Hàn Lập - Quyển 6

Phần 40

Mấy cây Bạn Yêu Thảo bị hắn nhắm trúng liền bay về phía hộp ngọc.

‘Cạch’ một tiếng vang lên.

Hàn Lập đóng nắp, cầm cái hộp trong tay, không giấu nổi vẻ mừng rỡ.

Dễ dàng lấy được Bạn Yêu Thảo thực sự là việc ngoài ý muốn.

Nhưng mà nơi này không thể ở lâu, Hàn Lập lập tức quay đầu, muốn bay ra khỏi nơi này thì một thanh âm nhàn nhạt từ phía sau vọng tới.

“Ngươi mai phục tại vùng phụ cận lâu như vậy không ngờ lại chỉ vì một vài cây cỏ mà thôi, nhân loại tu sĩ thật đúng là kỳ quái.” Một giọng nói nam tử lạ lẫm vang lên.

Sắc mặt của Hàn Lập đại biến, vô cùng khó coi.

Nhưng sau đó hắn nhanh chóng trấn tĩnh, thân hình lóe lên, thần tình âm trầm, xoay người lại.

Đập vào mắt hắn chính là bộ dáng của một yêu tộc mặc áo xanh, đang tò mò nhìn hắn.

Thấy rõ tướng mạo của đối phương, miệng Hàn Lập chợt khô khốc.

Yêu tộc kia đội mũ quan màu bạc, chân mang giày, ngoại trừ hai mắt nhỏ xanh biếc, mũi nhọn và dài thì các bộ phận còn lại chẳng khác gì một người bình thường.

Mí mắt Hàn Lập giật giật vài lần.

Đây cơ hồ đã hoàn toàn là người rồi, đâu còn nhận ra hình dáng yêu thú nữa, đây đâu có khả năng là yêu thú cấp tám, chẳng lẽ nó là yêu thú cấp chín, cấp mười như trong truyền thuyết?

Thân thể Hàn Lập có chút cứng ngắc, bản thân mặc dù có Ngũ hành hoàn và một đám phi trùng nhưng dù thế nào cũng không dám ra tay trước.

“Các hạ đã sớm phát hiện ra tại hạ?” Âm thanh Hàn Lập khàn khàn, vô cùng khó nghe.

Nhưng yêu tộc đối diện vừa nghe thấy điều đó vội vàng bật cười.

“Không sai, ngày mà ngươi tới, ta đã phát hiện ra ngay. Ta tưởng ngươi chỉ là tu tiên giả vô tình đi qua nên hoàn toàn không chú ý đến. Ai ngờ ngươi lại trú ngụ trên mỏm đá kia không chịu đi, điều này khiến cho Phong mỗ cảm thấy vô cùng hứng thú” yêu tộc áo xanh mở miệng, lộ ra hàm răng trắng muốt.

Không biết có phải là ảo giác hay không nhưng khi nhìn thấy hàm răng đó của yêu tộc, Hàn Lập mơ hồ cảm thấy kinh hãi.

“Họ Phong? Nói như vậy thì hắn chính là Liệt Phong Thú đã trưởng thành.” Tâm tình Hàn Lập trầm xuống nghĩ ngợi.

“Một khi đã như vậy tại sao lại không sớm ra tay?” Hàn Lập miễn cưỡng hỏi.

“Ta đã muốn sớm gặp đạo hữu nhưng ta lại vừa mới trải qua giai đoạn biến thân tầng thứ hai, còn đang củng cố hình thể nên không thể miễn cưỡng xuất hiện. Hôm nay ta vừa mới hoàn thành xong tu luyện, định tiến ra ngoài nhưng không hề nghĩ tới đạo hữu lại tự mình tiến vào trong này. Thật là có chút khiến cho Phong mỗ ngoài ý muốn” Liệt Phong Thú trên mặt hiện ra một nụ cười quỷ dị.

“Biến hóa tầng hai? Chẳng lẽ vừa tiến vào cấp chín?”Mặt Hàn Lập trắng bệch, bàn tay nắm ngũ hành hoàn kia bất giác chảy mồ hôi lạnh.

“Cấp chín? Cái này là do loài người các ngươi tự phân cấp mà thôi. Không sai, chúng ta hóa hình giai đoạn hai chính là yêu thú cấp chín.” Vị Liệt Phong Thú trưởng thành kia chớp mắt, tùy tiện hồi đáp.

Nghe đối phương thản nhiên thừa nhận như thế, Hàn Lập liền im lặng nhưng sau một lúc khóe miệng hắn bỗng nhiên nhếch lên cười khổ.

Nếu là yêu thú cấp tám thì hắn có có một cơ hội sống sót nhưng đối mặt với yêu thú cấp chín thì hắn hoàn toàn đã quẳng đi ý niệm rời đi.

Xem ra mạng sống của mình thực sự khó mà giữ được.

Nghĩ đến đây, Hàn Lập cũng không nói nhiều lời, đột nhiên hé miệng, phun ra mười đạo thanh quang, bay xung quanh thân hình hắn.

Tiếp theo cánh tay hắn nhấc lên, muốn quẳng túi linh thú ra.

Nhưng ngay lúc này, yêu tộc đối diện bỗng di động.

Mắt Hàn Lập hoa lên, bàn tay nhẹ hẫng, túi linh thú đã bị đối phương đoạt mất.

Mấy khẩu phi kiếm hộ thân tuy cực kỳ thông linh, ngăn trở trước thân hình nhưng tốc độ đối phương thực sự quá nhanh, vẫn chưa kịp chém xuống thì đối phương đã quay về chỗ cũ.

Hàn Lập hoảng sợ, sắc mặt phát xanh.

Hắn như thế nào lại quên mất một điều, Liệt Phong Thú nguyên bản là yêu thú cấp cao nổi tiếng về mặt tốc độ.

Với tốc độ của Liệt Phong Thú cấp chín, cộng thêm cự ly ngắn như vậy, chỉ sợ không khác gì “thuấn di” (dịch chuyển tức thời), hắn làm sao mà khiến đối phương trọng thương được.

Trong khoảnh khắc các loại ý nghĩ hỗn loạn xuất hiện trong đầu của Hàn Lập.

Sắc mặt hắn xanh mét, xuất hiện một tia huyết sắc cực kỳ dị dạng.

Cánh tay hắn án tại túi trữ vật, một quả Kim Ti cầu lấp lánh liền xuất hiện ở trong tay.

Hàn Lập nhanh chóng giương tay lên, đem quả cầu này nuốt vào trong bụng, sau đó lạnh lẽo nhìn yêu tộc đối diện, một từ cũng không nói.

Hắn đã nghĩ qua, trước khi chết nhất định phải dùng Ích Tà Thần Lôi châm ngòi khiến cho Kiền Lam châu nổ tung.

Cho dù không thể cùng đối phương đồng quy vu tận, nhưng tuyệt đối sẽ khiến cho tên Liệt Phong Thú kia bị thương nặng.

Liệt Phong Thú thấy cử chỉ kỳ quái kia của Hàn Lập, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng sau đó cười cười như không thấy gì.

“Hắc hắc! Đạo hữu hà tất phải nóng lòng như thế, ta đâu có nói sẽ gây bất lợi đối với đạo hữu!” Hắn cầm túi linh thú, tùy ý quẳng đi, sắc mặt quỷ dị nói.

“Vậy là có ý gì? Yêu tộc các người không phải đang tiêu diệt tu sĩ nhân loại hay sao?” Hàn Lập nhíu mày, thanh âm lạnh lùng hỏi.

Hắn thực không muốn trước khi chết còn bị đối phương trêu đùa.

“Hiện tại khai chiến với nhân loại các ngươi chỉ là sự tình của hải tộc phụ cận. Phong mỗ không thuộc quản hạt của chúng. Ta tạm thời định cư ở nơi này là do thích thú Lân Hỏa đàm ở đây mà thôi.” Liệt Phong Thú nhếch mép, lắc lắc đầu giải thích.

Hàn Lập lập tức ngẩn ra.

Lúc này hắn mới nhớ ra, Liệt Phong Thú là loại yêu thú trung gian giữa hải thú và yêu điểu, đúng là không hoàn toàn thuộc về hải thú. Đồng thời nghe khẩu khí của đối phương thì dường như cũng không phải là yêu tộc bản địa.

Chẳng lẽ đối phương thực không có ý muốn giết chết mình? Sắc mặt Hàn Lập trở nên bất định.

Một lát sau hắn mới phất tay, thu hồi phi kiếm vào trong người, thần sắc có chút hòa hoãn.

Nếu phi kiếm không thể đối phó đối phương, tốt nhất đừng nên phiền phức, rắc rối. Nếu đối phương lừa gạt mình thì dẫn phát Kiền Lam châu tự bạo là được.

Vừa thấy Hàn Lập đem pháp bảo thu hồi lại, Liệt Phong Thú lộ ra vẻ mãn ý.

“Ta rất thích giao hảo với nhân loại thông mình. Cái này trả lại cho ngươi.” Yêu thú căn bản không xem thử trong túi linh thú kia có vật gì, liền đem nó quẳng về phía Hàn Lập.

Hàn Lập vươn tay đón lấy, trong lòng an tâm hơn một chút.

“Đạo hữu có hứng thú làm khách ở động phủ của tại hạ hay không, đây là lần đầu tiên Phong mỗ mời tu sĩ nhân loại đó!” Yêu tộc giương mắt nhìn Hàn Lập. Nói ra một câu ngoài ý liệu đối với hắn.

Mặc dù Liệt Phong Thú nói năng khách khí như vậy nhưng Hàn Lập sao dám cự tuyệt, chỉ có thể cười khổ gật gật đầu.

Liệt Phong Thú thấy Hàn Lập đáp ứng, trên mặt lộ ra vài phần vui mừng.

Hắn không nói hai lời, nhấc tay lên, một quang cầu màu xanh xuất hiện ở trong lòng bàn tay, tiếp theo quang cầu đột nhiên biến lớn, đem Hàn Lập bao bọc vào trong.

Trên mặt của Hàn Lập lóe lên một tia dị sắc nhưng không phản kháng lại, mắt thấy thanh quang đem hắn kéo gần đến bên cạnh Liệt Phong Thú.

‘Phốc’ một tiếng, quang cầu trực tiếp đem hai người tiến vào bên trong hồ nước, sau đó hạ thẳng xuống.

Bởi vì toàn thân quang cầu phát ra ánh sáng nên Hàn Lập có thể nhìn rõ thế giới dưới nước gần đó.

Không biết có phải là do sự quái dị của loại nước trong hồ hay không mà phụ cận ngoại trừ một loài quái ngư màu trắng to bằng nắm tay thì Hàn Lập chẳng trông thấy loài cá nào khác nữa, chứ chưa nói đến mấy dạng như tôm, cua.

Liệt Phong Thú thấy Hàn Lập dường như rất tò mò đối với cảnh sắc của hồ nước liền cười nhạt, không nói năng gì cả.

Sau thời gian khoảng một bữa cơm, quang cầu ngừng lại, sau khi khẽ rung động thì hướng về một bên bay đi.

Trong nháy mắt một cái cửa đá màu đen cực lớn xuất hiện trước mặt, bên trên cửa đá có bạch quang lấp lóe, xem ra đã bị hạ cấm chế.

“Đến rồi, đây là động phủ của Phong mỗ, mong đạo hữu không nên chê cười.” Liệt Phong Thú chỉ cửa đá, cực kỳ khách khí nói.

Hàn Lập cười miễn cưỡng, không nói thêm gì.

Mắt thấy quang cầu trực tiếp đập vào cửa đá, sau đó cửa đá lập tức tự động mở ra.

Lập tức quang cầu xuyên qua một tầng bạch quang, đem nhị nhân tiến vào một cái thông đạo khô ráo.

Thông đạo này phát ra hào quang ngũ sắc, trên thạch bích có gắn các viên trân châu to lớn, ánh sáng giao thoa lẫn nhau, giống như ban ngày vậy.

“Đạo hữu, xin mời!” Liệt Phong Thú thấy Hàn Lập lộ ra thần sắc kinh ngạc, không nhịn được có chút tự đắc.

Mấy viên trân châu kia không phải là loại bình thường, đều do hắn thâm nhập vào đáy biển sâu, tìm các loại sò hến thông linh đã sống hàng ngàn năm để hạ thủ mới lấy được, tất cả đều có công hiệu tị thủy, ích hỏa.

Hàn Lập nhìn nhìn thông đạo trước mặt, trong lòng vạn phần không muốn đi tới nhưng bên cạnh là cửu cấp yêu thú đang nhìn nên đành phải miễn cưỡng bước vào.

Liệt Phong Thú không nhanh không chậm đi theo sát sau hắn.

Thông đạo cũng không tính là quá dài, trong nháy mắt Hàn Lập đã đi đến đại sảnh lớn được trang hoàng các sắc, các dạng san hô cực kỳ diễm lệ.

Ở giữa của đại sảnh có đặt một cái bàn bằng ngọc màu trắng lấp lánh, còn có vài cái ghế cũng dùng loại ngọc đó đẽo thành, bốn phía có bày mấy cái tiểu đỉnh hơi hướng cổ xưa, trong mỗi đỉnh có một cây hương to màu đen, phảng phất tỏa ra mùi thơm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nữ siêu anh hùng - Tác giả The Kid
My là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, hiền lành. Cô đang học trong trường đại học. Ở trong trường, cô nổi tiếng là một cô gái học giỏi nhưng tính cách khờ khạo, ngây thơ. Khi cô đeo mắt kính vào nhìn mặt cô ngố hơn bình thường. Bạn bè trong trường có người quý My, nhưng cũng có người không ưa My. My chơi thân với Trọng một chàng trai tốt bụng, hiền lành. Hai người thường hay giúp đỡ nhau trong học tập, rồi đi chơi, đi ăn. Chơi thân với nhau nên dần dần My và Trọng nảy sinh tình cảm với nhau. Mọi người không biết rằng My chính là nữ siêu anh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 22
Phần 40 Trong các đại sơn môn thì người Phi Linh môn đến ít nhất, tính cả Dương Quá thì gồm Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long, Tiểu Long, Tuyết Sư. Nhưng hai nữ nhân Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đến đình viện của Vân Dương tông, Linh Thiên môn đi dạo một vòng rồi lại chạy sang đình viện của Lục Thiếu Du. Sắp xếp xong xuôi Lục Thiếu Du bị Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh kéo ra ngoài đi dạo. Biết lần này Lục Thiếu Du lại phải đi Tổ Yêu lâm nên hai nữ nhân rất muốn ở chung với hắn lâu hơn một ít. Lục Thiếu Du biết rõ lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Tru Tiên
Phần 40 “Xoảng” Một âm thanh giòn tan vang lên trong bóng tối! Lục Tuyết Kỳ mặt lạnh như sương, đứng chắn trước Trương Tiểu Phàm, gắng sức rút kiếm. Thiên Gia xuất hiện Lam quang đột khởi, một cột sáng thanh khiết và rực rỡ, chiếu sáng cả thế giới đen tối ấy. Trong giây lát u quang của các âm linh đang có mặt tức thì đã tiêu tán trước lam quang này, mặc dầu vậy, những âm linh này tựa hồ không có chút gì uý kị, vẫn xông đến từ bốn phương tám hướng. Lục Tuyết Kỳ khẽ hô một tiếng, trên khuôn mặt nhợt nhạt thoáng hiện một nét đau đớn, nhưng ngay lập tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng