Hàn Lập - Quyển 6

Phần 25

Không riêng gì tu sĩ họ Mẫn. Lão giả mặt khô gầy cùng đại hán họ Tuyên cũng nuốt nước bọt khan. Không biết lời nói vừa rồi có làm thanh niên trước mặt này tức giận hay không.

Không chừng đối phương chính là vị Trùng Ma kia.

“Có ý tứ, xem ra ác danh của vị Trùng Ma này thật không nhỏ. Không biết chư vị đạo hữu có biết bộ dáng của Trùng Ma ra sao, sử dụng phi trùng có giống tại hạ không?” Hàn Lập không có ý tức giận, ngược lại cười nhẹ hỏi.

“Bộ dáng ra sao? Ta cũng chưa từng nghe người ta nói qua, hình như tướng mạo rất bình thường, về phần sử dụng phi trùng, tựa hồ là một loại kim ngân lưỡng sắc phi trùng. Ồ, của đạo hữu là tam sắc giáp trùng, xem ra tiền bối thật không phải là ma đầu nọ” Tu sĩ họ Mẫn nãy giờ ấp a ấp úng, lúc này mới phát hiện chỗ bất đồng của đối phương với vị Trùng Ma kia, không khỏi vui mừng kêu lên.

Lão giả mặt khô gầy cùng đại hán hung ác, cũng đồng thời tỉnh ngộ nhớ tới việc này, tinh thần cũng rung lên.

Đối phương không phải là Trùng Ma, mạng nhỏ bọn họ càng thêm an toàn.

“Đa tạ ba vị đạo hữu cho biết chi tiết, tại hạ còn có chuyện bên người, cũng không lưu chư vị nữa. Bất quá, chuyện hôm nay cùng tại hạ gặp nhau, mong rằng ba vị không nên nói cho ai biết, Hàn mỗ cũng không muốn người ta nhận lầm là Trùng Ma mà bị người đuổi giết, nói vậy các đạo hữu có thể thông cảm” Hàn Lập ngước nhìn bầu trời, phảng phất như đang tự tính toán, một lát sau mới cúi đầu nói ra làm cho trong lòng ba người lão giả mừng như điên mà trả lời.

“Điều này hiển nhiên. Đám người tại hạ nhất định thủ khẩu như bình, tuyệt sẽ không mang đến phiền toái cho đạo hữu. Huynh đệ chúng ta xin đi trước một bước” Lão giả mặt khô gầy áp chế sự hưng phấn trong lòng, có chút chờ mong hỏi.

Hàn Lập lạnh nhạt gật đầu cười. Ba người đối diện lập tức mừng thầm, sau khi hướng Hàn Lập thi lễ, liền vội vàng đứng lên bay đi.

Lát sau, tại chỗ khác trên hòn đảo, ba người lão giả mặt khô gầy mang theo các đệ tử đồng môn, không chần chờ bay khỏi đảo, hướng bầu trời phía xa nhanh chóng bay đi.

Không biết từ khi nào Hàn Lập cũng đã đứng lên, ở tại chỗ không nhúc nhích mà nhìn theo. Đến khi những người này độn quang biến mất, trên mặt mới bỗng nhiên âm trâm xuống.

Mặc dù vừa rồi nếu muốn hạ thủ lấy tính mạng bọn tu sĩ này, cũng dễ như trở bàn tay. Nhưng Hàn Lập lại không có một chút ý tứ nào muốn ra tay.

Hắn không phải là kẻ giết người thành tính!

Huống hồ có tiết lộ hành tung chỗ ở của hắn hay không, căn bản cũng không sao.

Bởi hải vực nơi này, căn bản như nam bắc cách biệt với động phủ của hắn. Nếu như là tại hải vực vụ hải tiểu đảo gặp ba người này, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho bất cứ người nào.

Hơn nữa hắn sớm đã có ý định lập tức trở về phủ bế quan. It nhất trong vòng hai mươi đến ba mươi năm, hắn không định rời khỏi động.

Ai muốn tìm hắn gây phiền toái, thì cứ từ từ mà tìm kiếm ở Ngoại Tinh Hải đi.

Bất quá “Trùng Ma” này đúng là làm cho hắn mang ác danh.

Trừ lần đó bất đắc dĩ hắn phải vận dụng Phệ Kim Trùng tiêu điệt đám tu sĩ Bích Vân Môn ra, từ lúc nào mà có chuyện giết người đoạt bảo?

Rõ ràng có người vu oan giá họa cho hắn.

Điếu này mặc dù không làm cho Hàn Lập giận sôi lên, nhưng quả thực cũng vô cùng bực mình.

Nghĩ lại cừu gia của hắn tại Ngoại Tinh Hải, tựa hồ cũng chỉ có Bích Vân Môn.

Thực tế năm đó yêu thú cấp cao rất nguy hiểm, Hàn Lập cũng không có quá xâm nhập sâu vào khu vực biển sâu của Ngoại Tinh Hải, cũng chỉ là ở bên ngoài một chút, không ngừng dùng Nghê Thường Thảo dụ yêu lấy đan.

Kết quả một lần, hắn vừa mới vây khốn một con yêu thú cấp bảy, vừa lúc chứng kiến một đội ngũ chừng bảy tám vị tu sĩ Kết Đan Kỳ bay tới. Đối phương cuồng ngạo tự xưng tu sĩ Bích Vân Môn, nổi lên lòng tham muốn giết người đoạt bảo.

Hàn Lập không thể làm gì khác hơn là thả ra hơn mười vạn con Phệ Kim Trùng ra tiêu diệt.

Dựa theo ý nghĩ hắn, một khi đã động thủ, tốt nhất là giết người diệt khẩu.

Nhưng không nghĩ tới, mặc dù tiêu diệt được đại bộ phận tu sĩ, nhưng lại có một tên tu sĩ Kết Đan hậu kỳ có một Cổ bảo hộ thân uy lực không nhỏ. Kết quả thừa nhịp hắn không đề ý, phá tan vòng vây của đàn Phệ Kim Trùng, may mắn thoát nạn.

Hàn Lập đương nhiên biết Bích Vân Môn này là một trong các thế lực lớn ở Kỳ Uyên Đảo.

Hắn bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là mạo hiểm xông vào biển sâu, tránh né đại địch vừa kết này.

Lại nói coi như là hắn gặp may, xông xáo mấy năm tại biển sâu, hắn cũng không có gặp một con yêu thú cấp tám nào.

Nguy hiểm nhất là một lần, dẫn tới một đám yêu thú cấp bảy.

Mặc dù làm cho hắn luống cuống tay chân một trận, nhưng sau khi Phệ Kim Trùng, pháp bảo đều xuất ra, liền bình yên vô sự mà đánh ngang tay với chúng.

Trải qua diệt sát mấy năm nay, cuối cũng hắn cũng thu hoạch được mấy trăm khối yêu đan cấp bảy, cũng đủ dư để luyện chế đan dược. Mà các loại tài liệu yêu thú, cũng tích trữ cả đống.

Lúc này, hắn mới dứt khoát theo đường cũ trở về.

Nhưng mới từ biển sâu trở về, khi trải qua hải vực này, vô ý phát hiện một con Lưu Ly Thú.

Hàn Lập đương nhiên không có ý buông tha, liền bày trận đem nó tiêu diệt.

Kết quả không nghĩ tới, lại đưa tới ba người lão giả mặt khô gầy, lại cực kỳ kinh hoàng kêu hắn là Trùng Ma.

Điều này tự nhiên làm cho Hàn Lập buồn bực vô cùng.

Hiển nhiên nghi ngờ lớn nhất, chính là do Bích Vân Môn tìm không ra hắn, mà vừa lại biết hắn sử dụng Khu Trùng Thuật cùng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, lúc này mới “thổi gió đốt lửa” tạo ra một tên Trùng Ma.

Không hề nghi ngờ, đối phương chẳng những muốn phá hư thanh danh của hắn, làm cho hắn không có chỗ dung thân tại Ngoại Tinh Hải, còn muốn dụ dỗ bức bách hắn hiện thân. Thậm trí phái người giả làm hắn giết người đoạt bảo, nhất cữ lưỡng tiện.

Đáng tiếc, mấy năm nay Hàn Lập đều ở tại khu vực biển sâu, bọn chúng hiển nhiên uổng phí công sức.

Bất quá nói tới đây, Hàn Lập có chút nghĩ không ra.

Tìm một vị tu sĩ cao cấp cũng tinh thông Khu Trùng Thuật, không phải là chuyện khó, thậm chí tìm một ít phi trùng cùng loại với Phệ Kim Trùng, cũng là chuyện dễ dàng.

Nhưng nếu thật sự là người Bích Vân Môn giở trò quỷ, tại sao lại giả trang người khác sử dụng kim ngân phi trùng, mà không bắt chước hắn dùng tam sắc Phệ Kim Trùng lúc diệt sát Bích Vân Môn. Tên tu sĩ Kết Đan Kỳ trốn về kia, chung quy sẽ không sai lầm ở điểm này.

Phải biết rằng thời điểm trước khi Phệ Kim Trùng tiến hóa, là việc trước khi đến Ngoại Tinh Hải.

Chẳng lẽ là… là mấy lão quái vật ở Hư Thiên Điện, truy tung tới đây?

Nghĩa tới đây, trong lòng Hàn Lập bỗng rùng mình, thần sắc không khỏi đại biến.

Nếu thật sự đúng như vậy, tình huống thật sự không ổn.

Trầm ngâm tại chỗ trong chốc lát, Hàn Lập đột nhiên giẫm chân, không chút dấu hiệu chợt bay lên không.

Sau đó, hắn hóa thành một đạo cầu vồng, hướng về phía vụ hải tiểu đảo phá không mà bay đi.

Trong độn quang, thần sắc Hàn Lập như thường, khóe miệng hàm ẩn một tia cười lạnh.

Mới vừa rồi suy nghĩ cẩn thận.

Chuyện Trùng Ma, mặc kệ là Bích Vân Môn đang làm trò quỷ, hay là lão quái vật nghĩ muốn buộc hắn hiện thân, cũng không cần quá để tâm tới.

Bởi vì tình hình của Ngoại Tinh Hải, cùng chuyện thâm uyên yêu thú trở nên có chút quỷ dị, mà hắn vốn cũng định trở về động phủ, nên nhân tiện khổ tu một ít năm tháng không ra ngoài.

Nhờ đó có thể một mũi tên hạ hai con chim, mà né qua giai đoạn tối nguy hiểm này.

Mà chỉ cần tu vi của hắn tăng tiến, cho dù có mang cái hung danh hách hách này, thì có ai có dũng khí dám bắt hắn?

Tu tiên giới vốn là cường giả mới có quyền nói chuyện!

Ôm loại ý nghĩ này, trong lòng Hàn Lập không có bất cứ cái gì chần chừ một đường bay thẳng.

Cùng lúc đó, tại một gian trong mật thất thuộc Hắc Thạch Thành của Kỳ Uyên Đảo, đang có hai người ẩn tại một nơi bí mật, đang thần bí nói chuyện với nhau.

“Tề huynh. Hiện tại cũng đã qua hai ba năm, phương pháp của ngươi có vẻ không dùng được. Tại hạ cũng không thể ở chỗ này hao phí bảy tám năm, mà chỉ chờ tiểu tử này mắc câu” Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, rất không kiên nhẫn nói.

“Điểu đạo hữu, việc này cấp bách không được, thần thức ngươi không phải mỗi ngày đều quét các ngóc ngách của Hắc Thạch Thành sao? Tiểu tử nọ nếu như cải trang tiến vào thành này, nhất định sẽ không qua được mắt huynh” Thanh âm người kia có chút khàn khàn, trầm giọng nói.

Chủ nhân của thanh âm đầu tiên, rõ ràng chính là Cực Âm Tổ Sư nhiều năm không gặp.

Hắn lúc này, bộ dáng vẫn là một người trung niên khuôn mặt tái nhợt. Chỉ là thần sắc âm trầm cực kỳ. Trong mắt ẩn hiện một tia bất mãn.

“Hừ! Điểu mỗ dựa theo phương pháp Tề huynh, phái vài tên đệ tử giả mạo tiểu tử kia giết người đoạt bảo khắp nơi, nhưng là không có hiệu quả chút nào. Không phải là Tề huynh có mục đích khác, cố ý giấu diếm chứ. Điểu mỗ cũng không tin, một cái Bích Vân Môn lớn như vậy, tìm một tu sĩ Kết Đan Kỳ lại khó khăn đến như thế” Vẻ mặt Cực Âm Lão Tổ không đồng tình nói.

“Khụ! Lời này của Điểu huynh thật oan uổng cho tại hạ, Tề mỗ cùng Điểu đạo hữu tương giao cũng không chỉ một hai năm, lẽ nào tại hạ là người như thế. Huống hồ, vốn bổn môn cùng tiểu tử nọ có thâm cừu đại hận, nên sẽ không buông tha việc truy bắt người này” Chủ nhân của thanh âm khàn khàn, là một vị đạo sĩ trung niên mặc đạo bào thêu đồ án bạch hạc, vẻ mặt hơi tái. Nhưng bên ngoài lại phủ một tầng hào quang sáng ngọc, nhìn cũng có vẻ khí thế bất phàm.

“Bất quá, Điểu đạo hữu, Tề mỗ cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc tên tiểu tử kia đã làm gì chọc giận đạo hữu, khiến Điểu huynh không tiếc mạo hiểm lẻn vào Thiên Tinh Thành. Sau đó truyền tống đến tận đây, đạo hữu vẫn lấy cớ lệnh tôn chết trên tay người này, hàm hồ không nói, Tề mỗ thật sự không quá tin tưởng” Đạo sĩ phảng phất nhớ tới cái gì, đột nhiên cười tủm tỉm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dân buôn đồ âm
Phần 25 Tống Long cơ cau mày một cái, nói cũng có thể là người tâm thần. Tôi nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy như thế. Tống Long Cơ hỏi tiếp theo tôi định làm gì? Tôi nói, nếu biết đám kia đều là người, chúng ta cũng không cần phải sợ hãi nữa. Tóm lại, chủ nhân sợi dây chuyền khẳng định sẽ còn quay lại Chim Quyên lâu hấp thu vong linh. Đến lúc đó chúng ta theo dõi nơi đó là được. Tống Long Cơ nói, tối nay hắn sẽ đi cùng chúng tôi, hắn mang theo súng, sẽ bảo vệ an toàn cho mọi người. Tôi bảo A Cơ đưa mấy tấm ảnh chụp ba người tự...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Miêu Nghị – Quyển 10
Phần 25 Hắn vừa đứng dậy, những người khác của Mộc Hành cung lại vây lại, mọi người điều tra, sau khi xem xét phát hiện thật sự đã chết rồi, hơn nữa còn chết rất thê thảm, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng thành một đống nát bét. Không giống như ta giết, không phải các ngươi vừa rồi chữa thương cho hắn, động tay chân gì chứ? Miêu Nghị nhìn đám người của Tiên Hành cung, đột nhiên trả đũa. Ngươi nói gì? Đám người của Tiên Hành cung trong nháy mắt nổi giận. Làm sao? Muốn dùng thế hiếp bức người sao? Miêu Nghị vừa lên tiếng, người bên phía Mộc Hành cung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 25 Từ Đường Nhiên tinh lực chủ yếu đặt vào những việc mà Miêu Nghị âm thầm sai hắn làm, thứ hai là triều đình, còn về chuyện ở địa bàn Hầu gia chỉ cần giữ liên lạc với Long Tín là được. Đúng như Miêu Nghị nói với Từ Đường Nhiên, hắn không quá mức đặc biệt đề bạt đám người Phục Thanh những người này toàn bộ đều nhậm mệnh vị trí Đô thống, nhưng địa bàn nắm giữ đều là nam quân chiến lược yếu địa, đều là tinh môn quan ải trọng yếu của Nam Quân Cảnh Nội trọng yếu. Đến lúc này, dưới sự âm thầm nhúng tay can thiệp của Hạ Hầu gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng