Hàn Lập - Quyển 3

Phần 38

“Được rồi, người ta là đồ đệ vừa tới không lâu, không nên gặp mặt là giáo huấn được!” Thiếu phụ sau khi nhìn bộ dáng bất an của Hàn Lập, trong mắt ánh lên sự vui vẻ, ôn nhu nói với Lý Hóa Nguyên.

“Được! Vi phu đã biết rồi, mặc kệ nói như thế nào, vị hảo đồ đệ này là ân nhân cứu mạng của phu nhân, ta làm sư phó nhất định sẽ bồi thường tốt một chút!”

Vẻ mặt Lý Hóa Nguyên tràn đầy ôn nhu liếc mắt nhìn thiếu phụ một cái, quay đầu lại nói với Vu Khôn vẫn còn đứng ở bên:

“Ngươi trước tiên đi xuống đi, ta và sư nương ngươi muốn cùng Hàn sư đệ của ngươi một mình nói chuyện, không cần có người khác ở đây!”

“Tuân mệnh, sư phụ!”

Vu Khôn cung kính ứng tiếng nói, sau đó dùng ánh mắt hâm mộ liếc mắt nhìn trộm Hàn Lập một cái, mới nhẹ nhàng lui ra ngoài.

“Ân nhân cứu mạng? Bồi thường?”

Hàn Lập lúc này thật là mờ mịt, thật không biết hai từ này vì sao lại xuất hiện trên người mình! Hắn lúc nào đã làm chuyện như vậy, tại sao chính mình lại không biết?

Chứng kiến bộ dáng ngây ngốc của Hàn Lập, thiếu phụ không nhịn được hé miệng cười nói:

“Phu quân, giải thích cặn kẽ một chút đi! Vị đồ đệ này của chàng cái gì cũng không biết, đừng làm cho người ta một đầu mờ mịt!”

Lý Hóa Nguyên sau khi nghe thiếu phụ nói như vậy, mỉm cười gật đầu nói với Hàn Lập:

‘Hàn Lập à, ngươi bây giờ hẳn là biết nguyên nhân ngày đó ta thu ngươi làm đồ đệ chứ! Không có gì xấu hổ nói rằng ta làm trưởng bối đích thật là tham đồ thiên địa linh dược, cho nên mới lấy danh nghĩa thu đồ đệ để từ chỗ ngươi lấy đi một nửa, nếu không ngươi hẳn sẽ được hai viên Trúc Cơ đan chứ không chỉ đơn thuần là một viên. Tuy nhiên ta tự nhận mặc dù vô duyên vô cớ mấy của ngươi một ít, nhưng cũng làm cho ngươi trong cuộc sống sau này có thể dùng danh nghĩa của ta để làm chỗ dựa, mà không bị người ta dễ dàng khi dễ, nhục mạ, việc này cũng tính là cho ngươi. Dù sao lấy tư chất của ngươi lúc ấy mà nói, cho dù có nhiều Trúc Cơ đan, tựa hồ cũng không có hy vọng Trúc Cơ thành công.

Lý Hóa Nguyên thần sắc không thay đổi nói, tựa hồ đối với hành vi ngày đó cũng không cảm thấy có gì không ổn.

“Nhưng sau lại bất đồng, không lâu sau khi ta lấy được linh dược, đang muốn luyện một ít đan được giúp tăng tiến pháp lực thì đột nhiên phu nhân ta tu luyện sai lầm, lúc này tính mạng bị đe dọa, May mắn bằng vào linh dược còn chưa có dùng lấy được từ chỗ của ngươi mới tạm thời bảo trụ tính mạng, trong mấy năm sau này dùng số linh dược còn lại luyện chế ra đan dược giải cứu, rút cuộc làm cho phu nhân ta vài ngày trước bình phục. Bởi vậy khi ta nói lai lịch linh dược cho phu nhân mình thì nàng lập tức biểu thị muốn bồi thường ngươi một chút, dù sao nàng toàn bộ đều dựa vào linh dược đó mới bảo trụ được tính mạng. Ngươi cũng có thể xem như là ân nhân cứu mạng của nàng!”

Lý Hóa Nguyên vừa nói tới lúc thiếu phụ tính mạng bị đe dọa, sắc mặt biến đổi vài lần, tựa hồ hồi tưởng đến hung hiểm ngày đó. Xem ra hắn đối với thiếu phụ bên cạnh, thật đúng là tình cảm sâu đậm.

“Ta sau khi nghe xong, thấy có lý liền muốn cho dù ngươi chưa Trúc Cơ thành công, cũng phải đem ngươi chính thức thu làm môn hạ, nhưng không nghĩ tới vẫn còn chưa ra tay hành động thì đã nghe được tin tức ngươi Trúc Cơ thành công, điều này thật làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao ta ngày đó chính miệng đã có nói qua, chỉ cần tiến nhập Trúc Cơ liền chính thức thu ngươi nhập môn, bởi vậy điều này không coi là bồi thường. Xem ra chỉ có thể trong phạm vi năng lực sẽ bồi thường cho ngươi một chút gì đó!”

Cuối cùng Lý Hóa Nguyên đem chuyện đã trải qua nói một lần, làm cho ánh mắt Hàn Lập nghe xong có chút ngây ngốc.

Không nghĩ tới loại vận may từ trên trời rơi xuống lại trúng ngay trên đầu hắn, cho dù chính tai nghe Lý Hóa Nguyên nói muốn bồi thường cho hắn, Hàn Lập bộ dáng vẫn có chút không dám tin tưởng, ngạc nhiên đứng ở đó.

“Như vậy đi, ta xem bộ dáng ngươi nhất thời vẫn còn chưa nghĩ ra, trước tiên ở trong động phủ nghỉ ngơi một ngày đêm, sáng mai sẽ hướng sư phụ ngươi đề xuất yêu cầu đi. Nên xem xét thận trọng một chút, bình thường sư phó ngươi cũng không phải là một người hào phóng, đây chính là một cơ hội tốt khó có được!” Thiếu phụ liếc mắt nhìn Lý Hóa Nguyên một cái, ôn nhu nói với Hàn Lập.

Làm cho Lý Hóa Nguyên cười khan hắc hắc vài tiếng, có chút khó coi.

Hàn Lập rút cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, sau khi do dự một chút, vốn định đưa ra yêu cầu về công pháp nhưng bị vị sư nương này nói như vậy, cũng ngượng ngùng khi từ chối hảo ý của đối phương nên gật đầu đáp ứng.

Sau đó Lý Hóa Nguyên gọi Vu Khôn vào, để cho hắn bồi tiếp Hàn Lập đi vòng quanh bên trong động phủ lớn này.

Vị Đại sư huynh này mặt đầy tươi cười, vội vàng đáp ứng, sau đó dẫn Hàn Lập đi ra ngoài. Vẫn còn chưa đi ra đại sảnh, trong miệng đã bắt đầu giới thiệu cả động phủ.

“Lục Ba động của sư phụ diện tích phương viên chừng mấy trăm mẫu, phòng ốc…”

Thiếu phụ sau khi thấy Hàn Lập cùng Vu Khôn dần dần đi xa, đột nhiên mỉm cười nói với Lý Hóa Nguyên:

“Chàng nói vị đồ đệ mới của chúng ta có thể chịu được sự phiền nhiễu của Khôn nhi không? Ta bây giờ vừa thấy Khôn nhi mở miệng, cho dù còn chưa có lên tiếng đã thấy vài phần đau đầu. Khôn nhi này dông dài thật sự làm đầu người ta đau”.

“Ai! Không cần phu nhân nói, ta bây giờ đối với hắn cũng không có biện pháp. Hàn Lập tuyệt đối chống đỡ không được bao lâu” Vẻ mặt Lý Hóa Nguyên bất đắc dĩ.

“Điều này cũng đúng. Tuy nhiên chàng nói, vị đồ đệ này sẽ yêu cầu cái gì đây?” Thiếu phụ đột nhiên mở to mắt, mang theo một tia giảo hoạt nói:

“Có thể yêu cầu cái gì ngoài đan dược, công pháp và pháp khí. Nếu không vì phu nhân một mực yêu cầu giúp vị đồ đệ láu lỉnh này, ta thật không nỡ hào phóng như vậy đâu.” Lý Hóa Nguyên mặc dù chưa có xuất ra đồ vật nhưng tựa hồ đã đau đớn da thịt.

“Ân nhân cứu mạng mà không báo, thiếp tu luyện Băng Tâm quyết sẽ có tâm trạng không ổn, không có khả năng luyện thành cảnh giới đại viên mãn. Như thế nào có thể tiến vào Kết Đan kỳ để cùng chàng vĩnh viễn sống bên nhau đây chứ?”

Thiếu phụ đầu tiên là liếc nhìn Lý Hóa Nguyên, nhưng tiếp sau lại nói một câu vô cùng thâm tình làm cho Lý Hóa Nguyên nghe xong rất cảm động. Lão lúc này vỗ ngực tỏ vẻ nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của Hàn Lập, để làm cho phu nhân của mình khi tu luyện tuyệt sẽ không có hậu hoạn gì cả.

Hàn Lập tự nhiên không biết vận may rơi trúng đầu lại có liên quan đến công pháp tu luyện của thiếu phụ.

Bây giờ hắn đang theo Vu đại sư huynh nhàn nhã đi dạo chung quanh, nhưng trong lòng luôn luôn nghĩ rằng loại chuyện tốt này tới quá đột nhiên, làm cho hắn có một loại cảm giác dao động, là lạ.

“A, Vu sư huynh tại sao lại rảnh rỗi tới Luận Kiếm đường vậy, có muốn chúng ta hai sư huynh đệ luận bàn một chút pháp thuật”.

Khi Vu Khôn mang Hàn Lập đến một gian nhà đá phụ cận cực kỳ rộng lớn thì bên trong vừa lúc đi tới một gã hán tử tinh tráng, sau khi nhìn thấy Vu Khôn thuận miệng nói nhưng ánh mắt không ngừng quét trên người Hàn Lập.

“Ai đó không biết Ngũ Hành pháp thuật thực chiến của Tứ sư đệ là đứng đầu trong môn hạ của sư phụ. Ta còn không biết sao, tựu sẽ không làm việc xuẩn ngốc đâu” Vu Khôn sau khi nghe ngôn từ của hán tử, đầu tiên là sắc mặt biến đổi, tiếp theo liền ha hả từ chối.

Nhưng hắn đột nhiên quay người lại, ngón tay chỉ Hàn Lập cười hì hì nói:

“Ta còn chưa giới thiệu cho Tứ sư đệ một chút, vị này chính là người sư phụ muốn thu làm đệ tử chính thức, sắp thành Bát sư đệ Hàn Lập của chúng ta!”

“Mà vì này là Tứ sư huynh Tống Mông, ngươi gọi Tứ sư huynh là được! Mọi người tới gặp mặt nhau đi, dù sao sau này chính là đồng môn sư huynh đệ!”

“Bát sư đệ!”

Vị Tứ sư đệ vừa nghe lời ấy, trong mắt tinh quang mãnh liệt bắn ra, trực tiếp nhìn chằm chằm Hàn Lập không tha.

Hàn Lập thần sắc không thay đổi nhưng trong đầu thở dài một hơi. Vị này rõ ràng là một tên cuồng chiến đấu, bị hắn nhìn chòng chọc như thể Hàn Lập là trái cây ngon để ăn.

Vì vậy không đợi vị này mở miệng trước, Hàn Lập liền nói chặn trước:

“Tứ sư huynh khỏe, sư đệ vừa mới Trúc Cơ không lâu, xin sư huynh chiếu cố nhiều một chút!”

Nói xong Hàn Lập liền thi lễ.

Nhưng lời này của Hàn Lập lại làm cho vị hán tử lộ ra vẻ thất vọng. Đối với hắn lập tức mất đi hứng thú, nhàn nhạt gật đầu vài cái, cũng không liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái. Tiếp theo sau hắn lạnh lùng, trực tiếp xuyên qua hai người đi thẳng.

Chỉ để lại Hàn Lập cùng Vu Khôn hai người tại chỗ, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau nửa ngày.

“Ha ha, Hàn sư đệ đừng thấy lạ, Tống sư đệ tính tình là như vậy, mặc dù mặt ngoài lanh lùng nhưng kỳ thật là người rất tốt” Vẫn là Vu Khôn khôi phục thái độ bình thường trước, nói mấy câu để xóa tan bầu không khí xấu hổ.

Hàn Lập tự nhiên cũng biểu hiện thái độ hiểu biết, hai người lập tức lại nói cười, tiếp tục lộ trình.

Động phủ mặc dù không nhỏ nhưng một chỗ lớn như vậy mà trừ vợ chồng Lý Hóa Nguyên, Vu Khôn và vị Tống Mông kia, không có những người khác. Mặt khác năm người sư huynh đệ của Hàn Lập, một người cũng không thấy. Sau Hàn Lập mới biết được rằng năm người đó cũng như hắn, đều có động phủ ở bên ngoài, thỉnh thoảng mới đến bái kiến một chút vợ chồng Lý Hóa Nguyên.

Về phần Vu Khôn cùng Tống Mông chỉ vì bọn họ từ nhỏ lớn lên bên cạnh vợ chồng Lý Hóa Nguyên nên có cảm tình rất sâu đậm, tự nhiên ở lại nơi đây, không có tự lập động phủ.

Hàn Lập cùng Vu Khôn nói chuyện phiếm, cuối cùng đối với mấy sư huynh đệ khác có sự hiểu rõ nhất định, nhưng bất tri bất giác đã đi xong hết toàn bộ phủ.

Nhưng vị Đại sư huynh này tựa hồ vẫn cao hứng nói, dứt khoát kéo Hàn Lập đến phòng ngủ của mình, muốn tiếp tục bàn chuyện quan trọng.

Hàn Lập mặc dù cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng không để ý, liền không quan tâm đi theo. Dù sao người này là Đại sư huynh, vẫn phải cấp cho mặt mũi.

Ngay từ đầu hắn còn thật sự lắng nghe hết thảy những gì vị Đại sư huynh này nói, hy vọng có thể tìm được một chút gì hữu ích.

Nhưng không bao lâu, vị Vu Khôn huyên thuyên không dứt làm Hàn Lập dần dần được nếm mùi.

Ngôn từ cuồn cuộn không dứt, giống như ma âm khoan não, làm cho Hàn Lập liên tiếp nghe mấy canh giờ, trở nên đau đầu.

Lúc này Hàn Lập mới biết được thái độ ngay từ đầu khi vị Đại sư huynh này đi ra tiếp đãi hắn, có cái gì nhiệt tình’ Rõ rằng là khó khăn lắm mới nhìn thấy một vị khách nhân, thoải mái khua môi múa mỏ.

Sau một lúc lâu Hàn Lập thật không thể chịu được thêm nữa, rút cuộc lấy lý do thân thể mệt mỏi, cuống quýt thoát khỏi phòng của đối phương, đi tìm gian phòng chiêu đãi khách nhân để nghỉ ngơi.

Sau khi nghe xong một trận công kích bằng ngôn ngữ của vị Vu sư huynh này, hắn thật sự vẫn còn rất đau đầu.

Hàn Lập xem như là hoàn toàn nể phục người này. Trên đời còn có nam nhân có thể nói dông dài như thế, thật sự là được mở rộng tầm mắt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 38
Phần 38 Hai tên nha hoàn quỳ trên mặt đất sợ đến dập đầu khóc rống lên, các nàng cũng không được hạnh miễn, trực tiếp bị kéo đi, các nàng có giải thích cũng chẳng nghĩa lý gì, Miêu Nghị không cần phải nghe... Ngày kế, ngoài vương phủ, mấy trăm nam nữ già trẻ khóc lóc thảm thương bị một đám nhân mã ấn quỳ trên mặt đất, toàn bộ đều là người nhà Thường Hương Nhi. Đêm qua sau khi xảy ra chuyện, Ngưu vương gia chấn giận, một tiếng truyền lệnh trong vương phủ, Thường gia lập tức bị nhân mã phụ cận bao vây lại, không nói hai lời, trực tiếp xét nhà bắt người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 33 Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh lại, một tay gá vào cạnh hòm, một tay duỗi thẳng đặt trước đầu gối, thậm chí tay cũng chẳng chỉ trỏ gì, trên mình ngoài chiếc áo mục nát như mùn, bên ngoài khoác lên một tấm da dê ra, thì không còn gì khác. Tìm kiếm xung quanh, xem xem có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 34
Phần 38 Miêu Nghị kể sơ qua tình hình bên ngoài. Đối với những chuyện này, chẳng những đầu rồng Liệt diễm mà Hắc Thán cũng hứng thú nghe. Đối với Doanh Cửu Quang gì đó, đầu rồng Liệt diễm biết rõ, cũng biết Doanh Cửu Quang ở triều đại này quyền cao chức trọng, nhưng lại không có quan hệ gì. Dù sao trước đây hắn bị hủy trong tay Yêu tăng Nam Ba, căn bản không phải người cùng thời đại với Doanh Cửu Quang, cho nên Doanh Cửu Quang sụp đổ không có hứng thú gì với hắn, hắn chú ý chính là biến hóa thế cục ngoại giới, phải chăng có lợi cho Long tộc hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng