Hàn Lập - Quyển 4

Phần 82

“Huyền Âm ma khí”.

Hai vị trưởng lão Miêu cổ nhìn qua loại hắc khí có điểm tương tự độc của loại bò cạp, tựa hồ nhận ra được lai lịch hắc khí trên mặt đất, sợ hãi hô lên một tiếng.

Vội vã tránh ra hai hướng khác nhau.

Hắc khí này không có truy đuổi nhưng cũng không có nghĩa là bỏ qua cho hai người bọn họ, như độc xà vươn ra hết cỡ rồi co rút lại trở về biển khơi và vùng Anh Lý Thú bị đóng băng ngưng kết thành một cơn gió lốc màu đen.

Gần đỉnh Hắc phong, một nam hai nữ xuất hiện ở mặt bên kia của Anh Lý Thú.

Nam tử thân hình khô gầy, vẻ mặt âm hiểm, hai người nữ khuôn mặt diễm lệ, khuôn người đầy đặn, mặc quần ngắn, trên thân thể lạnh lùng của ba người này tràn đầy nét tà khí.

Hai nữ tử xinh đẹp kia chỉ là tu sĩ trúc cơ hậu kỳ, nhưng tên nam tử khô gầy kia, Hàn Lập nhìn không ra tu vi nông sâu, chắn hẳn cũng là tu sĩ Kết đan kỳ.

“Ô Sửu! Người đây là có ý gì, chẳng lẽ muốn cùng liên minh Lục Điện chúng ta khiêu chiến?”

Miêu trưởng lão hiển nhiên biết rõ ràng nam tử này, khẩu âm giận dữ nói:

“Khai chiến? Bổn thiếu gia không có hứng thú, chỉ bất quá gia tổ từ đáy biển sắp xuất quan, thu lấy Yêu Đan của Anh Lý Thú coi như là món lễ vật đó chứ” Thanh niên khô gầy hai mắt nhìn trời ngạo nghễ nói.

“Cực âm tổ sư muốn xuất quan?”

Nghe lời nói dọa người này của thiếu niên, hai vị trưởng lão của Lục Liên Điện thoáng nhìn nhau một chốc.

Tu sĩ và những người ở vùng phụ cận nghe xong lời này mặt không có chút máu hay vị tu sĩ trung niên đang thể hiện ngạo khí ngút trời cũng đồng dạng lộ ra vẻ sợ hãi.

Hàn Lập chứng kiến hết thảy, trong lòng thầm giật mình, chẳng lẽ vị “Cực âm lão tổ” có danh tiếng lớn như vậy?

Càng làm cho hắn có cảm giác kỳ quái cực kỳ chính là tà khí trên người thanh niên khô gầy, mơ hồ giống như là đã từng gặp qua.

Nhưng sau một hồi suy ngẫm, Hàn Lập đã nhớ ra, hắc khí mặc dù không biết uy lực như thế nào, nhưng tựa hò cùng với “Huyết luyện thần quang”trên người Khúc Hồn có chút tương tự. Chợt nhớ ra khối ngọc giản trắng xám nọ, đích thực là đề cập đến”Huyền Âm Kinh”.

Hàn Lập hồ nghi nghĩ ‘vậy’ Huyền Âm ma khí ‘chẳng lẽ cùng vật ấy có cái gì liên hệ?

Nhưng không đợi cho Hàn Lập suy nghĩ nhiều. Miêu trưởng lão không nhịn được hét lên.

“Ô Sửu, ngươi thật là mạnh miệng, chả ai mà không biết lệnh tổ trải qua trăm năm vào sinh ra tử, trừ khi nào lại có đột phá hay có sự kiện trọng đại nếu không căn bản cũng sẽ không xuất quan, ngươi có lẽ không nói cho ta biết, lão tổ của ngươi trải qua hàng trăm năm tu luyện chỉ đơn thuần đạt đến cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ”.

Ô Sửu nghe xong lời này, ngửa mặt lên trời cười cuồng ngạo.

“Ha ha. Lục Liên Điện các ngươi thật là ấu trĩ không ai nói cho các ngươi, gia tổ bế quan vì muốn tiến vào Nguyên Anh trung kỳ sao? Thực ra gia tổ đang tu luyện một loại ma công uy lục mạnh mẽ, hôm nay công pháp đại thành tự nhiên muốn xuất quan” Ô Sửu đắc ý nói.

Hai vị trưởng lão nghe xong lời này chẳng biết đối phương nói thật hay giả.

Ô Sửu nhìn hai người này sắc mặt biến thành lạnh lùng nói: “Một khi phần lớn đã biết uy danh của gia tổ, con Anh Lý Thú này bổn thiếu gia nhận lấy, Lục Liên Điện các vị chắc không phải không cho Cực Âm Đảo chúng ta một chút mặt mũi chứ?”.

Nghe được khẩu khí càn rỡ của đối phương, Miêu trưởng lão sắc mặt trắng bệch.

Hai vị trưởng lão trong mắt chớp động nghĩ gì đó, cũng không có mở miệng.

Về phần một số tu sĩ được mời đến để hỗ trợ, sau khi thấy không thể giúp đỡ liền lùi lại vài bước, cũng không muốn tỏ ra bộ dáng giao hảo.

Phùng Tam Nương thấy vậy, cau mày, nhất thời cũng không có biện pháp.

Khúc Hồn dù sao đối với họ thì dễ đối phó hơn yêu thú, cũng không phài là thuộc hạ của Lục Liên Điện.

Cục diện trước mắt, người của Lục Liên Điện thật sự đang rơi vào thế hạ phong!

Mặc dù Lục Liên Điện có hai vị Miêu cổ là tu sĩ Kết đan sơ kỳ, nhưng bọn họ vừa rồi khu động hai kiện dị bào “Kiền Thiên Qua” đã tổn hao nhiều nguyên khí, mà tên Ô Sửu kia cũng là Kết đan sơ kỳ, nhưng tại Loạn Tinh Hải luận về tu luyện công pháp “Huyền âm công” không phải bất cứ tu sĩ Kết đan bình thường có thể so sánh!

Càng huống chi dựa sau lưng còn có Cực âm lão tổ, tại Loạn Tinh Hải không người nào mà không biết đại ma đầu này, ai dám trêu chọc đây!

Nhưng để Ô Sửu đem bảo vật Anh Lý Thú này mang đi thì Lục Liên Điện họ thật là quá mất mặt!

Không thể để công sức vừa rồi hoàn toàn bỏ phí, đồng thời sự uy hiếp đó đối với sự phát triển Lục Liên Điện sau này vô cùng bất lợi.

Lúc này hai vi trưởng lão tóc tai rối bời môi khẽ nhúc nhích nói thầm với Miêu trưởng lão. Hai người này không hiểu thương nghị cái gì thần sắc có vẻ bất định.

Ô Sửu hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo đi tới gần dưới chân của Anh Lý Thú, trong tay hắc mang chợt lóe, một thanh ma đao đen nhánh xuất hiện trong tay.

Chỉ thấy hắn giơ tay, không chút khách khí chém xuống đầu yêu thú nọ một đao. Mà hai nữ tử kia từ trên không tức thì nhìn hai vị Miêu Cổ cảnh giác.

Thấy hành động này, Phùng Tam Nương sắc mặt cực kỳ khó coi!

Nhưng vì đã nhờ sự hỗ trợ của hai vị trưởng lão, nàng cũng không dám coi thường vọng động.

Hàn Lập lúc này im lặng nhìn hết thảy, cũng không dám lớn tiếng nói một câu, sợ lại mang họa vào thân.

Chỉ chốc lát sau, tên Ô Sửu kia tựu trong đầu của con Anh Lý Thú lấy ra một viên châu màu lam, khuôn mặt lộ ra một tia mừng rỡ.

Sau đó ngửng đầu nhìn bốn phía, trong tay cầm kỳ vật long lanh kia, vẻ tham lam hiện lên trên mặt.

Nhưng khi đó ma đao đen nhánh lại một lần nữa xuất hiện. Cổ trưởng lão trầm giọng quát ngăn hành động này của hắn.

“Thiểu đảo chủ, xem ra lão tổ và diện chủ chúng ta theo quy định có thể phân chia ra. Những bộ phận khác của Anh Lý Thú, ngươi có thể mang đi, nhưng Yêu đan là vật thuộc về Lục Liên Điện, hẳn phải lưu lại, nếu không hai người chúng ta căn bản không có cách nào hướng điện chủ mà giao ra”.

Thanh âm Cổ trưởng lão không có bất cứ biểu hiện nào nhẹ nhàng nói.

Nhưng Ô Sửu nghe xong, cười lạnh vài tiếng, vẫn không để ý tới vẫn một đao chém xuống đem vật san hô màu lục từ yêu thú vừa mới cắt ra một cặp trảo màu lam thu vào trong tay.

Chứng kiến cảnh này. Cổ trưởng lão đầu tiên lộ ra vài điểm huyết sắc, nhưng tiếp theo thở dài một hơi, bất đắc dĩ đột nhiên hướng Ô Sửu dùng ngôn ngữ truyền âm vào tai hắn. Thanh ma đao nhất thời đang giơ lên liền bất động, nét mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.

Sau đó thanh ma đao cầm trong tay hạ xuống, mặt lộ vẻ không tin khẽ mấp máy môi tựa hồ như đang hỏi về vấn đề nào đó.

Mà Cổ trưởng lão sắc mặt không thay đổi, nói thêm một hai câu.

Nhìn một màn kỳ dị này, làm cho Hàn Lập và đám người còn lại cảm giác như lạc vào đám sương mù.

Còn Miêu trưởng lão đang lơ lủng trên không, đối với hết thảy mọi chuyện đều không để vào mắt.

Ô Sửu đột nhiên lắc đầu, lạnh lùng lớn tiếng nói: “Ta không tin, trừ phi ngươi có bằng chứng chứng minh”.

Những lời này không biết cố y hay vô ý cũng không qua truyền âm mà xuất ra, làm cho Hàn Lập cùng Phùng Tam nương và mọi người nghe qua không biết thục hư càng thêm nghi hoặc vạn phần.

Cổ Miêu hai vị trưởng lão kia thần sắc đại biến, liếc mắt nhìn nhau lộ ra vẻ tức giận.

“Điều này có thể chứng minh thân phận của hai vị kia!”, Cổ trưởng lão mặt lạnh lại giơ tay lên một khối ô quang bay ra.

Ô Sửu dễ dàng tiếp nhận ô quang vào trong tay.

Hàn Lập trong lòng vừa đọng ngưng thần nhìn lại, dùng thần thức cường đại đem vật kia điều tra qua, vật kia là một lệnh bài trên khắc một cái đầu quỷ dữ tợn tản ra hắc khí nhàn nhạt. Ô Sửu lật qua lật lại cẩn thận xem xét.

Hàn Lập tim đập mạnh, mơ hồ có chút dự cảm không tốt.

Hắn vội vàng quay đầu nhìn xung quanh, trong lòng không khỏi có chút rùng mình.

Những người khác đồng dạng kinh nghi nhìn kỹ nhất cử nhất động của ba vị tu sĩ Kết đan kỳ, sắc mặt trở nên trắng bệch, hai tay nắm chặt không một tiếng động trong chốc lát bắt đầu lùi ra xa cách khoảng 20 – 30 trượng.

Vừa khi hắn thấy Hàn Lập nhìn mình, đầu tiên là cả kinh, tiếp theo có chút khó coi hiện ra một tia cười khổ sau đó không nói một lời đột nhiên biến thành một đạo hồng quang. Liều mạng bỏ chạy.

Chứng kiến cảnh này, trong lòng Hàn Lập trở nên nặng nề!

Không nghĩ nhiều một tay lấy ra Thần chu phong lập tức kéo Khúc Hồn lên biến thành một đạo bạch quang đồng dạng hướng về phái tiểu đảo vô danh bay đi.

Thấy hành động kỳ dị của Thanh Toán Tử và Hàn Lập, làm Phùng tam nương cùng trung niên nho sanh và đám người ở lại cảm thấy không hiểu ý tứ.

Phía dưới hai vị Miêu Cổ kia cũng chú ý tới màn này, thần sắc đồng thời phát lạnh, hướng Cổ trưởng lão âm trầm nói:

“Hai người chúng ta phụ trách hai tên đào tẩu kia giết chết, còn lại những người ở đây giao cho huynh xử lý!”

Nói xong mặc kệ Ô Sửu có đồng ý hay không, lập tức hai vị Miêu Cổ trưởng lão chia nhau ra biến thành hai đạo hồng quang hướng Hàn Lập và Thanh Toán Tử đuổi theo, đảo mắt liền biến mât vô anh vô tung.

Ô Sửu hừ một tiếng, mặc dù vẻ mặt không vừa ý, nhưng cũng lộ ra sát khí nhìn về phía đám người Phùng Tam Nương.

“Hừ! Đám người các ngươi thật không may mắn, đã nghe được những lời không nên nghe, vậy thì nguyên thần hiến cho bổn thiếu chủ đi!”

Nói xong Ô Sửu hai tay tỏa ra một luồng âm phong màu đen từ trên thân người không ngừng dâng lên, một áp lục to lớn hường bọn người Phùng tam nương cuốn đến!

Một trận âm phong bao phủ cả bầu trời từ người hắn xuất ra khí thế mạnh mẽ bắn thẳng vào đám người Phùng Tam Nương.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 23
Phần 82 Tuy rằng cùng ngày các trưởng lão đã hạ lệnh cấm tin tức Tiểu Long đại náo tộc truyền ra, thế nhưng tin tức lớn như vậy không thể bịt miệng được mọi người. Tin tức này vẫn dùng tốc độ nhanh nhất âm thầm truyền ra chung quanh. Sau khi biết được thân phận của Tiểu Long, cơ hồ tất cả chi thứ có địa vị thấp trong Huyền Vũ nhất tộc tức thì vui mừng. Trong Huyền Vũ nhất tộc chỉ có dòng chính mới có thực lực mạnh nhất, địa vị cao nhất, một ít người chi thứ thậm chí chỉ có địa vị bình thường giống như Thiên Độc Yêu Long ở trong Thanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Phần 46 Tôi kiểm tra mấy thứ máy móc gần bánh lái, nhìn qua trông cũng rất bình thường, liền nói: “Con thuyền này vẫn bình thường mà, trông không giống xảy ra sự cố... Anh nói xem, liệu có phải đội tuần tra biển tới bắt hết người về rồi không?” Bàn Tử lắc đầu phản đối: “Nếu người đi thì thuyền nhất định cũng bị kéo về theo, làm gì có chuyện còn dừng lại ở đây? Chuyện này tuyệt đối không liên quan đến đội tuần tra biển. Vùng này vốn loạn, có đủ loại thuyền qua lại, thôi thì chúng ta ra kho hàng nhìn xem, nếu mất đồ thì chắc chắn là gặp hải tặc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Phần 82 Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, đang muốn mượn cơ hội này mà giáo huấn hai người một phen. Thế nhưng vừa nghĩ tới bọn hắn vẫn còn ở trong sinh mệnh cấm khu thì hắn lập tức bỏ suy nghĩ này đi, vội vàng mở miệng. Rời khỏi đây rồi hãy nói, nơi này thật sự quá tà dị mà! Bạch Tiểu Thuần nói mà trong lòng thì hãi hùng khiếp vía, hắn nhanh chóng gia tốc bay thật nhanh về phía trước. Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử cũng là càng nghĩ càng sợ, đi theo sau lưng hắn. Bọn họ bay về phía trước, tốc độ cực nhanh, cách biên giới sinh mệnh cấm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng