Hàn Lập - Quyển 4

Bạn đang đọc Quyển 4, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Hàn Lập” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-han-lap/


Phần 1

“Không cần nói, ý ta đã quyết!” Lão nhị cao gầy dứt khoát nói.

Nữ tử trẻ tuổi vội vàng quay đầu hướng thanh niên cùng lão giả phát ra ánh mắt cầu trợ.

Hai người này sau khi liếc mắt nhìn nhau, thanh niên thì im lặng, còn lão giả lại thở dài nói:

“Ngũ muội, để lão nhị làm đi! Hắn là vì hối hận về việc lúc trước đó! Chỉ có làm như vậy trong lòng hắn mới có thể tốt hơn một chút!”

“Nhưng, nhị ca như vậy…” Nữ tử còn muốn tranh biện vài câu, vị nhị ca kia cũng đã đi đến trước mặt Hàn Lập, bình tĩnh nói:

“Tiền bối, bắt đầu đi! Dùng ta làm thí nghiệm.”

Vị này bi tráng nói, nhưng sự tình phát sinh lúc sau lại làm bốn người này giống như bị xối nước lạnh lên đầu, ngây ra như gà gỗ.

“Mấy người các ngươi có phải là lầm một việc? Ta đáp ứng giải trừ huyết chú cho các ngươi khi nào?”

Lời Hàn Lập nói lạnh thấu xương, làm Mông Sơn ngũ hữu cùng nhìn nhau bối rối.

“Tiền bối nếu không định giúp chúng ta giải chú, vì cái gì phải nghiên cứu cấm chế trên người đại ca ta?” Lão nhị trong Mông Sơn ngũ hữu sau lúc ngạc nhiên cuống quýt hỏi.

“Ta đâu có nói giải chú cho các ngươi mới nghiên cứu nó hay sao chứ? Ta chỉ là tò mò mà thôi!” Hàn Lập mặt không chút thay đổi nói.

Nhìn khuôn mặt lạnh như băng và nghe xong lời nói vô tình của Hàn Lập, mấy người này ngây ngốc tại chỗ!

“Chẳng lẽ tiền bối không biết việc này hay sao chứ, không giải trừ huyết chú cho mấy người chúng ta, chúng ta sao có thể trả lời câu hỏi của tiền bối?” Thanh niên có chút lắp bắp hỏi, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn cấp, hiển nhiên không muốn hy vọng trước mắt biến mất.

Hàn Lập nghe xong, liếc hắn vài lần, sau đó cười lạnh mấy tiếng, ngửa đầu nhìn trời không nói.

Vấn đề đã rõ ràng như thế còn muốn hỏi hắn, Hàn Lập không thèm trả lời.

“Tứ đệ không cần tra hỏi, vị tiền bối này nghĩ thấy dựa vào tin tức tình báo tìm được trên người chúng ta, căn bản không đủ để đổi lấy tính mạng, cho nên mới không muốn dễ dàng ra tay!” Lão giả mặt đen không hổ kinh nghiệm nhiều năm, lịch duyệt không phải thanh niên kia có thể sánh bằng, một lời liền nói trúng điểm trọng yếu.

“Tiền bối rốt cuộc có điều kiện gì mới có thể ra tay? Trực tiếp nói ra đi. Chỉ cần thật sự có thể trừ đi huyết chú, chúng ta nhất định sẽ không nói hai lời.” Sau đó lão giả bình tĩnh tiếp tục nói.

“Tốt lắm, sớm nói ra như thế, tất cả mọi người đã không cần làm như vậy.”

Hàn Lập bỗng nhiên vỗ tay mỉm cười, nụ cười trở nên hớn hở.

Nhưng đập vào mắt bốn người này, càng làm cho họ thấy người này hỉ nộ vô thường, bất tri bất giác sinh ra cảm giác kính sợ.

‘Điều kiện rất đơn giản! Nếu muốn giải trừ tâm phúc đại hoạn của các ngươi thì các ngươi chẳng những phải đem hết thảy những gì các ngươi biết đều nói cho ta, còn phải tạm thời tuân theo phân phó của ta bắt đầu từ hôm nay. Giúp ta ứng phó địch nhân tập kích một chút. Ta đoán bọn chúng sẽ không dễ dàng buông tha ta như vậy, mà ta đồng dạng cũng muốn giải quyết bọn chúng trong thời gian ngắn.

“Bất quá, các vị cũng không cần lo lắng về địch nhân của chúng ta! Tại hạ là tu sĩ của Hoàng Phong cốc, đến Việt Kinh chính là để xử lý một ít việc của môn phái thôi. Chỉ cần chống đỡ qua một đoạn thời gian, ta sẽ thỉnh cầu viện binh đến. Đến lúc đó liền không cần e ngại bọn chuột nhắt này.”

Hàn Lập ôn hòa đem điều kiện nói ra. Thực không khách khí giương cao lên đại kỳ của môn phái, chỉ có như vậy mới có thể làm cho bọn họ liều mạng a.

“Tiền bối là tu sĩ Hoàng Phong cốc!”

Lão giả tuy sớm đoán lai lịch Hàn Lập không ngoài phạm vi thất phái. Nhưng khi nghe chính miệng hắn thừa nhận thì trên mặt vẫn lộ ra nụ cười.

“Được, hết thảy liền y theo như lời tiền bối, chúng ta cũng sẽ không ngoài cuộc, dù sao một khi giải trừ huyết chú, bọn này khẳng định cũng sẽ thành đối tượng đuổi giết của bọn họ. Đi theo bên cạnh tiền bối, ngược lại còn an toàn hơn!” Lão giả mặt đen cực kỳ sảng khoái đáp ứng.

Thanh niên và nữ tử nghe xong lời lão giả, cũng là lộ sắc mặt vui mừng, không có mở miệng phản đối! Hiển nhiên đồng ý với cách làm của lão giả.

Đối với bọn họ mà nói, thất phái tự nhiên so với thế lực dùng huyết chú khống chế bọn họ cường đại hơn nhiều. Đương nhiên có thể nương tựa.

Lão nhị cao gầy kia lại mang vẻ mặt trù trừ, bộ dáng tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng lại chần chờ.

“Nếu phương pháp giải trừ huyết chú của tiền bối có hiệu quả, ta còn có một thỉnh cầu hy vọng tiền bối có thể đáp ứng.” Lão giả mặt đen sau khi liếc mắt nhìn lão nhị, bỗng nhiên cung kính hướng Hàn Lập đề nghị.

Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng có vài phần đoán trước, nhưng ngoài miệng vẫn nhàn nhạt nói:

“Việc gì, chỉ cần không phải quá khó khăn, ta sẽ cố hết sức thỏa mãn.”

Hàn Lập lúc này, phảng phất nói chuyện tốt bụng đến kỳ lạ…

“Tứ muội của tại hạ còn ở lại Việt Kinh thành trong một nhà dân, hiện tại chúng ta thất thủ bị tiền bối đưa đến đây, cũng không biết nàng ta bây giờ có việc gì hay không, hy vọng tiền bối đến lúc đó có thể ra tay cứu giúp.” Lão giả vẻ mặt trịnh trọng nói.

“Đại ca!”

Lão nhị cao gầy nghe xong, mặt đầy vẻ cảm kích.

“Được, một khi các ngươi đã đi theo ta, ta tự nhiên sẽ đem bạn các ngươi cứu ra. Nhưng hiện tại nên nhanh chóng giải trừ một chút độc tố trong cơ thể các ngươi, nếu không để một lúc nữa mạng các ngươi sẽ ô hô, còn nói cái gì giải huyết chú!”

Hàn Lập một lời đáp ứng, nhưng lời tiếp sau lại nói ra một câu làm bốn người này kinh ngạc, sợ hãi.

“Kịch độc gì? Chúng ta trên người chỉ có huyết chú thôi!” Thanh niên sắc mặt biến đổi, có chút kinh hoảng thêm chút hoài nghi hỏi.

Hắn thấy thanh niên hoài nghi điều mình nói, thực không tức giận, mà chính là nghiêm mặt nói:

“Vừa rồi kiểm tra huyết chú ta đã phát hiện, trong cơ thể đại ca ngươi trừ huyết chú này còn trúng một loại kịch độc. Độc này chẳng những độc tính cực kỳ mãnh liệt, hơn nữa phi thường không ổn định, phỏng chừng cũng sắp phát tác. Nhưng cũng may, tại hạ đối với giải độc chi đạo còn có chút ít tâm đắc, giải trừ chỉ là thuận tiện nhấc tay mà thôi, thực không cần lo lắng nhiều về việc này. Đương nhiên, nếu ngươi không tin lời ta, cũng có thể chờ thêm một chút, xem xem có bị độc phát thân vong hay không!”

Sau khi nghe Hàn Lập nói thế, bốn người này ngược lại đã tin hơn phân nửa.

“Nguyên lai là như thế, ta nói, người phân phó việc cho chúng ta, vì sao trước lúc xuất phát, đột nhiên bảo nhóm ta bồi tiếp hắn một chén rượu, nguyên lai trong chén rượu kia có độc. Chúng ta đều nghĩ trên người đã có huyết chú, đối phương sẽ không cần động thủ nữa, ai cũng không để ý việc này, thủ đoạn của bọn họ cũng thật cay độc!” Lão nhị cao gầy thần sắc rất khó coi nói.

Thanh niên cùng nử tử trẻ tuổi mới lộ biểu tình giật mình hiểu ra, mà lão giả kia vẻ mặt âm trầm nghiêm mặt, xem ra sớm nghĩ tới việc này.

Một khi Hàn Lập đã quyết định mượn sức Mông Sơn ngũ hữu làm trợ thủ cho chính mình, tự nhiên sẽ không ngơ ngơ ngác ngác để độc tính mấy người này phát tác, liền lập tức xuất thủ, từ trong túi trữ vật lấy ra hai cái bình một trắng một xanh, vứt cho lão giả mặt đen.

“Từ trong mỗi bình đan dược này ăn vào một viên liền có thể xua tan đại bộ phận độc tính, về sau có thể chậm rãi vận công bức tàn độc ra một lần nữa.” Hàn Lập nói cực kỳ đơn giản, lão giả mặt đen lập tức theo lời, đem đan dược phân chia cho ba người khác, không hề nghi ngờ gì liền phục dụng đan dược trước tiên.

Xem ra trong lòng lão giả này rất rõ ràng, Hàn Lập nếu muốn hạ thủ đối với bọn họ, căn bản không cần động tay chân gì trên giải dược, bởi vậy cũng yên tâm nuốt vào.

Ăn vào đan dược của Hàn Lập không lâu, trong bụng mấy người này liền truyền đến một trận đau bụng kịch liệt.

Lúc sau nử tử trẻ tuổi kia sắc mặt đỏ lên, đột nhiên dậm một chân, miễn cưỡng ngự khí lên trời, bay về phía sau một ngọn núi nhỏ gần đó. Chỉ là trên người còn có cấm chế Hàn lập nên tốc độ phi hành thật sự không nhanh.

Ba gã nam tử còn lại cũng đều ngượng ngùng tìm một địa phương bí mật, đem độc vật trong bụng bài tiết ra.

Một lát sau đó, ba người này mang vẻ mặt xấu hổ trở về nơi Hàn Lập đứng.

Chờ thêm một lát nữa thì nàng kia cũng bay trở về, chỉ là trên mặt còn lưu lại vẻ ửng đỏ.

“Được, hiện tại liền bắt đầu tiêu trừ huyết chú! Ai trước đây?” Hàn Lập cũng không dài dòng, trực tiếp nói.

“Đương nhiên là…”

Lão nhị vừa mở miệng, đang định tiến lên một bước thì bị một bàn tay gầy trơ xương kéo lại.

“Lão Nhị, ngươi còn có tam muội mà! Ta xương cốt đã già, một khi đã không thể Trúc Cơ thì sống cũng không được lâu, hay là để ta lên trước. Dù sao Tam muội và tiểu hài tử trong bụng còn cần ngươi chiếu cố mà!” Lão giả mặt đen bình tĩnh nói.

“Đại ca! Việc này không được, như thế nào có thể…”

Lão Nhị cao gầy, vẻ mặt kích động liên tục lắc đầu như đánh trống, nói cái gì cũng không đáp ứng.

Mà thanh niên cùng nữ tử trẻ tuổi thấy vậy, cũng mở miệng yêu cầu lấy thân mình mạo hiểm thí nghiệm trước tiên.

“Không cần tranh, để cho đại ca các ngươi trước tiên đến đây đi. Dù sao vừa rồi ta đã kiểm tra qua thân thể hắn, như vậy nắm chắc thành công hơn một ít!”

Tuy bốn người này biểu hiện ra tình nghĩa kết bái phi thường động lòng người. Nhưng dù sao sự việc không liên quan đến mình, Hàn Lập không có tâm tư nào mà để ý. Hắn hiện tại nóng lòng muốn biết chính là mình có khả năng giải trừ huyết chú hay không. Nếu vạn nhất không được thì những chuyện hắn làm trước đó đều uổng phí, phải thực hiện kế hoạch khác.

Nghe Hàn Lập nói thế, bốn người liền không tranh đấu nữa, lão giả thần sắc trịnh trọng bước tới.

Ba người khác sau khi liếc mắt nhìn nhau, chỉ có thể dùng ánh mắt lo lắng chăm chú nhìn hành động của lão giả.

“Phanh! Phanh…” liên tiếp vang lên sáu, bảy tiếng động.

Hàn Lập giương tay lên, mấy khôi lỗi binh sĩ kích thước như người thật, cầm binh khí xuất hiện phía sau Hàn Lập từ trong một mảng bạch quang.

“Ta trong lúc giải trừ huyết chú thì không thể phân thân ứng phó địch. Mấy khôi lỗi này chính là một loại thủ đoạn cảnh giới. Bất luận kẻ nào đi vào trong phạm vi mười trượng xung quanh ta, chúng nó đều chủ động công kích! Các ngươi tốt nhất là cách xa ra một tí!” Lời Hàn Lập không khách khí chỉ ra ý tứ rằng bây giờ còn không thể tín nhiệm bọn họ. Làm ba người này đành bất đắc dĩ lui về phía sau một chút.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 10
Nhìn hai người muốn động thủ, những người khác lập tức lùi lại vài bước đứng xem. Các tu sĩ luyện khí kỳ đánh nhau đối với bọn họ mà nói là một chuyện khó gặp. Nhưng với Hàn Lập, đối phó với một tên Luyện khí kỳ thật không có gì hứng thú, chỉ chắp tay sau lưng thản nhiên chờ đối phương xuất thủ. Tên trung niên Mã Ngọc Lâm kia nhìn thấy bộ dạng xem thường của Hàn Lập thì đại nộ. Hắn không nói hai lời, thôi động tiểu xa, trong miệng lại lẩm bẩm pháp quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Bộ đôi chiến sĩ - Tác giả The Kid
Hòn đảo Ahihi một hòn đảo hư cấu ở vùng biển Việt Nam đang bị bọn zombie ngoài hành tinh xâm chiếm. Bọn zombie này biết trang bị vũ khí và có nhiều phương tiện chiến đấu tối tân. Chính phủ Việt Nam gửi quân đội ra ngoài đảo để đánh đuổi bọn quái vật, giành lại hòn đảo của tổ quốc. Càng ngày càng có nhiều binh sĩ Việt Nam ngã xuống. Để tăng cường thêm binh lính đi chiến đấu ngoài đảo, chính phủ quyết định sử dụng những người tù nhân. Những người tù nhân bắt đầu được huấn luyện nhiều thứ để trở thành những chiến sĩ ưu tú. Sau một thời gian...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 13
Sau khi eo của Lâm Nhược Khê bị thương đã chảy rất nhiều máu, vì vết thương bị rách nên cũng có rất nhiều máu ứ đọng. Vì vậy mà khiến cho mỗi động tác của cô đều không dễ dàng. Thấy Dương Thần xoay người lại, Lâm Nhược Khê không lên tiếng, chỉ im lặng đứng thẳng người. Nơi này... đã không thể sống được nữa rồi! Im lặng hồi lâu, cuối cùng Dương Thần cũng lên tiếng bằng giọng trầm trầm. Vâng. Cả tòa nhà to lớn đã bị trận chiến ban nãy hủy hoại nham nhở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng