Hàn Lập - Quyển 6

Phần 71

So với những động tĩnh lớn của đám mây trắng xám kia thì Hàn Lập bên này hoàn toàn trái ngược lại, cánh tay giơ lên đột nhiên xuất hiện một tầng hắc khí mờ nhạt.

Hắc khí này co vào rút ra không ngừng, dần dần bắt đầu dày đặt lại, cho đến khi đen nhánh như mực. Trên mặt của Hàn Lập lộ ra vẻ trịnh trọng.

Toàn bộ cánh tay phải bắt đầu bành trướng một cách nhanh chóng, trong nháy mắt lớn lên gấp hai ba lần, bên ngoài thậm chí còn hiện ra một tầng huyết quang chói mắt, được hắc khí bao phủ có vẻ quỷ dị vô cùng.

Lúc này Hàn Lập nâng tay nhìn đối phương một cái.

Đám mây trắng xám kia vẫn còn phát ra âm thanh kinh người, liên tục bành trướng lên, trong nháy mắt đã có diện tích hơn hai ba mươi trượng. Vẻ tàn khốc chợt lóe lên trong mắt của Hàn Lập, trong miệng nhẹ nói một chữ ‘Phá’.

Cánh tay to kia đột nhiên co rút lại, sau đó liền phun ra.

Một đạo ánh sáng hai màu đen đỏ từ trong bàn tay bắn nhanh ra. Sau khi rời khỏi tay khoảng mấy trượng liền phát ra âm thanh “lăc rắc”, tạo thành một đạo ánh sáng kéo dài bay đến trước đám mây kia.

Ôn Thiên Nhân dường như ý thức được không ổn, Thanh đồng cổ thuẩn đang dây dưa với thanh cự kiếm trên đỉnh đầu đột nhiên chợt lóe lên, che ở trước đám mây.

Luồng sáng kia cũng không chút nào dừng lại, giống như không hề có vật nào bay qua.

Đồng thuẫn giống như là bùn, không một tiếng động phân làm hai rơi xuống dưới.

Mà sau đó bên trong đám mây kia lại truyền ra một tiếng kêu đau đớn, tiếp theo từ trong đó xuất hiện một khe hở màu đen. Một lát sau đám mây đó vỡ vụn ra như một bức tranh bị xẻ thành hai phần. Mà đạo quang phiến thật lớn kia sau khi trảm lên vân đoàn liền bắn ra hơn mười trượng, sau đó hóa thành từng điểm tinh quang biến mất không còn một mảnh.

Đồng thời trong nữa đám mây kia truyền ra tiếng kêu đầy kinh sợ của Ôn Thiên Nhân.

“Ngươi dám chặt tay ta, ta muốn ngươi phải trả giá bằng cái mạng nhỏ”.

Theo âm thanh này truyền ra, một nửa đám mây liền biến mất, lộ ra một đoạn cánh tay khô héo lơ lửng giữa không trung.

Nhìn ống tay áo thì đó chính là cánh tay trái của Ôn Thiên Nhân.

“Hóa Kiếp Đại Pháp”.

Nhìn thấy như vậy ánh mắt của Hàn Lập co lại, trong đầu liền hiện lên những lời nói về bí thuật của ma đạo này.

Thuật này đem một bộ phận của thi thể tu luyện thành khôi lỗi thế thân, khiến cho không cần ngăn cả mà công kích cũng không cách nào đến gần được cơ thể, chỉ cần thần niệm vừa động có thể khiến cho nó thay bản thân thừa nhận kiếp nạn. Đối phó với tà thuật nguyền rủa càng hiệu quả.

Nhưng bí thuật này nghe nói chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mới có tư cách tu luyện, nhưng đối phương lại có thể thi triển ra bí thuật này khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Còn công kích kinh khủng vừa thi triển ra kia, chính là một trong những bí thuật mà Hàn Lập chọn tu luyện của Huyền Âm Kinh – Âm Ma Trảm.

Thủ đoạn này cùng với “Huyết Linh Toản” có cùng công hiệu.

Đồng dạng đem một bộ phận tinh nguyên trong cơ thể tạo ra uy lực cực kỳ cường đại. Khi cùng người khác đầu pháp sống chết mới có thể phóng xuất ra, không gì không thể phá.

“Âm Ma Trảm” này dựa theo tu vi của người tu luyện nó, tu ngưng tinh nguyên nhiều hay ít cùng với thời gian bồi luyện dài hay ngắn có thể phán đoán được uy lực của nó. Theo truyền ngôn, nếu sau khi có thể ngưng luyện đến cảnh giới cao nhất thậm chí có thể phá không, đánh nát không gian.

Đương nhiên, thủ đoạn công kích chỉ được một lần giống như vậy, người nào lại muốn tổn hao tâm huyết cho nó đây. Ngay cả Hàn Lập cũng chỉ ngưng luyện một ít mà thôi.

Sau hai lần công kích vừa rồi không tạo được hiệu quả gì, Hàn Lập đã đoán được đối đám mây của phương sợ rằng có được công hiệu “di hình hoán vị”. Cho nên mới quyết định thi triển “Âm Ma Trảm” đã bồi luyện có chút thành tựu này.

Nhát trảm này mặc dù không cách nào phá nát hư không nhưng cũng đủ để đối phó với công hiệu “di hình” của đối phương.

Quả nhiên một kích này thật có hiệu quả.

Cho dù đối phương thi triển Hóa Kiếp Đại Pháp tránh khỏi kiếp nạn này nhưng khẳng định nguyên khí tổn thương không nhỏ, hơn nữa tư vị bàn tay bị chặt đứt chỉ sợ không hề dễ chịu gì.

Hàn Lập đang cười lạnh tự dánh giá thì…

‘Bộp’ một tiếng, từ trong đám mây bay ra một mảnh kim quang, đem đoạn tay cụt đang lơ lửng giữa không trung cuốn trở lại.

Hàn Lập ngẩn ra, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, đang suy đoán đối phương có dụng ý gì thì một tiếng rít gào thê lương từ trong đám mây truyền ra. Sau đó đám mây xám trắng kia liền biến mất. Thân hình của Ôn Thiên Nhân liền xuất hiện trở lại.

Hai mắt của Hàn Lập chợt lóe lên, lạnh lùng nhìn qua.

Chỉ thấy Ôn Thiên Nhân đang cầm đoạn tay cụt kia oán độc nhìn hắn. Mà sau lưng hắn có thể mơ hồ nhìn thấy được sáu hư ảnh cao lớn. Hoặc là trên đầu có sừng, hoặc là thân thể có lân giáp, mỗi người đều dữ tợn và kinh khủng. Trêng miệng có răng nanh lộ ra, ma khí quấn quanh thân. Giống như là một thiên ma hàng lâm.

“Lục Cực Chân Ma?”

Sắc mặt Hàn Lập âm trầm thì thào tự nói.

“Hừ! Ngưoi lập tức sẽ biết sự lợi hại của Lục Cực Thánh Tôn. Mặc dù chỉ là sáu ảo ảnh thôi nhưng để đối phó với một tu sĩ Kết Đan Kỳ như ngươi vẫn dư sức” Ôn Thiên Nhân hừ lạnh một tiếng, nhìn một chút qua cánh tay cụt của mình, trên khuôn mặt nho nhã tràn đầy sát khí.

Sau khi vị Lục Đạo Truyền Nhân này tu vi đại thành, hắn chưa bao giờ phải chịu thua thiệt như thế. Thần thông cùng pháp bảo của Hàn Lập cường đại như thế khiến cho hắn khiếp sợ không thôi. Sát khí trong lòng càng nặng thêm.

Hắn đột nhiên cầm đoạn cánh tay bị chặt đứt kia nhấn mạnh lên chỗ bị cụt kia, ảo ảnh của người có sừng ở phía sau lưng hắn hé miệng phun ra một đạo hồng vụ, nhanh chóng bao phủ đoạn cụt kia. Một lát sau, sương mù tản ra, cánh tay khô héo kia liền một lần nữa bình thưởng trở lại, hơn nữa lại có thể hoạt động các ngón tay, nhẹ nhàng di chuyển, dường như đã khôi phục lại như trước kia.

Hàn Lập thấy như vậy không khỏi lộ ra sự khiếp sợ.

Ôn Thiên Nhân nhìn thấy vẻ mặt của Hàn Lập, sự châm chọc chợt lóe lên. Sau đó hắn đột nhiên vung hai tay lên, sáu hư ảnh ở phía sau nhất thời như lớn hơn vài phần, thân hình chúng nó chớp lên, bộ dáng như muốn hành động.

Hàn Lập không cần suy nghĩ nhấc tay lên, hướng đến đỉnh đầu đối phương nhẹ nhàng chỉ một cái.

Hai thanh cự kiếm đang lơ lửng trên không trung sau khi chợt lóe ra quang mang liền chém mạnh xuống, ý muốn đem đối phương chém thành bốn mảnh.

Ôn Thiên Nhân chỉ lạnh lùng nhìn Hàn Lập, coi nhưng không nhìn thấy gì, một chút cũng không ngẩng đầu lên. Nhưng bóng hư ảnh cao lớn nhất, tướng mạo hung ác nhất phía sau liền phi thân lên. Hai cánh tay nhanh như tia chớp chụp lấy, mỗi một tay cầm thấy một thanh cự kiếm vào bên trong.

Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, hai tay bắt một pháp quyết, thanh quang của cự kiếm trong tay của hư ảnh nhất thời nỗi lên, liều mạng giãy giụa không thôi.

Nhưng hai mắt của hư ảnh cao lớn này chơt lóe hồng quang. Hai bàn tay to đột nhiên hợp lại, sau đó ngọn lửa xám từ trong miệng phun mạnh ra, đem hai thanh phi kiếm bao phủ vào bắt đầu luyện chế.

“Hắc hắc! Pháp bảo bị Đại lực chân ma bắt được ngươi cho rằng có thể thu hồi lại sao?” Ôn Thiên Nhân nhìn thấy tình cảnh như thế này không khỏi điên cuồng cười rộ lên. Sau đó không hề do dự hướng đến Hàn Lập chỉ một cái. Năm hư ảnh còn lại chợt lóe lên liền biến mất không thấy bóng dáng. Sau một khắc liền hiện ra bên ngoài vòng bảo hộ của Hàn Lập.

Ôn Thiên Nhân sau đó mới lộ ra bộ dáng như đã nắm chắc thắng lợi, chuẩn bị lệnh cho hư ảnh này tiêu diệt Hàn Lập.

Đối với sự lợi hại của Lục Cực Chân Ma này hắn tin tưởng mười phần. Tin tưởng rằng nếu như sáu hư ảnh này liên thủ đối địch, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng không dễ chịu chút nào.

Nếu không, “Lục Cực Chân Ma” có thể huyễn hóa ra này sao lại xứng đáng với đệ nhất ma công của Loạn Tinh Hải được?

Ngay lúc này ánh mắt của Hàn Lập đột nhiên lạnh lùng, sau khi nhấc hai tay lên, hai đạo kim sắc lôi điện xuất hiện bắn nhanh ra đánh lên hai đạo hư ảnh gần nhất.

Một màn khiến cho Ôn Thiên Nhân không thể tin được xuất hiện.

Hai đạo hư ảnh trong tiếng sấm kia đột nhiên thân hình mờ nhạt dần, trên mặt lộ ra sự thống khổ không chịu nổi. Sau đó ánh sáng tro chớp động liền hóa thành hư vô.

“A!” Ôn Thiên Nhân kinh ngạc kêu lên một tiếng, tưởng rằng do chính minh hoa mắt, không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt.

Ích Tà Thần Lôi trong tay Hàn Lập đã bắn ra một lần nữa lại là hai đạo lôi điện màu vàng. Trong nháy mắt liền bắn đến hai hư ảnh khác, đồng dạng “oành đùng” một tiếng liền bị tiêu diệt.

Đến lúc này Ôn Thiên Nhân mới phản ứng trở lại.

Hắn cực kỳ thương tiếc, vội vàng hét lớn một tiếng xuất ra một đoàn ngân quang trong tay áo bay ra. Đồng thời thúc dục hư ảnh cuối cùng kia vội vàng bay trở lại.

Phải biết rằng hư ảnh của Lục Cấp Chân Ma này mặc dù mượn linh khí vùng phụ cận biến thành, nhưng trong đó cũng có một ít linh lực của bản thân hắn ở bên trong, mỗi khi bị diệt một lần khiến cho tu vi của hắn giảm đi một ít. Mặc dù sau này có thể tu luyện trở lại nhưng lúc này đang đối địch, hắn đã chịu thiệt thòi rất lớn.

Nhưng không chờ ngân quang bay đến trước mặt Hàn Lập, trên đầu hắn lại vang lên tiếng sấm.

Sắc mặt của Ôn Thiên Nhân nhất thời biến đổi, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy hư ảnh trên không trung kia cũng hóa thành một làn khói xanh, mà hai thanh cự kiếm kia cũng đang toát ra vài đạo lôi điện màu vàng, không chút chần chờ chém xuống.

Ôn Thiên Nhân không cần suy nghĩ vội vàng trên thân thể hồng quang chợt lóe lên. “Vù” một tiếng hóa thành một đạo ánh sáng, biến mất tại chỗ. Cự kiếm chém vào khoảng không.

Sau một khắc thân ảnh của Ôn Thiên Nhân hiện ra cách đó hơn mười trượng, xanh mặt nhìn chằm chằm Hàn Lập không thôi. Mà bên ngoài hai chân của hắn không biết từ khi nào đã xuất hiện hai ngọn lửa hồng, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy được một chút thanh quang.

Nhưng lúc này Hàn Lập cũng không có tiếp tục huy động cự kiếm tiếp tục đuổi giết đối phương, bởi vì bạch quang Ôn Thiên Nhân bắn ra đã hóa thanh một cự chung màu bạc thật lớn từ trên trời giáng xuống đỉnh đầu hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 14
Phần 71 Những pháp bảo này cực kỳ cường đại, chính là Thần Chủ chi bảo, Giang Nam tẩy đi Lôi Công lạc ấn, đánh lên lạc ấn của mình, cũng có thể thúc dục mấy phần uy năng. Thiên Hà Thần Chủ khuôn mặt tươi cười đón chào, đưa vào trong đại trận, cười nói: Đình Hạo đạo huynh, Giải Thận đạo huynh, Mục Tuyên đạo huynh, Tang Đạo đạo huynh cũng đã đến, ta còn nghe nói, Tứ Nương, Ôn Độc cùng Phong Hậu cũng ở trên đường tới, còn có mấy vị Thần Chủ đang chạy tới. Nhiều Thần Chủ như vậy đối phó một mình ta, mặt của ta thật đúng là không nhỏ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 9
Phần 71 Đây là... Giang Nam cũng cảm giác được gần kề một chữ “Trấn”, liền cho hắn áp lực lạ thường, chữ “Trấn” đã có chút mơ hồ không rõ, hẳn là lọt vào Đạo Kim Ngọc Bàn ăn mòn, nhưng mà hắn như trước cảm giác được thần tính, thần thức cùng pháp lực của mình, hết thảy lọt vào áp chế thật lớn! Loại trấn áp này, càng nhiều nữa là đối với tâm linh áp chế, để cho người chỉ cảm thấy sau lưng chữ này, có một Thần Đế trấn áp muôn đời sừng sững ở trên Chư Thiên vạn giới, thân hình quảng đại vô biên, uy nghiêm thâm trầm, không dám khinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Chai xà bông kỳ diệu - Tác giả The Kid
Tài và Nhung là hai vợ chồng trẻ, cưới nhau cũng khá lâu. Tài làm nghề chạy xe ôm, còn Nhung đi bán cháo lòng. Hai vợ chồng sống trong một khu nhà trọ. Tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhan sắc Nhung không được đẹp, thân thể cô gầy ốm, nhưng Tài cực kỳ yêu thương vợ mình. Anh luôn mua tặng vợ mấy món quà và luôn tạo cho cô niềm vui. Một ngày nọ, Tài thấy có một ông già bị hai thằng thanh niên côn đồ trấn lột. Anh liền ra tay đánh đuổi hai thằng thanh niên đó, giúp đỡ cho ông già. Ông già lấy một chai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng