũng không phải là chỗ tọa hóa của Đại Diễn Thần Quân. Chuyến này xem ra phí công, phải trở về tay không rồi.”

Nói xong lời này, nam tử trẻ tuổi xoay người như muốn men theo đường cũ rời khỏi mật thất. Nhưng khi ánh mắt vô tình đảo qua khôi lỗi cũ nát nào đó trong góc, trong lòng hơi động, hắn bỗng thay đổi chủ ý.

Đại Diễn Thần Quan uy chấn Cực Tây trăm năm có dư, khôi lỗi thuật là một trong những thủ đoạn mà lão am hiểu nhất.

Khôi lỗi ở đây mặc dù không có cách nào sử dụng một cách bình thường nhưng khôi lỗi vừa nãy có chút kỳ lạ, rõ ràng trước kia đều là tồn tại cấp bậc không thấp. Nếu hắn có thể lấy về cố gắng tìm hiểu, nói chừng có thể khiến tạo nghệ bản thân ở thuật khôi lỗi tiến thêm một bước.

Thân hình thanh niên lay động, tay áo liên tục đong đưa, nhanh chóng thu lấy bảy tám khôi lỗi trên đất vào túi trữ vật.

Đến khi hắn động thân hình đến trước một khôi lỗi cự viên, kinh biến đột nhiên xảy ra!

Khôi lỗi vốn nằm bất động, đột nhiên há to miệng, phun ra một đạo tinh mang thất sắc, bắn thẳng vào mặt hắn.

Nam tử trẻ tuổi giật mình nhưng không quá hoang mang. Đầu ngửa về sau, một tay vung vẩy, tạo nên tiểu thuẫn màu đen che chắn trước người.

Một tiếng ‘Phốc’ truyền đến.

Thất sắc tinh mang tựa như vô hình trực tiếp xuyên thủng tiểu thuẫn màu đen, thoáng chốc tiến vào vầng trán của hắn.

Nam tử trẻ tuổi đạp lui về sau mấy bước mới lần nữa đứng vững thân hình nhưng không cách nào tiếp tục duy trì trấn định, thần sắc lộ vẻ vừa sợ vừa giận.

“Khà khà, tiểu tử, ngươi đã trúng phải Thất Tình Quyết của bản Thần quân. Còn không mau ngoan ngoãn quy thuận, nếu không lập tức có thể nếm trải tư vị sống không bằng chết!” Đúng lúc này, trong tai nam tử trẻ tuổi truyền tới một giọng truyền âm tinh tế.

“Thất Tình Quyết!”

Nam tử trẻ tuổi vừa nghe vậy, nội tâm dâng lên cảm giác lạnh lẽo nhưng lấy tính cách của hắn làm sao có thể bó tay chờ chết.

Hắn không lưỡng lự giũ mạnh tay áo. Bảy mươi hai thanh phi kiếm màu xanh từ ống tay áo tuôn ra, sau khi xoay tròn giữa không trung liền tạo nên một tòa kiếm trận rực sáng bảo hộ chủ nhân bên trong.

Trong lúc đó, nam tử trẻ tuổi khoanh chân ngồi xuống, nhắm chặt hai mắt bắt đầu vận công.

“Hừ, đúng là chưa thấy quan tài chưa thấy đổ lệ. Được, bản Thần quân lập tức thi pháp, để ngươi biết được sự lợi hại chân chính của Thất Tình Quyết!”

Nam tử trẻ tuổi nhăn mặt một chút nhưng vẫn bình tĩnh xếp bằng tại chỗ.

Cùng lúc đó, một tràng chú ngữ tối nghĩa đột nhiên vang vọng trong khắp mật thất.

Sau khi nghe thấy âm thanh này, thân thể nam tử trẻ tuổi chỉ khẽ run lên nhưng hắn vẫn duy trí trạng thái bất động.

Lại sau một tiếng hừ lạnh, âm thanh nhất thời trở nên gấp gáp hơn nhiều lần so với trước nhưng mí mắt của hắn chỉ khẽ động đậy, khuôn mặt theo đó hiện lên thần sắc cực kỳ cổ quái.

“Thì ra Thất Tình Quyết này đánh vào Nguyên Anh của đối phương. Nếu là như vậy, e rằng đạo hữu đã tìm nhầm đối tượng để ra tay rồi.” Nam tử trẻ tuổi đột nhiên bật cười ha hả, sau đó đứng dậy, ngón tay vạch vào không trung trước mặt.

Ánh sáng màu xanh lóe lên!

Một đạo thanh quang sắc bén chém ngang khôi lỗi cự viên, để lộ một người tí hon cao chừng một tấc ẩn náu bên trong.

Hai mắt tiểu nhân óng ánh. Cả người minh ấn vô số linh vân, cũng là một khôi lỗi hình người hiếm thấy.

Người tí hon này mặc dù chỉ là khôi lỗi nhưng lúc này khuôn mặt của nó cũng lộ thần sắc không thể tin nổi. Con mắt hơi chuyển động, đang muốn nói thêm gì nữa thì thanh niên bên trong kiếm trận đã uống éo thân thể, trực tiếp xuất hiện gần đó một cách quỷ mị. Cánh tay vừa nhấc, một luồng sức mạnh hùng dũng tuôn ra, trấn trụ người tí hon màu vàng tại chỗ.

“Tiền bối tự xưng Thần quân, lẽ nào chính là Đại Diễn Thần Quân uy chấn Cực Tây vạn năm về trước?” Nam tử trẻ tuổi nhìn chằm chằm vào người tí hon màu vàng sau đó chậm rãi hỏi dò.

“Phải thì sao, không phải thì sao!” Người tí hon màu vàng im lặng một lát, sau đó trả lời bằng giọng già nua…

“Ha ha, không cần phí lời, đã dám ra tay với tại hạ thì ta và ngươi phải kết thúc cho xong. Thật ra vãn bối rong ruổi Cực Tây chính là muốn tìm tiền bối, tự nhiên sẽ dùng lễ để tiếp đón.” Nam tử trẻ tuổi nghe vậy, tựa tiếu phi tiếu cười lên.

“Tìm ta? Ngươi là ai?” Người tí hon màu vàng tỏ vẻ kinh ngạc.

“Đúng là Đại Diễn tiền bối, quả thật khó tin. Tiền bối lại có thể tồn tại trong thời gian dài như vậy! Tại hạ mạn phép giới thiệu một chút. Vẫn bối Hàn Lập, trong lúc vô tình tu tập Đại Diễn Quyết của tiền bối, là một tu sĩ đến từ Thiên Nam.” Nam tử trẻ tuổi thở nhẹ một hơi, trả lời một cách chân thành đồng thời khẽ run tay áo, buông tha người tí hon đang bị chế trụ.

“Hàn Lập? Ngươi tu luyện Đại Diễn Quyết của ta?” Người tí hon màu vàng cũng ngây người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 8
0 Ai ngờ Vân Nhược Song cố ý giơ trọn bộ ngực ra trước mặt hắn, ánh mắt Miêu Nghị theo ý thức rơi xuống bộ ngực của nàng. Thật ra động tác này của nàng quá đột ngột, đoán chừng cho dù là nữ nhân cũng sẽ thuận tiện liếc mắt nhìn, nhưng lại lập tức bị Vân Nhược Song bắt được nhược điểm: Chó không đổi được ăn cứt, còn nói không phải có ý, ánh mắt ngươi nhìn cái gì đó? Có tin ta đâm mù hai mắt ngươi hay khong! Miêu Nghị lúng túng quay đầu, bước xuống giường rời đi, ta chọc không nổi rồi, ta trốn có được hay không? Đứng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 40
0 Lần này Hùng Phong quân đoàn tổn thất thảm trọng, mấy vạn người chỉ chạy thoát mấy ngàn, hơn trăm Niết Bàn cảnh chỉ còn lại không đủ mười, tổn thất quá lớn, chẳng khác gì quân đoàn bị diệt. Đoàn trưởng vẫn lạc, phó đoàn trưởng bị trọng thương, Hùng Phong quân đoàn chúng ta đã không còn hy vọng. Bên trên cho Hùng Phong quân đoàn hợp lại cùng Phá Vân quân đoàn, từ nay về sau không còn Hùng Phong quân đoàn. Ánh mắt mọi người ảm đạm, thở dài cảm thán. Nham Sơn cùng vài người xung quanh nghe vậy, đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể thầm lắc đầu, trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 13
0 Một luồng yêu khí kinh người xuất hiện hướn về phía cửa Hỗn Độn cốc khiến đám người Nhân tộc đang mai phục ở phụ cận ngẩn người. Cách đây không lâu một vài tu sĩ giám thị nơi này đã tận mắt nhìn thấy hai tên Linh tộc ở trong chém giết một số tên của Yêu tộc, thậm chí còn kích sát vài những yêu tu cao giai đã hóa hình thể hiện thực lực cường đại. Bây giờ Yêu tộc lại đột nhiên công kích, lẽ nào đã có trợ lực? Lúc đám người nhân tộc còn đang ngạc nhiên suy nghĩ thì phía Hỗn Độn cốc đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng