Hàn Lập - Quyển 7

Phần 29

Người khác không thấy những thay đổi nhỏ của Đỗ Đông, nhưng để đề phòng từ lúc vào đây Hàn Lập đã dùng thần thức giám sát chặt chẽ mọi cử động của người này.

Bây giờ, mặc dù Đỗ Đông đang ngồi cúi đầu xuống đất. Nhưng môi của hắn lại mấp máy liên tục, rõ ràng là đang nói chuyện với người nào đó.

Vậy trong phòng này còn có đồng bọn của Đỗ Đông.

Vì sợ làm kinh động đến đối phương, Hàn Lập không dám cố ý nghe họ nói chuyện gì cho nên không biết được người kia là ai. Nhưng với thần thức cường đại của mình chỉ trong chốt lát hắn đã phát hiện ra kẻ đồng lõa đó chính là một trong bốn tên tu sĩ Kết Đan Kỳ.

Hàn Lập liền suy nghĩ không ngừng, ánh mắt liếc qua những người này kiểm tra một chút. Nhưng vẫn không xác định ai là người khả nghi nhất.

Trong lúc này thì có âm thanh của Ngân Nguyệt truyền đến.

“Hàn huynh, cái Linh Nhãn Chi Thụ đó được màn hào quang màu vàng bảo vệ. Mặc dù ta có biện pháp đi vào nhưng không dám làm bởi ta sợ sẽ làm kinh động mấy tên Kết Đan Kỳ Tu Sĩ. Hàn huynh có cần ta dùng biện pháp mạnh phá đi màn hào quang này để đi vào hay không?” Ngân Nguyệt nhẹ giọng nói.

“Không nên vọng động! Biện pháp mạnh chỉ được sử dụng vào lúc cuối cùng khi ta không còn cách nào khác để lựa chọn. Theo ta suy đoán thì không lâu sau sẽ xảy ra hỗn loạn, chờ đến lúc đó hành động cũng không muộn. Ngân Nguyệt ngươi về trước đi” Hàn Lập không chút suy nghĩ từ chối đề nghị của Ngân Nguyệt, rồi triệu hồi nàng về.

Ngân Nguyệt theo lời của Hàn Lập, không có chút phản kháng, một con ngân lang đẹp mê người từ từ biến mất vào trong cơ thể của Hàn Lập. Sau đó Hàn Lập nhắm mắt lại, rồi tập trung chú ý đến tất cả các hành động của Đỗ Đông mà không quan tâm đến việc khác.

Không biết trải qua bao lâu. Tên Đỗ Đông đó cũng không có mở miệng nói nữa mà đưa đầu lên nhìn khắp nơi dò xét, trong mắt ẩn chứa một chút quỷ dị.

Trong lòng Hàn Lập liền lo lắng không biết hắn có ra tay hành động chưa. Nhưng không ngờ Đỗ Đông lại cúi đầu xuống nên không có việc gì xảy ra cả.

Hàn Lập liền lo lắng, có chút kỳ quái.

Trong lúc này, Một tiếng nổ long trời lở đất truyền đến. Rồi cả cái động quật này run lên dữ dội. Tất cả tu sĩ đang ngồi đó đều kinh ngạc gương những đôi mắt lo sợ nhìn lên, trên mặt lộ ra vẻ hoang mang.

Lão giả áo xám cùng ba tên tu sĩ cũng đều lộ ra vẻ lo sợ. Trong đó tu sĩ áo vàng nhướng mày lên, đứng dậy hướng tới cái cửa đá mà đi tới, nhưng không chờ hắn tới mà cái cửa của thạch động liền mở ra. Một lão giả mặt dài với vẻ mặt âm trầm đi vào.

“Hồ sư huynh có việc gì xảy ra vậy?” Hoàng y tu sĩ liền hỏi.

“Nơi này quả nhiên đã bị bại lộ! Bên ngoài có một đám tu sĩ giấu mặt tấn công vào. Chẳng những có Kết Đan Kỳ mà dường như còn có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tham gia nữa. Xem ra không phải là Chánh đạo minh mà là người của Ma Đạo Lục Tông, bởi những thế lực khác không bao giờ mạnh được như vậy. Lam tiền bối đã đi ra ngoài chủ trì đại trận nhưng hiện tại đối phương người đông thế mạnh nên các người theo ta ra ngoài cùng nhau ứng phó. Trong này chỉ cần lưu lại một mình Vệ sư huynh là đủ rồi. Còn việc tẩy mắt cho các đệ tử sẽ gác lại để sau sẽ làm. Việt đạo hữu ngươi mang những đệ tử ra tĩnh thất. Lúc này nếu có ai dám tiến vào thạch động thì Vệ sư huynh sẽ xử lý ngay” Lão giả mặt dài sát khí đầy mặt, thở một hơi nói.

“Ta biết rồi, Hồ huynh! Ngươi cùng với những người này ra ngoài chống địch, còn ta sẽ ở đây bảo vệ nơi này” Từ trong màn hào quang truyền ra tiếng nói của lão già tóc rối.

Lão giả mặt dài nghe vậy, liền chầm chậm gật đầu rồi dẫn theo lão giả áo xám cùng với trung niên nhân của Bách Xảo Viện vội vã đi ra ngoài.

Hoàng y tu sĩ thấy vậy liền xoay người đứng đối diện với đám người của Hàn Lập không chút khách khí phân phó công việc:

“Các ngươi cũng đã nghe rõ rồi đó. Việc tẩy mắt sẽ làm sau. Bây giờ theo ta đến tĩnh thất để tránh” Sau đó hắn không thèm quay đầu lại mà nhanh chóng rời đi.

Nhóm tu sĩ trẻ tuổi không dám chậm trễ vội vàng theo sát phía sau.

Hàn Lập thấy Đỗ Đông cũng thành thật cùng với đám tu sĩ đi theo ra ngoài thạch lâm.

Khi ra khỏi cái động quật cũng không có việc gì xảy ra. Trong lòng hắn không khỏi cười lạnh một tiếng, cũng làm giống như mọi người.

Bởi ngay cả Đỗ Đông trong lòng có quỷ kế mà vẫn bình tĩnh tới bây giờ thì hắn cũng không có gì phải suy nghĩ.

Nhưng việc xảy ra bên ngoài chắc không có liên quan đến Đỗ Đông.

Lúc này đây không phải là rất đúng lúc hay sao? Đỗ Đông ở trong này, còn những người ở bên ngoài chắc là không biết nhau sao?

Trong lòng Hàn Lập có chút nghi hoặc.

Một lát sau, mười tên tu sĩ được Hoàng y tu sĩ dẫn đi vòng vòng một hồi rồi cũng tới một cái thạch thất rộng lớn, sau khi dặn dò họ vài câu rồi hắn liền bỏ đi.

Hiển nhiên là hắn phải đi trợ chiến với người của mình.

Lúc này, vẫn nghe được âm thanh bạo liệt từ phía xa vọng tới, còn mặt đất thì rung chuyển lên, cho thấy bên ngoài bọn họ đang phải khổ chiến đánh nhau dữ dội.

Đám đệ tử trẻ tuổi này đã tu luyện được mấy năm nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Nhưng ngay khi thấy Hoàng y tu sĩ rời đi bọn họ liền chia nhóm ra bàn luận sự việc.

Hàn Lập, Đỗ Đông, nữ tử họ Mộ và Tôn Hỏa bốn người bọn họ tự nhiên cũng thành một nhóm bàn luận.

“Thật không nghĩ tới, Cổ Kiếm Môn Bạch sư thúc lại là gian tế trà trộn vào Chánh đạo minh! Lúc trước thấy hắn là tu sĩ Kết Đan Kỳ ta cũng có phần ngưỡng mộ kính phục!” Tôn Hoả dường như đè nén những lời này trong lòng đã lâu giờ mới thở dài thốt ra.

“Tôn sư đệ, ngươi nghĩ rằng tán tu có thể dễ dàng kết đan hay sao chứ. Nếu không có đại gia tộc ở phía sau hỗ trợ thì có mấy người đủ cơ duyên tiến vào Kết Đan Kỳ chứ. Nhưng thực ra Tôn sư đệ lại xuất thân từ tán tu. Nghe nói không ít gia tộc đã lên tiếng mời gọi gia nhập làm rể. Không bằng sư đệ nên chọn một cái rồi gia nhập vào từ đó có thêm trợ giúp cho việc tu luyện” Nữ tu sĩ họ Mộ lạnh lùng liếc nhìn thanh niên một cái không chút cảm tình nói.

“Ha, ha! Tôn mỗ thật sự là không tin là tu sĩ phải được gia tộc hỗ trợ thì mới kết đan. Tại hạ bất tài nhưng cũng không chịu làm rể bất kỳ gia tộc nào cả” Thanh niên với gương mặt kiên nghị cười lạnh một tiếng rồi hào hứng nói.

Sau đó theo phản xạ hắn nhìn thẳng tới khuôn mặt xinh đẹp mà lạnh lùng của nữ tử họ Mộ với ánh mắt thật là kiên nghị. Lúc này không biết nữ tử họ Mộ có cảm giác gì nữa mà không thấy nói thêm gì nữa.

“Nhưng mà, nếu như theo vị Bạch sư thúc này mà nói thì hắn cũng là một người đáng thương” Đỗ Đông đột nhiên lên tiếng nói.

“Đáng thương? Đỗ sư điệt, ngươi nói lời này là ý gì?” Tôn Hoả nghe vậy không khỏi giật mình, trên mặt xuất hiện vài tia nghi hoặc.

Nữ tử họ Mộ với đôi mắt sáng lên, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía đại hán.

Đỗ Đông nghe vậy cười lên một tiếng, với bộ dáng không thèm để ý gì tới hai người này. Mà xoay chuyển ánh mắt hướng về Hàn Lập âm trầm hỏi:

“Hàn sư đệ, ngươi có cho rằng Đỗ mỗ nói vậy là có đạo lý hay không?”

“Không biết, tại hạ đối với vị Bạch sư thúc này cũng không biết nhiều lắm nên không biết nói thế nào!” Hàn Lập thấy đối phương hướng tới mình hỏi, sắc mặt không một chút biến đổi, ung dung trả lời.

“Phải không? Ngươi cảm thấy thế nào?”

“Đỗ sư điệt ngươi thật là càn gỡ. Ngươi không nghe ta hỏi sao?”

Đỗ Đông còn muốn nói cái gì đó nữa thì Tôn Hoả thấy vị sư điệt này không để ý gì tới lời nói của mình liền nổi giận lên tiếng khiển trách.

“Nói lớn như vậy làm gì chứ? Ta không phải không có lỗ tai. Lời của ngươi nói ta đều nghe được. Nhưng mà ta thật sự không có hứng thú trả lời những câu hỏi vô vị như vậy” Đỗ Đông liếc qua vị thanh niên một cái hàn mang chợt lóe lên trong mắt của hắn rồi lộ ra vẻ dữ tợn nói.

“Cái gì. Ngươi…”

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Nữ tử họ Mộ phát hiện ra có gì đó không đúng, mặt ngọc trầm xuống, bàn tay lặng lẽ đặt lên Túi trữ vật, lạnh giọng nói.

Lúc này đệ tử của hai phái phát hiện mấy người trong bọn họ có chút dị thường nên tất cả đều kinh ngạc đứng lên.

“Ha ha. Đệ tử đích truyền của Ma đạo Thiên Huyễn Tông. Trả lời như vậy không biết có vừa lòng hai vị sư điệt hay không!” Bỗng nhiên có giọng nói của nam nhân lạnh lùng từ bên ngoài truyền vào.

Tiếp theo ‘Bình’ một tiếng, cái cửa lớn của tĩnh thất bị vỡ ra đất đá bạo liệt văng đi tứ phía.

Trong tĩnh thất đám đệ tử đều lo sợ, vội vàng lấy pháp khí với vẻ mặt vô cùng kinh hoàng.

Một cái thân ảnh trông rất là quen thuộc xuất hiện ở cánh cửa.

“Bạch sư thúc!” Một gã đệ tử của Bạch Kiếm Môn vùa thấy người này không khỏi bật lên thét lớn, nhưng sau đó sắc mặt liền thay đổi với vẻ không tin đây là sự thật.

Còn một đệ tử khác thấy thanh bào nho sinh xuất hiện, mắt mũi đều trợn trừng lên kinh ngạc, tay chân luống cuống.

Bọn họ đã tận mắt chứng kiến những người này đã bị chế trụ và bị bắt nhưng giờ sao lại xuất hiện ở đây?

Hơn nữa giờ đây lại tinh thần tươi tỉnh không thấy có chút nào là bị pháp lực chế trụ cả.

“Như nào mà bây giờ mới tới! Nếu không có lời gì để nói thì chúng ta hành động thôi” Đỗ Đông vừa thấy Bạch tu sĩ xuất hiện không ngoài dự đoán của mình, liền lạnh lùng hỏi.

“Hừ! Ngươi làm sao biết được sự lợi hại của lão quái vật kiếm ti chứ. Mặc dù đã có chuẩn bị nhưng lúc ấy thực sự là ta đã bị chế trụ. Nếu không được các ngươi bảo chứng thì hắn đã giết ta rồi. Nếu không thì làm sao bây giờ có thể cùng ngươi hợp tác chứ?” Bạch tu sĩ không chút khách khí trả lời.

“Ha ha! Chúng ta cũng không nghĩ tới là lão quái vật ấy lại tự thân xuất mã nữa. Nhưng mà nói gì thì nói cuối cùng thì mọi việc cũng diễn ra đúng theo kế hoạch. Phần sư thúc cùng với Tần tiền bối cũng nên kết hợp với chúng ta ra tay. Thời gian không còn nhiều nữa”.

Vừa nghe hai người này nói chuyện. Đám đệ tử trẻ tuổi không biết xảy ra việc gì nhưng mà bọn họ cũng biết đại sự không ổn.

Một tên đệ tử của Cổ Kiếm Môn thông minh thấy vậy liền hoá thành một đạo hồng quang, ngự khí hướng tới cửa đá cướp đường mà phóng đi.

Nhưng mà tên đệ tử này vừa mới bay qua tên Bạch tu sĩ thì Nho sinh lão giả sát khí liền bừng lên, bạch quang chói mắt chợt lóe.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên đệ tử cùng pháp khí đã bị chém thành hai mảnh, ‘phốc’ một tiếng, từ trên cao rớt xuống đất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Phần 29 Nạp Lan Như Mộng cười nói. Oa... đáng tiếc, vậy mà có người sống chết không chịu thừa nhận? Nhưng không sao, chuyện này mọi người biết ở trong lòng là được rồi, sau này đừng nhắc tới nữa, người ta da mặt mỏng lắm. Long Nhất hăng hắc cười nói. Nạp Lan Như Nguyệt muốn phát tác cũng không được, mà không phát tác thì tức không chịu nổi. Rõ ràng không biết nói làm sao cho phải. Lúc này Nạp Lan Như Mộng đột nhiên nhảy tới bên người Long Nhất, mở to mắt nhìn hắn bảo: Tỷ phu, ngươi ôm ta một cái được không? Hả... Long Nhất có chút sửng sốt, tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 19
Phần 29 Phó giới chủ hừ lạnh một tiếng, thân ảnh bay tới, trong tay oanh ra một quyền, linh hồn lực hùng hậu động tới thiên địa năng lượng, chỉ nghe tiếng nổ tung trầm đục, khe không gian lan tràn, trực tiếp đánh thẳng về hướng Hắc Vũ. Hắc Vũ cảm nhận được lực lượng khủng bố đang bay tới, ánh mắt sắc bén trầm xuống, linh nguyên hoàn toàn bùng nổ, cánh phải khổng lồ hung hăng rung lên va chạm thẳng vào quyền ấn. Phanh phanh! Thân hình phó giới chủ nháy mắt bị đẩy lui, mà cánh phải của Hắc Vũ cũng bị chấn khai, thân hình bay ngược trở ra. Cùng một thời gian...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 16
Phần 29 Cốt điểu cả kinh, nhưng cũng không hoảng hốt. Một đôi cự trảo cực lớn của nó giương lên chụp lấy lam hà. “Xuy xuy” hơn mười đạo trảo mang đen nhánh xuất hiện trong hư không, trông nó phảng phất như hơn mười đạo kiếm quang nhất tế phóng đi chém lên trên lam hà. Uỳnh uỳnh... Lam hà vừa tiếp xúc với hắc mang đã bị chém ra hơn mười lỗ thủng. Nhưng linh quang lóe lên, lam quang thoáng chốc đã hợp lại như cũ, hơn mười đạo trảo mang đều bị lam hà vây bên trong, hơn nữa dưới lam quang chớp động hắc sắc trảo mang dần dần bị đóng thành lam...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng