Hàn Lập - Quyển 6

Phần 81

“Các hạ gọi nơi này là Âm Minh giới chẳng lẽ trong này cùng Âm Tư chi giới trong truyền thuyết có quan hệ gì, nơi đây rốt cuộc là nơi nào? Pháp lực trên người chúng ta bị cấm, chẳng biết có phương pháp nào để khôi phục lại không? Quan trọng nhất là, tại hạ cũng không muốn ở lại nơi đây mà muốn trở lại bên ngoài, xin trưởng lão chỉ ra một con đường để đi ra” Hàn Lập nhíu mày sau đó hỏi một hơi.

“Trở về? Nếu có thể dễ dàng trở về sao chúng ta còn lưu trong này để mỗi ngày trải qua cuộc sống nhàm chán như vậy? Nơi đây thì đại bộ phận đều là người vừa ra saih ra tại Âm Minh giới này, chỉ có một bộ phận nhỏ giống như chúng ta giống nhau bị quái vụ hút vào trong. Mà đại bộ phận người ngoài vừa mới tiến vào nơi đây đã bị âm thú cắn nuốt, chỉ ai có vận khí tốt mới may mắn sống sót rồi trốn đến trong thôn chúng ta, còn những người khác thì ở bên ngoài” Lão giả lắc đầu, thở dài nói.

Hàn Lập nghe mấy lời này, trong lòng nhất thời không biết nói gì!

“Cho nên trong này rốt cuộc là nơi nào, cùng Âm Tư chi giới có quan hệ hay không thì chẳng ai biết? Chẳng qua rất nhiều tiền bối trong nhóm đầu tiên đến nơi này, cùng từng có phán đoán so với đạo hữu nói không sai biệt lắm, họ cho rằng trong này là Âm Minh giới cùng Nhân giới giao nhau qua một cái khe không gian, cho nên nơi đây mới có nhiều Âm Minh khí như thế, nhưng lại không thể hình thành Âm Minh thú cường đại”.

“Có người cho rằng thế gian này căn bản không có Âm Minh giới, chỉ có điều là một ít tu sĩ đã có truyền ngôn. Bọn họ cho rằng, trong này là trong bụng của La Ma thú trong truyền thuyết, có thể thôn phệ nhật nguyệt, có khả năng phá không. Chỉ có ma thú này mới có thể giải thích được quái vụ xuất hiện ở những nơi khác nhau trong hải vực. Nên cách mấy năm nơi đây mới có thể cùng ngoại giới tương thông một lần. Phải biết rằng, trong truyền thuyết La Ma thú cũng có bản tính thích ẩn nặc ở chỗ sâu trong đáy biển, một đoạn thời gian dài mới ăn một lần”.

“La Ma thú? Như thế nào có thể được! Ma thú này so với Âm Minh giới càng không giống nhau, ta không cho rằng có ma thú này tồn tại” Vừa nghe giả thiết này của lão giả, Hàn Lập sắc mặt đại biến.

“Không sai, ta lúc trước nghe vậy thì phản ứng cũng vô cùng khiếp sợ như đạo hữu. Nhưng không thể không nói, suy đoán này tuy có chút hoang đường, nhưng thực tế cũng có thể. Nếu thật sự là cái khe không gian thì nơi tiếp xúc với ngoại giới phải là một nơi cố định không thay đổi mới đúng. Nhưng trên thực tế, Âm Minh giới mỗi lần cùng ngoại giới tương thông thì hút người vào đều là đến từ mấy nơi bất đồng trong hải vực, một số hải vực cũng chưa từng nghe nói qua, ví dụ như tại hạ, là đến từ Đại Tấn hoàng triều Loan Nam Châu tiểu đảo. Mà các tu sĩ khác thì một số đến từ Ngũ Long Hải, có người đến từ duyên hải của Thiên Sa đại lục, còn lại là đến từ Loạn Tinh Hải, còn có một số người còn chưa tiếp xúc thì phần lớn không biết đối phương ở hải vực nào” Lão giả ung dung nói.

“Đại Tấn hoàng triều! Đạo hữu là tu sĩ đến từ Tấn quốc?” Hàn Lập lại lộ ra một tia kinh ngạc, hắn tại Thiên Nam có nghe nói qua về tên của siêu cấp đế quốc này.

“Đạo hữu chẳng lẽ cũng là đến từ Đại Tấn hoàng triều của chúng ta?” Ánh mắt lão giả nhất thời sáng ngời.

“Không phải, chẳng qua Hàn mỗ cũng nghe người ta nói qua một phần, biết đó là một cái quốc gia siêu lớn! Tại hạ cũng muốn thăm viếng, đáng tiếc không có cơ hội đi” Hàn Lập lắc đầu nói.

“Như vậy thực sự đáng tiếc, thật hy vọng lão phu còn có cơ hội có thể trở về!” Lão giả lộ ra vài phần thất vọng.

“Hắc hắc! Đạo hữu nếu có tới Đại Tấn của chúng ta thì mới có thể biết cái gì gọi là tu tiên giới chân chính, theo ta được biết trên thế gian này tuy có rất nhiều người tu tiên xuất hiện từ mọi khu vực, nhưng không có nơi nào có thể so sánh với Đại Tấn của chúng ta, có thể có quy mô cùng hưng thịnh như thế, gọi Đại Tấn quốc chúng ta là này một thánh địa của tu sĩ trần gian cũng không quá” Nói về quê hương của mình, vị lão giả này có vài phần tự hào.

Hàn Lập rờ rờ mũi, tuy nhiên trên mặt cũng cười khổ, nghe đối phương nói cũng động lòng.

“Ha ha, lão hủ nói có chút lạc đề, đạo hữu vừa rồi hỏi nơi đây có phương pháp hồi phục pháp lực thần thông hay không, ta có thể nói rõ ràng cho đạo hữu, chỉ cần ở tại Âm Minh giới này sẽ không cần ảo tưởng thần thông trước kia còn có thể trở lại. Nơi này trừ Âm Minh khí ra, còn tồn tại một loại bị chúng ta xưng là Tuyệt Linh Chi Khí, chúng nó bình thường ở chỗ sâu bên trong lòng đất, nhưng một thời gian nhất định thì sẽ phún phát ra tràn ngập cả không gian. Chỉ là nếu tu sĩ trong phạm vi ảnh hưởng của nó, thì hết thảy pháp lực thần thông đều biến mất không thể phá giải. Các ngươi lúc bị hút vào chính là gặp phải cái khe hở mở ra cùng Tuyệt Linh Chi Khí đồng thời phún phát” Lão giả mỉm cười nói.

Nghe lão giả đề cập việc này. Hàn Lập trong lòng buồn bực.

Nếu không phải gặp phải loại sự tình không hay ho này, hắn cũng sẽ không bị một cái quỷ vụ bao lấy, đã sớm chạy đến nơi khác tiêu diêu.

“Tiến vào nơi đây, một tia hy vọng đi ra ngoài đều không có sao? Tại hạ có chút không tin!” Hàn Lập trầm mặc trong chốc lát, không cam lòng nói.

“Cũng không nhất định như vậy, phương pháp đi ra ngoài thật ra cũng có nhưng cũng phải có khả năng làm thì mới được!” Lão giả vuốt râu, chậm rãi nói.

“Phương pháp gì?” Hàn Lập trong lòng vui mừng, miệng vội vàng hỏi dồn.

Nghe lão giả nói vậy, thì thần sắc Mai Ngưng đang bất định cũng rung động.

“Cái này…” Lão giả không lập tức trả lời, mà lộ ra vẻ trầm ngâm.

“Đạo hữu có cái gì không tiện sao chứ?” Hàn Lập thần sắc vừa động, lộ ra một tia khác thường.

“Nhị vị không cần hiểu lầm, cái này cũng không có gì giấu diếm! Tại hạ hy vọng trong thôn có thể thêm một hai gã tu sĩ, nhưng cũng sẽ không làm khó nhị vị. Ta chính là lo cho hai vị đạo hữu đi ra ngoài mà mất đi tính mạng!” Lão giả thấy trên mặt Hàn Lập cùng Mai Ngưng thần biến sắc hóa, ánh mắt híp lại, thâm ý sâu sắc nói.

Nghe những lời này, Hàn Lập trước tiên là rùng mình, nhưng lập tức cười rộ lên.

“Yên tâm. Hàn mỗ tuy xem là tuổi trẻ, nhưng cũng là tu luyện nhiều năm, sẽ không làm việc lỗ mãng. Nếu thật sự là không thể, tại hạ tuyệt sẽ không mạo hiểm chịu chết. Chẳng qua, Hàn mỗ trước hết nghe đạo hữu nói phương pháp thoát thân, nhìn xem rốt cuộc khó khăn ở chỗ nào” Hàn Lập nụ cười thu liễm lại, rồi hỏi.

“Một khi đạo hữu đã nói như vậy, lão hủ cũng không giấu diếm” Lão giả mập mạp suy nghĩ một chút, rồi đáp ứng. Sau đó đi ra khỏi thính đường, đứng ở cửa nhìn ra xa xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Hàn huynh, chúng ta rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn đi Bạo Phong Sơn kia?” Mai Ngưng đứng ở phía sau Hàn Lập, đôi môi đỏ mọng hỏi, lúc này sắc mặt nàng ta cực kỳ tái nhợt.

Nàng đối với phương pháp thoát thân mà lão giả nói, ra hoàn toàn tuyệt vọng, cho rằng không có khả năng đạt thành điều kiện này.

“Ta nhất thời còn chưa có suy nghĩ chu đáo, nhưng cũng phải thử một lần” Hàn Lập nhìn bầu trời, thản nhiên nói.

Mai Ngưng nghe nói như thế, thần sắc vừa động, đang muốn nói tiếp cái gì đó thì lại có tiếng bước chân hướng về phía hai người đi tới.

Một gã thiếu niên tuổi mười lăm sáu, tò mò đi tới.

“Hai vị là người mới tới? Ta phụng mệnh lệnh của trưởng lão dẫn hai vị đến chỗ ở. Bởi vì hai vị là người mới cho nên ba ngày đầu thực vật là miễn phí, nhưng về sau phải làm tốt nhiệm vụ mới được. Nếu không thì phải rời khỏi thôn, tự tìm đường sống” Thiếu niên trừng đôi mắt màu đen, thuần thục nói.

“Tốt, ngươi cứ dẫn đường!” Hàn Lập trả lời ngay.

Thiếu niên gật gật đầu, trực tiếp dẫn hai người hướng tới một nơi trong thôn mà đi đến.

Trong chốc lát, thiếu niên dẫn hai người đến một gian phòng đá sạch sẽ.

Mai Ngưng nhìn lại trong phòng chỉ có một cái giường đá miễn cưỡng nằm được hai người thì sắc mặt nhất thời đỏ bừng lên.

“Trong này sao chỉ có một cái giường?” Nàng hơi chần chờ rồi hỏi thiếu niên.

“Nam nữ hai người ở cùng một chỗ không phải là ngủ chung một giường hay sao?” Thiếu niên nháy mắt, có chút kỳ quái hỏi lại.

Nghe lời này, trên mặt Mai Ngưng càng thêm đỏ bừng lên, tuy muốn nói gì nữa nhưng nhất thời không thể mở miệng.

“Chúng ta ngủ riêng, nên lấy thêm một cái giường đá nữa” Hàn Lập lúc này đang xem xét bên ngoài phòng, quay đầu lại với thiếu niên lạnh nhạt nói.

Thiếu niên bĩu môi, tuy có chút không tình nguyện, nhưng cũng đáp ứng đi ra ngoài.

“Cô trước tiên nghỉ ngơi một chút, ta đến các nơi trong thôn xem xét một chút!” Hàn Lập chờ thiếu niên đi ra ngoài liền nói. Thần sắc Mai Ngưng lộ vẻ giật mình, nhưng sau đó liền yên lặng gật đầu không nói gì.

Hàn Lập không do dự đi ra khỏi phòng, tới mọi nơi nhìn một chút, liền đi nhanh hướng bãi đá cao nơi trung tâm thôn đi đến.

Hắn đối với phương pháp thao tác Âm Minh lực cũng cảm thấy hứng thú.

Bốn phía bãi đá không có ai phòng thủ, cho nên Hàn Lập nhẹ nhàng đến gần sát bãi đá này.

Bởi vì bãi đá cực kỳ cao cho nên có làm các bậc thang, cao đến dọa người.

Hàn Lập đi vòng quanh bãi đá vài vòng, rồi lại tiếp tục đi lên các bậc thang.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Lưu Phong – Quyển 5
Phần 81 “Dạ, con biết lỗi rồi” Hoàng thái tôn vội vàng gật đầu nói. “Được rồi, mẫu thân. Người và Lục Hoàng Thúc đàm phán thế nào?” Hoàng thái tôn có ý chuyển đề tài, vội vàng hỏi. Thái tử phi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hoàng thái tôn rồi nói ngay: “Ta đã đạt được thỏa thuận rồi, hắn sẽ đứng về phía chúng ta”. “Vậy thì con yên tâm” Hoàng thái tôn thở ra một hơi. Thái tử phi lại nhăn mặt, giáo huấn: “Ngươi đừng tưởng rằng mọi sự đều thuận lợi, dã tâm của hắn cũng không nhỏ đâu” “Ý người muốn nói Lục hoàng thúc cũng nhòm ngó cái ghế đó ư? Không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Quan Trường – Quyển 10
Phần 81 Hiện nay vụ việc tự thiêu ở Thiên Cương vẫn chưa điều tra ra manh mối, lại muốn một lần nữa đệ trình vấn đề hợp nhất Thiên Cương tiến hành thảo luận, thứ nhất là có phần không thích hợp, thứ hai là đi ngược lại với tinh thần Tỉnh ủy. Hạ Tưởng không đồng ý với ý kiến của Trần Khiết Văn. Lời nói tuy rằng cũng coi như mềm mỏng, nhưng thái độ rất kiên quyết: Giữa Bí thư Phạm và Chủ tịch tỉnh Tống có tranh chấp cá nhân, không thể ảnh hưởng tới việc thực thi chính sách ở các địa phương. Hợp nhất tài nguyên sắt thép là quyết nghị của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng