Hàn Lập - Quyển 6

Phần 3

Vừa nghe thanh âm người này, Hàn Lập ngẩn ra, trong lòng lấy làm kinh ngạc.

Tiếp theo đó mặt nước phía dưới khẽ dao động, sau khi bạch quang chợt lóe, một tu sĩ từ bên dưới chậm rãi bay lên.

Người này mặc y phục màu trắng của Tinh Cung, tóc đen dài tới vai, trên đầu buộc một sợi dây ngọc, thần sắc thong thả nhìn Hàn Lập.

Nhưng khi Hàn Lập nhìn thấy rõ mặt người này thì khuôn mặt hắn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Người này có khuôn mặt trắng như ngọc, mắt phượng mày ngài, thân hình mềm mại, đúng là một người tuyệt mỹ. Nhưng cái làm Hàn Lập không thể tin được đó là hắn không cách nào phân biệt được người này là nam hay nữ.

Nếu nói người này là nữ, thì người này khóe miệng lại như cười cười, nhấc chân giơ tay đều lộ ra vẻ tiêu sái. Nhưng nếu nói hắn là nam thì dung nhan lại quá mỹ lệ, khuôn mặt tỏa ra một mị lực tạo nên một sức hấp dẫn chí mạng với nam nhân.

“Không biết đạo hữu tôn tính đại danh là gì. Tại hạ là Ngoại sự chấp pháp của Tinh cung Lăng Ngọc Linh, đa tạ đạo hữu đã ra tay cứu mạng!”

Thanh âm của người này phát ra rất dễ rung động lòng người. Chỉ có điều thanh âm cũng trung tính khiến cho Hàn Lập nhíu mày đau đầu, trong lòng không ngừng lẩm bẩm.

Người này khiến cho Hàn Lập bất giác nhớ tới Điền Bất Khuyết của Thiên Nam ma đạo Hợp Hoan Tông.

Nhưng nếu nghĩ kỹ một chút thì hai người này lại hoàn toàn không giống nhau.

Điền Bất Khuyết mặc dù cũng có thân hình tuyệt mỹ nhưng cử động thanh âm lại không khiến cho người ta không cách nào nhìn ra thân phận nam nhân của hắn.

Còn tên gia hỏa Lăng Ngọc Linh đang đứng trước mặt, mặc dù động tác hoàn toàn giống nam nhân nhưng bên trong lại như ẩn chứa vẻ phấn son. Huống chi thanh âm lại nhẹ nhàng mềm mại, thật khó để người ta phân biệt.

“Tại hạ Hàn Lập. Vừa rồi chỉ là tiện tay mà thôi, nếu không phải đối phương bức bách quá đáng thì Hàn mỗ cũng sẽ không xuống tay độc ác như vậy” Trong thâm tâm Hàn Lập mặc dù kinh dị nhưng sắc mặt vẫn không chút biểu tình nói.

“Bất kể như thế nào thì Lăng mỗ đối với đạo hữu vẫn cảm kích vạn phần” Lăng Ngọc Linh thản nhiên cười, lơ đãng lộ ra vẻ phong tình.

Hàn Lập nhìn thấy nụ cười này trong lòng bất giác ớn lạnh. Dưới tình huống không rõ nam hay nữ như thế này khiến cho Hàn Lập đối với cái đẹp của đối phương chỉ đành nhắm mắt cho qua.

“Đạo hữu sao lại vội vã đi như vậy, không lẽ người muốn đi Thiên Tinh thành sao? Hiện tại nơi đó đang bị giới nghiêm rất khó tiến vào. Đạo hữu nếu không chê thì Lăng mỗ nguyện lòng dẫn đạo hữu vào trong thành coi như là báo đáp ân cứu mạng” Lăng Ngọc Linh thu lại nụ cười, hai mắt sau khi khẽ lưu chuyển nghiêm túc nói.

Đối phương nói lời này đúng là ngoài ý muốn của Hàn Lập.

Bất quá hắn suy nghĩ rất nhanh. Người này đồng ý dẫn mình vào thành nguyên nhân chủ yếu là do mình vừa tiêu diệt hai tu sĩ của Nghịch Tinh Minh.

Điều đó chứng tỏ giữa mình với Nghịch Tinh Minh không có chút quan hệ.

Hiện tại, đối phương đã chủ động đề nghị đương nhiên Hàn Lập cũng không từ chối. Hàn Lập ra vẻ suy nghĩ rồi từ từ nói.

“Động phủ của Hàn mỗ chính là tại Thiên Tinh thành. Hiện tại gấp gáp lên đường chính là để quay về phủ. Nếu như đã không có cách nào vào trong thì có lẽ phải nhờ Lăng đạo hữu một lần vậy”.

“Tốt lắm. Đạo hữu đã không chút do dự tiêu diệt hai người kia tự nhiên không cần phải chứng minh tư cách nhập thành, Tinh Cung chúng ta rất hoan nghênh đạo hữu! Chỉ là tu sĩ truy sát lần này không chỉ có hai người bọn họ mà còn có mấy người nữa pháp lực cũng không yếu. Chúng ta tốt nhất mau chóng rời khỏi nơi đây” Lăng Ngọc Linh vừa nghe Hàn Lập nói như vậy tức thì cười khanh khách, trong lúc nhất thời sóng mắt lưu động mà nhìn.

Lần này Hàn Lập không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu. Hai người hóa thành thanh bạch hai đạo quang mang bay đi về hướng Thiên Tinh thành.

Trên đường đi Hàn Lập vừa tò mò, vừa cẩn thận chăm chú quan sát đối phương.

Tà áo của Lăng Ngọc Linh mặc khá rộng, từ ngoài nhìn vào khiến người ta không thể nhìn ra một chút đặc tính nam hay nữ. Chỉ có điều, sau khi tỉ mỉ quan sát thì Hàn Lập phát hiện ra hắn không hề có yết hầu.

Nhưng nếu chỉ dựa vào điểm này thì không thể khẳng địn đối phương là nữ. Bởi vì theo Hàn Lập biết thì trên thế gian có một công pháp quỷ dị có thể điên đảo âm dương, có công dụng thay đổi một số bộ phận đặc biệt giữa nam và nữ. Người này không phải là sẽ tu luyện thứ công pháp này chứ!

Trong đầu Hàn Lập bất giác có suy nghĩ cổ quái này.

Tựa như biết Hàn Lập đang chú ý quan sát mình, Lăng Ngọc Linh bất giác hướng về phía Hàn lập mà cười cười, khiến cho hắn xấu hổ mà quay đầu đi nơi khác.

“Đạo hữu bên người có hai kiện cổ bảo, xem ra quả là người được ông trời ưu ái. Không biết đồng hoàn cổ bảo có lai lịch như thế nào. Tại hạ mặc dù cũng có may mắn thấy qua vài món cổ bảo nhưng chưa từng thấy thứ nào lại có thần thông như thế cả” Lăng Ngọc Linh vừa thi triển độn quang, vừa như vô ý hỏi Hàn Lập.

“Không có gì, chỉ có so với người thường thì có cơ duyên hơn một chút thôi” Hàn Lập đương nhiên là không nói thật, sắc mặt không đổi trả lời cho qua chuyện.

“Ha ha, bất quá đạo hữu có thể một mình hạ sát hai tu sĩ đồng cấp như vậy đúng là không tầm thường chút nào. Không biết Hàn đạo hữu có hứng thú gia nhập Tinh Cung chúng ta hay không? Tại hạ có thể tiến cử cho đạo hữu gia nhập” Lăng Ngọc Linh thấy Hàn Lập không muốn trả lời, chỉ khẽ cười không miễn cưỡng, rồi sau đó chuyển sang chiêu dụ.

Hàn Lập đang độn quang nghe thấy như vậy bất giác nhíu mày.

Vị Lăng Ngọc Linh này tựa hồ như không dễ đối phó! Ban đầu thì chủ động dẫn mình vào thành, bây giờ lại đưa ra cho mình một vấn đề khó trả lời.

Hiện tại gia nhập làm tu sĩ Tinh Cung chẳng phải là làm chốt thí cho người ta sao. Hàn Lập nói sao đi nữa cũng không muốn tự mua dây để trói mình.

Vì vậy, suy nghĩ một chút, Hàn Lập ho nhẹ một tiếng rồi nói:

“Mặc dù tại hạ với quý cung ngưỡng mộ từ lâu nhưng Diệu Âm môn với tại hạ đã từng có đại ân. Hàn mỗ thân là khách khanh trưởng lão của Diệu Âm môn nên chỉ sợ không tiện, thật lòng xin lỗi!” Hàn Lập không chút khách khí mang Diệu Âm môn ra làm tấm bia để đỡ đạn.

“Không sao, Hàn đạo hữu có thể giữ lời với người ta như thế thật khiến cho Lăng mỗ bội phục. Nhưng Tinh Cung chúng ta bất kỳ lúc nào cũng hoan nghênh người như đạo hữu gia nhập” Lăng Ngọc Linh thấy Hàn Lập uyển chuyển từ chối sắc mặt không hề bất mãn, mà chỉ bình thản cười cười rồi trò chuyện cùng Hàn Lập về những bí văn thú sự của Loạn Tinh Hải chứ cũng không nói gì về chuyện giữa Tinh Cung cùng Nghịch Tinh Minh nữa.

Thấy đối phương chuyển biến nhanh như vậy, Hàn Lập đương nhiên mừng rỡ nhẹ nhàng ứng phó.

Hai người cứ như vậy trò chuyện cho tới khi Thiên Tinh thành hiện ra trước mặt. Nhìn thấy Thiên Tinh thành, trên khuôn mặt cả hai không khỏi lộ vẻ vui mừng.

Nhưng khi hai người còn chưa kịp tiếp cận thì không biết từ đâu bay đến một đội tu sĩ gồm bốn nam một nữ.

Dẫn đầu là một trung niên tu sĩ Kết Đan sơ kỳ sắc mặt vàng vọt, còn những người khác thì chỉ cấp độ Trúc Cơ kỳ.

“Tham kiến Lăng hộ pháp” Bốn người Trúc Cơ kỳ nhận ra Lăng Ngọc Lình vội bay tới cúi người thi lễ.

Xem ra cái người nam không ra nam, nữ không ra nữ này danh tiếng tại Tinh Cung có vẻ không hề nhỏ.

Vị tu sĩ sắc mặt vàng vọt kia cũng vui mừng bước tới hỏi:

“Lăng sư đệ người không sao chứ? Sư huynh nhận được tin Nam Minh đảo bị tập kích khiến cho ta rất lo lắng. Ồ! Vị đạo hữu này là ai vậy?”

Tu sĩ mặt vàng xoay chuyển ánh mắt. Có chút nghi ngờ đảo qua đảo lại trên người Hàn Lập.

“Ta trên đường đi bị hai tu sĩ của Nghịch Tinh Minh truy sát, may mắn nhờ vị Hàn đạo hữu này ra tay tương cứu. Đồng thời động phủ của Hàn đạo hữu chính là được thiết lập tại Thiên Tinh thành. Vì vậy ta mới cùng Hàn đạo hữu trở về đây. Thế nào, không có vấn đề gì chứ?” Lăng Ngọc Linh lãnh đạm nói.

Không biết là do đi trên đường lao lực hay sao mà lúc này sắc mặt của hắn cso vài phần trắng bệch ra hơn so với lúc trước khi Hàn Lập nhìn thấy, khiến cho người ta ngầm cảm thấy có chút nhu nhược yếu đuối.

“Nếu đã là ân nhân cứu mạng của Lăng sư đệ thì đương nhiên là không có vấn đề. Lăng sư đệ, ngươi bị thương sao?”

Tu sĩ mặt vàng ra vẻ lo lắng quan tâm. Điều này lọt vào mắt Hàn Lập khiến cho hắn trong lòng không khỏi chợt động.

“Không sao, mắc dù bị đối phương dùng pháp bảo đánh trúng một chút, nhưng ta có Thiên Hương Tác hộ thân, vì vậy không có gì đáng ngại” Khuôn mặt tuyệt mỹ của Lăng Ngọc Linh thoáng hiện chút màu hồng nhưng thần sắc lại càng thêm lạnh lùng.

“Ta có một viên Thiên Linh đan, Lăng sư đệ, người hãy dùng trước đi cho đỡ phải tổn hao nguyên khí” Tu sĩ mặt vàng nghe xong như càng thêm lo lắng. Thoáng một chút chần chờ, hắn lấy ra một cái bình nhỏ ân cần đưa tới.

Lăng Ngọc Linh vừa nhìn thấy, sắc mặt bất giác trầm xuống tựa như muốn nổi giận. Nhưng sau đó hắn như nghĩ tới điều gì, đột ngột chuyển giận thành vui nói:

“Vậy sư đệ tạ ơn sư huynh đã tặng thuốc. Ta hiện tại muốn tiến cung để bẩm báo tình hình về Nam Minh đảo. Vị Hàn đạo hữu này nhờ sư huynh thay ta dẫn vào thành. Sư huynh nhất định phải thay ta chiêu đãi thật tốt ân nhân cứu mạng của ta” Lăng Ngọc Linh khẽ đưa bàn tay trắng muốt như ngọc mỉm cười nhân lấy tiểu bình, khuôn mặt phảng phát như hoàn toàn trở thành một nữ nhân, cả người tỏa ra một nét phong tình vạn chủng.

“Không vấn đề. Hôm nay chính là ca của Vương trưởng lão, ông ấy sẽ không làm khó sư đệ đâu. Vị Hàn đạo hữu này cứ giao cho sư huynh là dược rồi” Tu sĩ mặt vàng thấy Lăng Ngọc Linh đột nhiên mềm mại nói với mình như vậy bất giác hưng phấn vỗ ngực bảo đảm.

Hàn Lập thấy tình cảnh như vậy, khuôn mặt bất giác lóe qua một tia dị sắc.

Không lẽ người này thật là nữ nhân sao? Bằng không sao tu sĩ mặt vàng kia lại tỏ ra mê mẩn tới như vậy?

Trong lòng Hàn Lập cực kỳ nghi hoặc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Phần 3 Ông lái buôn trà đã dậy sớm và lên đường đi làm ăn từ lâu. Chúng tôi đánh răng rửa mặt xong thì thấy chủ quán đã chuẩn bị giúp khá nhiều lương khô, có cả thảo dược phòng sâu bọ nữa, lại còn bảo Khổng Tước dẫn đường, đưa chúng tôi đến cửa hang động ở chân núi Già Long, chỗ có một rừng tre khá rộng, có thể chặt vài cây bương vầu để đóng bè. Chúng tôi luôn miệng cảm ơn chị chủ quán, rồi mang vác trang thiết bị tiến vào cánh rừng sau lưng quán trọ Thái Vân. Rừng ở đây chủ yếu toàn cây long não hương, rồi đến cây hương quả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lăng Tiếu – Quyển 27
Phần 3 Thực lực bây giờ của nó đã tăng vọt lên, trực tiếp đạt tới thập nhất giai đỉnh phong, một lần tăng lên tới hai bậc, lại dùng thần thú chi uy của nó, cho dù là cường giả đỉnh phong như Lôi tộc lão tộc trưởng cùng Lôi Tiếu Cương gặp phải đều phải nhượng bộ lui binh! Lăng Tiếu nhìn Hỗn Độn Chân Long uy vũ này, lại nghĩ tới Long Vương của Kim Long nhất tộc cùng đầu Băng Long đỉnh phong từ trong băng sơn mười vạn năm kia, đây rõ ràng là tồn tại cao nhất rồi. Chỉ là không biết cuối cùng một đầu nào sẽ cường hãn hơn, hắn cũng nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 39
Phần 3 Mà tại khắc này ảo ảnh xé nứt hư không quanh thân Kim La cũng bành trướng, hình thành một tôn hư ảnh Phật tượng cự đại. Chỉ thấy trên song chưởng hợp mươi của Kim La, ngón vô danh cùng ngón út vừa rụt lại, đồng thời ngón trỏ chọc ra, hư ảnh Phật tượng cũng chọc ra chỉ ảnh không lồ, như một tòa núi nhỏ bay ra, chỉ hướng Ly Hoa đang lao xuống trong bầu trời. Phốc! Ly Hoa phun ra một ngụm máu tươi, tạo thụ trọng kích, bị đánh bay ngược trở lại. Ôn Hoàn Chân làng không lao xuống khẽ vung tay áo, một đạo phích lịch hàn quang như lôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng