Hàn Lập - Quyển 4

Phần 18

“Hàn sư đệ quả nhiên khác thường, nhanh như vậy đã tìm ra sơ hở?” Lưu Tĩnh khen ngợi một câu rồi mừng rỡ hỏi.

Hàn Lập mỉm cười, bỗng nhiên đưa Thủy tinh cầu trên tay tới.

“Sư huynh dùng Tử quang cầu này, nhìn về phía đó một chút là biết.” Hàn Lập dùng ngón tay chỉ về phía mình vừa nhìn lúc nãy nói.

Lưu Tĩnh nghe thấy thế, liền tò mò cầm lấy pháp khí này, cẩn thận nhìn vào Thủy tinh cầu.

Vừa nhìn vào hắn đã lộ ra vẻ ngạc nhiên, một lát sau đem Thủy tinh cầu trả lại cho Hàn Lập, cúi đầu trầm tư.

Sau đó ngẩng đầu lên nói với những người khác đang lo lắng chờ đợi.

“Hàn Sư đệ nói không sai. Linh khí ba động ở phía đó khác với các nơi khác, có vẻ như yếu hơn rất nhiều. Xem ra có lẽ là do đối phương vội vàng bày trận, nên lộ ra một tia sơ hở không nên có này.” Lưu Tĩnh nói những lời này với vẻ đầy tự tin.

“Ý của Lưu sư huynh là…” Một vị sư tỷ của Trần Xảo Thiến nhịn không được hỏi.

“Tập trung tất cả pháp khí, đồng loạt công kích điểm yếu này. Tin rằng không mất nhiều pháp lực lắm là có thể phá trận.” Lưu Tĩnh khẳng định.

“Một khi đã như vậy, chúng ta mau ra tay thôi.” Tống Mông nghe thấy thế, lúc này không kiên nhẫn được nữa vung tay phóng Lam Ti kiếm ra, xoay vòng quanh đỉnh đầu.

Những người khác nghe Lưu Tĩnh nói vậy, trên mặt đều xuất hiện vẻ chờ mong muốn thử.

Lưu Tĩnh cũng không hề chần chờ nói tiếp:

“Được! Ra tay đi, nhất định phải phá vỡ trận pháp cho đối phương biết tay.”

Theo câu nói này, hơn mười kiện pháp khí cùng phát ra hào quang chói mắt, từ trên người bọn họ bay ra, trực tiếp bắn nhanh đến chỗ sơ hở.

Băng Yêu đang ở bên ngoài chỉ huy đám giáo đồ lập thành trận thế vây quanh, trong lòng cũng vô cùng lo lắng.

Từ lúc giáo chủ Hắc Sát giáo yêu cầu Tứ đại huyết thị thời gian này phải ở trong cung canh phòng nghiêm mật, thì mỗi lần thay nhau tuần tra đều phải có hai Huyết Thị mới đúng.

Nhưng Diệp Xà vốn nên cùng canh cửa với hắn thì lại cho rằng mình mới lập công lớn, lấy cớ muốn tu luyện đến Trúc Cơ trung kỳ, cho nên lẻn chạy vào Huyết Lao luyện công. Mà hắn lại không muốn vì vậy mà đắc tội với người ưu tú nhất trong Tứ đại huyết thị, nên đành mắt nhắm mắt mở cho qua.

Nhưng chỉ vì sơ sẩy nhất thời này mà bây giờ lại có cường định xâm nhập như vậy nên ở cửa chỉ có một mình hắn đối phó.

Tuy nhiên, cũng may là hắn thông minh.

Trước tiên dùng Tứ tượng trận vây khốn kẻ địch, sau đó phái người chạy ngay đến Huyết lao và hậu điện gọi ba người khác mau đến đây.

Hắn rất rõ ràng, dựa vào mấy tên giáo đồ Luyện Khí kỳ trước mặt, không thể nào là đối thủ của kẻ địch cường đại như vậy. Nhưng cũng may Tứ tượng trận có thể vây khốn đối phương một chút, dù thế nào thì cũng có thêm thời gian.

Chỉ cần trì hoãn trong chốc lát thì ba tên kia mới kịp thời chạy đến.

Đến lúc đó Tứ đại huyết thị liên thủ, Băng Yêu hắn sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào.

Hắn đang nghĩ đến đây thì từ trong Tứ tượng trận truyền đến một tiếng nổ rung trời.

Theo tiếng nổ này, từ trong trận cuồn cuộn cuốn ra sương trắng, bộ dáng như người trong trận sẽ lập tức thoát ra.

“Tại sao lại thế này? Tứ tượng trận không thể nào nhanh như vậy đã duy trì không được, khẳng định đã có vấn đề.” Băng Yêu thấy cảnh này, gương mặt giấu trong hàn khí có chút xám xanh.

“Băng đại nhân, vừa rồi địch nhân tập kích quá nhanh nên có vài tên đệ tử phụ trách chủ trì trận pháp đã bị bỏ mình, cho nên người duy trì Tứ tượng trận không đủ, có thể đã bị đối phương phát hiện sơ hở.” Một tên đệ tử Hắc Sát giáo ở gần đó nhìn thấy cảnh này, cẩn thận giải thích một câu.

Băng Yêu nghe thấy trong lòng rất kinh sợ, vừa định lớn tiếng mắng một câu, thì phía sau đã truyền đến một giọng nói ôn hòa.

“Băng Yêu, đã xảy ra chuyện gì? Mà ngay cả Tứ tượng trận cũng đã phát động, xem hình dạng thì còn không vây khốn được đối phương nữa.”

Nghe thấy âm thanh này Băng Yêu mới nhẹ nhõm đôi chút.

“Thanh Văn, ngươi rốt cuộc cũng đã đến, thật tốt quá!” Trong giọng nói của Băng Yêu tràn ngập vẻ vui mừng không thể che dấu, tiếp theo hắn quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy cách đó năm sáu trượng, không biết từ khi nào đã xuất hiện hai người.

Một người hơn ba mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, mặt trắng không râu, người mặc một bộ đạo bào màu xanh, vẻ mặt trịnh trọng nhìn biến động của Tứ tượng trận. Người còn lại là một tên thân hình cao lớn có cái đầu bóng lưỡng chính là Thiết La đã giao thủ với Hàn Lập.

“Kẻ xông đến là ai, tiểu tử Diệp Xà đâu?” Thiết La sờ sờ cái đầu bóng lưỡng của mình, trên mặt lộ ra vẻ cuồng bạo khát máu.

“Diệp Xà đang ở…”

Băng Yêu vừa chưa nói hết lời thì một tiếng nổ mạnh vang lên, sương mù trong Tứ tượng trận bị nổ tung, biến mất không còn.

Trước cửa điện vốn tràn ngập sương trắng, giờ xuất hiện thân ảnh của mấy người Hàn Lập.

Nhìn thấy rõ số lượng và tu vi của kẻ xâm phạm, vẻ mặt Thanh Văn hơi đổi, Thiết La càng giật mình hơn.

“Ha ha. Mấy tên tà tu các ngươi nghĩ rằng có thể dựa vào trận này để vây khốn được người của Hoàng Phong cốc chúng ta hay sao? Quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.” Tống Mông nhìn thấy mình đã xuất hiện trở lại trước Lãnh cung, không khỏi hưng phấn rống lên vài câu.

“Hoàng Phong cốc?”

Ba người Thanh Văn có đôi chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại thì thấy cũng bình thường. Ngoại trừ Thất đại phái thì ai có thể xuất động nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy ở trong Việt Quốc này chứ.

“Mấy vị vì sao ban đêm xông vào Hoàng Cung, chẳng lẽ không sợ xúc phạm cấm lệnh sao?” Thanh Văn không đợi cho đám người Lưu Tĩnh nói tiếp, liền ra mặt chất vấn.

Hắn muốn dựa vào cấm lệnh của Thất đại phái để làm đám người Lưu Tĩnh kiêng kị.

Lưu Tĩnh hừ lạnh một tiếng, mở miệng định nói thì một tiếng thét kinh hãi từ phía đối diện truyền đến.

“Là ngươi! Ngươi không phải người của Thiên Trúc giáo sao? Sao lại đi cùng dám tu sĩ Hoàng Phong cốc chứ?” Đại hán đầu bóng lưỡng Thiết La nhìn quanh, liền phát hiện ra Hàn Lập đứng ở cuối cùng, không khỏi ngạc nhiên lớn tiếng hỏi, trong giọng tràn ngập vẻ nghi vấn.

Những lời này làm cho người cả hai bên đều rùng mình, ánh mắt đều tập trung lên người Hàn Lập.

Lúc này Thanh Văn đạo sĩ mới nhìn rõ mặt Hàn Lập, da mặt không khỏi rung động một chút, trong mắt lộ ra vẻ không thể nào tin nổi.

“Ta đã lúc nào nói mình là người của Thiên Trúc giáo?” Hàn Lập lạnh lùng liếc nhìn tên đại hán đầu bóng lưỡng, ánh mắt lập tức chuyển sang Thanh Văn đạo sĩ.

Vị này chính là người ở Thái Nam hội năm đó một mực mời hắn cùng đi, bây giờ lại xuất hiện ở đây, điều này thật là nằm ngoài dự kiến của Hàn Lập.

Tuy nhiên cũng vì như vậy mà nghi vấn về việc đối phương năm đó ra sức mời tu tiên giả cấp thấp đồng hành, rồi sau này mình không hiểu vì sao lại bị Hoàng y nhân tìm theo ám sát, đều đã được rõ ràng.

Hàn Lập tìm ra được nguyên nhân, đương nhiên rất là phẫn nộ, muốn giết chết tên Thanh Văn đạo sĩ này.

“Nói bậy, không phải người Thiên Trúc giáo, sao ngươi biết Khôi Lỗi thuật?” Đại hán đầu bóng lưỡng không chịu bỏ qua truy vấn tiếp.

“Hàn sư đệ dùng công pháp gì, cần phải nói cho ngươi sao chứ? Mọi người ra tay đi, đám người này đang cố tính kéo dài thời gian, không thể để bọn họ toại nguyện được.” Lưu Tĩnh trầm mặt, quát lớn một tiếng.

Nói xong liền vung tay lên, một mảnh ngân quang đánh thẳng đến trước mặt Băng Yêu đứng ở phía trước.

Người của Hoàng Phong cốc lúc này mới giật mình hiểu ra, thầm mắng đối phương giảo hoạt, sau đó đồng dạng không hề khách khí phóng pháp khí ra, trận hỗn chiến lúc này mới bắt đầu.

Hàn Lập đã sớm nhìn chòng chọc Thanh Văn đạo sĩ, vì vậy vừa ra tay, hắn liền cùng với một vị Vương sư huynh của Trần Xảo Thiến tạo thành thế giáp công vây quanh Thanh Văn.

Hàn Lập không nói một lời, vỗ vào túi trữ vật ở bên hông, lập tức hơn mười đạo hào quang ba màu chói mắt là kim quang, ô quang, hồng quang bắn lên tận trời, sau khi xoay tròn trên đỉnh đầu Hàn Lập liền phát ra tiếng gầm rú lao thẳng về phía đối phương.

Hàn Lập không có ý tứ ôn lại chuyện cũ với đối phương.

Thanh Văn và tên Vương sư huynh ở bên cạnh vừa thấy thanh thế rất lớn của Hàn Lập, không hẹn mà cùng biến sắc.

Vương sư huynh thì vui mừng, trong lòng thầm than Hàn Lập quả nhiên danh bất hư truyền, không hổ là cao thủ chém giết rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ, quả nhiên không hề tầm thường.

Mà tên Thanh Văn đạo sĩ kia thì vẻ mặt rất thận trọng, trên người lờ mờ xuất hiện một tầng thanh khí hộ thể. Hắn vừa thấy Hàn Lập ra tay nặng nề liền biết là Hàn Lập muốn giết hắn, đương nhiên không bó tay chịu trói rồi.

Vì thế hắn cũng chẳng nói gì vô ích, trước khi pháp khí đánh úp tới liền đột nhiên vung tay lên.

Năm pháp khí màu xanh hình tròn từ trên tay hắn bay ra, trong nháy mắt phiêu phù xung quanh hắn xếp thành hình ngũ giác.

Sau đó thanh quang lóe lên, một phiến sương mù mênh mông màu xanh xung quanh hắn, một vòng bảo hộ hình lăng trụ ngũ giác tự nhiên xuất hiện, bảo vệ chắc chắn cho Thanh Văn đạo sĩ ở trong đó.

Hào quang các màu phát ra bốn phía, kim xoa và kim nhận của Hàn Lập đồng thời đánh vào lăng trụ màu xanh, tuy phát ra ánh sáng chói mắt nhưng vòng bảo hộ kỳ lạ này lại không bị làm sao.

“Hàn Lập, Thanh Mộc chân tráo của ta ngoại trừ tu sĩ Kết Đan kỳ có thể phá ra thì tu sĩ Trúc Cơ kỳ không thể nào gây tổn thương được, ngươi quên đi ý niệm trong đầu đi.” Thanh Văn bỗng nhiên cười cười ra vẻ cực kỳ quen biết với Hàn Lập.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Lục Thiếu Du trả lời xong, lập tức nói tới việc Linh Thiên môn và Vân Dương Tông cho sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và Nam thúc. Có Linh Thiên môn và Vân Dương Tông gia nhập, còn có Thánh Linh giáo, chí ít vấn đề đã không còn lớn, hẳn là cũng khiến cho đám người Lan Lăng sơn trang biết khó mà lui. Nam thúc nói. Biết khó mà lui sao? Sợ rằng bọn họ muốn lui cũng không được. Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, hắn làm sao có thể để cho đám người này biết khó mà lui. Lục Thiếu Du lập tức móc ra một hộp gấm trong nhẫn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hướng Nhật – Quyển 2
Trần Tiểu Phân thật sự không tin vào mắt mình, quyết định dạy cho tên học sinh hiền lành nọ một bài học, vừa rồi khi hai người kia nồng nhiệt thì nàng không tiện quấy rầy, nhưng hiện tại bọn họ không có tiếp tục “hồ đồ” nữa, hình như còn viết cái gì đó trên mặt bàn, còn bộ dáng con gái mình xem ra không quá cao hứng, vẻ mặt khó chịu nhìn tên kia, chẳng lẽ vừa rồi hắn làm chuyện gì không nên làm? Hoặc nói hắn đã làm chuyện gì đó vượt quá chừng mực có thể chịu đựng của con gái mình? Với ý nghĩ này, Trần Tiểu Phân lập tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng