Hàn Lập - Quyển 3

Phần 97

Hàn Lập thấy vẻ mặt thất vọng của cô gái, đột nhiên cười, tiếp theo nhẹ nhàng nói:

“Ta tuy không thể thu cô nương làm đồ đệ, nhưng cũng đừng chán nản. Ta có thể giới thiệu một vị sư huynh đồng dạng cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ để làm sư phó của ngươi. Nhưng có bái sư thành công hay không thì còn phải xem vị sư huynh này của ta có hài lòng đối với ngươi hay không”.

“Thực sao?” Cô gái vốn thất vọng, sau khi nghe nói thế, lập tức tinh thần rung động.

Hàn Lập không nói hai lời, từ trên người lấy ra một khối Truyền Âm phù, sau khi nhẹ giọng nói nhỏ với phù lục, liền đem nó cùng với một khối ngọc bài giao cho cô gái.

“Ngươi cầm hai thứ này, có thể đến Bách Dược viên của Hoàng Phong cốc tìm một vị tiền bối họ Mã, đến lúc đó có bái làm môn hạ được hay không thì còn phải trông vào tạo hóa của ngươi” Hàn Lập thần sắc nhàn nhạt nói.

Cô gái không nghĩ tới Hàn Lập tuy không muốn thu nàng làm đồ đệ, nhưng còn có thể tạo cho cơ hội khác, lại dấy lên một tia hy vọng, vội vàng bái tạ hắn một chút. Mà lão giả kia đồng dạng cũng trở nên phấn chấn.

“Sự tình giới thiệu bái sư, bởi vì không nhất định sẽ thành công nên ta tặng thêm ngươi hai kiện Thượng cấp pháp khí, cũng tính là để bồi thường tình cảm cho ông cháu các ngươi”.

Hàn Lập nói xong, từ trong túi trữ vật lấy ra một dải lụa thêu kim tuyến cùng một thanh tiểu kiếm màu lam, tùy tay đưa cho lão giả.

Lão giả thấy vậy, trên mặt lộ vẻ kinh hỉ.

Lão vốn tưởng rằng Hàn Lập một khi giới thiệu sư phó cho cô gái đã là ưu đãi không nhỏ rồi, không nghĩ tới hắn còn cấp cho hai người điều tốt khác nữa, không khỏi rất lấy làm cảm kích.

Lão giả cuống quýt đa tạ không ngừng rồi mới cung kính tiếp nhận pháp khí, lộ ra bộ dáng cực kỳ yêu thích hai loại pháp khí khác nhau này.

Thượng cấp pháp khí, lão đã tu luyện lâu năm nhưng trên người chỉ có một kiện mà thôi, hôm nay mới một chút mà đã có được hai kiện, còn điều gì phải bất mãn nữa đây.

Sau đó Hàn Lập không có ở đây lâu, tùy tay thu hồi lại hai đạo linh khí tiềm phục trên thân đối phương, dưới ánh mắt đưa tiễn cung kính của hai ông cháu liền phiêu nhiên rời đi.

Đợi hắn thực sự đi xa, lão giả mới vui mừng đem dải lụa đưa cho cô cháu gái, còn thanh tiểu kiếm thì cho mình, rồi chuẩn bị xuất phát đi Hoàng Phong cốc tìm vị Mã tiền bối kia để xem cháu gái mình có cơ duyên, có thể bái làm môn hạ của thất phái hay không.

Chẳng qua lão giả họ Tiêu cũng có chút kỳ quái, Hàn Lập vì sao lại ở cùng một chỗ với người Tần gia, bọn họ đều là phàm nhân thực sự a.

Không đề cập đến suy nghĩ miên man của lão giả, Hàn Lập rút cuộc hứng thú vui thích về tới Tần phủ.

Bởi vì dùng pháp khí trực tiếp đáp xuống chỗ ở của mình, cho nên hắn trở về không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý, thần chẳng biết, quỷ chẳng hay liền xuất hiện trong phòng ngủ.

Mới tìm được bộ khẩu quyết vô danh thu liễm hơi thở, Hàn Lập nghĩ rằng nó cực kỳ thực dụng nên ngay đêm đó đã mở sách ra để tu tập.

Khẩu quyết chỉ là một chút kỹ xảo vận dụng linh lực mà thôi, dưới pháp lực thâm hậu của Hàn Lập, việc nắm giữ cũng không có cái gì khó khăn.

Trong thời gian gần một đêm hắn đã lĩnh hội được phần lớn.

Đến buổi sáng ngày thứ hai, Hàn Lập vừa mới ngồi xuống luyện khí, nghĩ thấy vận khí gần đây của mình cũng không tệ lắm thì đột nhiên từ trong túi trữ vật truyền đến một âm thanh trầm muộn, tựa hồ giống như có cái gì vỡ tan.

Thần sắc của hắn lập tức trở nên rất khó xem, vẻ âm trầm hiện trên mặt. Hắn dùng tay lôi từ trong túi trữ vật ra một hạt châu màu tím, giống như đúc pháp khí mà hắn đưa cho lão đạo đầu bạc kia, bề mặt hạt châu trong suốt bóng loáng lại vỡ ra mấy khe hở nông sâu khác nhau.

Hàn Lập im lặng trong chốc lát, bỗng nhiên không nói ra được lời nào, sau khi nhìn thấy không có ai trong sân thì Thần Phong chu lập tức rời tay lơ lửng trước người, tiếp theo hắn nhảy lên trên tiểu chu, vô thanh vô tức biến mất khỏi Tần trạch.

Sau một khắc, Hàn Lập xuất hiện tại một thôn trang nhỏ tại ngoại thành của Việt Kinh. Hắn thần sắc không đổi nhìn ngắm bầu trời chung quanh thôn trang, bộ dáng tựa hồ tìm cái gì đó.

Rút cuộc trên một ngọn đồi nhỏ hẻo lánh, cách thôn trang vài dặm thì hắn hạ pháp khí xuống, ánh mắt chớp động nhìn chòng chọc không rời một cây dương liễu cực to.

Sau nửa ngày hai tay Hàn Lập bắt pháp quyết, trong miệng nhẹ nhàng thoát ra một chữ ‘Thu’.

Nhất thời từ dưới bộ rễ đâm sâu trong đất của cây này bay ra một đoàn ánh sáng màu xanh biếc, trong đó có một hạt châu màu tím sáng ngời, đồng dạng trên mặt vỡ ra mấy vết nứt. Xem hình dạng kích thước của vết nứt kia thì thấy giống nhau như đúc viên châu trên tay của hắn.

Hàn Lập thở dài, hướng quang đoàn phất tay một cái, hạt châu đã bị vỡ lập tức bay đến trong tay.

Hạt châu vừa đến trong lòng bàn tay, quang đoàn ở tầng ngoài lập tức tan rã vào trong cơ thể Hàn Lập, chỉ còn lại có hạt châu trơ trụi đang xoay xoay trên tay không ngừng.

Hàn Lập trầm ngâm trong chốc lát, ngón tay đột nhiên bắn ra một đoàn hỏa cầu lớn bằng nắm tay, tạo thành một cái hố to ngay dưới gốc đại thụ, làm cho nó khoảnh khắc hóa thành tro bụi.

Hàn Lập tiến lên quan sát cẩn thận một chút, nhưng không hề thu hoạch được gì.

“Xem ra hơn phân nửa là đã gặp phải độc thủ” Hàn Lập lắc lắc đầu thì thào lẩm bẩm.

Hắn lúc trước chọn lựa đưa cho lão đạo chính là “Tử Quang châu”, kỳ thật nên gọi đầy đủ là “Tử Quang Cảm Ứng châu.”

Pháp khí này sau khi qua luyện chế thì gồm hai viên. Chúng nó chẳng những có thể phóng ra màn hào quang phòng hộ, hơn nữa chỉ cần một viên bị hủy diệt thì viên kia nếu ở trong vòng ngàn dặm cũng đồng thời bị phá hủy, có thể nói là không thể tư nghị.

Loại pháp khí này là loại mà đệ tử Hợp Hoan tông của ma đạo lục tông thường hay dùng để phòng ngự nhất. Hàn Lập trong khi chém giết ở biên giới mới thu hoạch được vài cái, bởi vì nó rất kỳ lạ nên hắn mới để lại mà không có bán đi.

Hắn đưa pháp khí này cho lão đạo, kỳ thật còn sợ vạn nhất lão gặp bất trắc thì mình có thể lập tức biết được sự tình.

Nhưng vạn vạn lần không nghĩ tới chính là chỉ trong thời gian gần một đêm, lão đạo liền vận dụng nó, hơn nữa xem ra còn dữ nhiều lành ít.

Điều này ở ngoài dự kiến của Hàn Lập, có cảm giác ứng phó không kịp.

Hắn đứng ở bên hố không nhúc nhích, tựa hồ lo lắng điều gì đó.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, thần sắc Hàn Lập tựa hồ lay động, sau đó mặt không chút thay đổi đem Thần Phong chu thả ra, nhảy lên, biến thành một đạo bạch quang hướng xa xa bay đi.

Ngọn đồi nhỏ hoang vu tựa hồ khôi phục yên tĩnh, ngoại trừ vài tiếng chim kêu chiêm chiếp, thì tử khí lần lượt nổi lên âm trầm.

‘Xoạt’.

Sau nửa canh giờ, tại phụ cận vang lên một âm thanh thật sâu đậm.

Tiếp theo dưới một cây nhỏ cách xa cái hố to vài chục trượng có một bóng người chậm rãi chui ra, toàn thân cao thấp đều bao bao bọc bọc bởi vải đen, chỉ lộ ra ánh mắt u ám, tinh quang bắn ra bốn phía, bên ngoài còn có một màn hào quang màu vàng.

Nhưng sau khi người này hoàn toàn ra khỏi đất thì màn hào quang màu vàng lập tức ảm đạm, sau đó biến mất vô ảnh vô tung.

Sau khi đi ra hắn mới kinh hãi nhìn bầu trời cùng chung quanh một lượt rồi mới trầm giọng nói:

“Xuất hiện đi, người nọ thực sự đi rồi”.

Âm thanh vừa dứt thì vài chỗ trên mặt đất xung quanh đồng thời trở nên lồi lõm, thêm ba người ăn mặc giống như vậy lại chui ra, cũng có màn hào quang màu vàng, cũng mặc áo đen che mặt. Một người trong đó có bộ dáng mảnh khảnh, hình như là một nữ tử.

“Đại ca, làm sao bây giờ? Bọn họ phân phó chúng ta đem người bắt sống hoặc giết chết. Nhưng hiện tại chúng ta trơ mắt nhìn người này rời đi, sẽ không có việc gì chứ?” Một vị dáng người thon dài vừa mới chui ra, không khỏi lo âu hỏi. Nghe khẩu âm thì tựa hồ tuổi không quá lớn.

Người đi ra đầu tiên nghe vậy, thân hình không khỏi có chút run rẩy, những lời này chính là đang nói ra điều mà hắn lo lắng. Người giao mệnh lệnh ngoan độc vô tình, mấy người bọn họ đã có nhiều kinh nghiệm.

“Sẽ không có việc gì đâu. Khi phân phó thì cũng không nói đến tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Đây chính là sự tình ở ngoài năng lực của chúng ta, nếu ra tay cũng chỉ là tìm chết mà thôi” Người này có chút không tự tin nói.

“Hừ! Đại ca nói rất đúng, chúng ta bằng vào cái gì có thể giữ được tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ta còn không tin người này một điểm đạo lý cũng không nói” Nữ tử duy nhất trong ba người có chút khó chịu nói.

Nghe xong ba người khác không khỏi nhìn nhau cười khổ. Vị tiểu muội này của bọn họ đến bây giờ vẫn khờ dại như thế, mạng sống ở trong tay đối phương, người ta còn có thể nói lý với bọn họ sao chứ’.

“Tuy nhiên tiểu muội nói không phải là không có chút đạo lý nào, phỏng chừng bọn họ cũng không nghĩ rằng có một con cá lớn như vậy, nếu không sẽ không đem việc này giao cho chúng ta. Mà ít nhất nên phái một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ hỗ trợ mới đúng” Vị có bộ dáng cao gầy cuối cùng cũng mở miệng nói.

“Phải đó, chúng ta đem sự tình giải thích rõ ràng thì sẽ không bị xử phạt quá lớn” Người có hình dáng thon dài tựa hồ tinh thần rung động, vội vàng phụ họa nói.

Nhưng nói thế nào thì nói, bọn họ cũng chỉ là tự an ủi mình mà thôi.

“Nhưng có một chút kỳ quái, ta luôn luôn nghĩ rằng tựa hồ giống như đã gặp qua vị tu sĩ trẻ tuổi Trúc Cơ kỳ này ở đâu đó” Trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra một tia nghi hoặc, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Những lời này làm ba người khác đều rùng mình, cảm thấy kinh ngạc.

Đặc biệt là nàng kia, trong mắt vẻ tò mò chợt lóe, muốn mở miệng hỏi cho rõ ràng.

Nhưng người được xưng là đại ca kia bỗng nhiên phất tay ngắt lời nói:

“Được rồi, chúng ta cần nhanh chóng rời khỏi nơi đây đi. Có sự tình gì, để lại về sau hãy nói”.

Nữ tử kia thấy vậy, đành phải đem lời đã đến bên cửa miệng nuốt trở vào, đồng ý gật gật đầu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 42
Phần 97 Trong sảnh, Lục Thiếu Du đem Thông Linh bảo khí của Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long giao cho Thái A, để cho hắn luyện hóa. Nhưng mà Thái A lại muốn hai ngày sau đi xem sư phụ chiến đấu một trận với ba thanh niên đồng lứa Cổ tộc, đợi trận chiến xong mới bắt đầu chuẩn bị luyện hóa Thông Linh bảo khí. Lục Thiếu Du cũng không có phản đối, vì tránh hai ngày sau xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, cho nên hắn cũng quyết định trong hai ngày này tiến vào trong Thiên Trụ giới tĩnh tu một lần. Trong thời gian hai ngày này, người bình thường đến đây Lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 16
Phần 97 Rời khỏi động phủ, thấy Mộ Dung Tinh Hoa không ngờ lại đứng bên ngoài chờ hắn, ít nhiều hắn cảm thấy có chút kinh ngạc. Nhưng mà hắn lại phát hiện ra Mộ Dung Tinh Hoa cau mày, dường như có tâm sự gì đó, hắn không khỏi hỏi nhỏ: Sao vậy? Mộ Dung Tinh Hoa truyền âm nói: Ngươi cảm thấy chúng ta đi với bọn họ có thể thuận lợi trở về sao? Ài. Dương Thái cảm thán than một tiếng, nói thật sau khi hắn nhìn thấy các thế lực chém giết lẫn nhau, vô cùng hung hiểm, hắn cũng không còn tin tưởng quá lớn. Thế nhưng hiện tại hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 2
Phần 97 Đồ vong ân phụ nghĩa? Nhìn người đột nhiên xuất hiện trước mặt mình chính là cô nàng cao như cây gậy trúc, trên mặt Hướng Nhật lộ ra vẻ kỳ quái: Cô không phải đang nói tôi đấy chứ? Người ta nói chính là ngươi! Cơn giận của Nhâm Quân đã âm ỉ hai ngày qua giờ mới có chỗ phát tiết, đương nhiên nàng không khách khí chút nào: Ngươi nói xem! Rõ ràng ngày hôm đó ngươi đã hứa với ta, tại sao cuối cùng lại không tới? Hại ta bị mẹ mắng cho một trận thê thảm. Thực ra, nguyên nhân nàng bị mắng không phải do lưu manh không...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng