Hàn Lập - Quyển 3

Phần 29

Mấy vị tu sĩ vốn dĩ vì đồng bọn không từ mà biệt mà hết sức tức giận, lại nuốt lại mấy tiếng mắng chửi trong miệng, liếc nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự sợ hãi.

Mới vừa rồi bọn họ tuy cục diện cực kỳ bất lợi nhưng trong lòng ngoại trừ có hơi ão não, kỳ thật mà nói cũng không có lo lắng lắm. Bọn họ đều cho rằng, mặc dù giết không hết mấy khôi lỗi máy này nhưng từ không trung tháo chạy vẫn không phải là việc dễ như trở bàn tay sao!

Nhưng bây giờ, kết cục của kẻ tháo chạy kia lập tức làm cho họ tỉnh giấc mộng đẹp! Bao nhiêu phòng hộ pháp thuật trên người, lại còn có phòng ngự pháp khí cầm tay, thật không ngờ là vẫn không hề ngăn đỡ được quang trụ, điều này lẽ nào lại không khiến cho bọn họ kinh hồn bạt vía chứ!

Thêm vào đó, bọn họ là người tu tiên Trúc Cơ hậu kỳ thì lại càng tham sống sợ chết hơn! Không dễ dàng gì có thể sống lâu hơn người bình thường, thậm chí vẫn còn có thể sống lâu hơn nữa, bọn họ làm sao nỡ dễ dàng chết đi như vậy chứ!

Bất quá, đạo quang trụ kia quá sức mãnh liệt!

Nếu như không phải là bắn tu sĩ bỏ chạy, mà lại bắn về phía hộ trạo của bọn họ bây giờ, thì mấy người bọn họ vẫn không nắm chắc là có thể tiếp được không.

Những tu sĩ này càng nghĩ càng cuống lên! Không thể không nảy sinh ý nghĩ bỏ trốn.

Chỉ là lúc này, bọn họ dù có muốn bỏ chạy, đối phương cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua trong khi chiếm đủ thượng phong! Điều này khiến cho họ cả tiến lẫn lùi đều khó cả.

Ngay phía trên đầu bọn họ, Hàn Lập đang ẩn mình trong cụm mây, sức mạnh khiến cho hàn khí trên người tuôn ra! Càng lúc càng không dám dễ dàng lộ mặt.

Nhưng mà nếu cứ như vậy mà bỏ đi thì trong lòng hắn cũng không nguyện ý.

Do tự thị là Thần Phong Châu vừa tới tay có tốc độ hơn người, dù cho bị phát hiện cũng có thể chạy thoát được, Hàn Lập vẫn nán lại trên không trung quan sát toàn bộ!

Bất quá cụm mây xanh đỏ mà Hàn Lập đã pháp khí hóa ra lại đang lơ lửng ở không trung, dừng ở phía trên những tu sĩ và khôi lỗi như vậy cũng thật sự có hơi thu hút sự chú ý quá! Nhưng may mắn là lúc Hàn Lập ngự khí phi hành, đem tốc độ phi hành của thuyền nhỏ gia tăng đến mức cao nhất, cách mặt đất phải đến trăm mấy trượng.

Vì vậy, cho đến lúc này Hàn Lập vẫn chưa hề bị đám tu sĩ đang bị khốn và người thao túng khôi lỗi trong rừng phát hiện ra.

Bất quá, Hàn Lập cũng biết như thế này không phải là biện pháp lâu dài, nhưng kêu hắn thu lại cụm mây lúc này thì chắc chắn không nghi ngờ gì nữa hắn sẽ bị lộ ra giữa không trung.

Huống hồ gì hai đỉnh cấp pháp khí luyện chế từ mắt giao long là “Thanh Hỏa Chướng” không những có hiệu quả bất ngờ che dấu thân ảnh khiến cho người khác không cách gì nắm chắc vị trí chính xác, mà sương mù dầy đặc màu xanh đỏ này cũng đã nhúng trong máu còn sót lại của Mạc Giao, có thể khiến cho kẻ nào sơ ý tiếp xúc với vân vụ này chóng mặt nhức đầu, từ từ trúng độc mà không hề hay biết!

Cách bảo vệ bản thân này là kỳ môn pháp khí hoàn mỹ này. Hàn Lập làm sao lại dễ dàng bỏ qua không dùng chứ.

Thế là trong lúc nóng lòng, Hàn Lập bất ngờ đã thấy một tầng mây thấp màu xám lơ lửng ở ngay bên trên cách mình không xa. Lập tức trong lòng đại hỷ, liền chầm chậm tiến lại sát đám mây đó, cuối cùng dứt khoát đem toàn bộ đám vân chướng hộ thân xuyên nhập vào.

Lúc này thì hành tung của Hàn Lập đã được che dấu triệt để.

Hắn không còn mối lo về hậu phương nữa, mới có thể yên tâm tiếp tục quan sát chú ý trận chiến dưới đất.

Hiển nhiên đạo siêu cấp quang trụ lúc nãy trong chớp mắt đã đánh nát niềm tin của mấy vị Trúc Cơ Kỳ tu sĩ. Vì vậy bọn họ tuy vẫn còn đủ các loại pháp khí và đánh đấm dữ dội nhưng dưới mắt Hàn Lập thì uy lực lại thua xa sức mạnh ban đầu.

Điều này rõ ràng cho thấy là những người này ai cũng có ý đồ riêng, khẳng định sẽ không tỏ vẻ hợp lực kháng địch nữa.

Trong lúc Hàn Lập thầm lắc đầu thì một vị tu sĩ tương đối lớn tuổi trong hộ trạo tựa hồ cũng cảm thấy không đúng, liền đột ngột quát về phía người trong rừng:

‘Các hạ thật sự muốn trảm tận sát tuyệt? Chúng ta là đệ tử do các gia môn của Nguyên Vũ Quốc phái đi, ngươi mà giết chúng ta thì cũng như đồng thời đắc tội với toàn thể tu tiên giới của Nguyên Vũ Quốc, không sợ gây ra họa sát thân sao?

“Hắc hắc! Họa sát thân?”

“Những lời này của ngươi, nếu như nói lúc ta chưa giết tên tu sĩ muốn bay đi kia, ta có lẽ còn suy nghĩ một chút, nhưng mà người thì cũng đã chết mất một rồi, dầu gì đắc tội với một người cũng là đắc tội, không bằng giết sạch sẽ, nói không chừng không có người biết chuyện này!”

“Chúng ta không hề có ác ý! Các hạ chỉ cần đồng ý buông tay làm hòa, chúng ta phát thệ tuyệt đối bảo mật chuyện này!” Một tu sĩ khác rõ ràng trẻ tuổi hơn, gấp gáp thề độc, nói.

“Hừ! Phát thệ? Cái thứ này không ta thèm tin! Lúc các ngươi lén lén lút lút ở sau lưng ta, còn nói là không có ác ý, có lẽ nào là muốn mời ta ăn cơm hả? Còn nữa, ta vốn không phải là người Nguyên Vũ Quốc các ngươi, cứ cho là đắc tội với tu tiên giới của quốc gia các người thì sao chứ? Lẽ nào còn muốn cùng ta về Thiên Trúc Giáo Tổng Đàn đòi công đạo hả? Nếu như thật sự như vậy, mỗ gia thật sự bái phục đảm lượng của các ngươi!”

Một giọng nói cực kỳ cứng rắn từ trong rừng truyền đến, khiến cho Hàn Lập nghe rất quen tai!

“Là hắn!” Hàn Lập hơi kinh ngạc tự nói.

Nghe giọng nói không sai, tuyệt đối là nam tử khôi vũ đã mua khôi lỗi cơ quan thú ở hội bán đấu giá! Nghe đoạn đối thoại của bọn họ, rõ ràng là mấy kẻ này từ lúc hội bán đấu giá kết thúc bèn lẻn đi theo người này, hy vọng hão huyền muốn dùng thủ đoạn không quang minh chánh đại để biết được bí mật của khôi lỗi thú! Nào ai biết gã Thiên Trúc Giáo đã sớm biết được, lại còn đặt bẫy, trong phút chốc đem mấy kẻ còn sống sờ sờ này vây khốn ở đây.

“Mọi người hãy liều mạng với gã này, tên gia hỏa này đã nói rõ ràng là muốn giết người diệt khẩu rồi!” Tu sĩ mở lời lúc đầu cũng không có ngu, lập tức cổ động ý chí chiến đấu của các tu sĩ khác, muốn cùng với gã này liều chết một trận!

“Liều mạng với ta, các người có tư cách này không! Ngay cả khôi lỗi bộ hạ của ta mà cũng không đánh thắng được, còn nói liều mạng gì nữa! Ta đùa giỡn với bọn ngươi cũng đủ lâu rồi, hay là tống tiễn bọn ngươi lên đường sớm đi!” Giọng nói của nam tử khôi vũ vẫn cứng rắn như vậy nhưng sát cơ trong lời nói đã lộ ra rõ ràng!

Kèm theo giọng nói của người này, từ trong rừng đột nhiên truyền đến một tràng tiếng động lớn làm rung chuyển mặt đất, tiếp theo truyền đến mấy tiếng bước chân nặng nề ‘rầm’ ‘rầm’ từ trong rừng cây từng bước hướng ra ngoài, khiến cho những tu sĩ trong hộ trạo và Hàn Lập ở trên không đều không thể không ngơ ngác nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì!

Tiếng bước chân tuy rất nặng nề nhưng tốc độ lại rất nhanh, trong chớp mắt đã đến vị trí bên rìa rừng, lúc này tất cả mọi người đều đã thấy rõ ràng! Một khôi lỗi hổ khổng lồ cao phải đến năm sáu trượng từ trong rìa rừng vọt ra, mà nam tử khôi vũ vẫn đang khoác áo choàng đang ngồi trên đầu hổ.

Nhìn thấy khôi lỗi hổ này to lớn như vậy, mấy vị tu sĩ đều thầm run sợ, bất giác nghĩ đến quang trụ khổng lồ nhìn thấy hồi nãy. Xem ra có lẽ chính là do con vật này phun ra!

Nam tử khôi vũ hiện thân xong, không nói một câu thừa thãi nào đã vỗ đầu hổ, ra lệnh cho khôi lỗi hổ dưới thân từ từ mở hàm dưới, trong cái miệng lớn bắt đầu có một chút bạch quang ngưng tụ lại! Mà những khôi lỗi khác đang công kích hộ tráo liền lần lượt dừng tay, toàn bộ rút lui vài bước!

Những tu sĩ này đương nhiên biết sự tình bất diệu, gần như đều đồng thời đưa hai tay lên, chống đỡ trên hộ tráo, cái này có lẽ là lá chắn duy nhất cho mạng sống của bọn họ! Còn thoát ly khỏi hộ tráo, ai cũng có cách nghĩ này, nhưng bài học thất bại còn sờ sờ ra đó, rốt cuộc không ai dám nhắm mắt làm bừa!

Bạch sắc quang trụ cự đại một lần nữa xuất hiện rồi! Siêu cấp quang trụ lần này công kích sự chống đỡ cứng rắn của hộ trạo được tiếp sức bởi sự hợp lực của mấy tu sĩ, nhất thời thành thế giằng co!

Hàn Lập tuy ở rất cao trên không nhưng nhờ vào nhãn lực hơn người, vẫn có thể thấy rất rõ ràng, trên mặt những tu sĩ này lại không vì chống đỡ thành công mà lộ ra vẻ vui cười, mà ngược lại người nào người nấy sau khi thất thoát một lượng lớn linh lực trong hộ trạo thì sắc mặt ai cũng trắng bệt!

Bất quá, Hàn Lập tin tưởng rằng cái loại công kích uy lực lớn này, không thể nào duy trì liên tục được lâu, đáng lẽ ra phải nhanh chóng chấm dứt mới phải! Những tu sĩ trong hộ trạo hiển nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, vì vậy mà người nào người nấy mới nghiến răng khổ sở chống đỡ!

Quả nhiên, quang trụ chỉ duy trì liên tục được một thời gian ngắn đã từ từ biến thành mỏng dính, rồi biến mất hẳn từ trong miệng hổ!

Những tu sĩ sống sót sau tai kiếp mới lộ ra vẻ vui mừng, mới rút về song thủ đang chống đỡ hộ trạo, rồi thở nhẹ một cái.

Nhưng mà nam tử khôi vũ vừa thấy vậy liền cười lạnh một tiếng, đột nhiên mở một cửa bí mật trên đầu hổ, sau đó vung tay ném một khối linh thạch bậc trung thuộc tính hỏa vào. Tiếp theo sau đó, quang mang trong miệng hổ vốn dĩ đã tắt ngúm bỗng lại một lần nữa sáng lên, khiến cho những tu sĩ đối diện nhìn thấy mà kinh sợ phát ngốc!

Hàn Lập cắn môi, đối với cử động tán gia bại sản này của khôi lỗi hổ – một kích toàn lực tấn công đã muốn tiêu hao hết nguyên một khối linh thạch bậc trung – Hàn Lập không biết nói gì! Đây đâu phải là đấu pháp, rõ ràng là đem một đống linh thạch mà nện mấy gã tu sĩ này. Xem ra Thiên Trúc giáo xa xôi của hắn thật sự có rất nhiều linh thạch!

Hàn Lập đang lúc hồ tư loạn tưởng, những tu sĩ kia vốn dĩ không thể tề tâm hiệp lực thì cuối cùng dưới sự uy hiếp cực lớn mà đồng thời phân tán.

Bởi vì pháp lực còn sót lại bọn họ đã không đủ rồi, có gắng gượng một lần nữa cũng chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi! Vì vậy không bằng tùy theo số mệnh mỗi người mà chia nhiều đường khác nhau tháo chạy!

Quả nhiên, nam tử khôi vũ chỉ huy cự hổ, ra lệnh cho nó một trước một sau há miệng hai lần bắn ra quang trụ đến hai người trong số đó! Kết cuộc của hai kẻ đó cũng gần giống như gã đầu tiên, đều là thê thảm không nỡ nhìn, toàn thân cháy đen thui.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 15
Phần 29 Sau Tần Khản, là tới Chu Hồng Cơ lên tiếng Chu Hồng Cơ tối hôm qua cùng Hạ Tưởng uống một buổi, say mềm tại chỗ, hiện tại tuy rằng giả bộ. Kỳ thật vẫn còn hơi say chưa tỉnh, vô cùng nhức đầu. Sở dĩ làm bộ dạng này, cũng là vì không muốn bị người khác nhìn thấu mà thôi. Cây bút Montblanc trong tay là trước khi rời Bắc Kinh, một vị nhân vật cấp quan trọng tặng cho, ngụ ý là ông ta khi đến địa phương, liền gặp gió hoá mưa, gặp mây hóa rồng, sau đó rồng bay bốn biển, thẳng tiến mây xanh. Đối với người trong quan trường mà nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 7
Phần 29 Trên hỏa cầu khổng lồ mà kinh khủng này, hỏa diễm kinh khủng kia tràn ngập, đại đỉnh xoay tròn mang theo tiếng long ngâm, hỏa cầu khổng lồ trên bầu trời cũng lập tức xoay tròn. Tốc độ nhanh như thiểm điện, mang theo khí tức nóng bỏng khuếch tán. Sưu Sưu Sưu. Kiếm ảnh bằng năng lượng lam sắc phô thiên cái địa kia nhanh chóng bạo phát về phía hỏa cầu, năng lượng bàng bạc tuôn ra, kiếm ảnh lam sắc khắp bầu trời giống như thủy triều bao phủ hỏa cầu. Sưu Sưu. Vô số kiếm ảnh lam sắc tới gần hỏa cầu lập tức bị hóa thành năng lượng. Thế nhưng lúc này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 23
Phần 29 “Một khi ta tặng các vị vật này thì tất nhiên là phải có lý do của nó chứ!” Bảo Hoa nghe vậy liền nhẹ nhàng cười. “Có được vật này bảo vệ, hơn nữa Bảo Hoa đạo hữu còn mượn đến đây một cây Huyền Thiên Chi Bảo có tính tương khắc thì chắc cũng đủ để ứng phó với con Minh Trùng Mẫu đáng sợ đó rồi. Như vậy thì ta cũng liều mình đi một chuyến.” Một ông lão già nua nheo nheo cặp mắt rồi gật đầu đồng ý. Còn bà lão mặc áo bào đen ở bên cạnh cũng đắn đo một hồi rồi đồng ý. “Hàn huynh, ý của ngươi thế nào?”...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng