Hàn Lập - Quyển 24

Phần 51

Vừa dứt lời, tay áo của Hàn Lập run lên bắn ra một đoàn kim quang, nó xoay vòng quanh bỗng nhiên hóa thành một đứa trẻ màu vàng tím rực rỡ, hai mắt óng ánh nhưng không thấy đâu là lông mày lông mũi, chính là Phệ Kim Trùng Vương.

“Kim Đồng, ngươi hãy che chở cho Huyết Phách đạo hữu một thời gian ngắn, chớ để cho kẻ khác tổn thương nàng.” Hàn Lập phân phó.

Đứa trẻ nghe thấy thế, khuôn mặt vẫn không chút biểu tình, nhưng thân hình mơ hồ một cái đã thuấn di lên đầu Huyết Phách, lơ lửng trên đó không nhúc nhích.

“Đa tạ tiền bối, có Kim tiền bối bảo vệ thì ở nội cung Thiên Đỉnh Cung này vãn bối tuyệt không còn gì lo lắng nữa.” Huyết Phách tự nhiên đã chứng kiến sự lợi hại của Kim Đồng, lúc này quá đỗi vui mừng, mười phần cảm kích nói. Tiếp theo lấy ra từ trên người một bình ngọc trắng noãn, hai tay giao cho Hàn Lập.

Bên trong cái bình này, tự nhiên chính là giọt máu huyết đã gia trì bí thuật của nàng.

“Có vài người còn tới sớm hơn cả chúng ta một chút, vì để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta hãy chia nhau hành động ngay đi.” Hàn Lập nhàn nhạt nói.

Huyết Phách đáp ứng ngay một tiếng.

Vì vậy, hai người bọn họ độn quang từ cùng một nơi, rồi mỗi người lại chọn cho mình một khu vực màn sáng mà bắn tới.

Đứa trẻ màu vàng thì cứ vô thanh vô tức đi theo sau lưng Huyết Phách như hình với bóng, một tấc cũng không rời.

Hàn Lập nếu muốn tiến vào sâu trong Thiên Đỉnh Cung mà không phá trừ một ít cấm chế chặn ở phía trước thì là chuyện mơ cũng chớ nên mơ tới.

Cho nên khi hắn chớp động xuất hiện ở trước mặt một màn sáng màu trắng, không chút do dự hư không phất một bàn tay ra, một thanh kiếm dài màu xanh lăng không hiện ra trong lòng bàn tay, lóe lên đã hung hăng trảm lên trên màn sáng.

‘Oanh’ một tiếng.

Màn sáng màu trắng giống như đồ sành sứ vậy, thoáng cái đã nứt vỡ ra.

Hàn Lập chỉ cảm thấy cảnh sắc bốn phía trở nên mơ hồ, toàn bộ cơ thể thoáng chốc xuất hiện trên một con đường nhỏ bên trong một khu rừng bí mật.

Hai bên là cây cối cao tới bảy tám trượng màu xanh lá mạ, trông có vẻ không có gì khác thường, nhưng quan sát cẩn thận thì sẽ thấy mặt ngoài những cái cây này đều có từng đoàn từng đoàn phù văn, phù văn này lần lượt là những gương mặt vặn vẹo nhắm nghiền hai mắt, nam nữ già trẻ đều có, vẻ mặt của tất cả đều biểu lộ hạnh phúc tới mức quỷ dị, dường như tất cả đều đang lâm vào giấc ngủ say bình thường.

Hàn Lập thấy vậy thì hai mắt nhíu lại, đúng lúc này từng làn hương hoa từ một nơi khác trên con đường nhỏ thổi đến, hơi hít vào một chút đã khiến cho tâm thần cảm thấy say mê một cách quỷ dị.

Thần niệm của Hàn Lập vốn cường đại, dù hít một hơi sâu cũng chỉ hơi có cảm giác không khỏe đôi chút, chứ không tạo thêm ảnh hưởng gì lớn.

Hàn Lập mỉm cười, biết rõ rằng đã lâm vào trong một cấm chế huyền diệu. Lúc này không nói hai lời mà cứ bước dọc theo con đường nhỏ đi về phía trước, nhưng chỉ vừa đi được vài chục bước, những gương mặt trên cây cối ở hai phía xung quanh đồng loạt mở trợn đôi mắt ra.

Âm thanh “xùy xùy” vang lên, vô số tia sáng màu đen chằng chịt từ những gương mặt này bắn ra, mỗi một tia đều vô cùng sắc bén, và còn tản mát ra chấn động cực kỳ quỷ dị.

Hàn Lập không làm bất cứ hành động to tát nào, chẳng qua bên ngoài thân hắn chỉ cuồn cuộn tỏa ra một tầng ánh sáng màu xám hộ thể, hóa thành một tầng màn sáng mờ mịt bảo hộ toàn thân hắn bên trong.

Những tia sáng màu đen này bắn lên trên màn sáng, lập tức phát ra những tiếng nổ lốp đốp như mưa rào, tùy theo hào quang lóe lên, chúng đã quỷ dị chui vào bên trong mà không thể tiếp tục tạo ra bất kỳ tiếng vang nào.

Cùng lúc đó, bước chân của hắn căn bản không hề dừng lạt chút nào, không chút hoang mang, cứ bước dọc theo con đường nhỏ mà đi.

Cử động của Hàn Lập dường như thoáng chốc đã kích thích những khuôn mặt quái dị phía trên cây cối, không biết từ đâu bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Tất cả gương mặt thoáng chốc trợn trừng hai mắt, há miệng phun ra từng tia lửa xanh lục, vô cùng tanh hôi, đem cả con đường nhỏ biến thành như một biển lửa vậy.

Hàn Lập cười nhạt một tiếng, bộ pháp không hề ngừng, màn sáng màu xám bên ngoài lưu chuyển một tầng oáng ánh, đem những đám lửa xanh này khẽ hút vào trong.

Hơn nữa những nơi Hàn Lập đi qua, màn sáng màu xám vang lên tiếng xé gió, vô số tia sáng màu xám óng ánh bắn ra, mỗi một tia đều vô cùng chuẩn xác xuyên thủng qua khuôn mặt quái dị trên cây cối xung quanh.

Những khuôn mặt quáo dị gào thét một tiếng, nhao nhao hóa thành làn khói xanh biến mất trên những cái cây.

Những cây cối vốn đang xanh tươi khi toàn bộ khuôn mặt tiêu tán hết, bỗng trở nên khô vàng héo rũ như mất hết sức sống, không còn phát ra bất cứ dấu hiệu sự sống nào.

Tới khi Hàn Lập đi được chừng hơn trăm trượng thì rốt cục cũng đi ra khỏi rừng rậm, nhưng trước mặt lại xuất hiện một vườn hoa đủ mọi màu sắc, từng bồn hoa hình tròn lẳn lặng đứng vững phía trên đồng cỏ, bên trong là những cây hoa của đủ loại hoa khác nhau nhưng đều cao tới hơn một trượng, mỗi cây đều đã kết một đóa hoa cực lớn.

Những bông cự hoa này có hình dạng và màu sắc khác nhau, nhưng tất cả đều kiều diễm ướt át, và chính đang ở vào thời điểm nở rộ nhất.

Khi nãy hương hoa mà hắn hít vào chính là từ vườn hoa này truyền ra.

Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, thần niệm khẽ quét qua những nơi này, sắc mặt hơi động một chút liền cứ tiếp tục chậm rãi tiến lên phía trước.

Khi thân hình hắn đi qua bên cạnh một bồn hoa, Cự Hoa gần đó bỗng lay động rồi nhao nhao hóa thành đầu quỷ mặt xanh nanh vàng, cười lên những tiếng quái dị rồi bay nhào đến phía Hàn Lập.

“Chỉ là vài con ma đầu cấp thấp mà cũng muốn tới gần ta, đúng là tự tìm đường chết.” Hàn Lập hừ một tiếng, hai tay bỗng nhiên chà xát, sau đó mỗi tay giương lên hai bên.

“Oanh long long” hai tiếng sét đánh giữa trời quang!

Hai đạo kim hồ lớn cỡ miệng chén bắn ra, chớp động một cái hóa thành một con Lôi Giao Long dài mấy trăm trượng, bổ nhào tới khắp nơi trong vườn hoa.

Những quỷ đầu gần đó mỗi khi bị Lôi Giao Long quét trúng hoặc tiến sát đến thì đều nhao nhao phát ra tiếng kêu quái dị rồi tan thành mây khói.

Những Cự Hoa ở trong các bồn hoa xa hơn, trông thấy điện quang màu vàng sắp đảo qua thì đều hóa thành quỷ đầu rồi nhao nhao chạy thục mạng khắp nơi.

Vườn hoa vốn đang nắng ấm đầy trời, thoáng chốc biến thành ma khí cuồn cuộn, quần ma loạn vũ, trông như một cái Ma Vực vậy.

Với pháp lực của Hàn Lập, cộng thêm ích tà thần lôi có công hiệu khắc chế, những con ma đầu cấp thấp này sao có thể chạy thoát được.

Hàn Lập chẳng qua chỉ khẽ thúc dục pháp quyết, hai con Lôi Giao Long liền nổ tung thành vô số tia điện bắn xuống tứ phía, hóa thành hai tấm lưới màu vàng, đem trọn cả vườn hoa bao lại ở phía dưới.

Điện quang chằng chịt chớp động, tất cả ma đầu đều bị thần lôi bổ xuống tiêu diệt một tên cũng không thoát, ma khí trong vườn hoa dưới tiếng lôi minh một lần nữa tiêu tán, vườn hoa lại thanh minh như cũ.

Lúc này, Hàn Lập đã phong kinh vân đạm, nhẹ nhàng tiêu sái bước ra khỏi vườn hoa, đi tới trước mặt một hồ nước nhỏ màu đỏ thẫm.

“Thật là tà môn, những vật này chẳng những giết không chết mà còn một mực dây dưa không thôi. Tiêu huynh, nếu như ngươi không nghĩ biện pháp, lão thân sẽ vận dụng thủ đoạn trực tiếp thu hết bọn chúng lại.” Vạn Hoa phu nhân giận dữ nói.

Giờ phút này, nàng cùng với Tiêu Minh và Thanh Bình đạo nhân ba người đang đứng đang đứng ở một không gian mênh mông cát vàng.

Từng con Khôi Lỗi màu vàng đất cao lớn, thỉnh thoảng lại từ lòng đất chui ra, sau đó trong tay lại biến ảo ra hoặc là trường thương đao kiếm, hoặc cung mạnh nỏ cứng, hung hãn không sợ chết, không ngừng phát động công kích về phía ba người.

Tuy rằng những công kích này không tạo thành uy hiếp đối với ba gã Đại Thừa, hơn nữa những Khôi Lỗi này chỉ cần một kích tiện tay là có thể diệt hết, nhưng bất kể có đánh chết bao nhiêu, một lát sau sẽ lại có thêm càng nhiều Khôi Lỗi hiện lên ở gần đó.

Ba người từ khi gia nhập khu vực này, số lượng Khôi Lỗi bị họ đánh chết cũng hơn mười vạn rồi, vậy mà chẳng thấy có dấu hiệu giảm bớt nào.

Vì tiết kiệm pháp lực, lúc này ba người dứt khoát chỉ thả ra một hai kiện bảo vật hộ thân chứ không chủ động ra tay công kích nữa.

“Vạn Hoa đạo hữu cứ yên tâm chớ vội, Tiêu mỗ sắp nhanh chóng tìm thấy mắt trận rồi. Dù cho ngươi có đem tất cả bọn chúng thu lại, thì chúng lại cũng sẽ tiếp tục xuất hiện như cũ. Nói ra thì những thứ này cũng đâu phải là Khôi Lỗi thực sự, chẳng qua chỉ là dựa vào lực lượng cấm chế biến ảo ra mà thôi, rời khỏi nơi đây chúng sẽ lập tức biến mất, thu nó rồi cũng chẳng sử dụng được.” Tiêu Minh nâng trong tay một trận bàn bạch ngọc lấp lánh, đang tìm kiếm khắp nơi một cái gì đó, nghe Vạn Hoa phu nhân nói cũng không hề quay lại mà chỉ trả lời một câu.

“Đạo hữu đã tìm thấy mắt trận rồi. Hắc hắc, lão thân không phải lo lắng đi ra ngoài chậm, mà chỉ lo cấm chế trung tâm của Thiên Đỉnh Cung sẽ rơi vào tay kẻ khác thôi.” Vạn Hoa phu nhân nghe vậy vui vẻ, cười hắc hắc một tiếng nói.

“Yên tâm đi, đã có Thanh Bình đạo hữu chỉ điểm, chúng ta đã chọn con đường ngắn nhất trực tiếp đi tới trung tâm của Thiên Đỉnh Cung, chỉ cần đi qua ba tòa phân cung là có thể trực tiếp tới nơi đó rồi. Những kẻ khác dù có thủ đoạn cao minh cũng không có khả năng đến trước chúng ta được.” Tiêu Minh đã tính trước nói.

“Hy vọng thật sự như thế. Nhưng thần thông của tên tiểu tử Nhân Tộc tới từ Phong Nguyên Đại Lục kia thực sự sâu không lường được, nói không chừng còn có thủ đoạn bài trừ cấm chế đấy, chúng ta không thể chủ quan được, nếu có thể vẫn nên tận lực nhanh chóng đi tới điểm đầu mối thì hơn.” Thần sắc Vạn Hoa phu nhân khẽ buông lỏng, nhưng vẫn kiên trì nói.

“Vạn Hoa đạo hữu nói có lý. Tiêu huynh, bần đạo cũng tình nguyện tổn thất chút nguyên khí, chúng ta vẫn nên sớm tới nội cung Thiên Đỉnh Cung thì tốt hơn” Thanh Bình đạo nhân ở một bên cũng đồng ý.

“Được rồi, nếu hai vị đạo hữu đã kiên trì như thế, tại hạ sẽ vận dụng thủ đoạn cứng rắn trực tiếp tìm ra mắt trận vậy” Tiêu Minh nhíu mày một cái, sau đó cũng gật đầu.

Tiếp theo chỉ thấy một tay hắn bấm niệm pháp quyết, sau lưng hiện ra huyết quang, hư ảnh Cửu Mục Huyết Thiềm chợt hiện ra, đồng thời thân thể cũng tăng lên thành cao hơn vài chục trượng, khí tức trên người lập tức trở nên mạnh mẽ.

“Đi”.

Hư ảnh cực lớn sau lưng Tiêu Minh quát khẽ một tiếng, khẽ đảo tay ném trận bàn đi, phun lên nó mấy đoàn tinh khí.

Trận bàn vang lên ông ông, vô số phù văn màu trắng sữa trôi nổi bay ra, thoáng chốc biến thành một cái quang trận loại nhỏ, hào quang bên trong lóe lên bắn ra một cột sáng vừa thô vừa to đánh vào một chỗ trong hư không.

Hư không nơi đó vặn vẹo run rẩy một hồi, nhưng lát sau liền vô thanh vô tức khôi phục lại như lúc ban đầu.

“Không phải chỗ này, thử nơi khác một chút vậy.” Tiêu Minh nhà nhạt nói một câu, một ngón tay điểm về quang trận trong hư không.

Lập tức quang trận này chuyển động nhắm vào một chỗ khác trong hư không.

Bạch quang lóe lên, đồng dạng bắn ra một cây cột sáng thô to đánh lên trên hư không.

Lúc này hư không bên đó lắc lư kịch liệt một hồi, bỗng nhiên chấn động, từ trong hư không thoáng hiện ra một cái phù văn màu bạc cực lớn.

Phù văn lớn cỡ một căn phòng, bề ngoài lập lòe ánh sáng bạc.

“Vận khí không tệ, tìm được nó rồi.” Khóe miệng Tiêu Minh nổi lên vẻ tươi cười.

Tiếp theo hắn quát lên một tiếng, đột nhiên thúc dục bí thuật.

Lúc này chín con mắt màu vàng trên đỉnh đầu hư ảnh Cự Thiềm sau lưng bỗng nhiên đồng loạt khai mở, đồng thời nhìn ngay về phía phù văn cực lớn.

Sau một tiếng nổ vang, Cửu Mục Huyết Thiềm phun ra một sợi tơ mỏng màu vàng rực rỡ, lóe lên một cái đã xuyên thủng qua ngân văn, chớp động một cái đã đem nó cắt ra thành nhiều mảnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 2
Phần 51 Tiểu Hào! Một tiếng quát thô lỗ vang lên, nơi cửa phòng học đã xuất hiện mấy người. Người dẫn đầu là một thanh niên có cái đầu trọc bóng loáng, miệng ngậm điếu thuốc, một tay đút túi quần, thân hình tầm thường. Phía sau là mấy tên mặt mày bất thiện, trên cánh tay trần xăm đầy các hình thù với nhiều màu sắc như: Người đẹp, hoa có chân, nhưng nhiều nhất vẫn là các mãnh thú dữ tợn. Anh Sơn Kê, anh đã đến? Lâm tử Hào khuôn mặt tươi cười nghênh đón. Ừ. Thanh niên đầu trọc bóng lãnh đạm lên tiếng, nhìn lướt qua phòng học, khi nhìn thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Phần 51 Nụ cười của hắn trong mắt Lý Thiên Thắng chắng khác gì ác ma đang cười, da đầu Lý Thiên Thắng run lên, đầu óc không hoạt động, hắn chỉ có thể liên tục lui bước và không ngừng vung vẩy hai tay phóng xuất khói độc, những chất độc này ngưng tụ thành sương mù và hóa thành đầu lâu bảy màu bay tới thôn phệ Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn đầu lâu bảy màu, trực tiếp xuyên thẳng qua không gian, thân thể của hắn xuất hiện âm thanh ba ba ba, toàn thân đều là bảo vật luyện linh mười bốn lần sinh ra kim quang ngắn cản tất cả ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Chai xà bông kỳ diệu - Tác giả The Kid
Tài và Nhung là hai vợ chồng trẻ, cưới nhau cũng khá lâu. Tài làm nghề chạy xe ôm, còn Nhung đi bán cháo lòng. Hai vợ chồng sống trong một khu nhà trọ. Tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhan sắc Nhung không được đẹp, thân thể cô gầy ốm, nhưng Tài cực kỳ yêu thương vợ mình. Anh luôn mua tặng vợ mấy món quà và luôn tạo cho cô niềm vui. Một ngày nọ, Tài thấy có một ông già bị hai thằng thanh niên côn đồ trấn lột. Anh liền ra tay đánh đuổi hai thằng thanh niên đó, giúp đỡ cho ông già. Ông già lấy một chai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng