Hàn Lập - Quyển 24

Phần 98

“Chuyện này có chút kỳ quái. Ngươi cho rằng cái tên điên đấy không nhìn ra chút thủ đoạn Ký phụ thần hồn của chúng ta hay sao? Chỉ là tên này chắc đang bận huyết tế ở đâu đó nên không rảnh bám theo chúng ta thôi. Dù sao những chuyện này cũng chẳng liên quan đến chúng ta, có tìm ra nguyên nhân cũng chẳng để làm gì. Với một thân thần thông của Chân Tiên đến từ Tiên giới, tu sĩ Đại thừa làm sao có chút hy vọng nào đối kháng với hắn.” Tên nam tử Giác xi tộc cười lạnh một tiếng trả lời.

“Ngươi nói rất đúng, có điều ta cũng không ngờ ngươi lại biết một môn bí thuật huyền diệu tới mức có thể ký gửi toàn bộ thần hồn sang cơ thể khác. Điều này hiển nhiên là có thể tạm thời thoát khỏi sự giám sát và truy tung của đối phương. Nếu biết sớm như thế, đáng lẽ ngươi nên sử dụng biện pháp này sớm hơn một chút mới phải, làm vậy thì chúng ta đâu bị hắn đuổi giết chật vật thế này.” Nữ tử Giác xi tộc có vẻ băn khoăn hỏi lại.

“Đấy là ngươi không biết! Thủ đoạn này không giống với lúc đoạt xá bình thường, đem thần niệm ký gửi vào Nguyên Anh. Cái ta thi triển là đem toàn bộ thần hồn bám vào thân thể của người khác, hơn nữa khi thực hiện vô cùng nguy hiểm, ta cũng chỉ có thể nắm chắc bảy tám phần. Hơn nữa sau khi thực hiện thì bản thể sẽ lâm vào trạng thái ngủ say nên chỉ có thể tạm thời mang theo bên cạnh thân thể ký gửi, toàn bộ thần thông cũng bị giảm mất hơn nửa. Nếu không đến bước đường cùng, ta sẽ tuyệt đối không mạo hiểm chọn con đường này. Còn về phần lý do có thể tạm thời thoát khỏi sự truy tung của đối phương, có lẽ là bởi vì bí thuật này có liên quan đến một bộ bí thuật khác trên Tiên giới. Điều này trước nay ta cũng chưa từng nghĩ đến, vốn là khi trước chỉ định thừa dịp đại loạn chạy thoát thân, bây giờ thì lại không cần thiết nữa.” Nam tử Giác xi tộc có vẻ buồn bực trả lời.

Nghe đoạn đối thoại của hai người thì rõ ràng đây là Lục Dực và Băng Phượng bỏ chạy lúc trước.

Hai người bọn họ không biết sử dụng thủ đoạn gì mà lại có thể đem thần hồn ký gửi lên hai tu sĩ Giác xi tộc, tạm thời có thể khiến hai người thoát khỏi sự truy đuổi của Mã Lương.

“Bí thuật Tiên giới? Ngươi mà cũng tìm được loại công pháp này sao?” Băng Phượng kinh ngạc hỏi lại.

“Năm đó, ở thế giới Man hoang, ta vô tình đi vào hang động của một dị tộc lớn, từ đó lấy được một tờ Kim Khuyết Ngọc Thư, bên trong ghi lại một bí thuật Tiên gia rất cao thâm. Đáng tiếc là bí thuật này cần phải có thân thể Tiên nhân mới tu luyện được, mà thủ đoạn ký phụ thần hồn này chỉ là một trong những phần nhỏ của nó thôi, cũng là phần duy nhất ta có thể miễn cưỡng tu luyện được. Một điều đáng tiếc nữa là, bí thuật ký gửi này chỉ có thể duy trì khoảng nửa ngày, đến khi hết thời gian chúng ta bắt buộc phải quay trở lại bản thể. Nếu có thể duy trì mãi thì việc đào tẩu của chúng ta chắc chắn sẽ có nhiều hy vọng hơn.” Lục Dực có vẻ ảo não trả lời.

“Được rồi, việc ngươi biết được bí thuật Tiên gia có thể tạm thời che dấu thần hồn khiến đối phương không thể lần theo dấu vết đã là may mắn lắm rồi. Tốt nhất là nhân dịp bí thuật vẫn còn hiệu quả chúng ta nhanh chóng đi tới một tòa thành lớn khác. Với vị thế cao ngạo của Giác xi tộc ở Lôi Minh đại lục, cộng thêm việc tên Chân tiên kia từng huyết tế ở thành Cái Linh, ta không tin là giữa hai bên lại không xảy ra một cuộc chiến ác liệt khác. Chỉ cần tên điên này bị quấn lấy thêm một thời gian nữa, chúng ta có thể tìm được một Truyền tống trận siêu cấp trực tiếp truyền tống về Phong Nguyên đại lục. Lúc đó chỉ cần hắn không theo sát quá, muốn tìm ra chúng ta có lẽ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Còn nếu như vậy mà vẫn không được, chúng ta cứ đi tìm Hàn đạo hữu đi. Với thần thông nghịch thiên của Hàn huynh, đã từng chém giết Minh Trùng Mẫu không chừng huynh ấy có biện biện pháp giải trừ Ấn ký thần hồn trên người chúng ta.” Ánh mắt Băng Phượng hơi chớp lên nói.

“Tìm Hàn Lập ư? Nằm mơ! Cho dù vẫn lạc ta cũng không làm điều đó.” Lục Dực nghe vậy bực tức trả lời.

“Ngươi thật là không biết điều, đã đắc tội nặng như thế với tên Chân tiên điên kia, một khi bị hắn bắt lấy thì kết quả không chỉ đơn giản là vẫn lạc thôi đâu.” Băng Phượng nghe vậy cũng không bất ngờ mà trái lại còn nhắc nhở thêm.

“Việc này hãy tạm gác lại đã, với tình hình này có lẽ chúng ta trở về Phong Nguyên đại lục là có thể dễ dàng thoát khỏi tầm mắt của tên điên kia rồi.” Lục Dực khôi phục lại vẻ bình tĩnh trở lại.

“Tốt, nếu như ngươi muốn tính từng bước một thì nên nhanh chóng chạy đến chủ thành gần nhất của Giác xi tộc đi. Ta có cảm giác, thân hình này bây giờ không còn cách nào duy trì thêm được lâu nữa. Tên điên kia có thể lại tìm được vị trí của chúng ta lần nữa đấy.” Băng Phượng không nhắc tới vấn đề liên quan tới Hàn Lập nữa mà lại thúc giục.

Vì thế một lúc sau đó, độn quang của hai người tăng lên, hóa thành hai luồng ánh sáng xanh hướng tới phía trước phá không bay đi.

Nửa tháng sau, thanh niên gầy yếu bám sát hai người tới một tòa chủ thành khác của Giác xi tộc, lại đang định điều khiển biển máu huyết tế toàn bộ sinh linh trong tòa thành, cuối cùng cũng chạm mặt với Lục Đại lão tổ Đại thừa kỳ của Giác xi tộc đang mai phục gần đó.

Trước đó đã có nhiều tộc nhân Giác xi tộc bị hắn huyết tế, lại thêm hai Đại thừa trưởng lão bị diệt sát, họ tuyệt đối không muốn ngồi xuống thương lượng với đại địch trước mắt. Khi đối phương vừa hiện thân lập tức cấm chế lợi hại bố trí từ trước được phát động, tất cả liên thủ cùng tấn công.

Mà tên Chân Tiên hàng lâm nọ lúc đó cũng không dùng tới tấm phù thần bí thi triển Chi Liên pháp tắc, chỉ dùng thần thông của bản thân cùng với sáu Đại thừa lão tổ khai chiến một trận long trời lở đất.

Sáu Đại thừa lão tổ Giác xi tộc đều không phải hạng Đại thừa tầm thường, bọn họ đều là cường giả của một giới. Với sự liên thủ của sáu người lại thêm sự trợ giúp của cấm chế, liệu chừng có thể quét ngang toàn bộ Lôi Minh đại lục.

Còn Mã Lương là Chân Tiên hàng lâm, mặc dù thực lực bị áp chế hơn phân nửa nhưng vì biết nhiều bí thuật Tiên gia, cộng thêm sự trợ giúp từ vài kiện bảo vật Tiên giới cũng không cần quá e dè.

Hai bên đại chiến giống như là có cờ trống kích thích, càng đánh càng hăng, cuối cùng dẫn tới một trận đấu kịch liệt.

Cuộc chiến này giằng co hơn nửa ngày thì chấm dứt, kết quả bốn Đại thừa Giác xi tộc vẫn lạc, hai người khác trọng thương bỏ chạy.

Chẳng qua trong trận chiến này, mấy Đại thừa Giác xi tộc đồng thời tự bạo vài kiện Huyền Thiên Tàn Bảo bất ngờ tấn công làm Mã Lương bị thương.

Trong cơn giận dữ, vị Chân Tiên hàng lâm kia đại khai sát giới, liên tục huyết tế ba tòa thành lớn của Giác xi tộc.

Trước tình hình đó, cao tầng Giác xi tộc còn lại bị ép đi đến bước đường cùng. Họ nhờ vào khế ước Thượng cổ từ không gian khác triệu hồi cùng lúc ba vị Thượng cổ Chân linh mà họ vẫn cung phụng lâu nay: “Đề Long,”Thái Tước”,”Dương Lộc”. Ba vị Chân linh cùng Mã Lương một lần nữa đại chiến một trận có một không hai ở Linh giới.

Cuộc chiến kéo dài đến mấy ngày đồng thời liên lụy đến trăm vạn dặm xung quanh.

Ba ngày sau, ngay khi những gió bão và chấn động của trận kịch chiến vừa mới dừng lại, nhiều tộc nhân Giác xi tộc gần đó cùng nhau ùa tới.

Kết quả, ngoại trừ vết tích long trời lở đất của trận chiến, ba vị Thượng cổ Chân linh đã không cánh mà bay, Mã Lương cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Sau đó, Giác xí tộc dùng các loại bí thuật liên lạc với ba vị Thượng cổ Chân linh đều không thấy có chút tín hiệu hồi âm nào.

Chuyện này khiến cao tầng Giác xi tộc hết sức băn khoăn.

Mà lúc này, tin tức liên quan đến “Tuyệt thế hung ma” tại Huyết Thiên đại lục cùng sự tình của hai cuộc chiến khi trước cũng đã lan truyền đến Lôi Minh đại lục.

Với tình hình không ai biết rõ tung tích của vị hung ma Mã Lương, các tộc nhân trên Lôi Minh đại lục mỗi khi nhắc tới “hung ma” thì sắc mặt đều lộ vẻ hoảng sợ.

Lục Dực và Băng Phượng vừa nghe tin Mã Lương mất tích đương nhiên là rất vui mừng, không chần chừ dựa theo kế hoạch cũ mà hành động.

Sau một tháng, hai người đi tới lãnh địa một đại tộc, bỏ ra một số thù lao, cuối cùng nhờ vào truyền tống trận xuyên Đại lục quay trở về Phong Nguyên đại lục.

Cùng thời gian đó, Hàn Lập cũng mang theo đám người Nam Cung Uyển, đang ở bên trong ánh sáng cuốn động của một truyền tống trận xuyên Đại lục khác trở về Phong Nguyên đại lục, tất cả cùng xuất hiện bên trong pháp trận ở một nơi hẻo lánh nào đó.

Pháp trận ở trong một đại điện, gần đó có mười mấy tên thủ vệ đang trông coi, khi trông thấy trước mắt có nhiều người xuất hiện cũng không lộ ra vẻ giật mình.

Tên giáp sĩ đứng đầu trong đó nhìn thấy Hàn Lập, lập tức bước lên một bước rồi cung kính nói:

“Vãn bối phụng mệnh đến đây đón Hàn tiền bối, đại nhân tổng chấp sự đang chờ ở gần đây cùng Hàn tiền bối gặp mặt một lần.”

“Ha, nếu Minh Tôn đạo hữu đã đưa ra lời mời ta cũng muốn tới chào hỏi qua. Ngươi đi trước dẫn đường! Uyển Nhi, nàng cùng mọi người nhân tiện ở lại quanh đây nghỉ ngơi một chút đi.” Ánh mắt Hàn Lập lóe lên rồi gật đầu nói.

“Phu quân cứ đi gặp vị đạo hữu đó, thiếp sẽ tự mình sắp xếp mọi việc.” Nam Cung Uyển nhìn thẳng vào giáp sĩ rồi chuyển ánh mắt sang Hàn Lập nói.

Dưới sự dặn dò của Nam Cung Uyển, những người liên quan đều rời khỏi đại điện truyền tống trận đi đến một vùng đất trống bên ngoài, khoanh chân ngồi xuống chờ Hàn Lập.

Lúc này, Hàn Lập được giáp sĩ dẫn đường đi đến một khu nhà đá gần đại điện, được che lấp bởi cây cỏ màu xanh.

Không chờ Hàn Lập đi đến trước nhà đá, cửa đá vốn đang đóng chặt đã tự động mở ra, từ bên trong truyền ra một âm thanh già nua:

“Hàn đạo hữu, rốt cuộc ngươi đã tới. Mời vào! Lão phu đã chờ ngươi ở đây đã lâu.”

“Đã khiến cho đạo hữu phải đợi lâu. Hàn mỗ cũng không khách sáo nữa.” Lông mày Hàn Lập khẽ nhướng rồi không do dự đi vào phía trong.

Bên trong nhà đá, trừ một cái bàn gỗ màu vàng nhã nhặn bằng gỗ bạch đàn thì không còn bất kỳ vật gì nữa.

Một lão giả tóc đỏ thâm đang ngồi trên một chiếc ghế, đầu hơi cúi, tay đang vuốt ve một khối ngọc giản màu trắng bóng loáng như ngọc.

“Hàn đạo hữu. Mời ngồi! Lần trước việc đem thông tin của ngươi tiết lộ cho Bích Ảnh, mong đạo hữu bỏ quá cho.” Minh Tôn vừa thấy Hàn Lập bước vào, đầu khẽ ngẩng rồi cười nói.

“Chuyện đó có gì đâu, hơn nữa Bích Ảnh đạo hữu đã vẫn lạc, việc này cũng không cần phải nói thêm nữa.” Hàn Lập khẽ lắc đầu nói rồi nghênh ngang ngồi xuống phía trước đối diện với lão giả.

“Đúng vậy, ta cũng không ngờ rằng, Bích Ảnh lại đi trước ta một bước. Hiện nay ở Huyết Thiên đại lục, bổn minh chỉ sợ gặp phải đả kích không nhỏ, thế lực nhất định sẽ giảm đi rất nhiều.” Minh Tổn thở dài một hơi nói.

“Nhân thủ của quý minh ở Huyết Thiên quả thật có co lại một chút, nhưng có mấy vị trưởng lão cùng ra mặt quản lý, ta nghĩ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Phần ta lần này có thể thuận lợi trở về Phong Nguyên đại lục cũng là nhờ đến sự trợ giúp của các vị trưởng lão đấy.” Hàn Lập chỉ nói qua, không bình luận gì thêm.

“Như thế là tốt lắm rồi. Còn thông tin về”Tuyệt thế hung ma”kia, Hàn đạo hữu biết được bao nhiêu?” Cuối cùng Minh Tôn cũng nghiêm sắc mặt hướng Hàn Lập hỏi.

“Qua sự trao đổi cùng mấy vị trưởng lão trong quý minh, tính ra thì ta cũng không biết quá nhiều nhưng cũng không hẳn là quá ít. Tuy nhiên có một chuyện không thể nghi ngờ, vị hung ma này, tuyệt đối không kém hơn một tồn tại nghịch thiên khác – Minh Trung Mẫu.” Khóe mặt Hàn Lập khẽ động, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 12
Phần 98 Độc bình ư? Khốn kiếp... Thấy toàn bộ Ma Diễm của mình bị hút sạch, Hein liền lên tiếng rủa. Mười ba thánh khí của Huyết tộc, đa phần đều do những nhân vật tầm cỡ thân vương nắm giữ, giống như Lilith dòng dõi Huyết tộc thuần bốn đời, nếu như không có phụ thân là thân vương như Sargeras thì không thể nào có cơ hội nắm giữ đồ đao trong tay. Thứ đồ mà Udinese có lại chính là độc bình một trong số thánh khí. Chiếc bình hình cầu kiểu cổ bằng đồng thau có một cái ống nhỏ, phía trên đỉnh là nắp bình hình tròn dẹt, những chỗ nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 98 Dạ Si Hồn Tôn vừa dứt lời, Lục Ngô lớn tiếng mắng chửi, bí vân chữ vương trên trán tỏa sáng, khí thế bá đạo bùng phát, nói: Muốn nhúng chàm bảo vật, vậy phải hỏi Yêu Vương Diệt Sinh Trảo trong tay ta có đồng ý hay không! Còn có Ma Tôn Lệ Huyết Phủ của ta! Bà Thiên La trực tiếp cầm Ma Tôn Lệ Huyết Phủ đứng giữa không trung, ma khí bao phủ nửa bầu trời. Dạ Si Hồn Tôn và Minh Thương hai người nhìn Lục Ngô cùng Bà Thiên La, sắc mặt không được tự nhiên, Yêu Vương Diệt Sinh Trảo và Ma Tôn Lệ Huyết Phủ hai kiện bán...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 8
Phần 98 Đại Ma Thiên còn không giữ được ngươi, để cho ngươi nhiều lần trốn đi. Một tên hầu bàn nhỏ bé trong quán trọ của ta có thể canh giữ ngươi được sao? Trừ phi trói ngươi lại! Đại tỷ! Ta xin thề, tuyệt đối sẽ không rời khỏi quán trọ này, chỉ chơi đùa trong quán trọ, nếu ta dám rời khỏi quán trọ một bước, ngươi có thể lập tức đưa ta về, ta tuyệt đối không có một câu oán hận. Lão bản nương trầm mặc, cuối cùng chần chờ nói: Vậy cũng phải nói một tiếng với bên thương hội, để cho trong nhà biết ngươi đã đến đây, nếu không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng