Hàn Lập - Quyển 3

Phần 14

“Hì hì! Được, được! Ta sẽ giúp sư đệ an bài một chút!” Đại hán ngốc nghếch thấy Hàn Lập đưa ra là một khối linh thạch bậc trung, nhất thời tâm trạng vui vẻ.

Phải biết rằng, tuy nói một trăm khối linh thạch bậc thấp đổi được một khối linh thạch bậc trung, đó là tỷ lệ mà tu tiên giới công nhận. Nhưng trên thực tế, hầu như không có ai nguyện ý dùng linh thạch bậc trung đổi lấy linh thạch bậc thấp.

Bởi vì ai cũng biết, dưới cùng một tình huống linh thạch bậc trung tốc độ hấp nạp linh khí, có thể nói là nhanh hơn nhiều linh thạch bậc thấp. Chỉ bằng điểm này, ai cũng muốn có linh thạch bậc trung, đối vói linh thạch bậc thấp tự nhiên không xem ra gì.

Đương nhiên, linh thạch bậc cao đối với linh thạch bậc trung tình huống hoán đổi cũng như thế.

Đại hán mặt mày hớn hở sau khi tiếp nhận khối linh thạch hỏa thuộc tính này, đối với Hàn Lập liền càng thêm ân cần. Hắn lập tức dẫn Hàn Lập đi đến trước mấy cánh cửa đá nhiều màu, từ trong áo lấy ra một khối lệnh tiễn màu tím, nhắm ngay cửa đá mà hoa lên.

Trên lệnh tiễn màu tím hồng quang chợt lóe, bắn ra một tia sáng lờ mờ, chuẩn xác bắn lên cửa nhất thời làm cho lưu quang nhiều màu cấp tốc chuyển động. Kết quả sau khi “Kèn kẹt” “Kèn kẹt” vài tiếng, cánh cửa đá chậm rãi mở ra, lộ ra một thông đạo đen ngòm, thông đạo này cao hơn trượng khá vuông vắn.

“Sư đệ, đó là ổ thạch đạo, chính là có phòng địa hỏa, chúng ta hãy đi qua đó đi!” Đại hán sau khi niềm nở cười lấy lòng Hàn Lập thì nói.

“Ừm!” Hàn Lập không biểu hiện gì gật gật đầu, rồi tiến tới thông đạo.

“Ô thạch này tuy không tính là vật hy hữu gì, nhưng cũng không phải là vật bình thường tại thế tục. Có thể tìm được nhiều như vậy. Có thể dùng để làm đá để xây dựng thông đạo cùng phòng ốc, cái này cũng là các vị tổ sư đại thần thông, đã hao hết tâm cơ mới đại công cáo thành. Chẳng qua, cũng bằng vào khả năng chịu nhiệt cao của ổ thạch, không sợ đặc tính cổ quái của địa hỏa dong luyện, địa hỏa nơi này từ khi mở ra tới nay, cũng chưa từng gặp qua sự cố gì lớn!” Đại hán một mặt đi trước dẫn đường, một mặt giới thiệu giải thích.

Hàn Lập nghe xong cảm thấy rất hứng thú, không khỏi lấy tay sờ soạng lên vách đá, kết quả cảm thấy khá lạnh!

“Ô thạch này, sinh ra ở nơi nào? Mà có thể kháng cự được địa hỏa so với chân hỏa còn muốn lợi hại hơn ba phần, thật đúng là kỳ lạ” Hàn Lập mở miệng tán đồng, như là thuận miệng hỏi một câu.

“Cái này à? Nghe nói tuy cũng không phải là rất hy hữu, nhưng Việt quốc chúng ta cũng không sinh ra được thứ này, đều là các sư tổ từ các nước ở phía cực tây mà đem về, rất là phiền toái!” Đại hán giải thích.

Cứ như vậy, Hàn Lập đi theo sau đại hán ngốc nghếch, trong nháy mắt đã đi qua hai cánh cửa đá cao lớn. Rốt cục ra khỏi thông đạo ổ thạch, xuất hiện tại một gian đại sảnh hình tròn siêu lớn.

Đại sảnh này cũng thiết kế từ ổ thạch mà thành, nhưng đường kính bốn năm mươi trượng, cao hơn mười trượng, thật sự rất lớn làm cho người ta khiếp sợ! Bốn phía đại sảnh, có nhiều gian phòng cửa đá màu trắng phân bố khắp nơi, nhìn qua có khoảng hơn ba mươi gian.

Trong đại sảnh lúc này một bóng người cũng không có, chỉ có đại hán cùng Hàn Lập hai người mới đến.

Hàn Lập sau khi tò mò dò xét một phen. Liền nghe thấy đại hán cười hì hì nói:

‘Phía dưới đại sảnh này là nơi tụ tập địa hỏa thịnh vượng nhất, cho nên bổn môn tổng cộng dựng nên ba mươi sáu gian địa hỏa để luyện khí luyện đan, mà phòng luyện đan tốt nhất chính là gian thứ mười tám cùng mười chín.

Chẳng qua gian mười tám đã bị một vị sư bá chiếm dùng, cho nên sư đệ chỉ có thể sử dụng gian mười chín! Tuy so với gian mười tám có kém một chút, nhưng hỏa lực cùng sự ổn định cũng cực kỳ xuất sắc”Đại hán ở bên cạnh hướng dẫn Hàn Lập, đi đến trước một cánh cửa có ghi hai chữ màu vàng”mười chín”, rồi mở miệng nói.

Hàn Lập nghe xong không nói gì, yên lặng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Đại hán thấy vậy, lập tức xuất ra một ngọc bài màu trắng áp vào cửa. Cửa đá màu trắng liền tự động mở ra. Tiếp theo, đại hán cùng Hàn Lập tiến vào trong phòng.

Căn phòng này kiến trúc vuông vắn, diện tích bình thường, chỉ cỡ bảy tám trượng, nhưng ở giữa phòng có một cái bếp lò hình tròn, bốn phía trên vách tường có treo các loại hồ lô to cỡ nắm tay, cách đó không xa còn có một cái bồ đoàn màu xanh biếc.

Cái bếp lò cũng được chế thành từ ô thạch, rất là bằng phẳng, chỉ cao cỡ nửa thước. Nhưng hai bên sườn, lại được khảm tám cái đầu rồng màu đỏ rực như lửa, rất sống động. Hơn nữa miệng rồng đều nhắm về phía khoảng không ở giữa bếp, làm ra thế chuẩn bị phun ra, rất giống thực.

Sau khi nhìn qua rõ ràng tình hình trong phòng, Hàn Lập cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, nhưng còn không chờ hắn mở miệng hỏi, đại hán đã đi đến bên cạnh bếp lò, chủ động giảng giải cho Hàn Lập.

“Sư đệ, đây chính là địa hỏa khẩu của phòng, địa hỏa cần để luyện đan chính là theo tám cái miệng rồng này mà phun ra. Hơn nữa căn cứ theo sự cần thiết, mà có thể tự điều tiết độ lớn nhỏ cùng nhiệt độ của ngọn lửa, phương pháp sử dụng cụ thể, được khắc ở trên vách lò” Đại hán chỉ chỉ trên bếp lò giải thích.

Nhưng tiếp theo hắn lại chỉ vào mấy cái hồ lô ở trên vách tường nói:

“Trong mấy cái hồ lô này, có chứa hỏa tinh, có thể gia tăng uy lực của địa hỏa, nếu sư đệ thấy nhiệt độ của địa hỏa còn không đủ, thì tăng thêm uy lực, chỉ là thời gian kéo dài sẽ không lâu. Mặt khác, ngọc bài này sư đệ tự thu lấy. Cửa phòng một khi đóng lại, thì cùng với ngoại giới đoạn tuyệt tất cả liên hệ. Trừ phi là vài tu sĩ Kết đan kỳ hợp lực, nếu không ai cũng không thể từ bên ngoài tiến vào, cho nên sư đệ cứ yên tâm, tuyệt sẽ không có người nào quấy rầy!”

Hàn Lập nghe xong lời ấy, trong lòng mừng thầm, hoàn cảnh hoàn toàn phong bế như thế, vừa lúc là thứ hắn cần, trên mặt không khỏi lộ ra nét vui mừng!

Lúc này, đại hán ngốc nghếch sau khi thấy đã giảng giải xong, liền cáo từ rời đi.

Hàn Lập sau khi thấy đại hán đã rời khỏi phòng, liền lập tức khu động ngọc bài, đem cửa đá phong bế lại. Sau đó hứng thú đi lại phía bếp lò, rồi hắn đi quanh vài vòng, cẩn thận dò xét tám cái miệng rồng kia.

Hàn Lập sau mấy năm chuẩn bị, vì lần luyện chế Trúc cơ đan này, đã đặc biệt bỏ một khoảng thời gian lớn để nghiên cứu thuật luyện đan. Bởi vậy đối với thuật luyện đan, cũng không xem như lạ lẫm. Biết khả năng thành công của đan dược, chủ yếu là ở việc khống chế lửa khi luyện đan, cùng với việc nắm chắc thời gian khai lò luyện đan.

Cho nên thành phần nguyên liêu cùng số lượng nhiều ít, trước đó đã trải qua vô số lần làm thử, nên về mặt này đã sớm rõ ràng, cũng không lo lắng lắm. Đương nhiên việc gia giảm một số thành phần cũng là việc có thể. Chỉ cần cố định tỷ lệ, thì việc tăng hay giảm số lượng nguyên liệu cũng có thể kiểm soát được.

Chẳng qua nói thì đơn giản, nhưng khi làm thì muôn vàn khó khăn!

Chuẩn xác khống chế nhiệt độ đan lô, nắm chắc được thời gian khai lô, hai vấn đề này khó khăn không nhỏ chẳng biết đã làm khó bao nhiêu luyện đan đại sư rồi.

Cho dù một vài vị luyện đan tông sư đương thời nổi danh nhất cũng không thể không thừa nhận, bản thân mình tự tay ra tay, hiệu suất có thể thành đan cũng sẽ không quá cao, ước chừng chỉ hơn một nửa mà thôi, mà đây là luyện chế những loại đan dược mà họ thuận tay nhất. Bởi vậy càng không nói tới các Luyện đan sư bình thường khác!

Cho nên nói, đan dược có thành công luyện thành hay không, hoàn toàn xem kinh nghiệm của Luyện đan sư có phong phú hay không. Càng là luyện đan sư luyện đan nhiều lần, thì tỷ lệ luyện thành đan càng lớn. Bởi vậy, Luyện đan sư cùng Chế phù sư đều là hai chức nghiệp tốn kém nhất trong tu tiên giới, đương nhiên cũng là hai chức nghiệp được trọng vọng nhất.

Hàn Lập đối với việc này, hỏi thăm cũng đã rõ ràng, biết chỉ với một tay mơ như mình, muốn có thể một lần liền luyện ra Trúc cơ đan, cái này thuần túy là nằm mơ. Cho nên hắn ngay từ đầu đã lên kế hoạch, cứ một lần chỉ luyện chế một viên Trúc cơ đan!

Cứ như vậy, cho dù có thất bại nhiều lần, hắn cũng sẽ không quá đau lòng về việc tốn kém linh dược. Mà hắn cũng đã chuẩn bị phân lượng linh dược, để có thể luyện chế cả trăm lần, tin tưởng rằng với nhiều nguyên liêu như vậy, cũng đủ để cho hắn tích lũy kinh nghiệm.

Hàn Lập sau khi đã định ra chủ ý, đem phương pháp khu sử đầu rồng ghi lại. Tiếp theo liền theo pháp quyết, liên tiếp đánh ra tám đạo hồng quang vào trên đầu rồng, đầu rồng lập tức hấp nạp hồng quang, sau đó lần lượt phun ra từng đợt lửa thô dày màu tím. Nhất thời, không khí trong phòng tràn ngập sự nóng bức, làm cho Hàn Lập thầm giật mình.

Sau đó, Hàn Lập lại luyện tập thay đổi sự dày mỏng của ngọn lửa, cùng với các thao tác để điều khiển lửa từ đầu rồng phun ra từ cao nhất đến thấp nhất, cho đến khi tự nhiên thao túng, mới địa hỏa trong đầu rồng dập đi. Tiếp theo, hắn đi đến bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tập trung lại tinh thần lẫn sức khỏe.

Hàn Lập sau khi ngồi xuống hơn nửa ngày, tự cảm thấy tinh thần thể lực tất cả đều đạt đến trạng thái tốt nhất, lúc này mới mở mắt đứng lên, chuẩn bị bắt đầu luyện đan. Chẳng qua, Hàn Lập cũng may mắn công pháp đã quá mười tầng, cho nên cũng không cần phải ăn uống gì để phục hồi thể lực.

Hiện tại, Hàn Lập từ trong túi trữ vật trước tiêm đem ra Ngân ti đỉnh ngày đó đã mua, bản thân cũng đánh ra một đạo Phiêu phù thuật, để giữ cho nó lơ lửng trên khoảng không của cái bếp lò. Pháp thuật này cũng là Hàn Lập vì việc hôm nay, đã đặc biệt tu luyện, cũng đã hao tổn thời gian không ít.

Hàn Lập lại nhắm về trên đầu rồng đánh ra hồng quang, để xuất ra địa hỏa màu tím.

Bởi vì trong đỉnh nội vẫn chưa bỏ nguyên liêu vào, cho nên Hàn Lập khống chế địa hỏa thật nhỏ, chỉ mảnh như sợi chỉ. Sau đó đem Ngân ti đỉnh ở trên tám ngọn lửa mỏng mảnh đó, bắt đầu chậm rãi luân chuyển.

Một khắc sau, Ngân ti đỉnh đã bắt đầu nóng lên, tản ra nhiệt độ kinh người.

Hàn Lập thấy vậy, chỉ tay vào đỉnh, kết quả nắp của Ngân ti đỉnh lập tức bay lên, lộ ra miệng đỉnh. Tay phải xuất ra, một cái bình ngọc màu trắng xuất hiện trong tay, trong bình đã chuẩn bị chính xác phân lượng bột linh dược.

Khống chế cái bình, Hàn Lập đem toàn bộ dược phấn trong bình đổ vào trong Ngân ti đỉnh, sau đó lập tức bỏ cất cái bình này đi, lại từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình khác, tiếp tục lặp lại động tác như vậy.

Cứ như vậy, Hàn Lập đem hơn mười loại bột linh dược, toàn bộ đổ vào trong Ngân ti đỉnh, cuối cùng đem nắp đóng lại. Bước đầu tiên cuối cùng đã hoàn thành, tựa hồ phi thường hoàn mỹ, cũng không có gì sai sót.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô gái đến từ hôm qua
Hải gầy coi sự “đầu hàng” của tôi là một hành động nhục nhã, một sự yếu hèn không thể tha thứ được. Nó bảo chỉ có một bước nữa là đến thành công nhưng đến phút chót tôi đã làm hỏng bét hết. Nó dẫn lời của La Fontaine : “Tình yêu ! Tình yêu ! Khi ngươi nắm lấy ta, ta có thể nói : vĩnh biệt khôn ngoan !” để kết luận là tôi đã rơi xuống tận đáy của sự ngu ngốc, không thể nào kéo lên được. Nó cứ cẳn nhẳn cằn nhằn suốt khiến tôi điên tiết : Dẹp mày đi ! Nó vặc lại : Dẹp mày thì có...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Dương Thần – Quyển 6
Bên bờ dòng sông Seine với những gợn sóng lăn tăn yên bình, những cây ngô đồng Pháp đồ sộ đang xòe những tán lá thật rộng. Những chiếc lá vàng lần lượt bị gió thổi khẽ rung rinh. Loại lá cây ngô đồng này thường có thể vượt qua được cái giá lạnh của mùa đông, để đến mùa xuân mới dần dần lụi tàn. Lúc này, có một vài chiếc lá mà phiến lá đã ố vàng, bị gió thổi rụng, nhẹ nhàng khẽ bay tới chỗ lan can mới rơi xuống, lằng lặng ngủ yên. Dương Thần mông lung nhìn những chiếc lá cây rơi xuống nền đất sét đen dưới chân, cũng không biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Nàng quận chúa và cô người hầu - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh nước Đại Việt thời xưa. Quận chúa An Thu xinh đẹp có một cô người hầu trung thành tên Trâm Trâm. An Thu sở hữu làn da nâu, cặp ngực vừa phải, thân hình cao ráo; còn Trâm Trâm sở hữu làn da trắng, cặp ngực to, thân hình nóng bỏng không kém quận chúa. An Thu đem lòng yêu Tướng quân Lý Công Thành, trong khi Trâm Trâm đem lòng yêu Lý Công Danh em trai của Công Thành. Trong triều đình có một gã quan lớn xấu xí to béo tên Tấn Tùng rất mê quận chúa An Thu. An Thu lại cực kỳ ghét tên này, cô luôn tìm cách né tránh...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng